Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3098: Hơi không được tử tế rồi

“Ngươi nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi muốn giết ta diệt khẩu?” Hồ Ứng Hùng hừ lạnh một tiếng, ngoài mạnh trong yếu nhắc nhở: “Nơi này là Hồ gia, không dung ngươi làm ẩu.”
“Nếu ta muốn làm ẩu, ta cũng đếch quan tâm là nhà ai.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi sắp chết cũng chẳng liên quan đến ta. Chính ngươi cũng biết rõ ràng nguyên nhân là gì.”
Hồ Ứng Hùng sửng sốt, sau đó sắc mặt đỏ lên, nổi giận quát: “Ta không biết ngươi đang nói cái gì. Tóm lại, ngươi giết chết hai vị cổ sư, việc này tuyệt không cứ như vậy mà bỏ qua.”
Nói xong, ông ta phất tay bỏ đi, ngay cả vợ của mình cũng không muốn xen vào nữa.
Hồ phu nhân trừng Hạ Thiên một cái, sau đó đi theo: “Chồng ơi, chàng chờ ta một chút, đừng bỏ ta lại.”
“Một lần nữa ta xin cảm ơn.” Hồ Hóa Vũ chắp tay với Hạ Thiên.
Mặt Hạ Thiên vẫn không biểu cảm: “Cảm ơn ta làm gì, ta chẳng hề làm gì cả.”
“Cái này ta hiểu.” Hồ Hóa Vũ mỉm cười đắc ý, sau đó gọi mấy người đến: “Các ngươi khiêng những người này xuống, thuận tiện quét dọn sạch sẽ phòng khách.”
Không bao lâu sau, vị quản gia Hồ Nhất Vạn một lần nữa xuất hiện: “Yến hội đã được chuẩn bị xong, lão phu nhân bảo tiểu thiếu gia dẫn khách quý đến đó.”
“Hạ Thiên, Cửu cô nương, mời.” Hồ Hóa Vũ cung kính làm ra tư thế mời Hạ Thiên và A Cửu.
Hạ Thiên thì bình thường, nhưng A Cửu lại cảm thấy Hồ Hóa Vũ cung kính hơi quá, nói không chừng hắn ta đang có toan tính nhỏ nhặt nào đó. Tuy nhiên nàng lại nghĩ, đến lúc đó gặp chiêu phá chiêu thôi. Lúc này không cần thiết phải nghi thần nghi quỷ.
Nói là gia yến nhưng thật ra vẫn có chút long trọng.
Đại sảnh diễn ra yến hội nằm ở lầu một biệt thự, chỉ bày ba cái bàn lớn, trong đó hai bàn đã ngồi không ít người, tốp năm tốp ba trò chuyện, còn một cái bàn ở chủ vị thì trống không.
A Cửu phát hiện, Hồ gia không chỉ có một phòng khách mà là nhiều phòng khách được phân bố tại nhiều vị trí khác nhau trong nhà. Cái gọi là khách quý sẽ có người đặc biệt đưa từ phòng khách đến đại sảnh.
“Ngồi đi, không cần để ý đến những người khác.” Hồ Hóa Vũ dẫn Hạ Thiên và A Cửu đến bàn chủ vị, bảo hai người ngồi xuống trước.
Hạ Thiên đương nhiên sẽ không khách sáo. Mặc dù A Cửu cảm thấy không ổn nhưng cũng không phản đối, vừa lúc nàng cũng muốn nhìn xem ở đây sẽ xảy ra chuyện gì.
Quả nhiên, khi Hạ Thiên và A Cửu vừa mới ngồi xuống, một nam nhân trung niên hói đầu chạy đến hô to: “Nơi này không phải cho các ngươi ngồi, mau đứng dậy đi. Các ngươi đến bàn thứ ba mà ngồi, bàn này dành cho khách quý.”
“Nhị thúc, ngươi nói như vậy là sao?” Hồ Hóa Vũ bất mãn nói: “Tại sao Hạ Thiên và Cửu cô nương lại không thể ngồi ở đây?”
“Đây là bạn của ngươi?” Nam nhân hói đầu cau mày, nói với Hồ Hóa Vũ: “Ngươi đừng làm rộn nữa. Mặc dù hôm nay là gia yến nhưng còn có mấy vị Thái Đẩu y giới tham gia. Ngươi đừng làm lỡ chuyện lớn, trước ủy khuất bạn của ngươi vậy.”
Hồ Hóa Vũ nói: “Hạ Thiên và Cửu cô nương là do đích thân nãi nãi dặn dò, là khách quý bảo ta mời đến, ngồi ở đây cũng hợp tình hợp lý mà. Nhị thúc, ngươi nên chiêu đãi khách quý mà ngươi mời đến đi.”
Nam nhân hói đầu còn đang định nói cái gì đó, bỗng nhiên nhìn chằm chằm mặt A Cửu, trong lòng tràn ngập nghi hoặc. Trong lúc ông ta đang định lên tiếng hỏi thăm, cách đó không xa liền vang lên tiếng nói. Ông ta nhìn thấy có mấy người đi đến, lập tức nhịn lại, vội vàng tiến lên nghênh đón.
A Cửu nhìn ra được chút manh mối, vội nói với Hồ Hóa Vũ: “Này, ngươi muốn biến chúng ta thành bia ngắm, giúp ngươi ngăn tập kích sao?”
“Cửu cô nương đã hỏi như vậy, vậy ta cũng không dám giấu.” Hồ Hóa Vũ hơi do dự, cuối cùng quyết định ăn ngay nói thật: “Mặc dù bây giờ ta tạm thời đảm nhiệm chức gia chủ, nhưng không có ai phục ta, những người này còn luôn muốn chèn ép ta. Gia yến lần này thật ra chính là để xác định vị trí gia chủ. Ngươi và Hạ Thiên chính là chỗ để ta dựa vào.”
A Cửu nhìn hắn ta: “Ta chỉ muốn ăn cơm, ngươi lại mạnh mẽ kéo Hạ Thiên và ta vào cuộc, ngươi đúng là không được tử tế cho lắm.”
“Cũng không tính là mạnh mẽ.” Hồ Hóa Vũ khiêm tốn nói: “Nói thế nào ta và Hạ Thiên cũng xem như có chút tình đồng môn, là sư huynh đệ. Hơn nữa mời Hạ Thiên và ngươi đến đây làm khách là chủ ý của bà ta, còn có sư phụ của ngươi.”
“Mời Hạ Thiên, cái này ta có thể hiểu được.” A Cửu nghi ngờ hỏi: “Nhưng mời ta chẳng lẽ cũng là chủ ý của bọn họ.”
“Mời ngươi là chủ ý của Y Tiểu Âm tiểu thư.” Hồ Hóa Vũ gật đầu nói: “Năm đó, nãi nãi ta thiếu môn chủ âm Y Môn một nhân tình, nhưng Y Tiểu Âm tiểu thư đang có chuyện quan trọng, không rảnh đến đây. Cho nên bảo ta mời ngươi.”
A Cửu không khỏi liếc mắt: “Thì ra ta là vật thay thế, là công cụ mà thôi.”
“Cửu nha đầu, nàng nói sai rồi.” Hạ Thiên cười nói: “Mời nàng mới là đúng, bởi vì yến hội này có người mà nàng sẽ cảm thấy hứng thú vô cùng.”
“Ai thế?” A Cửu hỏi.
Hạ Thiên đưa tay chỉ về một hướng: “Là bà ta.”
A Cửu thuận theo hướng Hạ Thiên chỉ nhìn sang, đột nhiên nhìn thấy một nữ nhân trung niên vẫn còn phong vận. Quan trọng hơn, hàng lông mày của nữ nhân này có bảy tám phần tương tự nàng.
“Bà ấy, bà ấy là…” Trong lòng A Cửu đột nhiên dâng lên một cảm giác kỳ lạ, ngạc nhiên hỏi Hạ Thiên: “Bà ấy có phải là…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận