Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3585: Nàng yên tâm, ta sẽ không làm loạn đâu

“Về sau đã xảy ra chuyện gì?” A Cửu đoán chừng chính là chuyện của Đông Nam tiên hội.
Quả nhiên, Tề Ngữ Thi đã nói đến điểm mấu chốt: “Về sau, trong ngày tết Trung thu, có khoảng mười mấy thế lực tổng cộng hơn ba mươi người tham gia tiên hội. Tỷ tỷ dường như cảm thấy hứng thú với những thế lực này, trò chuyện với từng nhà rất lâu. Tuy nhiên, trong đêm đó, tỷ tỷ đã mất tích không hề có dấu hiệu nào.”
“Đúng là không có dấu hiệu nào?” A Cửu biểu thị sự hoài nghi của mình. Một việc phát sinh tuyệt đối không thể không có chút dấu vết, hoặc là không để ý đến hoặc bị người ta hủy hoại.
“Ít nhất chúng ta không phát hiện được có chỗ nào không đúng.” Tề Ngữ Thi suy nghĩ một chút, thoáng chỉnh sửa lại lý do thoái thác: “Có thể nói như vầy, trước đó có chút manh mối, chính là tỷ tỷ đều trò chuyện với bọn họ. Mặc dù thời gian đều rất dài, nhưng có ba thế lực là dài nhất.”
A Cửu vội vàng hỏi: “Là ba nhà nào?”
“Một là đại tộc Lâm gia ở Phù Lương. Đây là kẻ thù truyền kiếp của chúng ta, tuy nhiên chỉ là không quen nhìn nhau mà thôi, cũng chưa từng ma sát đổ máu lần nào.” Tề Ngữ Thi vừa nhớ lại vừa giải thích cho A Cửu nghe: “Hai là Tả gia xuất thân Tuyết Sơn phái ở Nam Cương, ba là Chu gia Thiên Hải thị.”
A Cửu hỏi: “Các người hoài nghi ba nhà này giở trò quỷ?”
“Chỉ có thể hoài nghi như vậy. Mấy năm qua, nhà của chúng ta cũng đã tiến hành điều tra.” Tề Ngữ Thi than nhẹ, giọng nói không thiếu cảm khái: “Đáng tiếc cũng không có gì tiến triển.”
A Cửu bỗng nhiên hiểu ra chuyện gì: “Dì bái Hồ lão thái thái làm mẹ nuôi chính là muốn mượn gió đông điều tra Tả gia?”
“Có thể nói như vậy.” Tề Ngữ Thi gật đầu: “Ta cảm thấy Tả gia Nam Cương có hiềm nghi lớn nhất. Muốn điều tra bọn họ, nếu không có cái cớ thích hợp, trên cơ bản ngay cả Dược Vương cốc cũng không thể vào.”
“Hai nhà còn lại cũng không điều tra được manh mối sao?” A Cửu lại hỏi.
Tề Ngữ Thi lắc đầu: “Ta vốn không biết làm sao để điều tra. Tóm lại không có manh mối gì.”
“Điều này đúng.” A Cửu hoàn toàn đồng ý với câu nói này: “Người biết, chỉ cần nhìn một chút là biết tiền căn hậu quả. Người không biết, cho dù đặt manh mối trước mặt cũng không nhìn ra.”
“Ha ha, ngươi đang mắng người dì này không biết đúng không?” Tề Ngữ Thi mắng.
A Cửu hơi ngương: “Ta không có ý này.”
“Có cũng không sao, đây là sự thật.” Tề Ngữ Thi thản nhiên nói: “Về sau, chúng ta đã tìm đến thám tử chuyên nghiệp nhưng cũng không có thu hoạch.”
“Ta biết một người. Nếu hắn ra tay, đoán chừng rất nhanh sẽ tìm được manh mối.” Ánh mắt A Cửu sáng lên, đột nhiên nhớ đến Hạ Thiên.
Mặc dù A Cửu rất khó chịu với việc con hàng này ngày nào cũng tự xưng mình là người thông minh nhất thiên hạ, nhưng điều này cũng không thể phủ nhận. Xác thực không có chuyện gì có thể giấu được ánh mắt của hắn.
“Là ai?” Tề Ngữ Thi hơi thẳng người, lập tức nghĩ đến một người: “Ngươi nói là Hạ Thiên, là chồng của ngươi đúng không?”
“Hắn, hắn không phải chồng của ta.” Sắc mặt A Cửu hơi đỏ lên, bắt đầu phủ nhận.
Tề Ngữ Thi cười nhạt. Cái gì mà bà chưa thấy qua, tất nhiên hiểu được tâm tư của A Cửu: “Ngươi không thừa nhận cũng vô dụng thôi, e rằng đó là sự thật. Ngươi và mẹ của ngươi là nhất mạch tương thừa.”
Nói đến đây, bà bỗng ngẩn người, ánh mắt vô thức di chuyển xuống bụng A Cửu: “Ngươi sẽ không mang thai đó chứ?”
“Không có.” A Cửu lập tức đứng lên, vỗ bụng của mình, tức giận giải thích: “Ta không mang thai, dì nhìn đi, binh.”
“Được, được, được, ta sai rồi, ngươi đừng nóng.” Tề Ngữ Thi khoát tay: “Tuy nhiên, thanh niên các ngươi va chạm nhau, cũng nên có những biện pháp. Trừ phi ngươi đã chuẩn bị xong tư tưởng làm mẹ.”
Mặt A Cửu lại càng đỏ hơn, nhưng không có cách nào phủ nhận sự thật với Hạ Thiên, đành phải nói: “Thì cứ xem là bạn trai của ta đi, nhưng sinh con cho hắn? Nghĩ hay lắm!”
“Ta thì làm sao? Ta rất tốt mà.” Lúc này, một âm thanh lười biếng bỗng nhiên vang lên bên tai A Cửu: “Cửu nha đâu, nàng muốn sinh con cho ta?”
“Ngươi!” A Cửu không kịp chuẩn bị, không khỏi sợ hãi, vội vàng lui lại mấy bước nhìn Hạ Thiên đột nhiên xuất hiện: “Ngươi đến từ lúc nào vậy? Không phải, nhanh như vậy mà ngươi đã đến đây sao? Cũng không phải… ngươi dọa ta đấy…”
Hạ Thiên mỉm cười: “Ta vừa đến thì nghe nói nàng muốn sinh con cho ta.”
“Lỗ tai ngươi có bệnh à? Ta nói chính là không muốn.” A Cửu hung hăng trừng Hạ Thiên: “Ngươi bớt đánh chủ ý đó đi. Ta không cho phép ngươi làm loạn, có nghe hay không?”
Nàng quả thật hơi sợ Hạ Thiên thật sự có ý định này, sau đó để nàng mang bầu.
Trước mắt, nàng không có ý định làm mẹ.
“Cửu nha đầu, nàng không cần lo lắng, ta không làm loạn đâu. Lần nào ta cũng rất nghiêm túc.” Hạ Thiên cười nói: “Chừng nào nàng suy nghĩ thông suốt thì nói với ta.”
A Cửu thở phào nhẹ nhõm, sau đó bất mãn nói: “Trước khi ngươi đến sao không gọi điện thoại? Đột nhiên đến như vậy, ngươi thoải mái lắm sao?”
Hạ Thiên gật đầu: “Ừm, rất thoải mái.”
A Cửu: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận