Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2056. Pháp thuật hoá hình

“Chẳng lẽ lại là ảo giác?”
Nhìn thấy tình huống ấy, phản ứng đầu tiên của Ninh Nhụy Nhụy là hoài nghi con mắt của bản thân rốt cuộc là thật hay giả, dù sao loại chuyện kia quả thật có chút vượt qua nhận biết bình thường của nàng, tự nhiên nhớ tới việc thấy rừng rậm bên trong biển vừa nãy.
“Tiểu muội chân dài, lần này không phải là ảo giác.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nhưng, cũng không phải là thật, ta ghét nhất là đám giả thần giả quỷ.”
“Hạ Thiên, các ngươi không trốn được đâu, làn khói đen đó là trói linh chi thuật độc nhất vô nhị của Mạch tu sĩ ta.” Giọng của người áo đen kia lạnh nhạt: “Ta cho các ngươi một cơ hội lựa chọn cuối cùng, từ chối ta, sau đó chết ở chỗ này, hay ngoan ngoãn nghe lời ta, mặc ta sai bảo.”
Cả khuôn mặt Hạ Thiên lộ vẻ khinh thường: “Ai nói ta muốn chạy trốn, đứa có trí thông minh kém như ngươi ta tiện tay là có thể giải quyết.”
“Thật sự là nói khoác không biết ngượng!” Người áo đen cười lạnh một tiếng: “Ta thừa nhận thiên phú của các ngươi cực cao, đáng tiếc đã sớm đi lệch đường, chưa hoàn chỉnh môn phái truyền thừa nào, căn cơ quá mức yếu kém, với con đường tu tiên trong tương lau thì không có thành tựu gì lớn.”
“Ta đối với tu tiên gì đó không có nửa điểm hứng thú, tốt nhất thằng ngu ngươi đừng chọc ta.” Hạ Thiên thấy người áo đen ấy rất khó chịu: “Không tản đi những khói đen này, thì đừng trách ta đánh ngươi.”
“Ninh tiểu thư, ngươi đây, có suy nghĩ gì không?” Lập tức người áo đen không có hứng thú với Hạ Thiên, ngược lại nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy: “Tuy tư chất của ngươi thuộc loại bình thường, nhưng thể phách không tệ, chỉ cần ngươi vì ta làm một chuyện, ta có thể cho ngươi một vài công pháp tu tiên, đến lúc đó chỉ cần ngươi tu thành đại đạo, tự nhiên có thể làm cho ông nội ngươi trường sinh bất lão.”
“Không cần phải cân nhắc.” Ninh Nhụy Nhụy trả lời rất thẳng thắn: “Không cần, nói thẳng, ta không tin ngươi.”
Người áo đen không khỏi lắc đầu thở dài: “Thực sự là không biết tự lượng sức mình, vậy cho ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì là thủ đoạn chân chính của người tu tiên.”
Vừa dứt lời, khói đen dày đặc bên trong đại điện đông cứng lại như xi măng, bao phủ Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy ở bên trong, hơn nữa từng lúc từng lúc trói chặt.
Mặc dù người áo đen ấy đã thiết kế trận pháp áp chế người tu tiên, nhưng căn bản tố chất thân thể của Ninh Nhụy Nhụy không kém, lại được Hạ Thiên tẩy tủy, rõ ràng sẽ không bị hù ngã như vậy, hơn nữa ngồi chờ chết không phải là tính cách của nàng.
Ninh Nhụy Nhụy chủ động xuất kích, hai ba bước đã đến bên cạnh người áo đen, một cú đá ngang quét tới.
“Tự tìm đường chết.” Người áo đen ghé mắt nhìn Ninh Nhụy Nhụy, nhưng lại không có ý định né tránh.
Bất ngờ là cú đá ngang bay sượt qua, vậy mà không tạo thành nửa điểm tổn thương với người áo đen.
“Tình huống gì vậy?”
Ninh Nhụy Nhụy cực kỳ kinh ngạc, quay đầu nhìn Hạ Thiên: “Không phải ngươi nói không phải là ảo giác sao?”
“Tiểu muội chân dài, sao lỗ tai của cô lại có vấn đề như vậy chứ?” Hạ Thiên trợn trừng mắt: “Không phải là ảo giác, nhưng không phải thật, cô đánh không được là rất bình thường.”
Ninh Nhụy Nhụy lập tức lui về bên cạnh Hạ Thiên: “Người này ta không đối phó được.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Khó đối phó gì đâu, là phương pháp của cô không đúng.”
“Vậy ngươi thử một chút.” Ninh Nhụy Nhụy trừng Hạ Thiên: “Cho ta coi ngươi có phương pháp gì tốt.”
Người áo đen lạnh nhạt nói: “Dựa vào hai người các ngươi mà muốn phá pháp thuật này, đừng si tâm vọng tưởng.”
“Không được, cơ thể không cử động được.” Ninh Nhụy Nhụy chợt phát hiện hai chân giống như nặng ngàn cân, căn bản không di chuyển được: “Lần này thì xong đời rồi.”
Hạ Thiên đưa tay ôm Ninh Nhụy Nhụy, nhẹ nhàng chuyển động tránh khỏi những làn khói đen kia, sau đó nhanh chóng nhảy ra ngoài hơn mười mấy mét.
“Tên có trí thông minh thấp kia có chút kì lạ, cô đứng ở chỗ này đừng động, ta đi giải quyết hắn.” Hạ Thiên buông lỏng Ninh Nhụy Nhụy ra, cơ thể lóe lên, đã xông về người áo đen kia.
Ninh Nhụy Nhụy nghe nói như thế, khá là ngoài ý muốn. Ngoại trừ lần trước gặp trúng Tô Diệp, hầu như nàng chưa bao giờ thấy Hạ Thiên chủ động tránh né công kích của người khác, chớ nói chi là trịnh trọng dặn dò nàng như thế, xem ra người áo đen trước mắt thật sự không hề tầm thường.
Tốc độ của Hạ Thiên rất nhanh, vừa nói dứt lời với Ninh Nhụy Nhụy, một giây sau, nắm đấm của hắn đã đập trúng trên mặt người áo đen.
Nắm đấm đánh xuyên người áo đen, khói đen trong nháy mắt tiêu tan không còn một mống.
Chỉ là sau khi Hạ Thiên rơi xuống đất, khói đen nồng nặc lại ngưng kết một lần nữa, mà người áo đen cũng khôi phục nguyên dạng như cũ.
“Không phải chứ.” Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được lộ ra vẻ bất ngờ, thế mà nắm đấm của Hạ Thiên lại vô hiệu, tình huống này thực sự là lần đầu gặp phải, chẳng lẽ người áo đen ấy là một làn khói đen hay sao?
“Quả nhiên tên đần nhà ngươi có vấn đề.” Hạ Thiên lộ ra vẻ không ngoài ý muốn: “Nhưng, không quan trọng, một quyền không được lại đến một quyền là được.”
“Vô dụng mà thôi.” Người áo đen cười lạnh nói: “Ta đã sớm nói, đây là pháp thuật hóa hình, căn bản không có thực thể, sao nắm đấm của ngươi có thể được trúng được.”
Lời còn chưa nói hết, Hạ Thiên lại thêm một quyền qua.
Quả nhiên, lần này cũng đánh hụt.
“Thêm bao nhiêu lần cũng là kết quả như vậy.” Người áo đen kia lại khôi phục nguyên trạng thêm lần nữa: “Tuy thiên phú của ngươi mạnh, nhưng thời gian tu tiên quá ngắn, cũng không có tông môn chính thống truyền thừa. Linh khí mỏng manh ở thế giới này, ngươi có thể ngang dọc vô địch, nhưng ở trước mặt ta chỉ là một con sâu con kiến mà thôi.”
Nói rất to, nhưng Hạ Thiên không để ý hắn, mang theo Ninh Nhụy Nhụy vọt tới một góc trong cung điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận