Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1719. Lâm Quân

Đây là một nữ nhân chừng ba mươi tuổi, tóc ngắn, dáng dấp thật ra cũng không tệ lắm, ăn mặc có chút trung tính, thậm chí có thể nói là nam tính.
Nữ nhân tóc ngắn lộ ra vẻ mặt phẫn nộ, có điều mặc dù nàng nói muốn giết chết Trần Long, nhưng trong tay lại không cầm bất kỳ vũ khí nào, cái gọi là muốn giết Trần Long, đoán chừng cũng chính là dùng để biểu hiện sự giận dữ của nàng mà thôi.
Tiếng rống giận này đương nhiên đã kinh động đến tất cả mọi người có mặt trong phòng, Trần Long và Hạ Nhã cũng đồng thời quay đầu lại, sau đó sắc mặt hai người hơi biến đổi, Hạ Nhã lập tức đi tới nghênh đón nữ nhân tóc ngắn kia.
"A Quân......" Hạ Nhã rõ ràng là nhận biết đối phương, nhưng nàng chỉ kịp hô một tiếng như vậy.
"Trần Long, ngươi đã làm cái gì với Nhã Nhã? Chính ngươi là người ép buộc nàng chia tay với ta đúng không?" Nữ nhân tóc ngắn vọt tới trước mặt Trần Long, có vẻ tức giận dị thường, "Ngươi nói đi, có phải ngươi đã sử dụng thủ đoạn hèn hạ gì đó, nếu không thì tại sao Nhã Nhã lại đột nhiên chia tay với ta?"
Chia tay?
Nghe được hai chữ này, ánh mắt của mọi người bắt đầu trở nên có chút đặc sắc, ngay cả Ninh Nhụy Nhụy bị Hạ Thiên ôm cũng có chút ngạc nhiên, nàng thử nhìn nữ nhân tóc ngắn kia, sau khi đã xác định đối phương là nữ nhân rồi lại nhìn thoáng về phía Hạ Nhã, trong lòng có chút không quá hiểu rõ tình trạng.
A Cửu thì lại bình tĩnh như thường, bởi vì nàng đã biết tình huống của Hạ Nhã.
Bây giờ sắc mặt của Trần Long và Hạ Nhã đều không dễ nhìn, bởi vì những chuyện lúc trước của Hạ Nhã chính là bí mật, không có người nào biết, nhưng bây giờ lại nháo ra chuyện như vậy, sợ rằng hôm nay tất cả mọi người đều biết hết rồi.
Nếu như Hạ Nhã thực sự là đồng tính luyến ái, nháo ra chuyện như vậy có lẽ cũng không phải là việc gì quá xấu, bởi vì việc này được công khai thì có lẽ sẽ có chỗ tốt cho nàng.
Ít nhất là sau này nàng có thể sống cuộc sống của chính mình.
Nhưng vấn đề bây giờ là, thật ra Hạ Nhã thật sự không phải là đồng tính luyến ái, hơn nữa nàng đã được Hạ Thiên chữa lành, cũng sắp kết hôn sinh con với Trần Long, bây giờ lại nháo ra chuyện đó, mặc kệ là Trần Long hay Hạ Nhã, e rằng đều sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới danh dự của hai người.
Mà nhà họ Trần và nhà họ Hạ hiển nhiên cũng sẽ bị ảnh hưởng.
"Có chút kỳ quái." Lúc này, Hạ Thiên lại lẩm bẩm nói một câu.
"Kỳ quái cái gì?" Ninh Nhụy Nhụy có chút tò mò, nàng hình như đã quên bản thân còn đang bị Hạ Thiên ôm, đương nhiên cũng có thể đã quen rồi.
"Nữ nhân này rõ ràng là thích nam nhân mà." Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, "Ừm, xem ra là nàng ta đang giả vờ."
"Hạ thần y, anh nói Lâm Quân...... Chính là nữ nhân kia, nàng thích nam nhân?" Trần Long lại nghe được lời nói của Hạ Thiên, vội vàng đi tới thấp giọng hỏi.
Hạ Nhã đứng gần đó nên cũng nghe được những gì Hạ Thiên vừa nói, nàng vốn dĩ chuẩn bị nói gì đó với nữ nhân tóc ngắn Lâm Quân kia, bây giờ, lại có chút kinh ngạc nhìn về phía Hạ Thiên, đồng thời không nói chuyện.
"Đúng vậy, ừm, thật ra vào thời điểm hai người các ngươi đang ngủ với nhau thì nàng ta cũng đang ngủ với một nam nhân khác." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Ta thấy nàng tới đây là cố ý gây sự với các ngươi."
"Nhã Nhã, xem ra Lâm Quân cố ý tiếp cận ngươi, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng triệt để phủi sạch quan hệ với nàng ta." Trần Long nói nhanh.
"Ừ, A Long, ngươi xử lý đi." Hạ Nhã hiển nhiên đã tin vào suy đoán của Hạ Thiên, lập tức đưa ra quyết định.
"Hạ thần y, về chuyện Lâm Quân thích nam nhân, anh có chứng cứ gì không?" Trần Long lại nhìn về phía Hạ Thiên, "Đương nhiên ta tin phán đoán của anh, nhưng nếu không có chứng cứ xác thật thì có thể những người khác sẽ không tin."
"Bọn hắn có tin hay không thì ta cũng không quan tâm." Hạ Thiên hiển nhiên là không thèm quan tâm đến chuyện kia.
"Nè, nếu ngươi có biện pháp gì thì giúp bọn hắn một chút đi." A Cửu trừng mắt với Hạ Thiên, hiển nhiên là nàng biết rõ tác phong của hắn, việc không liên quan tới mình thì hắn sẽ không thèm để tâm tới. Nếu như nàng không nói thì chắc chắn Hạ Thiên sẽ lười giúp đỡ.
"Cửu tỷ, ta thấy tên lưu manh này chắc chắn là đang nói bậy bạ, ta mới không tin đâu." Ninh Nhụy Nhụy hừ nhẹ một tiếng.
"Tiểu muội chân dài, vợ nhỏ không tin lời chồng mình không phải là một cô vợ tốt, nàng như vậy sẽ bị đánh đòn." Hạ Thiên nói rất chân thành.
"Nè, ta thành vợ nhỏ của ngươi khi nào vậy? Ta chưa từng đáp ứng gì cả." Ninh Nhụy Nhụy chất vấn một cách rất bất mãn.
"Trần Long, ngươi không dám nói tiếp nữa sao? Ta biết ngay là ngươi đã sử dụng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ nào đó mà!" Lâm Quân lại quát to lần nữa, mà giờ khắc này, những người khác đều nhìn về phía Trần Long và Hạ Nhã, rõ ràng là đều đang đợi bọn hắn phản ứng.
"Nè, rốt cuộc thì ngươi có chứng cứ hay không?" Ninh Nhụy Nhụy lên tiếng hỏi.
"Lời của ta chính là chứng cứ." Hạ Thiên lười biếng nói: "Ừ, Tiểu muội chân dài, nhìn ngươi bây giờ rất ngoan, ta thỏa mãn lòng tò mò của ngươi vậy."
Hạ Thiên ôm eo nhỏ của Ninh Nhụy Nhụy, xúc cảm rất tốt, trong lòng cũng rất tốt, có cảm giác như đang ôm Muội muội chân dài, cho nên hắn quyết định lại triển lộ một chút bản lĩnh của mình trước mặt Tiểu muội chân dài lần nữa.
Ừm, như vậy thì Tiểu muội chân dài chắc sẽ càng ngoan hơn.
Nếu sau này Muội muội chân dài vẫn không ngoan, như vậy hắn có thể để cho Tiểu muội chân dài tương đối ngoan hơn chơi với hắn, vậy sẽ rất hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận