Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1878. Ai bảo hắn không quản tốt thuộc hạ của mình

Mấy phút sau, Lam Y Nhân cúp điện thoại.
“Tuệ Tuệ, ta đã sắp xếp xong cho các ngươi rồi, ừm, sắp xếp cho các ngươi một chiếc xe, một hướng dẫn viên du lịch, nơi ở cũng sắp xếp ổn thỏa cho các ngươi rồi, các ngươi muốn ở đây chơi mấy ngày đều được.” Lam Y Nhân mỉm cười: “Ta đã bảo bọn hắn trong vòng một giờ sẽ tới đây đón các ngươi.”
Cuối cùng, Lam Y Nhân lại bổ sung một câu: “Tuệ Tuệ, hiện tại, ta có khá nhiều chuyện, cho nên không thể tự mình đi cùng các ngươi, đợi đến lúc nào đó thích hợp, ta mời các ngươi ăn cơm.”
“Ta nói này Y Nhân, ngươi sắp xếp như vậy, khiến ta có hơi xấu hổ.” Vương Tuệ Tuệ hiển nhiên không ngờ Lam Y Nhân sẽ sắp xếp xong tất cả mọi thứ rồi.
“Tuệ Tuệ, mấy thứ đấy đều là chuyện nhỏ, dù sao ta có tiêu thì cũng đều là tiền của chồng.” Lam Y Nhân cười nhẹ: “Bạn bè ta không nhiều lắm, các ngươi hiếm khi mới đến đây một chuyến, đương nhiên phải chiêu đãi các ngươi cho tốt rồi.”
“Được rồi, vậy ta cũng không khách sáo nữa.” Vương Tuệ Tuệ lắc đầu: “Y Nhân, nói thật, ta vẫn có chút hâm mộ ngươi, trong mắt ta, ngươi thật sự quá hoàn mỹ.”
“Tuệ Tuệ, thật ra, chẳng có ai là hoàn mỹ cả, cái gọi là hoàn mỹ, đều là cảm giác trong mắt người khác.” Lam Y Nhân nhẹ nhàng lắc đầu: “Ta rời khỏi thành phố Quế đến đây, cũng không hoàn toàn là lựa chọn của bản thân ta, mà nếu ta không gặp được chồng, hoàn cảnh bây giờ của ta sẽ càng khó khăn hơn ngươi, bởi vậy, ngươi cũng đừng quá để ý hơn thua nhất thời, rất nhiều chuyện thật sự phải xem cơ duyên.”
Đưa mắt nhìn Hạ Thiên bên cạnh, Lam Y Nhân tiếp tục nói: “Giống như ta và chồng, thật sự là cơ duyên trùng hợp.”
“Ừm, như cái gọi là người uống nước ấm hay lạnh chỉ tự mình biết, người khác nhìn thấy đều là bề ngoài.” Vương Tuệ Tuệ gật đầu: “Giống như rất nhiều người thấy ta, cũng cảm thấy ta rất tài giỏi, mở công ty làm bà chủ gì đó, nhưng lại không biết, thật ra ta cũng rất khó khăn, vì lôi kéo chút đầu tư mà phải nhận rất nhiều ủy khuất.”
“Được rồi, Tuệ Tuệ, đừng kể khổ nữa.” Đường Phong không nhịn được ở bên cạnh mở miệng: “Ngươi cứ nói như vậy, không cẩn thận sẽ khiến Lam tiểu thư hiểu lầm đấy, nàng có thể sẽ cho rằng ngươi muốn nàng đầu tư đấy.”
“Hả?” Vương Tuệ Tuệ cuối cùng cũng phản ứng lại, sau đó vội vàng lắc đầu: “Y Nhân, ngươi đừng hiểu lầm nha, ta không có ý này, vả lại ta biết tập đoàn Thần Y cũng không phải của ngươi, huống chi công ty của các ngươi cũng sẽ không đầu tư vào loại công ty như chúng ta, ta thật sự không có ý đó.”
“Tuệ Tuệ, thật ra ta cũng không giấu ngươi chuyện này, bên phía tập đoàn Thần Y, trên cơ bản không có kế hoạch đầu tư gì cả, nguyên nhân cụ thể, thật ra ta cũng không rõ lắm.” Lam Y Nhân mở miệng nói: “Ta không phải không có quyền hạn, nhưng đầu tư với bên ngoài, quả thật không phù hợp lắm với phong cách của tập đoàn Thần Y, bây giờ ta mới vừa làm việc ở tập đoàn Thần Y, cũng không thích hợp thay đổi tác phong trước đây của tập đoàn.”
“Vợ Tiểu Y Y, thật ra nguyên nhân của chuyện đấy rất đơn giản, trước đây chuyện đầu tư đều do Tiểu Kiều phụ trách.” Hạ Thiên ở bên cạnh thuận miệng nói: “Nàng là thiên tài ở phương diện này.”
Hạ Thiên hiển nhiên cũng không phải cái gì cũng không biết, chuyện đó hắn vẫn hiểu được.
“Hạ tiên sinh, Tiểu Kiều mà ngươi nói, chẳng lẽ là vị mỹ nữ thiên tài của nhà họ Kiều, Kiều Tiểu Kiều kia sao?” Đường Phong không nhịn được hỏi.
“Đúng vậy.” Hạ Thiên cũng trả lời một câu.
Không đợi Đường Phong nói tiếp, Hạ Thiên lại lười biếng nói một câu: “Nếu các ngươi thật sự rất thiếu tiền, thì đi tìm Kiều Đông Hải đi, hắn tùy tiện cho các ngươi một chút, các ngươi có thể lấy được công ty gì đó kia, cứ nói ta bảo các ngươi đến, Kiều Đông Hải chắc chắn sẽ cho các ngươi tiền.”
“Chồng, như vậy có thích hợp không?” Lam Y Nhân nhẹ giọng hỏi.
“Không có gì không thích hợp cả, Kiều Đông Hải cả ngày đều nhàm chán tiêu tiền, ừm, lần này cứ để hắn tiêu tiền của mình vào chuyện đầu tư đi.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ai bảo hắn không biết quản lý cho tốt đám người dưới trướng chứ.”
Lam Y Nhân coi như hiểu được, chuyện kia coi như là một loại trừng phạt trá hình đối với Kiều Đông Hải đi.
Đương nhiên, loại trừng phạt đó cũng vô thưởng vô phạt, càng giống một loại cảnh cáo hơn.
“Tuệ Tuệ, các ngươi cứ chơi vui vẻ trước đi, sau đó ta sẽ sắp xếp một cơ hội thích hợp để các ngươi nói chuyện với Kiều Đông Hải, nếu chồng đã nói như vậy rồi thì các ngươi không cần lo lắng vấn đề tiền bạc nữa.” Sau khi Lam Y Nhân hiểu ý Hạ Thiên, đã quyết định ủng hộ hắn.
“Chuyện đấy, Y Nhân, ta thật sự không biết nên nói gì.” Trong lúc nhất thời Vương Tuệ Tuệ thật sự không biết nên cảm ơn thế nào mới tốt.
“Tuệ Tuệ, không cần quá để ý đâu, đối với chồng mà nói, đây cũng chỉ là chuyện một câu nói mà thôi, không phải chuyện lớn gì cả.” Lam Y Nhân mỉm cười: “Tóm lại, mấy ngày nay ngươi cứ yên tâm nghỉ ngơi đi.”
Điện thoại của Lam Y Nhân vang lên, nàng nhận điện thoại, rất nhanh đã cúp máy: “Tuệ Tuệ, tài xế và hướng dẫn viên du lịch đều đã đến rồi, các ngươi chuẩn bị đi thôi.”
“Vậy thì, được rồi, Y Nhân, chúng ta trước đó không làm phiền nữa.” Vương Tuệ Tuệ không nói thêm gì nữa, thật ra nàng còn cần một chút thời gian để tiêu hóa những chuyện kia.
Mấy phút sau, Vương Tuệ Tuệ và Đường Phong đã rời khỏi, Lam Y Nhân nhìn về phía Hạ Thiên: “Chồng, bây giờ chúng ta đi đâu đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận