Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3230: Kẻ phản bội (01)

Rất nhanh, những nữ nhân bị giam giữ đã được giải cứu.
Những người được gọi là chiến sĩ siêu cấp đã bị Ám Ảnh Đoàn tiêu diệt sạch.
“Không thể nào?” Nam nhân tóc vàng bỗng dưng gào lên: “Đây không phải là sự thật. Tất cả kế hoạch đều chu đáo, chặt chẽ vô cùng, tuyệt không có khả năng bị tiết lộ.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Kế hoách rách nát này của các ngươi còn nói là chu đáo, chặt chẽ. Nó đã sớm sơ hở nhiều như một cái sàng.”
“Mọi chuyện đều được thương nghị trên đảo Cuồng Hoan, làm sao có thể bị tiết lộ ra ngoài?” Nam nhân tóc vàng vẫn không cách nào tiếp nhận được sự thật: “Chẳng lẽ trong chúng ta có nội ứng?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ngươi còn chưa ngốc đến mức không có thuốc chữa, nhưng đoán ra thì cũng chẳng có tác dụng gì.”
Không bao lâu sau, trong phòng khách xuất hiện thêm nhiều người. Đám người đã bí mật mưu đồ với nam nhân tóc vàng đối phó Hạ Thiên cũng đã bị Ám Ảnh Đoàn bắt đến.
“Người cũng đã đến đông đủ.” Isabella phủi tay nói với Hạ Thiên: “Chồng, việc này ta làm rất nhanh đấy.”
“Vợ sát thủ, thật ra nàng không cần phải mang bọn họ đến.” Hạ Thiên ung dung nói: “Nàng cứ trực tiếp xử lý bọn họ là được.”
“Nói như chàng, niềm vui thú giảm bớt hơn phân nửa rồi.” Isabella mỉm cười, dựa vào lòng Hạ Thiên: “Ta có những ba ngày nghỉ, làm gì cũng phải chơi cho tận hứng chứ?”
Tô Bối Bối nhếch miệng: “Các người chơi đủ tận hứng rồi đấy.”
“Tô tổng, bây giờ không phải là lúc để ăn giấm.” Isabella buồn cười nhìn Tô Bối Bối: “Chúng ta nên xem thật kỹ vở kịch này đi.”
Hạ Thiên có chút không hiểu: “Vợ sát thủ, nàng muốn biết điều gì, ta đâm một châm, cam đoan bọn họ ngay cả chuyện xấu tổ tông mười tám đời làm gì cũng sẽ nói ra hết.”
“Như vậy thì đâu còn gì thú vị.” Isabella khoát tay từ chối đề nghị của Hạ Thiên: “Thời gian còn sớm, nếu nhanh như vậy mà đã chơi xong, chẳng phải chúng ta chỉ có thể đi tham gia cái vụ so tài dở hơi kia sao?”
Hạ Thiên cười nói: “Nhưng vụ tranh tài đó thú vị thật mà.”
“Vậy ngươi đi tham gia đi.” Tô Bối Bối nhìn Hạ Thiên: “Thuận tiện lấy luôn giải nhất, sau đó chúng ta đến tham gia bữa tiệc tối với Bá tước Cuồng Hoan.”
Nghe xong, Hạ Thiên lập tức không còn hứng thú, khoát tay nói: “Ta không có hứng thú ăn cơm với đàn ông, chi bằng vận động nhiều hơn với vợ sát thủ vào buổi tối thì hơn.”
“Phì, lưu manh.” Tô Bối Bối không nhịn được mắng một câu.
“Được rồi, mọi người đừng đấu võ mồm nữa, chúng ta xem kịch đi.” Isabella cười nói.
Trong phòng, mọi người ngồi xuống, hai mặt nhìn nhau, không ai biết rốt cuộc tình huống như thế nào nữa.
“Đã đến nước này rồi, các người còn không thẳng thắn trao đổi một chút sao?” Isabella mỉm cười nhìn tất cả: “m mưu quỷ kế của các người không thể thực hiện được đâu. Nhưng nếu các người khai ra một số tin tức thú vị, ta nghĩ cũng có thể đổi lại một mạng cho các ngươi. Ai khai trước, người đó nhận được tự do trước. Ta cho các người nửa tiếng để cân nhắc.”
“Ta chỉ muốn biết, rốt cuộc là ai đã bán đứng ta.” Ánh mắt nam nhân tóc vàng oán độc nhìn đám người hợp tác trước mặt: “Chỉ cần người đó chủ động thừa nhận, ta có thể chuyện cũ bỏ qua.”
Chiêm Mộ Tư đến từ Trường Sinh Thánh Điện đã sớm phát sinh xung đột với Hạ Thiên và nữ nhân của hắn mấy lần. Hiện tại, hắn ta đang quản lý Thất Thánh Đồ. Vốn cũng là do bọn họ khiêu khích Ám Ảnh Đoàn trước, cho nên mới có kế hoạch lần này, hẳn sẽ không làm ra mấy chuyện như thế. Bởi vì lấy lòng Hạ Thiên đối với hắn ta mà nói cũng chẳng có chỗ gì tốt.
Nữ nhân tóc dài tên Bạch Mộ Lan, là sát thủ của tổ chức Bạch Nguyệt Quang. Trước đó, nàng ta đã từng phái người đến ám sát Hạ Thiên trên du thuyền, hẳn cũng không đến mức bỗng nhiên hóa thù thành bạn với Hạ Thiên.
Võ sĩ Đông Doanh Đằng Dã Gia càng không cần phải nói. Trong gia tộc của hắn ta đã có hai người chết trong tay Hạ Thiên, đối với Hạ Thiên có thể nói là huyết hải thâm cừu, tại sao có chuyện bỗng nhiên tìm cừu nhân để nương tựa. Điều này nói không thông được.
Cuối cùng chỉ còn lại nam nhân tóc đỏ. Chỉ có hắn ta là có lai lịch không được minh xác, chỉ biết hắn ta là một sát thủ nổi tiếng bạo lực, tự xưng có thù không đội trời chung với Hạ Thiên, nhưng cụ thể là mối thù gì thì không ai biết, rất khả nghi.
“Bây giờ mọi người cũng là tù nhân của người khác, đừng nói cái gì là chuyện cũ bỏ qua.” Bạch Mộ Lan bất mãn nói: “Tại sao ngươi không suy nghĩ làm cách nào để thoát khốn đi? Dù sao ta cũng không muốn chết.”
Võ sĩ Đông Doanh bỗng nhiên đặt hai tay bên hông, sau đó giật mình, đao bên hông đã sớm bị người ta lấy đi, không khỏi tức giận nói: “Xem ra chính là ngươi đã bán đứng chúng ta, sau đó đổi lấy con đường sống?”
“Nếu ta bán đứng các ngươi, ta còn cần đến đây lãng phí thời gian với các ngươi sao?” Bạch Mộ Lan liếc mắt, khinh thường nói: “Ngươi hãy sử dụng cái não vốn không lớn của ngươi mà suy nghĩ lại đi.”
Nam nhân tóc đỏ ngược lại cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ cảm thán nói: “Nữ nhân của Hạ Thiên quả nhiên đều rất lợi hại. Khi ta và Isabella giao thủ, thậm chí ngay cả một chiêu của nàng ta cũng không đỡ nổi, đúng là đáng sợ.”
“Ta đã sớm nói với các ngươi rồi.” Chiêm Mộ Tư gạt những suy nghĩ của mình sang một bên, có chút hối hận nói: “Sớm biết như thế, ta đã không lẫn vào những chuyện này, đúng là chết tiệt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận