Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2597: Các ngươi đã thành kẻ lạc hậu

“Rầm!”
Hàn quang nổ tung, uy năng so với đạn nổ còn ghê gớm hơn, toàn bộ tầng một của tòa biệt thự gần như đều chịu thiệt hại, trở thành một đống hỗn độn.
Có điều Thạch Thuần lại không hề bị gì.
Mặc dù vừa nãy nàng không né kịp, nhưng Hạ Thiên tiện tay giúp nàng đập đạo hàn quang kia đi.
“Ha ha, bất ngờ ghê.” Không biết từ lúc nào, Tả Thanh Long vốn bị Thạch Thuần sút vào trong từng đã đứng xuống, bên người còn xuất hiện hai nữ tử trẻ tuổi mặc áo bó sát màu bạc, “Các ngươi thật sự cho rằng ta không có chuẩn bị gì mà dẫn các ngươi đến sao.”
“Ấy, hai vị tỷ tỷ này dáng người rất đẹp đấy, chỉ là quần áo hơi xấu.” Thạch Thuần nhìn hai nữ tử mặc áo bó sát, có chút tiếc nuối lắc đầu, “Người thiết kế bộ này phẩm vị thực sự quá kém.”
“Im miệng!” Tả Thanh Long tức giận quát lên: “Quần áo này là do ta đích thân thiết kế.”
“Ồ, vậy thì bộ quần áo này không đẹp cũng là dễ hiểu.” Thạch Thuần cười hì hì nói.
“Có thời gian quan tâm quần áo người khác đẹp hay không, chi bằng ngươi nên lo lắng cho mạng sống của các ngươi đi.”
Tả Thanh Long cười gằn, trong tay cầm một khẩu súng mạ vàng kiểu cách quái dị, “Thật sự cho rằng ta không đề phòng các ngươi sao?”
“Sau khi điều tra, ta đã sớm biết các ngươi không phải người thường, huống chi Khẩu Tráo lâu như vậy vẫn không trả lời ta, hơn phân nửa là chết tên tay các ngươi, sao ta có thể không chuẩn bị cho được.”
“Đây chính là phòng bị của ngươi?” Thạch Thuần chỉ hai nữ tử mặc áo da bó màu bạc, “Trông ngốc nghếch thế, hơn nữa cũng chả có tác dụng gì.”
Tả Thanh Long mỉm cười, vẻ mặt là sự ung dung và tự tin, thậm chí còn đặt mông ngồi xuống sofa bị cháy hơn nửa, ngạo nghễ nói: “Muốn chọc giận ta ư? Ha ha, đúng là ngây thơ.”
“Ta đã nói rồi mà, lúc ở nước ngoài ta gặp được vài chuyện thần kỳ, đặc biệt là biết được sự tồn tại của dị năng, thế là ta dùng số tiền lớn tạo ra một phòng thí nghiệm khoa học, chính là để nghiên cứu ra dị năng cường đại, chuyên môn đối phó mấy người như các ngươi.”
“Dị năng?” Thạch Thuần còn tưởng người này đang nói gì đó, có chút bất đắc dĩ lắc đầu: “Ngươi nên thôi đi.”
“Ta vẫn là câu đó.” Ánh mắt Tả Thanh Long lạnh lùng nhìn Hạ Thiên: “Chỉ cần các ngươi giao tập đoàn Thần Y, còn có toàn bộ thế lực dưới đất của Giang Hải cho ta, vậy thì ta sẽ tha cho các ngươi, đương nhiên cũng bao gồm đám nữ nhân của ngươi, không động đến ai, thế nào?”
“Không thế nào cả.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, nói với Thạch Thuần: “Thuần nha đầu, ngươi còn muốn chơi không, nếu không muốn thì để ta giải quyết đồ đần này.”
“Anh rể, ngươi gấp cái gì.” Thạch Thuần vội nói: “Ta còn rất nhiều vấn đề chưa hỏi đấy, ví dụ như tại sao hắn lại để ý đến chị dâu họ ta, hắn có quan hệ gì với Bàng Thu Thủy và Đường Mộc, rồi còn…”
Hạ Thiên bĩu môi: “Không cần hỏi những vấn đề vô dụng này, cứ thẳng tay trừ khử đồ đần này đi.”
“Này, Tả vẽ rồng kia, ngươi nên chủ động khai báo đi, bằng không trò hề của ngươi phải dừng ở đây rồi.” Thạch Thuần có chút đồng tình nhìn Tả Thanh Long, không khỏi lên tiếng thúc giục.
Tả Thanh Long tức đến mức xì khói, nói với Thạch Thuần: “Ta là Tả Thanh Long, chứ không phải Tả vẽ rồng.”
“Khác gì đâu.” Thạch Thuần khoát tay, “Tranh thủ thời gian đi, khai báo mười mươi những việc xấu ngươi làm, nhất định phải là việc có tác dụng với chúng ta, nói không chừng có thể giữ cái mạng bé nhỏ của ngươi.”
“Các ngươi quả nhiên không biết tốt xấu gì, vậy ta sẽ đưa các ngươi đến Tây Thiên an nghỉ.” Tả Thanh Long mất hết kiên nhẫn, nói với hai nữ tử mặc áo da bó sát bên cạnh: “Đi, giết bọn họ.”
Hai nữ tử lập tức hành động, dùng tốc độ vô cùng nhanh, hơn nữa bên ngoài cơ thể còn tản phát ra dòng điện tia lửa mờ nhạt.
“Đây chính là một đường tia lửa mang theo dòng điện trong truyền thuyết ư?” Thạch Thuần có chút ngạc nhiên kêu lên, “Anh rể, ngươi có thủ đoạn ngầu lòi vậy không, xem có vẻ rất lợi hại nha.”
“Lợi hại cái beep.” Hạ Thiên tỏ vẻ không vui, “Lòe loẹt sặc sỡ, không có tác dụng gì.”
Thạch Thuần cười vỗ tay: “Nhưng đẹp nha, đánh vào hiệu quả thị giác, trông giống như cao thủ nhỉ.”
“Bộp! Bộp!”
Thạch Thuần còn chưa nói xong thì hai nữ tử đó bỗng dưng bắn ngược ra ngoài, nặng đề nện vào bức tường vừa nãy Tả Thanh Long đụng phải.
“Ồ, đẹp nhưng vô dụng.” Thạch Thuần cảm nhận một chút, phát hiện tia lửa này không tạo thành uy hiếp gì cho nàng, thế nào cho mỗi người một phát.
Tả Thanh Long cười khẩy, sau đó giơ tay lên.
Chỉ nghe thấy tiếng ào ào vang lên, ngay sau đó hai nữ tử kia đã tự mình nhảy xuống, nhìn như không hề bị thương.
“Quần áo trên người họ chính là sản phẩm kỹ thuật cao cấp, có thể giảm bớt chấn thương, cho dù bị một cái xe dùng hết tốc độ đâm vào cũng sẽ không bị thương quá nặng, huống chi chỉ là chút quyền cước của các ngươi.”
Tả Thanh Long cười lạnh không thôi, nói với Thạch Thuần và Hạ Thiên: “Cho nên ta rất có thời gian chơi đùa với các ngươi, tới khi các ngươi bị chơi đùa đến tàn phế, lúc đó ta sẽ cẩn thận thu thập các ngươi, để các ngươi biết cái gì gọi là thiên hạ luôn có người tài giỏi hơn, cái gì là sóng sau đè sóng trước.”
“Thời đại thay đổi rồi, các ngươi đã thành kẻ lạc hậu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận