Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2985: Loại thích làm ra vẻ như ngươi, ta gặp cũng nhiều

Trên trời phong vân biến ảo, dùng tốc độ cực nhanh hạ thấp xuống.
Thủy địa vẫn dâng trào như thủy triều, không có dấu hiệu dừng lại.
Trên người Huyền Dương Tiên Đế dần dần tản ra một luồng khí tức màu trắng, nhạt như sương mù nhưng nhìn rất rõ ràng.
Hạ Thiên vốn còn đang xem thường, ngực của hắn đột nhiên nhận được một luồng uy áp lăng lệ vô song khiến hắn không khỏi tập trung hơn.
Mạnh thật.
Từ Côn Luân quan chiến bên cạnh cũng biến sắc. Huyền Dương Tiên Đế đã mạnh lên. Điều này quả thật không thể tưởng tượng được.
Điều càng làm cho ông ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là, bên trong khí tức còn mang theo vận vị độ kiếp. Chẳng lẽ ông ta sắp độ kiếp rồi sao?
“Ngươi thú vị hơn một chút đấy.” Hạ Thiên không khỏi hưng phấn lên, cười hì hì nói: “Hy vọng ngươi có thể chơi với ta được lâu hơn, đừng thua quá nhanh.”
Huyền Dương Tiên Đế lạnh lùng nhìn Hạ Thiên: “Lúc nào cũng tự cho là đúng, người như vậy trẫm gặp nhiều rồi, kết cục cuối cùng đều biến thành một cục đất vàng, ngươi cũng không ngoại lệ.”
Hạ Thiên vẫn đứng trong nước, mặc cho mực nước dần dần bao phủ hắn, hắn vẫn cứ cười: “Loại thích làm ra vẻ như ngươi, ta gặp cũng nhiều, cuối cùng đều bị ta xử lý hết.”
“Xử lý?” Huyền Dương Tiên Đế cười ha hả, ánh mắt tràn ngập sự khinh thường: “Nếu không phải âm Hậu nói giữ ngươi lại sẽ hữu dụng, trẫm đã giết ngươi trăm ngàn lần rồi.”
“Trước đó, âm Hậu đã bị ta hù chạy khỏi Sương Nguyệt đảo.” Hạ Thiên mỉa mai: “Ngươi ngay cả nàng ta cũng còn sợ, ngươi thật chẳng ra sao cả.”
Huyền Dương Tiên Đế bị vạch trần, lập tức mắng to: “Trẫm tôn trọng nàng ấy chứ không phải sợ nàng ấy, ngươi thì biết cái gì? âm Hậu đã đến Độ Kiếp Kỳ, sớm muộn cũng phi thăng thành tiên, sao nàng ấy có thể bị Kim Đan Kỳ như ngươi dọa chạy. Đúng là tức cười!”
“Có tin hay không thì tùy ngươi.” Hạ Thiên cũng lười giải thích. Khi nước dâng lên ngực, hắn khó chịu nói: “Ta không cần tắm, ngươi đổ nhiều nước như vậy để làm gì? Biến hết đi.”
Hắn nhẹ nhàng quát một câu, nước như thủy triều dường như thu trở về.
Điều này dĩ nhiên không phải Hạ Thiên có khả năng dùng lời nói để thực hiện, mà là tác dụng của Định Hải Thần Châm.
“Ngươi có thể lui, nhưng trời sẽ hạ xuống đấy.” Huyền Dương Tiên Đế cũng không vội, vừa cười nhạt vừa chỉ tay lên trời.
Hạ Thiên mỉm cười đáp lại một câu: “Ta mới là trời, trời không sập xuống được đâu.”
“Ha ha ha.” Từ Côn Luân bị một câu hai nghĩa của Hạ Thiên làm cho vui vẻ: “Thú vị đấy. Nhìn các ngươi đấu võ mồm còn ý nghĩa hơn so với đánh nhau.”
“Câm miệng đi, nếu không, trẫm ngay cả ngươi cũng thu thập luôn.” Huyền Dương Tiên Đế bất mãn trừng mắt nhìn Từ Côn Luân, sau đó đưa tay vỗ nhẹ một chưởng về phía Hạ Thiên: “Tiếp một chưởng này của ta đi.”
Một chưởng này nhìn cực kỳ tùy ý, thật ra bên trong lại che giấu sát chiêu vô tận, giống như trực tiếp đánh vào một thời không khác, biến mất không thấy đâu, hoàn toàn không tìm thấy tung tích.
Hạ Thiên hơi cau mày nhưng cũng không quá để ý, giữa ngón tay lộ ra ngân châm bình thường, điểm một điểm vào một chỗ nào đó trong hư không.
Một luồng chưởng phong từ bên trong dâng trào ra, rét đến cắt da cắt thịt. Chưởng phong này xác thực rất lợi hại, giống như có vô số lưỡi đao trảm đứt không khí, phát ra âm thanh đôm đốp không dứt.
Thủy địa một lần nữa bị chém xuống, giống như biển rộng tao ngộ cuồng phong, Hạ Thiên chính là con thuyền con trên biển, cực kỳ nhỏ bé, không hề có ý nghĩa gì.
“Ta đã nói ngừng thì ngừng, lại cứ còn dâng lên.” Hạ Thiên lười biếng mắng một câu, chỉ là nước kia không nghe hắn sai khiến, vẫn gợn sóng như cũ.
Huyền Dương Tiên Đế cười nhạo: “Ngươi cho rằng ngươi có Định Hải Thần Châm thì muốn làm gì thì làm sao? Đúng là buồn cười! Ta không ngại nói cho ngươi biết, trẫm là Hưng Phong linh thể, sinh ra là có thể hô phong hoán vũ, gây ra sóng gió. Cho dù ngươi có Định Hải Thần Châm thì có thể định được bao lâu?”
“Định trụ đống nước này chẳng cần Định Hải Thần Châm cũng có thể làm được.” Hạ Thiên khinh thường nói, nắm chặt nắm đấm đánh tới bọt nước không ngừng tuôn đến hắn.
Bành.
Bọt nước văng khắp nơi, nhưng rất nhanh đã vây kín lại, một lần nữa lao đến chỗ Hạ Thiên.
“Còn đến nữa à? Vậy thì đi chết đi.” Hạ Thiên đã nhìn ra được, nước nơi này không giống nước bình thường mà đã được linh khí tẩm bổ qua, có thể gọi là linh thủy hoặc thủy quái.
Giống như động vật, chỉ cần được linh khí tẩm bổ sẽ được khai linh trí, trở thành yêu quái.
Huyền Dương Tiên Đế khống chế loại nước này không chỉ bởi vì ông ta có được thể chất Hưng Phong mà còn thuần phục được thủy quái, để nó ngoan ngoãn nghe lệnh.
Điều Hạ Thiên cần làm chính là một quyền đánh nát linh tính của nó, để nó biển thành nước bình thường.
Loại nước kia dường như cảm nhận được nắm đấm của Hạ Thiên ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ, không khỏi run rẩy, mặt sóng nhăn lại thành đường vân tinh mịn.
Đáng tiếc đã muộn, nắm đấm Hạ Thiên vừa đánh ra, trên cơ bản sẽ không có khả năng thu hồi.
Bành.
Một quyền này, Hạ Thiên chỉ dùng ba bốn thành sức mạnh. Hắn cảm thấy không cần thiết phải dồn khí lực cho một vũng nước làm gì.
Nắm đấm chỉ đánh vào hư không, nhưng toàn bộ nước ở Thiên Ngoại Thiên giống như bị đông lại, hai giây sau mới phát ra tiếng kêu cực kỳ thê lương, giống như người giống như thú, giống như gió giống như mưa, không phân biệt được rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận