Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4251: Ăn vào sẽ chết

Chiêm Mộ Tư giải thích: ‘Nếu không nhờ thần thức của kiếp chủ giáng xuống, ta đã sớm chết rồi, càng không có khả năng đi theo con đường tu tiên. Đương nhiên, sự trợ giúp của Hạ tiên sinh đối với ta, ta suốt đời khó quên.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Được rồi, mấy lời nói nhảm này không cần nói lại nữa.”
“Ngươi đi pha trà đi.” Thiếu niên áo trắng nói với Chiêm Mộ Tư: “Còn nữa, ngươi không được tùy tiện xen vào.”
“Vâng.” Chiêm Mộ Tư gật đầu, sau đó đi nấu nước chuẩn bị pha trà.
Thiếu niên áo trắng ho nhẹ một tiếng, sau đó ngả bài: “Thật ra, ta chính là Ngu Giả vĩ đại, cũng chính là chủ nhân của Ngu Giả Chi Trác. Để các ngươi tiến vào cái hộp đó cũng là do ta bố trí.”
“Quả nhiên là ngươi.”
Hạ Thiên một lần nữa lấy ra ngân châm, giọng điệu bất thiện: “Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào.”
“Ngươi đừng vội.”
Thiếu niên áo trắng liên tiếp lui về phía sau, khoát tay nói: “Ngươi cũng nên nghe ta nói hết lý do. Còn một số bí mật cực kỳ quan trọng đối với việc tu luyện của các ngươi về sau. Nếu các ngươi muốn phi thăng đến Chân Tiên giới, các ngươi lại càng phải nghe ta nói xong.”
“Ngươi nên để lại di ngôn thì tốt hơn.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, không nhịn được nói một câu.
Kiều Tiểu Kiều khẽ cười: “Tuy nói chuyện xưa rất nhiều nhưng lời của ngươi lại không được bình thường. Nếu cứ kéo dài mãi, khả năng ba trăm năm của ngươi sẽ hết sạch.”
“Chuyện ta là Ngu Giả, chẳng lẽ các ngươi tuyệt không ngạc nhiên?” Thiếu niên áo trắng có chút khó chịu: “Ta là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ duy nhất của Bắc Hãn giới, người khai sáng ra Ngũ Hành Tông Ngũ Hành lão tổ, nhưng ta đồng thời còn là Ngu Giả ở trái đất các ngươi, nắm trong tay một tổ chức với các tín đồ phương Tây, còn sắp đặt dẫn các ngươi đến đây, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?”
“Đương nhiên cảm thấy kỳ quái rồi.”
Thái độ của Kiều Tiểu Kiều vẫn lạnh nhạt: “Cho nên ngươi nói nhanh một chút đi.”
Thiếu niên áo trắng còn đang định nói tiếp, chợt phát hiện trán mát lạnh. Hắn ta ngạc nhiên nhìn thấy ngân châm của Hạ Thiên đang đặt ở mi tâm hắn ta.
Hắn ta bị dọa đến mức ôm lấy cổ tay Hạ Thiên.
“Được rồi, không nhiều lời nữa, trước khi tiến vào chính đề, ta cũng cần hiểu rõ một số chuyện.”
Khóe miệng thiếu niên áo trắng giật giật, rốt cuộc cũng tiến vào chính đề: “Các ngươi cũng đã từng nghe nói qua Dạ Đế, cũng biết đến sự tồn tại của Dạ Thiên Thư đúng không?”
“Ta đã biết từ lâu. Căn cứ theo phỏng đoán của vợ Tiểu Y Y, Nghịch Thiên Bát Châm rất có thể xuất phát từ Dạ Thiên Thư.” Hạ Thiên nói. Kiều Tiểu Kiều cũng gật đầu: “Y Tiểu Âm đích thật đã thu thập được không ít tàn trang của Dạ Thiên Thư. Dạ Ngọc Mị đã đọc qua một phần, cũng đã truyền tống cho chúng ta. Dạ Thiên Thư hẳn là do Dạ Đế viết, ghi chép công pháp, đan dược cao thâm, tương đương với một quyển bí tạ tu tiên cao giai.”
“Các ngươi đoán đúng nhưng cũng không hoàn toàn đúng.”
Thiếu niên áo trắng đầu tiên là gật đầu, rồi lại khoát tay: “Chuyện này rất phức tạp. Cho dù nói một cách giản lược cũng phải nói từ ba vạn năm trước.”
“Lúc đó, trái đất còn chưa phải là nơi tiên khí chi địa như bây giờ, linh khí dồi dào, gần như tiên thần khắp nơi. Cho dù là phàm nhân cũng có được sức mạnh cường đại, chỉ cần gặp được kỳ ngộ là đủ.”
“Đương nhiên, khi đó yêu ma quỷ quái cũng rất hưng thịnh. Cho nên, cuộc chiến giữa thần ma yêu tiên càng lúc càng nghiêm trọng. Viêm Hoàng chinh chiến Xi Vưu chi chiến lại càng dẫn phát linh khí chấn động, khiến liên minh tu tiên không thể không xem trọng.”
“Tu tiên liên minh đã làm gì đối với trái đất, điều này ta không rõ, nhưng bắt đầu từ lúc đó, linh khí trên trái đất càng lúc càng suy giảm, cho đến khi thành tiên khí chi địa.” ‘Dạ Đế sinh ra vào thời kỳ cuối của thời đại thần thoại. Mặc dù linh khí trái đất lúc đó đã suy yếu nhưng vẫn còn chèo chống được không ít tu tiên giả độ kiếp phi thăng. Dạ Đế thiên tư tung hoành, chưa đến trăm năm đã đạt đến Độ Kiếp Kỳ. Hơn nữa, còn một lần độ kiếp đã thành công phi thăng Chân Tiên giới.”
“…”
Cố sự này nói qua xác thực rất đơn giản, thậm chí còn có chút thô ráp, nghe qua tẻ nhạt, vô vị nhưng tin tức quan trọng thì không thiếu.
Kiều Tiểu Kiều nghe xong liền hiểu, trong đầu tự động sắp xếp lại đoạn cố sự cho mạch lạc.
Hạ Thiên thì nghe đến buồn ngủ. Hắn lười biếng nói: “Đây chính là chính đề à? Nghe không có bất kỳ liên quan nào đến chúng ta cả.”
Lúc này, Chiêm Mộ Tư đã pha xong trà, rót cho ba người một chén, lại lấy ra chút đồ ăn vặt bày lên một cái đĩa.
“Có liên quan chứ.” Thiếu niên áo trắng nhấp một ngụm trà, ăn vài miếng thức ăn vặt, cười nói: “Ta biết ngươi rất gấp nhưng ngươi đừng vội, lập tức đến mấu chốt rồi đây. Liên quan đến liên minh tu tiên và Dạ Đế cùng với sự tồn tại của Nghịch Thiên Bát Châm, cái này hẳn ngươi cảm thấy hứng thú chứ?”
Tiếp theo, hắn ta lại lạc đề: “Đây chính là đạo uẩn linh trà, uống vào có thể khơi thông kinh lạc, đề cao xác suất ngưng tụ kiếp lực. Linh thực của Ngũ Hành Tông chúng ta là quả Ngũ Hành, có thể tăng cường thuộc tính linh căn, hương vị cũng rất ngon.”
“Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng ăn.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ăn xong, ngươi sẽ chết.” Thiếu niên áo trắng không tin, sau đó biến sắc, há miệng phun ra một ngụm máu đen, cả người ầm ầm ngã xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận