Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1687. Chỉ là một cái bắt đầu

"Ngươi đánh nhau cũng bốc mùi gay......" Hạ Thiên cảm khái một chút, tiếp đó lại tung một cước, trực tiếp đá bay nam nhân cơ bắp ra khỏi tiệm kem.
Nam nhân cơ bắp nặng nề ngã xuống đất, một lúc lâu sau cũng không thể đứng lên được.
"Ngươi còn không buông bàn tay dơ bẩn của ngươi ra?" A Cửu cắn răng, nhỏ giọng nói.
Hạ Thiên quay đầu nhìn A Cửu, cười hì hì: "Tay của ta không bẩn, cho nên không buông."
"Thả ta ra!" A Cửu rất muốn cho một cái tát lên mặt Hạ Thiên, mấu chốt là nàng biết mình đánh không lại.
"Ừm, ngươi nói như vậy là được rồi." Lần này, Hạ Thiên mới chịu buông A Cửu ra.
Sau đó, A Cửu lại bắt đầu chiến đấu với ly kem, nhìn dáng vẻ như không muốn quan tâm đến Hạ Thiên, cũng không muốn nói chuyện với hắn.
"Nhịn xuống, nhịn xuống, là chính ngươi nói muốn đi xem phim với hắn!" A Cửu tự an ủi bản thân, nghiệt do mình tạo ra, khóc cũng muốn phải làm xong.
A Cửu không muốn xảy ra thêm chuyện gì nữa, nên nàng luôn ngồi tại chỗ, không đòi đổi chỗ với Hạ Thiên nữa, cũng không yêu cầu Hạ Thiên đổi sang ngồi đối diện, nàng cứ thế ngồi như vậy cho đến tám giờ mới đi lên lầu vào rạp chiếu phim với Hạ Thiên.
Sau khi cầm vé xem phim, mua một hộp bắp rang lớn là có thể đi vào xem phim. Lần này, rất thuận lợi, không tiếp tục xảy ra chuyện gì nữa, Hạ Thiên và A Cửu nhanh chóng đi vào trong, ngồi xuống bắt đầu chờ đợi phim chiếu.
Bộ phim đó có vẻ rất nổi tiếng, ít nhất là hiện tại có rất nhiều người trong rạp chiếu phim, trên cơ bản đã ngồi đầy. Đương nhiên, bây giờ là thời gian cao điểm, mà phim đó mới chiếu, cho nên tỷ lệ người xem cao là chuyện bình thường.
Tám giờ mười phút, phim bắt đầu chiếu.
Mới vừa xem được vài phút, Hạ Thiên bắt đầu cảm thấy có chút nhàm chán, không có tâm trạng xem tiếp, hắn quay đầu liếc nhìn A Cửu một cái, phát hiện A Cửu lại rất tập trung tinh thần nhìn màn ảnh.
"Nha hoàn đúng là nha hoàn, phẩm vị không tốt bằng ta." Hạ Thiên nghĩ như vậy, hắn rảnh rỗi đến nhàm chán cho nên bắt đầu ăn bắp rang, ăn một hồi thì hắn bắt đầu đút cho A Cửu ăn.
A Cửu vốn dĩ đang tập trung xem phim, kết quả bị Hạ Thiên quấy rầy, nàng ngay lập tức không vui, tức giận trừng mắt với hắn một cái, tiếp đó ngậm miệng, không ăn bắp rang hắn đút nữa.
Tiếp theo, A Cửu phát hiện gia hỏa kia thật sự có tài làm người ta phát điên, bởi vì hắn bắt đầu dùng tay của nàng cầm bắp rang để đút cho hắn ăn!
Tại sao trên đời này lại có người nhàm chán đến như vậy chứ?
Không muốn tay của mình biến thành công cụ của Hạ Thiên, A Cửu bắt đầu ăn bắp rang, nhưng nàng rất nhanh phát hiện, điều đó cũng không có tác dụng gì, vì Hạ Thiên vẫn thỉnh thoảng lấy tay nàng đút bắp rang vào miệng hắn.
Cũng may ánh sáng trong rạp chiếu phim tương đối tối, nếu không thì A Cửu nhất định sẽ phát điên, nàng không muốn để cho người ta cảm thấy nàng và Hạ Thiên có tình cảm rất tốt!
Không biết có phải là bị Hạ Thiên và A Cửu lây bệnh hay không, một cặp đôi ngồi ở phía sau đã bắt đầu dính vào nhau, đầu tiên là nhỏ giọng nói chuyện, tiếp theo âm thanh từ từ lớn hơn, hình như còn có tiếng hôn hít.
"Các ngươi có thể nhỏ tiếng một chút không?" Vốn dĩ tâm trạng của A Cửu khá là bực bội, lúc này càng nhịn không được.
"Liên quan gì tới ngươi chứ?" Nữ nhân phía sau lập tức mắng lại, "Nếu ngươi hâm mộ thì có thể tình chàng ý thiếp với bạn trai của ngươi!"
"Đây là rạp chiếu phim, nếu các ngươi không muốn xem phim thì ra ngoài mướn phòng đi!" A Cửu tức giận nói: "Còn nếu các ngươi không có tiền thì ta có thể cho các ngươi, đừng ở chỗ này làm ầm ĩ ảnh hưởng người khác!"
"Đừng cãi nhau nữa, chúng ta đang xem phim đấy!"
"Đúng vậy! Lăn tăn cái gì, muốn ầm ĩ thì đi ra ngoài mà ầm ĩ."
"Thật là, loại người gì vậy, không có một chút tố chất......"
......
Rạp chiếu phim bắt đầu ồn ào lên, có lẽ là không muốn trở thành mục tiêu công kích, nữ nhân kia đã lập tức im lặng, A Cửu đương nhiên cũng sẽ không nói tiếp.
A Cửu tiếp tục xem phim, nàng cảm thấy có hứng thú với bộ điện ảnh này, dưới cái nhìn của nàng, phim này khá hay, hình ảnh hay tình tiết đều không tệ.
Hạ Thiên vẫn cảm thấy rất nhàm chán, đương nhiên, mặc dù cảm thấy nhàm chán, nhưng vì bộ phim này có thể liên quan tới tổ chức Diệt Thần, cho nên hắn vẫn ngồi xem cho tới kết thúc.
Cho dù hắn ăn bắp rang với A Cửu, nhưng vẫn luôn chú ý tới màn ảnh, cho nên bộ phim đó nói về cái gì hắn vô cùng rõ ràng.
Chỉ là khi phim kết thúc thì Hạ Thiên vẫn không biết rốt cuộc thì nó có liên quan gì tới tổ chức Diệt Thần kia hay không?
Thật ra đây là một câu chuyện đơn giản, chính là ở một cái thế giới nào đó, có một vài người được xưng là thần tiên, những người kia có năng lực rất mạnh, muốn làm gì thì làm, mà nhân loại bình thường khi đối diện với mấy vị thần đó thì căn bản không có cách nào phản kháng.
Phần lớn người lại rất vừa lòng với hiện trạng, tiếp thu sự thống trị của những vị thần đấy, nhưng cũng có một số người quyết định phản kháng, bọn hắn quyết định diệt thần, mà đó cũng là nòng cốt của bộ phim nhựa này.
Phim nhựa kết thúc khi đám người đó đã chuẩn bị kế hoạch xong xuôi, chuẩn bị hành động, mà điều đó cũng mang ý nghĩa thần chiến đã mở ra, chuyện này chỉ là một cái bắt đầu. Dựa theo tình huống bình thường thì sau này có thể sẽ có rất nhiều bộ điện ảnh liên quan tới thần chiến được ra đời.
Ánh sáng trong rạp chiếu phim sáng lên, rất nhiều người lục tục đi về, nhưng Hạ Thiên và A Cửu vẫn chưa rời khỏi chỗ ngồi.
"Cửu nha đầu, ngươi cảm thấy bộ điện ảnh này có hay không?" Hạ Thiên nhìn A Cửu, có chút kỳ quái hỏi.
"Có hay hay không cũng không quan trọng, quan trọng là chúng ta cần phải xem xong tất cả tin tức bên trong phim." A Cửu bình tĩnh nói: "Cho dù là phần giới thiệu thì cũng không được bỏ qua."
Bạn cần đăng nhập để bình luận