Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4031: Hạ Thiên, ngươi sắp bị ta giết chết rồi

“Chẳng có hiểu lầm gì ở đây cả.”
Hạ Thiên nhếch miệng, chỉ vào Thẩm Manh mà nói: “Nàng ấy là nữ nhân của ta. Em trai ngươi có ý đồ với nàng ấy, chính là đang tìm cái chết.”
Lúc này, thiếu phụ váy trắng ngẩn cả người, chỉ chỉ Thẩm Manh: “Nàng, nàng là nữ nhân của ngươi?”
“Đương nhiên.”
Hạ Thiên dứt khoát gật đầu.
Thẩm Manh muốn giải thích hai câu, nhưng nhớ đến tính cách của Hạ Thiên, nàng lại nuốt những lời muốn nói vào bụng.
Lúc này, cho dù giải thích quan hệ giữa nàng với Hạ Thiên không phải quan hệ đó, đoán chừng cũng không có ai tin.
“Nhưng chúng ta đã điều tra qua, nàng ta và ngươi chẳng có liên quan gì cả.”
Thiếu phụ váy trắng thật sự có chút khó mà tiếp nhận: “Nàng ta vẫn luôn ở San Francisco, chưa từng rời khỏi cửa, làm sao quen biết ngươi được?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta cần giải thích chuyện này với ngươi sao?”
“Không, không cần.”
Thiếu phụ váy trắng lập tức tỉnh táo lại, vô thức cảm nhận được hình như Thượng Quan gia đã tiến vào mưu kế của người khác: “Tuy nhiên, chúng ta xác thực không biết quan hệ giữa ngươi và nàng ta. Ta hoài nghi có người đang tính kế ngươi, tính toán Thượng Quan gia chúng ta, để chúng ta phát sinh xung đột, còn người đó thì ngồi không ngư ông thủ lợi.”
“Ta chẳng hứng thú đi truy cứu âm mưu hay bẫy gì cả.”
Hạ Thiên không nhịn được, liền nói: “Bây giờ tâm trạng của ta rất khó chịu. Cho nên tên ngốc kia nhất định phải chết.”
Thiếu phụ váy trắng trầm xuống, cố nén phẫn nộ, tiếp tục khuyên nhủ: “Hạ Thiên, đây rõ ràng có người đang chia rẽ quan hệ giữa chúng ta, ngươi tuyệt đối đừng bị mắc lừa.”
“Chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là đến Cực Tiên mộ. Nếu làm trễ nãi thời cơ, chẳng phải để Ma tộc đứng giữa đắc lợi sao, đối với tất cả mọi người cũng không có chỗ tốt.”
“Ngươi nói nhảm nhiều quá.”
Hạ Thiên lười nghe tiếp, hờ hững nói: “Tên ngốc kia nhất định phải chết.”
“Tiểu Phi, con sao rồi? Con tỉnh dậy đi.”
Bên kia, Thượng Quan gia chủ bỗng nhiên rú thảm, ôm Thượng Quan Tiểu Phi khóc ồ lên: “Con không thể chết.”
Trong lòng thiếu phụ váy trắng đánh bộp một cái, cảm thấy không ổn.
Quả nhiên, Thượng Quan gia chủ khóc một hồi, hận ý trong lòng tăng lên, trong nháy mắt đã đánh mất lý trí, chỉ vào Hạ Thiên mà nói; “Hôm nay, ngươi nhất định phải đền mạng cho con trai của ta, ai cũng không cứu được ngươi.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Còn phải xem ngươi có bản lãnh đó hay không?”
“Khoan đã, Hạ đại ca, ngươi đừng ra tay.”
Thẩm Hồng Phi bỗng nhiên xuất hiện, ngăn giữa Thượng Quan gia chủ và Hạ Thiên: “Có chuyện gì thì từ từ nói, trong đó tất có hiểu lầm, chúng ta không thể trúng kế kẻ gian được.”
Hạ Thiên khó chịu nói: “Đừng gọi ta là đại ca, ta cũng không phải đại ca ngươi. Còn nữa, ngươi cũng không xứng làm anh của bé ngoan.”
“Cho dù ngươi không nhận ta, ta cũng nhất định tôn ngươi làm đại ca.”
Thẩm Hồng Phi vọt thẳng đến trước mặt Hạ Thiên, quỳ xuống: “Thật ra chuyện này là do ta sai, ta không biết đối tượng của em gái ta trên mạng là Hạ đại ca ngươi. Ta chỉ muốn trị bệnh cho em gái của ta, thuận tiện tìm chỗ dựa cho Thẩm gia mà thôi.”
Hạ Thiên móc móc lỗ tai: “Sai chính là sai, lý do thì có ngàn ngàn vạn vạn cái, nhưng một cái ta cũng không muốn nghe.”
“Vậy ta sẽ lấy cái chết để tạ tội.”
Thẩm Hồng Phi khẩn cầu Hạ Thiên: “Xin ngươi buông tha cho những người của Thẩm gia, cũng đừng liên lụy Thượng Quan gia, được không?”
Thẩm Manh ở một bên thở dài. Nàng cũng không nghĩ đến cục diện sẽ là như vậy, cho nên nàng luôn phòng ngừa phát sinh quan hệ với Hạ Thiên, nghĩ không ra kết cục vẫn là như vậy.
Đương nhiên, nàng cũng không nghĩ đến việc gả cho bất kỳ ai ngoài Hạ Thiên. Sở dĩ nàng đến bí cảnh Thiên Cung cũng là vì anh trai của nàng Thẩm Hồng Phi lừa đến mà thôi.
Sau khi biết anh trai lừa nàng đến đây để kết hôn với Thượng Quan Tiểu Phi, nàng lập tức bỏ chạy. Nghĩ đến mấy khi được đến bí cảnh, nàng muốn vẽ lại bản đồ ở đây, kết quả gặp phải người của Long gia, bị bắt lại.
Ban đầu, nàng định tự sát, phòng ngừa chịu tội. Kết quả nhờ cơ duyên xảo hợp, nàng được Hạ Thiên cứu.
Nàng không muốn gặp Hạ Thiên, vì thế nàng liền tránh mặt, kết quả lại bị Thượng Quan Tiểu Phi bắt về Thượng Quan gia.
Có lẽ là do mệnh trung chú định, nàng phải có ràng buộc với Hạ Thiên. Quanh đi quẩn lại, nàng vẫn gặp lại hắn, cục diện phát triển đến trình độ nàng không muốn nhất.
“Thẩm Hồng Phi, ngươi đừng bày đặt làm người tốt ở đây.”
Thượng Quan gia chủ nghe Thẩm Hồng Phi nói, lập tức nổi giận quát to: “Hắn giết con trai của ta, hắn nhất định phải đền mạng. Ngươi cút ngay cho ta.”
“Cha, cha đừng xúc động.”
Thiếu phụ váy trắng vội vàng kéo Thượng Quan gia chủ lại: “Trong này nhất định có gian kế của Ma tộc. Bọn họ muốn chế tạo xung đột, để Thượng Quan gia chúng ta và Hạ Thiên sống mái với nhau, sau đó…”
“Biến đi.”
Thượng Quan gia chủ không quan tâm gạt con gái của mình ra, ánh mắt tràn ngập lửa giận, không nghe lọt lỗ tai một lời thuyết phục nào: “Hạ Thiên, mau đi chịu chết đi.”
Đang khi nói chuyện, cả người ông ta bỗng nhiên lóe lên một sức mạnh khó diễn tả bằng lời. Một luồng khí tức nóng rực tràn ra.
“Chân khí chước dương, thiêu tẫn vạn không.”
Từ đằng xa, tại một ngọn núi nào đó bên ngoài kết giới Thượng Quan gia.
Cẩu tiên sinh mỉm cười: “Tử đấu với Thượng Quan gia tộc, ngươi còn có thời gian để chạy đến Cực Tiên mộ hay không. Thần Vương tu tiên liên minh vừa đến, ngươi và nữ nhân của ngươi, tất cả đều phải chết.”
“Cho dù ngươi không dây dưa với Thượng Quan gia, mang theo nữ nhân kia đến trước Cực Tiên mộ, mở ra cánh cửa, ngươi cũng khó mà có đường sống.”
“Huống chi, ta còn mấy thủ đoạn ma chủng còn chưa dùng đến.”
“Hạ Thiên, ngươi sắp bị ta giết chết rồi.”
“Ngươi không còn đường trốn nữa đâu, ngươi chắc chắn sẽ phải chết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận