Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2128. Cầu nối lên Tiên Giới

Hạ Thiên không biết rằng ở tầng thấp nhất đang có người nhớ thương mình, nhưng với tính cách của hắn, cho dù biết cũng không quan tâm, dù sao đối phương cũng không phải là tuyệt thế mỹ nữ.
Hiện tại, hắn vừa mới giải quyết một chuyện nhỏ không tính là phiền phức, hắn đưa Ninh Nhụy Nhụy tiếp tục đi về phía trước. Khói đen trong sơn cốc đã tan biến hết, tầm nhìn được mở rộng rất nhiều. Cách không xa phía trước chính là cuối thung lũng, ngước mắt lên có thể nhìn thấy một cây cầu dài, nó là kiểu cầu đá hình vòm tương đối lâu đời, cũng may nó khá rộng, tương đương với sáu ô tô cùng đi đường.
Trong lòng Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được cảm thấy có chút kỳ lạ, không gian dưới đáy biển ít người như vậy, ai lại rảnh rỗi đi xây một cây cầu vòm đá rộng như vậy? May mà vấn đề ấy chỉ thoáng qua trong đầu nàng, nên nàng mới không vướng vào nó. Nhưng khi nàng nhìn về phía Hạ Thiên, trong lòng lại nổi lên một câu hỏi: “Ngươi không sao chứ, vừa rồi ta nhìn thấy hàng giả đó hình như đã rót thứ gì vào cơ thể ngươi, sẽ không có chuyện gì chứ?” Ninh Nhụy Nhụy cũng không biết là mình đang lo lắng hay tò mò, cho dù thấy Hạ Thiên có vẻ như rất ổn nhưng nàng vẫn không nhịn được mà hỏi.
“Chỉ là một chút quỷ ảnh mà thôi.” Hạ Thiên cười hì hì nói: “Tiểu muội chân dài, ta chính là Băng Hỏa linh thể. Loại đồ vật này không thể thương tổn được ta đâu, chúng sớm đã bị hỏa linh khí thiêu đốt trong cơ thể ta rồi.”
“Vậy Băng Hỏa linh thể của ngươi rất mạnh a.” Ninh Nhụy Nhụy gật gật đầu, nàng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm: “Còn có tác dụng thần kỳ như vậy.”
“Tất nhiên là lợi hại rồi, Thần tiên tỷ tỷ đã từng nói đây là thể chất đặc biệt ngàn năm hiếm thấy.” Hạ Thiên nở nụ cười, có chút kiêu ngạo nói: “Hơn nữa Nghịch Thiên Bát Châm bắt buộc phải phối hợp với Băng Hỏa linh thể của ta mới có hiệu quả, cho nên trên đời này chỉ có ta mới có thể tu luyện được. Lúc đầu còn có một vài tên ngốc hoàn toàn không hiểu, luôn muốn dựa vào ta để cướp Nghịch Thiên Bát Châm.”
Ninh Nhụy Nhụy kỳ quái hỏi: “Có rất nhiều người biết ngươi Luyện Nghịch Thiên Bát Châm sao?”
“Cũng không nhiều, ta chỉ gặp qua vài người thôi.” Hạ Thiên cẩn thận suy nghĩ, ngoài các cô vợ của hắn ra thì chính là mấy người tu tiên từng bị hắn tiêu diệt, sau đó có cá nhân được chứng kiến Nghịch Thiên Bát Châm mà người bình thường hoàn toàn chưa từng nghe đến.
“Ngươi nói xem liệu vị gọi là tu tiên tiền bối đưa chúng ta tới đây có biết không?” Ninh Nhụy Nhụy đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng hơn: “Thực ra hắn có thể chính là người nhắm đến Nghịch Thiên Bát Châm của ngươi, đúng không?”
“Ta không biết, cũng có khả năng ấy. Người cứu Tô Diệp ngày hôm đó chắc chắn là hắn.” Hạ Thiên không quan tâm lắm, thuận miệng nói: “Điều đó nói rõ chắc chắn tên ngốc kia đã sớm ngó chừng ta rồi. Chỉ có điều tên ngốc kia lén lén lút lút không dám lộ diện nên không việc gì phải lo lắng, hắn cũng không tạo thành uy hiếp gì đối với ta.”
“Chuyện kia đã đủ phiền rồi, sớm biết đã không tới.” Ninh Nhụy Nhụy hiểu tính cách của Hạ Thiên, hắn hoàn toàn không thèm để ý tới âm mưu quỷ kế của người khác. Bởi vì từ đầu đến cuối hắn luôn cho rằng người khác không có khả năng làm tổn thương mình, cho nên tự nhiên là hắn sẽ không quan tâm. Thế nhưng nàng có thể không thèm để ý sao, nói thế nào thì lần này là bởi vì nàng nên Hạ Thiên mới bị cuốn vào. Nếu thực sự xảy ra chuyện gì, vậy trong lòng nàng nhất định sẽ có chút khúc mắc.
“Tiểu muội chân dài, cô không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy.” Hạ Thiên ôm Ninh Nhụy Nhụy với vẻ mặt lãnh đạm: “Nếu không có lần mạo hiểm này, những tên ngốc kia có thể sẽ nghĩ ra cách khác để đối phó với ta. Cho nên cô muốn làm gì thì cứ làm, không cần suy nghĩ về mấy thứ loạn thất bát tao, chỉ cần vui vẻ là được rồi.”
“Ta biết rồi, đôi khi ta cảm thấy ngươi thực sự rất đáng tin cậy.” Ninh Nhụy Nhụy mỉm cười, mặc dù lời này nghe có chút cảm giác tâm tình nhưng nàng thực sự cảm nhận được Hạ Thiên thật lòng. Có lẽ đây chính là nguyên nhân hắn có thể hạ gục được nhiều mỹ nữ trẻ đẹp như vậy.
Ở bên hắn, nàng thực sự có thể thoải mái làm chuyện mình muốn, mà điểm đấy thật quá mê người, có thể nói không có bao nhiêu nữ nhân có thể cưỡng lại được.
Bang!
Vừa dứt lời, Ninh Nhụy Nhụy chợt cảm thấy cái mông xinh xắn của mình vừa chịu một cái đánh, sự tán thưởng lập tức biến thành xấu hổ: “Lưu manh đáng chết, ngươi đánh ta làm gì?”
“Tiểu muội chân dài, cô nói sai nên tất nhiên phải bị đánh rồi.” Hoàn toàn giống như trước đây, Hạ Thiên vẫn rất ưa thích xúc cảm tươi đẹp truyền đến từ bờ mông của Ninh Nhụy Nhụy, trên mặt giả vờ vẻ bất mãn: “Nói cái gì mà đôi khi ta cũng rất đáng tin. Ta là bạn trai của cô, bất cứ lúc nào cũng rất đáng tin.”
“Không có sự cho phép của ta, ngươi không được phép động chân động tay với ta, có nghe hay không?” Đôi mắt xinh đẹp của Ninh Nhụy Nhụy liếc nhìn Hạ Thiên một cái. Cho dù nàng đã hiểu rõ, con hàng này cơ bản chưa từng được khen, cũng không thể khen hắn nữa.
“Tiểu muội chân dài, cô lại sai rồi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Ta không hề động chân, ta chỉ động tay mà thôi.”
Ninh Nhụy không biết nói gì: “Mặc kệ ngươi!”
Hai người thong thả đi về phía trước, khoảng mười phút sau bọn hắn đã đến bên cạnh cầu vòm đá kia.
“Hà Phi Độ?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn thấy có một khối bia đứng bên trái cầu vòm đá, nàng không khỏi vừa cười vừa nói: “Cái tên ấy nghe rất giống như Hà Phi Lộ, chẳng lẽ là do người Thượng Hải xây dựng?”
“Tất nhiên không phải rồi.” Lúc này, bên cạnh vang lên một giọng nói trong trẻo: “Trong truyền thuyết, Hà Phi Độ là cầu nối với Tiên Giới, nghĩa là bến đò để phi thăng.” Ninh Nhụy Nhụy quay đầu nhìn lại, giờ đây nàng mới phát hiện có ba thanh niên nam nữ với vẻ mặt khác nhau đang đứng ở một góc cách đó không xa. Người nói chuyện là người nhìn trẻ nhất trong ba người, thân thể như ngọc, mày kiếm mắt sáng, mặc một bộ áo trắng rất có phong phạm của công tử thế giai ngày xưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận