Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1899. Một chai rượu vang đỏ

Nam nhân đang nói khoảng hơn ba mươi tuổi, người ấy trông cũng bình thường, nhưng hiện giờ thoạt nhìn cũng khá phong cách, bởi vì hắn đang trái ôm phải ấp.
Đương nhiên, hắn cũng không phải đang ôm mấy người phục vụ thiên sứ đó, có điều hai mỹ nữ kia trông rất không tồi, dáng người rất đẹp, nhìn dáng vẻ thế kia nếu không phải là minh tinh thì cũng có thể là người mẫu.
“Đồ ngốc, ngươi bảo ta xem giúp ngươi, ta liền ngươi giúp xem à?” Hạ Thiên nhìn nam nhân ấy, vẻ mặt khó chịu, hắn bắt đầu nghi ngờ Bé Ngoan cố ý chỉnh hắn, chỗ rách nát như vậy, khắp nơi toàn là mấy tên ngốc, thế mà còn nói đây là quán bar tốt nhất kinh thành, không phải nói bậy sao?
Đáng tiếc là hắn không biết Bé Ngoan đang ở đâu, nếu không thì hiện giờ hắn rất có thể đã đánh nàng một trận rồi.
“Ta nói vị thần y này, ngươi biết nói tiếng người không thế?” Nam nhân trái ôm phải ấp kia lập tức không vui: “Đậu moá, ngươi nói ai đần hả? Ta thấy ngươi mới là tên ngốc đó, ngươi con mẹ nó có biết ta là ai không?”
“Này, tên phục vụ viên kia, mang cho ta một chai rượu.” Bây giờ, Hạ Thiên vẫy tay.
Hai người phục vụ trước đó từng bắt chuyện với hắn, hiện tại đều không có phản ứng, ngược lại có một người phục vụ khác bước nhanh tới.
“Tiên sinh, ngươi muốn bia, rượu ngoại hay rượu vang đỏ...” Trên tay người phục vụ ấy còn bưng theo một cái khay, trong khay có một chai rượu, có điều là một chai rượu vang đỏ.
“Sao cũng được, lấy chai đó đi.” Hạ Thiên đối với chuyện kia không quan trọng lắm, thuận tay lấy chai rượu vang đỏ tới.
“Tiên sinh, chai rượu vang đỏ ấy ba vạn tám...” Người phục vụ này còn chưa nói xong đã ngẩn người tại chỗ, bởi vì nàng nhìn thấy Hạ Thiên trực tiếp ném chai rượu vang đỏ ra.
Phịch!
Chai rượu vang đỏ nọ đập vào đầu nam nhân kia, hắn không thể trái ôm phải ấp được nữa, chỉ nghe thấy hắn kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã xuống đất.
Mà thần kỳ chính là, chai rượu kia lại không bị vỡ.
Động tác lần này của Lữ Văn khá nhanh, nàng nhanh chóng chạy tới, nhặt chai rượu vang đỏ lên, sau đó nhanh chóng chạy trở lại: “Sư huynh, sư huynh, rượu vẫn chưa vỡ, ba vạn tám một chai, chúng ta đừng lấy nữa đi? Quá đắt rồi.”
“A, là ta cố tình làm nó không vỡ, đầu của tên kém thông minh đó không đáng giá ba vạn tám.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Ngươi, ngươi lại ở đây đánh người, ngươi...” Người phục vụ lúc trước cực kỳ hoảng sợ, sau đó hét to lên: “Bảo vệ, bảo vệ mau đến đây!”
Bảo vệ làm việc rất nhanh, đã có vài người nhanh chóng xông tới, mà nam nhân ấy bị đập ngất xỉu, lúc này vẫn còn đang hôn mê, được hai mỹ nữ bên cạnh đỡ lên.
“Cái đó, mọi người đừng quá kích động, vẫn nên từ từ thương lượng.” Hiện tại, Kim Soái lên tiếng, hắn cảm thấy chuyện này bản thân cũng có trách nhiệm, nếu thật sự đánh nhau, đối với hắn cũng không có lợi gì.
“Làm phiền nhường đường một chút, ta là bác sĩ, để ta xem hắn một chút.” Lúc ấy, một giọng nói động lòng người vang lên, người đang nói không phải ai khác, chính là Y Tiểu m.
Nàng đã rời khỏi chỗ ngồi, đi về phía nam nhân bị đập đến mức hôn mê kia.
“Hôm nay đúng là nhiều bác sĩ thật đấy.” Có người nói thầm một câu.
Nhưng giây tiếp theo, có người đã nhận ra Y Tiểu m.
“Cô, cô là Y Tiên? Y Tiên Y Tiểu m?”
“Thật sự là Y Tiên, nàng ấy cũng đến quán bar sao?”
“Oa, không phải nói nàng ấy không nhiễm khói lửa nhân gian sao? Nhìn xem bây giờ nàng ấy ăn mặc rất giống tiên nữ nha!”
“Người ta cũng không phải là tiên nữ thật, đến quán bar thì làm sao?”
“Y Tiên tiểu thư...”
...
Trong nháy mắt, Y Tiểu Âm trở thành minh tinh lớn nhất quán bar này, hiện tại, Kim Soái, Ngân Soái gì đó cũng không đẹp bằng nàng, không ít người đều vô thức đi qua bên này.
“Các ngươi mau tránh đường cho Y Tiên tiểu thư, để nàng ấy cứu người!” Lúc này, bảo vệ cũng phản ứng lại, lớn tiếng hét một câu.
Một tiếng hét ấy, ngược lai có người nhường đường rồi, mà nàng cũng rất thuận lợi đi đến bên cạnh nam tử bị đập hôn mê kia.
“Các ngươi đặt hắn xuống đất.” Y Tiểu Âm mở miệng nói.
Mà hai mỹ nữ kia cũng lập tức làm theo, từ từ buông tay, để nam tử ấy nằm thẳng trên mặt đất.
Y Tiểu Âm lấy ra một cây ngân châm, trực tiếp đâm vào đầu nam tử đó.
Nam tử đột nhiên ngồi dậy, sau đó chửi ầm lên: “Tên khốn nào đánh ta...”
Phịch!
Chai rượu vang đỏ lại bay tới, đập vào đầu nam nhân đó, hắn lại kêu lên một tiếng đau đớn, một lần nữa ngã xuống.
Hiện giờ, cả quán bar đều yên lặng, mỗi người đều nhìn về phía Hạ Thiên, trong lòng chỉ có một cảm giác, tên này cũng ăn hiếp người quá đáng rồi, Y Tiên vừa giúp người ta tỉnh lại, hắn lại đập người ta hôn mê nữa rồi.
“Văn Văn sư muội, đi lấy rượu lại đây giúp ta.” Hạ Thiên lại mở miệng nói.
A, chai rượu vang đỏ vẫn chưa vỡ.
Với năng lực của hắn, muốn khống chế để chai rượu vang đỏ không vỡ, thật ra khá đơn giản.
Lữ Văn nhanh chóng chạy qua, sau đó lè lưỡi với Y Tiểu m, lại nhặt chai rượu vang đỏ lên.
“Cái đó, Y Tiên tiểu thư, ngươi muốn giúp chữa trị chút nữa không?” Có người dè dặt hỏi một câu.
Y Tiểu Âm vẫn chưa thu lại ngân châm, nàng nhìn Hạ Thiên một cái, sau đó, lại đâm xuống.
Ngân châm rút ra, nam nhân đó lại từ trên mặt đất ngồi dậy.
“Con mẹ nó, kẻ nào lại vừa đánh ta nữa...” Hắn vừa mới nói đến đây, lại nhìn thấy chai rượu vang đỏ bay về phía hắn, theo hướng của chai rượu vang đỏ cũng nhìn thấy Hạ Thiên, nhưng hắn vẫn không kịp tránh.
Phịch.
Á!
Nam nhân ấy lại ngã xuống.
Mọi người đều sắp điên rồi, tên kia còn đập thêm một lần nữa!
Mà mấy bảo vệ cũng rất đau đầu, bọn hắn rõ ràng đã ở bên cạnh đề phòng chuẩn bị ngăn chai rượu vang đỏ lại, tại sao vẫn không thể ngăn lại thành công chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận