Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2787: Vui vẻ là được

Nói là đi câu cá đêm thật ra Hạ Thiên và Bạch Tiêm Tiêm thả câu xong rồi ngồi trên tảng đá ngắm sao trời.
Có điều ở phía đối diện còn có năm mươi cái máy múc và máy cẩu đang biểu diễn phá phòng, coi như tăng thêm chút vui vẻ trong đêm tối.
“Từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên ta rời khỏi đảo Sương Nguyệt.”
“Lúc vừa bắt đầu thật sự không quen, đảo Sương Nguyệt không lớn, chỉ nửa ngày đã có thể chạy một vòng quanh đảo nhỏ, nhưng cảm thấy chạy như thế không chán.”
“Trên lục địa rất lớn, đất giống như nước biển liên miên không dứt.” Bạch Tiêm Tiêm thế mà còn có tâm tính thiếu nữ, nàng lại vừa rời khỏi nơi mình sinh sống từ bé không lâu, thật sự cảm khái rất nhiều, bình thường không có bao nhiêu người có thể thổ lộ tâm sự, đối với Hạ Thiên ngược lại có thể thả lỏng, vui vẻ nói chuyện.
Hạ Thiên không phải một người cảm tính, trước giờ hắn sẽ không đi suy nghĩ vấn đề này, cảm xúc của hắn chỉ có hai loại, một là vui vẻ, hai là không vui.
Nếu như vui vẻ vậy thì vui thêm chút nữa, nếu như không vui vậy thì nghĩ cách để trở nên vui vẻ.
Có điều Hạ Thiên lại không phải một người thiển cận, hắn trời sinh có thể cảm nhận được biến hóa cảm xúc của người khác, đặc biệt là nữ nhân, đặc biệt hơn nữa là nữ nhân xinh đẹp.
Nữ nhân càng xinh đẹp hắn càng có thể cảm nhận chính xác biến hóa tâm lý của đối phương, chỉ là kỹ thuật tán gái của hắn quá kém, bằng không đúng là không có gì bất lợi cả.
Trên thực tế, Hạ Thiên giống như chưa từng thất bại ở phương diện đó, dù là mỹ nhân cao lãnh như Lãnh Băng Băng, hay là nữ ma đầu như Dạ Ngọc Mị, còn có thần tiên tỷ tỷ không nhiễm bụi trần như Nguyệt Thanh Nhã… Cuối cùng đều phải ngả lòng với hắn.
Hạ Thiên biết cảm xúc phức tạp và nhạy bén của Bạch Tiêm Tiêm, chỉ là hắn không có hứng thú muốn đi nghĩ đối sách gì có thể nhanh chóng nắm bắt trái tim nàng, trước giờ hắn đều thuận theo suy nghĩ ở sâu trong lòng mình.
Hạ Thiên cười hì hì nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Vợ Tiêm Tiêm, ngươi có lạnh không, nếu không đến nằm trong lòng ta đi.”
“Hạ tộc trưởng, ngươi đúng là rất sát phong cảnh.” Bạch Tiêm Tiêm chưa từng yêu đương, nhưng con gái đều có thiên phú cơ bản trên phương diện này, “Có lúc ta thật sự nghĩ không ra, người xuất chúng tuyệt vời như Y Y tỷ sao sẽ là vợ của ngươi chứ.”
“Vậy còn cần hỏi à, đương nhiên bởi vì ta lớn lên đẹp trai, hơn nữa mị lực không thể cản.” Hạ Thiên chính trực cường điệu nói.
Bạch Tiêm Tiêm mỉm cười nhợt nhạt, lắc đầu nói: “Mặc dù ta gặp không nhiều nam nhân, có điều cũng biết dung mạo của ngươi không với tới nổi chữ soái.”
“Còn về mị lực đúng là khó nói, cần phải ở lâu với nhau mới biết, chỉ là con gái thông thường rất khó bên nhau bền lâu với một nam nhân xấu trai.”
“Vợ Tiêm Tiêm, lời này của ngươi không đúng rồi.” Hạ Thiên ngồi dậy, vẻ mặt nghiêm túc nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Ta chính là soái ca đệ nhất thiên hạ, trên thế giới không tồn tại người nào đẹp trai hơn ta.”
“Ta có rất nhiều cô vợ, mỗi người đều là mỹ nữ tuyệt thế, nhưng bọn họ đều tham lam cơ thể của ta, thế còn không chứng minh soái khí và mị lực của ta sao?”
“Ta chưa từng gặp những cô vợ của ngươi.” Bạch Tiêm Tiêm thấp giọng cười một tiếng, nàng lại nói: “Cơ mà Y Y tỷ cũng là nữ nhân của ngươi, vậy ta tạm thời tin tưởng vợ ngươi đều là mỹ nữ tuyệt thế.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Còn có Thanh nha đầu, ngươi cũng gặp rồi.”
Bạch Tiêm Tiêm vừa cười vừa nói: “Thanh Thanh tỷ trông đúng là rất đẹp, có điều vẫn kém Y Y tỷ chút xíu.”
“Nhưng tư thế oai hùng của nàng có thể nói mị lực vô cùng, khuyết điểm duy nhất chính là nàng quá nghe lời ngươi, mở miệng ngậm miệng chính là sư phụ sao thế, làm sao.”
“Đó chính là đồ đệ ngoan của ta, hình như ta cũng chỉ có một đồ đệ như thế.” Hạ Thiên cười hì hì nói: “Tất nhiên phải hướng về ta rồi, thật ra trước đó dáng người của nàng không đẹp, ta không quá muốn thu nhận nàng.”
“Thế mà sau này nàng trở nên xinh đẹp, lại rất nỗ lực, đương nhiên ta không bạc đãi nàng.”
“Cách ngươi không bạc đãi nàng chính là biến nàng thành nữ nhân của ngươi?” Bạch Tiêm Tiêm có chút buồn cười hỏi lại một lâu.
Hạ Thiên tỏ vẻ đó là điều đương nhiên: “Việc này cũng cần phải nói, nàng luôn muốn làm nữ nhân của ta, chỉ là ta thành toàn cho nàng thôi, sau đó để nàng càng vui vẻ càng hạnh phúc.”
“Càng vui vẻ?” Bạch Tiêm Tiêm ngước mắt nhìn sao trời trong đêm, trái tim nàng dâng vào cảm xúc khác lạ: “Vui vẻ là cái gì?”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Vợ Tiêm Tiêm, ngươi muốn làm gì.”
“Vui vẻ chính là vui vẻ, là tùy tâm sở dục, bản thân muốn làm gì thì làm đấy.”
“Chắc vậy.” Bạch Tiêm Tiêm cũng không biết bản thân tại sao lại trở nên đa sầu đa cảm như thế, thật ra đây cũng chỉ là tình cảm thiếu nữ mới có, suy cho cùng thì trong thế giới của người trưởng thành cuộc sống đã rất khó khăn, căn bản không suy nghĩ việc vui hay không vui.
Hạ Thiên bỗng dưng hỏi: “Vợ Tiêm Tiêm, vậy ngươi có việc gì đặc biệt muốn làm không?”
“Việc đặc biệt muốn làm?” Bạch Tiêm Tiêm tỉ mỉ suy nghĩ, cuối cùng lắc đầu: “Hình như thật sự không có.”
Sau đó một tiếng cười khanh khách vang lên, “Có phải là ta tẻ nhạt lắm nhỉ?”
“Có hay không chẳng sao cả.” Hạ Thiên vẫn là câu kia: “Vui vẻ là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận