Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1806. Vị khách đến từ dị giới

Trong thị trấn bây giờ rất náo nhiệt, không tính là đặc biệt tấp nập, nhưng cũng là người xe qua lại, có rất nhiều chỗ ăn uống, A Cửu tùy tiện tìm một quán ăn nhỏ, sau đó tùy ý gọi vài món ăn, rồi vừa uống trà vừa đợi đồ ăn dọn lên.
Trà ở đây miễn phí, A Cửu cảm thấy mùi vị không tệ, ừm, có lẽ vì trước đây chưa từng uống qua loại này, dù sao cũng phải biết rằng, trong mấy năm qua, tuy A Cửu là một nha hoàn trên danh nghĩa, nhưng mức sống thường ngày của nàng, vẫn không kém những thiên kim hào môn thật sự chút nào.
A Cửu phát hiện bản thân rất thích cuộc sống như bây giờ, có lẽ cho đến bây giờ, nàng mới được là nàng, một A Cửu với tính cách độc lập, còn trước kia, nàng chẳng qua chỉ là nha hoàn của Y Tiểu m.
Cho dù Y Tiểu Âm không coi nàng là nha hoàn, nhưng trong tiềm thức của bản thân nàng, luôn luôn không thể thoát khỏi thân phận nha hoàn kia, giống như một dấu vết đã khắc sâu vào linh hồn nàng.
Mà dường như cho tới bây giờ, nàng mới thật sự tỉnh ngộ, thật ra từ trước tới nay, nàng vẫn luôn muốn có cuộc sống của chính mình, thật ra nàng không muốn chỉ là một thuộc hạ.
Tóm lại, A Cửu thích trạng thái như bây giờ, ở một mình, nhẹ nhàng thoải mái, tự do tự tại, không cần phải nghĩ xem Y Tiên tiểu thư có tốt không, cũng không cần quan tâm nam nhân Hạ Thiên kia đang phóng đãng với ai, tất cả mọi thứ, dường như đều đã không liên quan gì tới nàng nữa.
Thế giới rộng lớn như vậy, nàng chỉ muốn đi khắp nơi xem xem, nói một cách khá thịnh hành, nàng đang tìm kiếm con người thật của mình.
Về phần khi nào trở về, A Cửu vẫn chưa từng nghĩ tới, thậm chí, nàng có trở về hay không, nàng cũng không biết.
Tâm trạng hiện giờ của A Cửu có thể nói là không tệ, khoảng thời gian qua, có thể nói là khoảng thời gian yên bình nhất trong ba mươi năm của nàng, mà nàng rất hưởng thụ sự yên bình này.
Nói một cách thích hợp hơn là sự yên tĩnh.
Sự yên tĩnh của tâm hồn.
Nhưng một giây tiếp theo, sự yên tĩnh đó đã bị phá vỡ.
Một người lặng lẽ không một tiếng động ngồi xuống phía đối diện với A Cửu, đúng vậy, lặng lẽ không một tiếng động, ngay cả A Cửu cũng không nhận ra.
Phải biết rằng, hiện giờ A Cửu đã là người tu tiên có cấp bậc Kim Đan Kỳ, người bình thường đừng nói tới việc tiếp cận gần, cho dù có cách nàng rất xa, nàng vẫn có thể nhận ra, cho dù lúc này nàng không có nhiều tính cảnh giác, nhưng vẫn không đến mức để một người bình thường ngồi xuống đối diện mới nhận ra được.
Điều kia chỉ có thể chứng minh một chuyện, đây không phải là người bình thường.
Nhưng người này thật ra trông rất bình thường.
Mặt mũi cân đối, nhưng cũng chỉ cân đối mà thôi, không xấu, nhưng cũng tuyệt đối không thể nói là xinh đẹp.
Đó là một nữ nhân, một nữ nhân ăn mặc rất bình thường, ăn mặc giản dị không khác A Cửu lắm, nhưng xét dung mạo thì kém A Cửu rất xa, nhưng nếu chỉ nhìn dáng người thì nữ nhân này không tệ, ít nhất thân hình rất cân đối, cơ bản cũng có thể nhìn thấy đường cong cơ thể.
Nhưng dáng người cũng không được như A Cửu.
Nhưng cả người A Cửu lại không tự chủ được căng thẳng, bây giờ, nàng cảm nhận được sự nguy hiểm không thể giải thích được, mà nàng phát hiện bản thân hoàn toàn không nhìn ra được tu vi của đối phương.
Cho dù trước mặt Hạ Thiên, nàng dường như cũng không có loại cảm giác đó, trong nháy mắt, nàng thậm chí còn cảm thấy nữ nhân vừa xuất hiện này còn mạnh hơn Hạ Thiên.
“A Cửu tiểu thư, đừng căng thẳng, ta không có ác ý.” Nữ nhân mở miệng, giọng nói rất ôn hòa, nhưng khẩu âm có chút kỳ lạ, nghe có vẻ hơi quái dị: “Lời đầu tiên ta tự giới thiệu một chút, ta tên là Nam Cung Tú, thật ra ta đã đi theo ngươi được một khoảng thời gian rồi.”
Nữ nhân tự xưng là Nam Cung Tú nói đến đây thì mỉm cười, sau đó tiếp tục nói: “Thật ra lúc ngươi và Hạ Thiên xuất hiện ở Tuyết Sơn, ta đã ở đó rồi, sau khi ngươi rời khỏi Tuyết Sơn, ta vẫn luôn theo sau ngươi, trong khoảng thời gian qua, ta đã thích nghi với thế giới này của các ngươi, ta nghĩ bây giờ ngươi chắc đã biết rồi, ta không phải là người của thế giới này, nhưng ta cũng không phải là kẻ thù của ngươi.”
“Ngươi, ngươi đến từ đâu?” Sắc mặt của A Cửu hơi thay đổi.
Không phải là người của thế giới này?
Thật ra A Cửu mơ hồ biết rằng, trong số những nữ nhân của Hạ Thiên, có vài người hình như cũng đến từ thế giới khác, mà bây giờ, những nữ nhân đó của hắn, hình như đã đi đến một thế giới khác, chẳng lẽ, nữ nhân tên là Nam Cung Tú này, cũng đến từ thế giới đó sao?
“Thật ra ngoài thế giới này của các ngươi, còn có rất nhiều rất nhiều thế giới khác, mà ta chỉ là đến từ một trong những thế giới đó mà thôi, ngươi có lẽ chưa từng nghe nói đến tên của thế giới kia, nhưng ở một thế giới khác, ngươi có lẽ đã nghe nói qua, thế giới đó được gọi là Tiên Vân đại lục, mà trước khi ta tới thế giới này của các ngươi, cũng đã từng đến đại lục Tiên Vân.” Nam Cung Tú cười nhạt: “A Cửu tiểu thư, ta cũng không giấu giếm gì ngươi, sở dĩ ta đi theo ngươi, là muốn tìm cơ hội thích hợp để nói chuyện với ngươi, cụ thể là nói về chuyện của Hạ Thiên.”
“Chuyện gì?” Tâm trạng A Cửu hơi chấn động, Nam Cung Tú đó lại biết Hạ Thiên sao?
Mà Tiên Vân lục địa trong miệng Nam Cung Tú, chắc là thế giới mà những nữ nhân của Hạ Thiên đã đi đến?
“A Cửu tiểu thư, ngươi có thể vẫn chưa nhận ra được rằng, ngươi, còn có Hạ Thiên, đang ở trong một hoàn cảnh rất nguy hiểm.” Nam Cung Tú nhìn A Cửu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “Còn ta, thật ra tới đây để giúp các ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận