Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2413: Nhận ra ta không?

Căn phòng làm việc này cũng không xa hoa cho lắm, ngược lại có chút đơn sơ.
Ngoại trừ ở giữa đặt một cái bàn dài, hai bên có mười mấy cái ghế, thì không còn cái gì khác.
Có điều ngồi trong phòng chính là chín đại nhân vật quyền hạn to lớn, mấu chốt nhất của Trường Sinh hội, gọi là Cửu lão của nơi đây, mặc dù trong đám bọn họ có người kỳ thực không hề già.
Trông thấy Hạ Thiên và A Cửu cứ vậy mạnh mẽ xông vào, mấy người bọn họ ngược lại cũng không giật mình, chỉ là trong đó một nam tử mặc cổ trang đang dùng ánh mắt căm thù nhìn Hạ Thiên.
Người này tất nhiên là Đoạn Nhất Lang lúc trước muốn tính kế Hạ Thiên, kết quả bị Hạ Thiên dạy dỗ một trận, vốn cổ họng của hắn đã bị bóp nát rồi, chỉ là hắn dựa vào dị năng của mình để chống đỡ, sau đó tìm được trường sinh chủ giúp đỡ miễn cưỡng chữa khỏi cái cổ họng đã nát kia, có điều trên cổ vẫn đeo một cái khí giới bảo vệ, tương đối buồn cười.
“Hạ Thiên, ngươi thật sự quá chậm!”
Đoạn Nhất Lang gần như là cắn răng, gằn từng chữ nói: “Ông đây chờ ngươi đã lâu!”
Hạ Thiên không thèm để ý tên ngu si này, hắn nhìn lướt qua tám người khác, lập tức không còn hứng thú, trực tiếp chuyển một cái ghế lỗ mãng ngồi xuống, tiếp đó vỗ vỗ đùi: “Cửu nha đầu, chúng ta ngồi xuống đã.”
A Cửu không mặt dày như Hạ Thiên, không làm được hành vi thân mật kiểu đấy khi ở bên ngoài, nàng liếc nhìn chín người trong phòng, lạnh nhạt nói: “Chúng ta đã qua những kiểm tra này, có phải mấy vị nên giới thiệu bản thân rồi không.”
“Ha ha ha, A Cửu cô nương so với trước kia đúng là phóng khoáng hơn.”
Một nữ nhân trung niên tóc dài nhịn không được bật cười, chỉ vào A Cửu nói: “Trước kia mặc dù ngươi miệng lưỡi bén nhọn, nhưng cũng không bộc lộ rõ tài năng như thế.”
“Xem ra Tiểu Y nói không sai, sau khi ngươi độc lập thì càng ngày càng có tính tình.”
A Cửu lườm nữ nhân này, không khỏi sững sờ một chút: “Ngươi là Mã Khỉ Linh, bà cô Mã?”
“Ấy, đừng vớ vẩn.”
Nữ nhân tóc dài vừa châm một điếu thuốc suýt nữa thì nghẹn, nàng nháy mắt nói với A Cửu: “Gọi ta là Mã tỷ tỷ, ta vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ chưa lấy chồng đấy.”
Nữ nhân trung niên tóc dài này đã từng trúng thi độc vô cùng lợi hại vào hai mươi năm trước, danh y trong ngoài nước đều bó tay, trực tiếp tuyên bố tử hình, khi đó chỉ có Y Tiểu Âm hơn mười tuổi xung phong nhận việc, trực tiếp tìm được Mã gia, dùng một bộ thượng cổ châm pháp cứu nàng ta từ quỷ môn quan về.
Vì trận chiến kia mà Y Tiểu Âm trực tiếp thành danh trong giới y học, khiến nàng và lão cô nương hơn ba mươi tuổi trở thành bạn bè.
Trước kia A Cửu làm thị nữ cho Y Tiểu m, đương nhiên cũng biết chuyện xưa này, cũng biết quan hệ giữa các nàng, nhưng nàng vẫn cố hỏi một câu: “Ngươi không ở thành phố Thiên Nam mà chạy đến đây làm gì?”
“Lão nhân này gửi thư nói có việc cần thương lượng, cho nên ta đến đây vui vẻ một chút.” Mã Khỉ Linh giơ ngón tay dài nhọn chỉ chỉ lão giả áo trắng trông khỏe mạnh ngồi ở vị trí chủ vị kia.
Lão giả áo trắng thấy A Cửu và Hạ Thiên đều nhìn về phía hắn, cười nhạt một tiếng, nói: “Lão phu họ Hoàng, chính là hội trưởng của Trường Sinh hội, cũng là trường sinh chủ các ngươi muốn tìm, cũng là đảo chủ của tòa Tiêu Đảo này.”
“Nói như vậy thì chúng ta còn phải gọi ngươi một tiếng Hoàng đảo chủ nhỉ?” A Cửu hờ hững nói.
“Mặc dù chỗ này của ta không phồn thịnh như đảo Đào Hoa, nhưng lại rất tiêu dao tự tại.”
Lão giả áo bào trắng không hề khiêm tốn, có chút ngạo nghễ nói: “Các ngươi gọi ta một tiếng Hoàng đảo chủ, Hoàng mỗ cũng không thấy hổ thẹn.”
A Cửu lướt qua vị Hoàng đảo chủ, nhìn về phía những người khác: “Còn mấy vị khác có lai lịch gì?”
Nam nhân ngoại quốc râu quai nón cười nói: “Tại hạ Sử Bối La, là ông chủ của Vạn Xà, Cửu cô nương, Hạ tiên sinh, rất vui được làm quen, về sau có kinh doanh cái gì xin chiếu cố nhiều hơn.”
“Vạn xà? Hình như đã nghe qua.” Hạ Thiên suy nghĩ không đến nửa giây, rất nhanh liền bỏ qua, “Thứ gì vậy?”
A Cửu lạnh nhạt nói: “Một tổ chức sát thủ cấp thế giới, có quan hệ cạnh tranh với Ám Ảnh Đoàn.”
“Ám Ảnh Đoàn là đệ nhất thế giới, không có tổ chức sát thủ nào có thể cạnh tranh.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
Sử Bối La sờ râu mép, hiền lành cười nói: “Trước đó đúng là đệ nhất, nhưng sau khi Isabella cùng Ngải Vy Nhi mất tích, đã có không ít tổ chức sát thủ đuổi kịp, mà bây giờ Vạn Xà ta đã xếp thứ hai thế giới, nói không chừng thật sự có ngày lên ngôi.”
“Thằng đần nhà ngươi không có cơ hội đấy đâu.” Hạ Thiên có chút khó chịu nói.
Sử Bối La cười ha ha: “Chưa chắc đâu, nếu như Hạ tiên sinh không phối hợp lỡ như xảy ra việc ngoài ý muốn, vậy thì Vạn Xà vượt qua Ám Ảnh Đoàn là việc trong tầm tay.”
Hạ Thiên không muốn giao tiếp cùng người thiếu hụt chỉ số thông minh, hắn nói với A Cửu: “Cửu nha đầu, ta có thể xử lý tên đần này trước không?”
“Không vội.” A Cửu lạnh nhạt nói: “Lát nữa nhất định sẽ xảy ra va chạm, đợi lát nữa đi.”
“Lời nói này đúng là thú vị.” Nói chuyện chính là một lão thái bà da nhăn nheo, miệng không còn cái răng nào nhưng nói chuyện lại không hở lợi, quá là thần kỳ: “Không biết Cửu cô nương có còn nhận ra ta không nhỉ?”
A Cửu quan sát lão thái bà này, lắc đầu nói: “Không nhận ra, cũng chưa từng gặp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận