Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1628. Thoả thuận ngầm

“Cái đó, chào ngươi, Tô tổng.” Lam Y Nhân lại chủ động mở miệng, “Ta là Lam Y Nhân, Lam trong màu lam, Y Nhân trong Y Nhân các.”
“Ừ?” Tô Bối Bối ngược lại có chút hứng thú đối với cách tự giới thiệu tên của Lam Y Nhân, “Y Nhân trong Y Nhân các à, chẳng thể trách tên háo sắc như Hạ Thiên kia sẽ có hứng thú với ngươi.”
Tô Bối Bối dừng một chút, lại nói: “Có điều dù như vậy, ta cũng không có hứng thú nói chuyện phiếm với ngươi, ngươi đi bồi tên sắc lang chết tiệt kia đi, đừng cho tên háo sắc đó không có việc gì, lại tới tìm ta quấy rối.”
“Chuyện đó, thật ra Hạ Thiên đã đi đến thành phố Quế, hình như là Y Tiểu Âm tìm hắn có việc.” Lam Y Nhân có chút bất đắc dĩ, “Ta ở chỗ này cũng không quá quen, nếu Tô tổng ngươi không có ý kiến, cho phép ta ngồi một lát ở đây.”
“Ta có thể có ý kiến gì?” Tô Bối Bối dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn Lam Y Nhân, “Ngươi là vợ của hắn, ta cũng không phải, với lại công ty này có thể xem là của hắn, nếu ngươi muốn đuổi ta đi đều có thể.”
Lời nói của Tô Bối Bối rất ngay thẳng, mà đây cũng là sự thật.
“Chuyện đó, Tô tổng, hình như ngươi có chút ý kiến với ta?” Lam Y Nhân không ngốc, đương nhiên nhìn ra Tô Bối Bối không quá thích nàng.
“Không có, ta chỉ là không ưa tên biến thái chết tiệt kia, nên cũng sẽ khó chịu với những nữ nhân ngu ngốc bị hắn chiếm tiện nghi như ngươi, giống như chị họ của ta, bận rộn liều chết giúp tên háo sắc chết tiệt kia kiếm tiền, còn thỉnh thoảng bị hắn khi dễ!” Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng.
Dừng lại một chút, Tô Bối Bối nhìn Lam Y Nhân: “Nè, Lam Y Nhân tiểu thư, ta có chút hiếu kỳ, ngươi quen biết hắn không bao lâu? Nhanh như vậy đã để hắn đắc thủ?”
“Tô tổng, trước đây không lâu, ta vẫn còn là đại tiểu thư nhà họ Lam của thành phố Quế, mà nhà họ Lam chúng ta, cũng được xem là một trong bốn gia tộc lớn của thành phố Quế, ta còn được mọi người ca ngợi là đệ nhất mỹ nữ thành phố Quế, nhìn qua rất nở mày nở mặt, nhưng sau đó, không bao lâu, ta có thể nói là đã mất đi tất cả, bị gia tộc đuổi đi, bị em trai ruột phản bội.” Lam Y Nhân cười nhạt một tiếng, “Thật sự ta với chồng ta biết nhau không bao lâu, cho tới bây giờ ta cũng không nghĩ tới mình lại nhanh như vậy đã bị chinh phục bởi một nam nhân, nhưng, đi chung với anh ấy, kỳ thực thật sự rất thú vị.”
“Ờ, thật ra ta chỉ là có chút tò mò, tên biến thái kia không có dùng sức mạnh gì với ngươi à?” Bộ dáng của Tô Bối Bối rất nghiêm túc.
“Ách, cái này thật không có.” Lam Y Nhân ngẩn ngơ, “Anh ấy đúng là thích chiếm tiện nghi, nhưng ngược lại cũng không đến mức dùng sức mạnh.”
Hơi chần chờ một chút, Lam Y Nhân nhịn không được hỏi: “Tô tổng, ngươi làm sao lại hỏi vấn đề này?”
“Ờ, không có gì, tùy tiện hỏi một chút.” Tô Bối Bối đương nhiên sẽ không nói cho Lam Y Nhân, nàng thật ra có chút lo lắng Hạ Thiên sẽ dùng sức mạnh với nàng, nếu tên hỗn đản kia xác thực muốn mạnh bạo đối với nàng, nàng nên làm gì bây giờ?
Sở dĩ Tô Bối Bối lo lắng như vậy, vì nàng luôn cảm thấy bây giờ ánh mắt của Hạ Thiên nhìn mình có chút không đúng.
“A, không được, phải nghĩ biện pháp mới được.” Bây giờ, Tô Bối Bối cảm thấy bản thân rất không an toàn, cứ như vậy nàng sẽ bị tên háo sắc chết tiệt Hạ Thiên chiếm tiện nghi mất, nàng muốn hắn thấy mà không ăn được, nếu không thì không có cách nào trút giận!
Nhưng vấn đề là, nếu như hắn thật sự nổi điên lên, vậy thì sẽ rất phiền toái, cho nên, Tô Bối Bối cảm thấy nên tìm cho bản thân vài món đồ bảo hộ.
Tô Bối Bối nhìn Lam Y Nhân, trong lòng của nàng cảm thấy người này cũng không thẹn với biệt danh mỹ nữ đẹp nhất thành phố Quế, khuôn mặt dáng người cũng tương đối tốt, đặc biệt là dáng người kia, dường như không có chênh lệch nhiều với nàng, trên người nàng ấy còn có chút quyến rũ phong tình, dường như càng dụ người hơn so với nàng.
“A có biện pháp rồi.” Tô Bối Bối đột nhiên nghĩ ra, tiếp đó mở miệng: “Lam tiểu thư, trước kia ngươi đã từng tới Giang Hải chưa?”
“Đây là lần đầu tiên ta tới.” Lam Y Nhân lắc đầu.
“Lam tiểu thư, ngươi vừa mới nói ngươi đã mất đi tất cả, như vậy, ta nghĩ, bây giờ ngươi không có công việc nhỉ?” Tô Bối Bối lại hỏi.
“Chuyện này, chính xác là không có.” Lam Y Nhân gật đầu, trong lòng có chút rối loạn, Tô Bối Bối đang muốn làm cái gì đây?
“Như vậy, Lam tiểu thư, ngươi muốn làm việc không?” Tô Bối Bối lại hỏi.
“Tô tổng, ta đương nhiên muốn làm việc, dù sao ta cũng không thể mỗi ngày đều không có việc gì.” Lam Y Nhân thật sự rất thành thật đối với chuyện này, nàng càng không muốn mỗi ngày đều hồ đồ, bồi Hạ Thiên ở trên giường.
“Như vậy, Lam tiểu thư, nếu để cho ngươi đảm nhận chức trợ lý đặc biệt của ta, đồng thời quản lý tập đoàn Thần Y, ngươi nguyện ý không?” Tô Bối Bối mở miệng hỏi.
“Hả?” Lam Y Nhân ngẩn ngơ, nàng thật sự không nghĩ tới Tô Bối Bối sẽ trực tiếp tìm công việc cho nàng.
“Lam tiểu thư, thật ra vừa rồi ta đã nói với ngươi, tập đoàn Thần Y trên bản chất là thuộc về Hạ Thiên, cũng có thể nói là thuộc về ngươi, đương nhiên, trước đó chính là chị họ ta giữ chức quản lý, bây giờ chị họ giao cho ta, ta cũng không thể tùy tiện nói chuyển cho người khác, nhưng thật sự kinh nghiệm quản lý của ta không đủ, nếu ngươi có thể tới giúp ta, đúng là không thể nào tốt hơn.” Tô Bối Bối nói nhanh: “Ban đầu ta muốn cho ngươi làm Phó tổng giám đốc, nhưng ta cảm thấy, hai chúng ta đồng thời xử lý một việc sẽ tốt hơn.”
Tô Bối Bối đương nhiên sẽ không để Lam Y Nhân giữ chức Phó tổng giám đốc, bởi vì nàng chính xác cần Lam Y Nhân ở cùng một chỗ với nàng trong thời gian dài, như vậy, ngộ nhỡ tên biến thái chết tiệt Hạ Thiên kia muốn làm chuyện kia, nàng cũng có thể lấy Lam Y Nhân ra làm bia đỡ đạn, mà đây chính là biện pháp nàng vừa mới nghĩ ra.
Còn Lam Y Nhân có năng lực hay không, có đáng tin cậy hay không, thì Tô Bối Bối không quá lo lắng, ngược lại Lam Y Nhân là vợ do Hạ Thiên tìm được, cho dù gây ra chuyện gì, cũng là vấn đề của Hạ Thiên.
“Vậy Tô tổng, ta, ta muốn hỏi nhà ta trước một chút có được hay không?” Lam Y Nhân có chút động tâm, nhưng vẫn có chút do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận