Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2101. Nguồn gốc của âm Y Môn

Ninh Nhụy Nhụy lại thử mấy lần, phát hiện khoảng cách trăm mét chắc là mức cực hạn trước mắt của mình, nàng cũng không có thất vọng, chỉ là khơi dậy sự tò mò và lòng hiếu thắng, hạ quyết tâm lần sau khiến Hạ Thiên cũng kinh ngạc một lần.
"Đúng rồi, lão đạo sĩ, ta còn một việc muốn hỏi ngươi." Hạ Thiên nhớ tới một việc mình nghi ngờ trước đó, "Ngươi tốt nhất là thành thật trả lời ta."
Đạo sĩ áo lam gật đầu: "Hạ tiên sinh, ngươi cứ hỏi."
"Liên quan tới âm Tiểu Nhất kia, ngươi lại nói kĩ càng một chút." Hạ Thiên vẻ mặt nghiêm túc.
Ninh Nhụy Nhụy thu hồi lưỡi đao rồi đặt chuôi đao vào trong ba lô mang theo bên người, sau đó nhìn về phía Hạ Thiên: "Có phải vừa rồi ngươi hoài nghi quan hệ giữa người này và Y Y tỷ đúng không?"
"Đúng là có chút nghi ngờ." Hạ Thiên gật đầu, "Nhưng trước đó cần phải hỏi rõ xem chuyện của người âm Tiểu Nhất kia là như thế nào?"
"Thật ra ta cũng không biết nhiều chuyện liên quan tới âm Tiểu Nhất." Đạo sĩ áo lam nhíu mày, dù sao đây cũng là chuyện cũ hơn một trăm năm trước, hắn cố gắng nhớ lại: "Nàng ta được sư phụ mang lên từ dưới chân núi, cũng là cô nhi. Khi đó nàng chừng mười hai, mười ba tuổi, cũng đã là một tiểu mỹ nhân, hơn nữa thiên phú cực cao, mặc kệ học cái gì cũng rất nhanh, vô cùng được sư phụ coi trọng."
Hai mắt của Hạ Thiên sáng lên, lại hỏi: "Vậy trên người nàng ta còn đặc điểm nào đặc biệt không?"
"Lưu manh đáng chết, ngươi đủ chưa, lão bà bà hơn một trăm năm trước mà ngươi cũng cảm thấy hứng thú?" Ninh Nhụy Nhụy phát hiện sở thích của Hạ Thiên đột nhiên đi theo một hướng kì lạ, có chút ghen ghét nói: "Không sợ bây giờ nàng ta đã hóa thành một đống xương cốt mục nát rồi."
"Tiểu muội chân dài, cô đang ghen sao?" Hạ Thiên cười hì hì nói: "Thật ra sống hơn một trăm năm chưa chắc là lão bà nha, nha hoàn xinh đẹp của ta vẫn còn giữ hình dáng khi còn trẻ."
Ninh Nhụy Nhụy đảo mắt một vòng, lười tiếp tục nói về đề tài đó.
"Nàng họ m, nghe nói là trưởng nữ trong nhà, cho nên mới gọi là Tiểu Nhất." Đạo sĩ áo lam nói tiếp, "Tuy thiên phú của nàng cực cao, nhưng nàng lại không cảm thấy hứng thú với những chuyện về tu tiên, ngược lại khá là thích thú với y thuật, nhất là đối với thuật khởi tử hồi sinh trong truyền thuyết, có thể nói là gần như si mê."
"Thuật khởi tử hồi sinh?" Đôi mày thanh tú của Ninh Nhụy Nhụy cau lại, "Trên thế giới thật có loại y thuật ấy sao?"
"Có nha." Hạ Thiên gật đầu, "Ta biết, chỉ cần người còn chưa ngỏm củ tỏi thì ta vẫn có biện pháp cứu sống."
Đạo sĩ áo lam giải thích: "Hạ tiên sinh hiểu lầm, thuật khởi tử hồi sinh mà âm Tiểu Nhất muốn học thật ra đã vượt ra phạm trù của y thuật, càng giống như......" Nói đến đây, hắn không khỏi mắc kẹt, trong thời gian ngắn nghĩ không ra từ nào thích hợp.
"Tiên thuật?" Hạ Thiên thuận miệng nói.
"Đúng đúng là tiên thuật." Đạo sĩ áo lam lập tức bắt được từ này, "Ngươi nghĩ xem, loại chuyện như khởi tử hồi sinh đấy không phải chỉ có thần tiên chân chính mới có thể làm được sao? Dù là người tu tiên cũng chưa chắc đã có bản sự này."
Hạ Thiên không cho là đúng, chỉ cần hắn luyện thành Nghịch Thiên Bát Châm, đến lúc đó khởi tử hồi sinh cũng chưa chắc việc gì khó khăn.
"Vậy nàng ta đã luyện thành sao?" Ninh Nhụy Nhụy hỏi một câu mà chính nàng đã đoán được câu trả lời.
Quả nhiên, đạo sĩ áo lam lắc đầu, nói: "Nàng ta tẩu hỏa nhập ma, trộm một bộ công pháp tà môn của sư phụ, có thể cướp đoạt tu vi, linh khí thậm chí sinh mệnh lực của người khác, trận đại kiếp nạn Tu Tiên giới trăm năm trước kia chính là do nàng ta và Lâm Lãng Thiên gây ra. Sau trận đại kiếp đó, nàng ta biến mất vô ảnh vô tung, không ai biết nàng ta đang ở nơi nào. Không lâu sau thì ta đến cung điện dưới đáy biển này, càng không biết tin tức của nàng ta."
Sau khi nghe xong, Ninh Nhụy Nhụy vẫn không hiểu gì cả, nàng nhìn về phía Hạ Thiên: "Không nghe ra chuyện này có quan hệ gì với Y Y tỷ nha."
"Chắc có chút quan hệ." Hạ Thiên suy nghĩ một chút, giải thích: " Cô có biết lúc trước vợ Y Y là người của âm Y Môn không?"
"Chuyện này ta đã sớm nghe Cửu tỷ nói qua." Ninh Nhụy Nhụy nghe Hạ Thiên nhắc tới âm Y Môn, trong đầu nháy mắt thoáng qua một ý niệm, chần chờ nói: "Cửu tỷ nói, số đông đệ tử ở âm Y Môn đều là cô nhi, hơn nữa đều có họ âm giống với môn chủ, hơn nữa đại bộ phận tên đều được lấy dựa theo số thứ tự......"
"Rất có thể trước kia tên của vợ Y Y cũng là họ m, hơn nữa nói không chừng được gọi là âm Tiểu Nhất." Hạ Thiên gật đầu một cái, chuyện hắn nghĩ tới cũng là chuyện đấy, "Nhưng vì để cho vợ Y Y dễ đánh vào danh môn cao tầng ở kinh thành, âm Y Môn đã bảo nàng đổi tên thành Y Tiểu m. Mà đó cũng có thể là vợ Y Y không muốn bị âm Y Môn khống chế, chính mình tự đổi tên."
"Ta nghĩ chắc là cái thứ hai." Ninh Nhụy Nhụy nhớ tới Y Tiểu Âm khổ cực kiên trì mấy năm nay, không nhịn được có chút đau lòng: "Nếu thật là như vậy, mấy năm nay Y Y tỷ cũng quá khổ."
"Không khổ nha, dù sao nàng ấy vô cùng may mắn khi gặp được ta." Hạ Thiên cười hì hì, "Bây giờ, nàng ấy là vợ của ta, cũng đã sớm không còn quan hệ với âm Y Môn, lại mở bệnh viện của riêng mình, chắc chắn nàng ấy rất hạnh phúc."
Ninh Nhụy Nhụy trợn mắt nhìn hắn, nhỏ giọng thì thầm: "Gặp phải ma vương nhà ngươi mới thực sự là kiếp nạn của Y Y tỷ."
"Tiểu muội chân dài, nói xấu chồng mình là không đúng nha." Hạ Thiên có chút mất hứng, "Ta cần phải trừng phạt cô một chút, như vậy cô mới có thể nhớ lâu được."
Ninh Nhụy Nhụy vội vàng nhảy ra xa mấy mét, trừng mắt với hắn: "Bớt lấy lý do đó đi, tên lưu manh đáng chết ngươi chỉ muốn chiếm tiện nghi của ta, ta quá hiểu ngươi rồi."
"Nhưng âm Y Môn quả thật có chút đáng ghét." Hạ Thiên thấy Ninh Nhụy Nhụy phòng bị như vậy thì cũng không dây dưa nữa, ngược lại hồi tưởng những việc mà âm Y Môn từng làm với mình: "Nhất định phải nghĩ biện pháp lôi tên môn chủ gì đó ra đánh một trận, không thì vợ Y Y sẽ không có cách nào yên tâm được."
"Chuyện đó tốt nha, đến lúc đó ta cùng đi với ngươi." Ninh Nhụy Nhụy rất tán đồng chuyện này, nàng biết được một ít chuyện khiến Y Tiểu Âm khó xử thông qua A Cửu, chỉ là trước đó nàng không có cách nào can thiệp, cũng không có lý do can thiệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận