Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4348: Tâm Ma Nguyên Quân

Trong lúc Hạ Thiên và hai vị tiên tử ngủ bù, khôi phục nguyên khí.
Một nam nhân đeo mặt nạ trắng và lão giả khô gầy xuất hiện chỗ cao nhất của liên minh tu tiên.
Nơi này là Linh Tiêu giới, Thần Hoàng tâm thất.
Một trái tim có kích thước bằng một ngọn núi, treo cao trên bầu trời đầy sao, đập rất nhịp nhàng.
Bên trong tạng khí tràn đầy huyết dịch được bơm vào khoảng không vô tận thông qua vô số mạch máu dày đặc.
“Ti hạ Tiên Luật Ti Chưởng Tư Mệnh Vô Thường.”
“Thần Hội chủ hội trưởng lão Hồng Vân.”
Hai người bước đến gần trái tim, cung kính quỳ phục xuống: “Xin ra mắt Tâm Ma Nguyên Quân.”
Trái tim hiện ra hào quang màu vàng óng kia vẫn không ngừng bơm máu, một giọng nói vô cùng uy nghiêm không biết phát ra từ chỗ nào vang lên: “Có việc gì thì cứ nói, còn không có thì lui đi.”
Hồng Vân đại trưởng lão không hề có chút quanh co lòng vòng, nói thẳng: “Phụng quân chỉ của Nguyên Quân đã sắc phong cho kiếp tiên hạ giới làm Hội chủ tân nhiệm của hội Chí tôn, hắn cũng đã tiến vào Chí Tôn Cung. Bước kế tiếp nên làm cái gì, xin Thần Hoàng chỉ thị.”
“Thần Hoàng còn đang bế quan, không rảnh gặp các ngươi.” Trái tim màu vàng chậm rãi nói: “Kẻ này tư chất trác tuyệt, rất hợp với Thần Hoàng đại đạo, chỉ là trưởng thành còn chưa đủ, các ngươi rót thêm cho hắn mấy phần lực, ít nhất cũng phải để cho hắn đạt đến thực lực chuẩn tiên bát kiếp sau bàn đào tiên hội, hiểu chưa?”
“Chỉ sợ cái này có chút khó mà làm được.”
Gương mặt Mệnh Vô Thường dưới tấm mặt nạ lộ ra vẻ ngưng trọng: “Đến bây giờ, chúng ta đã hy sinh một vị Đại chí tôn vừa mới tân tấn, mấy vị Chí tôn, một vị Đại trưởng lão, còn có…”
“So sánh với Thần Hoàng đại đạo, cho dù chết thêm một đám Chí tôn và trưởng lão thì có làm sao?” Trái tim màu vàng dùng giọng điệu chẳng hề bận tâm nói: “Chỉ cần Thần Hoàng thành công phi thăng Chân Tiên giới, đến lúc đó các ngươi cũng được dính chút dư vận, cùng nhau thăng tiến, xếp vào hàng tiên nhân, cần chi ở lại đây lục đục với hạng người dơ bẩn kia.”
Mệnh Vô Thường và Hồng Vân đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau một cái. Quả nhiên suy đoán của bọn họ là đúng. Không nói trước rốt cuộc Thần Hoàng có ý gì, cái gọi là Phó thần hoàng thường vụ này quả thật không xem bọn họ là người.
Hồng Vân đại trưởng lão rất nhanh điều chỉnh lại tâm trạng: “Hạ Thiên tu chính là Nghịch Thiên Thần Châm, dựa vào âm dương song tu. Muốn gia tăng thực lực của hắn, chỉ để hắn chiến đấu với Đại chí tôn và trưởng lão là không đủ.”
“Điều này cũng tiện xử lý thôi mà. Trong liên minh có không ít lô đỉnh có tư chất thượng giai.”
Trái tim màu vàng vẫn lạnh nhạt như cũ: “Lần này bàn đào tiên hội không phải sẽ chọn ra thập đại tiên tử sao, cứ tặng hết cho hắn cũng được. Các ngươi cũng đã nói, tên đó là đồ háo sắc, chắc hắn sẽ không từ chối.”
Tuy nói nữ nhân đối với những người tu tiên như bọn họ mà nói từ trước đến nay chẳng qua chỉ là lô đỉnh.
Nhưng tiên tử trong liên minh lại khác. Các nàng là đồng đạo, hơn nữa phần lớn đều có tu vi từ Hợp Thể Kỳ trở lên.
Dù vậy, trong mắt Tâm Ma Nguyên Quân, các nàng vẫn chỉ là đồ chơi dùng để hy sinh, thật sự khiến người ta sợ run.
Đây cũng là lý do Mệnh Vô Thường và Hồng Vân đại trưởng lão dự định để Hạ Thiên ra trận làm rối, tiện thể dẫn Thần Hoàng ra.
Bọn họ muốn biết rốt cuộc Thần Hoàng còn sống hay chết. Tâm Ma Nguyên Quân có phải giả hổ uy lợi dụng bọn họ hay không.
Hồng Vân đại trưởng lão hợp thời nói: “Chỉ là tính tình của tên tiểu tử Hạ Thiên trước giờ cuồng ngạo tà đạo, chỉ sợ sẽ không làm theo suy nghĩ của Nguyên Quân.”
Mệnh Vô Thường cũng lên tiếng: “Kẻ này làm việc không kiêng nể gì cả. Nếu không ước thúc, e rằng rất dễ đi quá xa, phá hỏng kế hoạch của Thần Hoàng.” “Các ngươi cứ buông tay mà làm đi, còn lại không cần các ngươi quan tâm.” Trái tim màu vàng lạnh giọng nói: “Thần Hoàng đã sớm hạ dụ lệnh, trước mắt đang là thời điểm hắn đột phá. Nếu thuận lợi, nói không chừng sau bàn đào tiên hội sẽ có thể phá quan mà ra, dẫn đầu các ngươi cùmg một chỗ tiến về Chân Tiên giới.”
Mệnh Vô Thường lên tiếng: “Nếu là như vậy, chúng ta sẽ lĩnh mệnh mà làm.”
“Rõ.” Hồng Vân đại trưởng lão cũng cúi đầu theo.
Một lát sau, hai người cùng nhau rời đi.
“Hồng Vân đại trưởng lão, ngươi cảm thấy lời của Tâm Ma Lão Tổ nói có mấy phần có thể tin được?”
Mệnh Vô Thường leo lên tọa kỵ của Hồng Vân đại trưởng lão, tiến vào hành cung xong mới chậm rãi hỏi.
Nơi này có kết giới ngăn cách, cho dù là trái tim kia cũng vô pháp thám thính đối thoại của bọn họ.
“Ai biết được.” Hồng Vân đại trưởng lão khẽ lắc đầu: “Mặc kệ thật hay giả, trước sau bàn đào tiên hội đều không trốn được. Cho dù ông ta muốn ẩn tàng cũng không làm được.”
Mệnh Vô Thường lại nói: “Nếu là thật, chúng ta có thể dính chút ánh sáng của Thần Hoàng, tiến vào Chân Tiên giới. Nếu là giả…”
“Vậy thì đạp lên vai Tâm Ma, leo lên Chân Tiên giới.”
Sắc mặt Hồng Vân đại trưởng lão âm trầm, lạnh lùng nói: “Lão phu sống mười mấy vạn năm, sao có thể để ông ta tính toán chứ. Ông ta có đại kế của ông ta, lão phu cũng có đại mưu của mình.”
“Thế sắp xếp cho Hạ Thiên sẽ như thế nào?” Mệnh Vô Thường hỏi tiếp. Hồng Vân đại trưởng lão thản nhiên đáp: “Cứ làm theo lệnh đi. Tiểu tử kia cũng chẳng phải đèn cạn dầu, hắn không bao giờ làm việc theo sắp xếp của người khác. Tâm Ma Lão Tổ đã từ bỏ hình dạng con người, sớm đã không thể nào hiểu được suy nghĩ của con người. Ông ta chú định sẽ thất bại trong tay Hạ Thiên.”
Mệnh Vô Thường cười nói: “Vậy cứ để bọn họ nội đấu với nhau?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận