Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2437: Các ngươi không lường hết được sự lợi hại của hắn

Đảo Sương Nguyệt, trung tâm Thánh Điện.
Ở đây có một phòng mật thất, bị bức tường màu trắng ngăn thành mười sáu ô vuông nhỏ, mỗi một ô vuông có một đến hai người, mà những người này đều đang nhìn video không chớp mắt.
Chủ nhân trong video, thình lình là Hạ Thiên, nội dung đang phát sóng, chính là những hình ảnh của hắn sau khi lên đảo.
Trong đó có một phòng ngăn, Y Tiểu Âm ngồi ở đó cùng với một nữ tử xa lạ.
Lúc này, nội dung đang phát sóng vẫn chỉ là hình ảnh Hạ Thiên vừa lên đảo.
"Ngươi cảm thấy hắn có thể bình yên vô sự đến chỗ chúng ta à?" Nữ tử xa lạ kia hứng thú nhìn vẻ mặt của Y Tiểu m, cười châm biến hỏi.
Đôi mắt đẹp của Y Tiểu Âm nhìn chằm chằm Hạ Thiên trong video, thuận miệng nói: "Đương nhiên."
"Ngươi có lòng tin với hắn đến thế à?" Nữ tử xa lạ kia có đôi chút ngoài ý muốn, nói: "Ngươi cũng chào đời ở trên đảo, đã sống qua thời thơ ấu, hẳn phải biết chỗ đáng sợ của nơi này, chưa từng có người ngoài có thể sống sót ở đây."
"Phải không?" Y Tiểu Âm phản bác, hỏi ngược lại: "Lẽ nào tên Hoàng đảo chủ đó là người nhà của ngươi?"
"Hả, tên Hoàng Trường Sinh mà ngươi nói ở Tiêu đảo à." Nữ tử xa lạ kia tùy ý nói: "Tên đó chẳng qua là một con chó mà bọn ta nuôi thôi, hơn nữa mỗi lần hắn đi vào, cũng chỉ có thể hoạt động một vùng xung quanh đảo Sương Nguyệt. Mặc dù người này không thông minh cho lắm, nhưng rất biết điều, từ đầu tới cuối chỉ hợp tác với Tiêu hộ pháp sứ."
"Tiêu lão môn chủ thành hộ pháp sứ rồi hả?" Y Tiểu Âm hơi bất ngờ, nàng biết Tiêu hộ pháp trong miệng nữ tử này nói chính là môn chủ tiền nhiệm của âm Y môn, cũng chính là người mà hơn hai mươi năm trước bị nàng và Hạ Thiên liên thủ ép mất chức, từ khi nàng tiếp nhận âm Y môn, vị Tiêu lão môn chủ đó hầu như đã mai danh ẩn tích, chỉ nghe tin là nàng đã trở về đảo Sương Nguyệt.
"Đó là tất nhiên." Nữ tử xa lạ kia khẽ cười khanh khách, nói: "Lấy tư chất của nàng, làm trưởng lão là thừa sức. Nếu không phải nàng còn muốn phát triển ở ngoài đảo, thì chỉ sợ vị trí tộc trưởng này của ta cũng có khả năng sẽ thuộc về nàng ta."
Y Tiểu Âm cũng không có trả lời.
"Haizz, một mình hắn mang theo năm, sáu cô gái, đúng thật là đa tình." Nữ tử xa lạ kia nhìn hình ảnh trong video, ý vị sâu xa nói: "Tiểu Y, lẽ nào ngươi không đố kị tí nào sao?"
"Không có gì phải đố kị cả." Y Tiểu Âm lạnh nhạt nói: "Những nữ nhân này, ngoại trừ A Cửu ra, hắn không lọt mắt một ai."
"Khẩu vị kén đến vậy à?" Nữ tử xa lạ kia hơi nhíu mày, sau đó buông lời, "Có điều, ta cũng cực kì bất ngờ, lấy tính tình của ngươi, vậy mà san sẻ chồng mình với A Cửu, thực sự là khó mà tin nổi."
Y Tiểu Âm thuận miệng nói: "Ngay cả lão yêu bà sống mấy trăm tuổi đều có, trên thế giới này còn có chuyện khó tin gì nữa chứ."
"Mắng người không đá xoáy, đây là tố chất." Nữ tử xa lạ bất mãn trừng mắt nhìn Y Tiểu m, bất mãn nói: "Hơn nữa, ta cũng chưa tới mấy trăm tuổi, cũng không phải là lão yêu bà, người ta chính là hoàng hoa đại khuê nữ 108 tuổi cơ mà. Muốn nói lão yêu bà, âm Hậu của chúng ta mới xứng với cái tên này."
Y Tiểu Âm ngoái đầu nhìn nàng: "Ngươi không sợ nàng nghe thấy à?"
"Nghe thấy cũng chẳng sao cả, bây giờ nàng ta còn đang cần ta." Nữ tử xa lạ kia cười nhẹ lắc đầu, "Trong một khoảng thời gian, nàng vẫn chưa dám giết ta."
"Chỉ sợ ngươi đã đoán sai tầm quan trọng của ngươi đối với nàng." Y Tiểu Âm không khỏi khuyên nhủ, nói: "Nàng phát điên, ai cũng không chịu được, ngươi cũng chưa chắc có thể may mắn thoát khỏi."
Nữ tử xa lạ kia cười nhạt: "Tiểu Y, ngươi đã trưởng thành không ít, đã biết kiếm kế ly gián. Có điều, ngươi vẫn nên từ bỏ chút kế vặt đó đi, ngoan ngoãn hóng chuyện là được. Những người như chúng ta, chung quy chỉ là người mà thôi, không chạy thoát được khống chế của âm Hậu, bao gồm ngươi, nhiều năm quanh đi quẩn lại như vậy, chẳng phải ngươi vẫn quay về đấy sao."
Y Tiểu Âm ý vị thâm trường hỏi ngược lại: "Thế ngươi cho rằng Hạ Thiên là người à?"
"Có ý gì?" Nữ tử xa lạ kia không hiểu nói: "Coi như hắn là tu tiên giả, chỉ cần chưa độ kiếp, thì vẫn chỉ là phàm nhân mà thôi. Mà hắn, ta thấy không giống như là Độ Kiếp kỳ. Chỉ cần không phải Độ Kiếp kỳ, vậy thì trốn không thoát lòng bàn tay của âm Hậu."
Nghe nói như thế, Y Tiểu Âm bỗng nhiên nở nụ cười, trên khuôn mặt tuyệt mỹ bỗng nhiên lộ ra nụ cười như hoa không gì sánh bằng.
"Ngươi cười, là có ý gì?" Nữ tử xa lạ không khỏi lộ ra sắc mặt kinh ngạc: "Đừng bảo ngươi muốn nói là hắn đã Độ Kiếp kỳ rồi nha, chuyện này không thể nào, linh khí trên trái đất cực kỳ mỏng manh, trừ đảo Sương Nguyệt bọn ta ra, cũng chỉ có Tiểu Tiên Giới, là hai nơi có thể bồi dưỡng ra tu tiên giả Độ Kiếp kỳ, mà Tiểu Tiên Giới được thành lập hơn hai ngàn năm, tu vi cao nhất cũng chỉ là Phân Thần kỳ, hơn nữa còn đã bỏ mình."
Y Tiểu Âm lạnh nhạt nói: "Chỗ lợi hại của Hạ Thiên, cũng không nằm ở tu vi của hắn, mà là con người của hắn, các ngươi không hiểu, các ngươi vĩnh viễn sẽ không hiểu."
"Ha ha, đều nói phụ nữ yêu đương là mất hết đầu óc, vốn tưởng rằng ngươi có thể may mắn thoát khỏi." Nữ tử xa lạ kia có chút châm biếm, nói: "Hiện tại xem ra, ngươi đã ngu xuẩn hết thuốc chữa rồi, thật cho rằng chồng của ngươi là vô địch thiên hạ à."
"Các ngươi luôn cho rằng bản thân đã đánh giá cao Hạ Thiên, nhưng thật ra dù cao hơn nữa, các ngươi vẫn là đang đánh giá thấp hắn." Y Tiểu Âm cười nói: "Bởi vì hắn không có giới hạn, khi ngươi cảm thấy đã mò tới hắn, hắn chẳng mấy chốc sẽ vượt qua cái giới hạn đó của ngươi, đạt đến cảnh giới nằm ngoài sức tưởng tượng của ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận