Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1705. Y Tiên tiểu thư có khoẻ không

Không chỉ là vị Hồng thiếu kia, mà còn có vị của Lục gia trước đó. Hơn nữa, đám người xuất hiện với bọn hắn lúc trước, chính là những nam nữ bị A Cửu đánh một trận kia đều lần nữa xuất hiện ở cửa phòng.
Không hề nghi ngờ, bọn hắn đến lấy lại danh dự.
Mà nếu muốn tới lấy lại thể diện, vậy khẳng định là tìm người đến, không phải sao, lần này, đúng là thêm một người, một nam nhân trẻ tuổi khoảng hơn hai mươi tuổi.
Vóc dáng rất cao, hơi gầy, mặc đồ tây, giày da, nhìn qua không có gì đặc biệt.
"Huynh Đệ, chính là hai người bọn hắn, ỷ có chút bản lĩnh nên muốn làm gì thì làm, việc này ngươi có thể làm chủ cho chúng ta được chứ?" Hồng thiếu nhìn thanh niên cao gầy, có chút hưng phấn hỏi.
"Không có vấn đề..." Thanh niên cao gầy kia nhìn về phía Hạ Thiên và A Cửu. Khi hắn nhìn thấy Hạ Thiên thì sắc mặt rất bình thường, nhưng khi hắn nhìn thấy A Cửu thì vẻ mặt đột nhiên ngốc trệ, sau đó, hắn tranh thủ thời gian ngậm miệng lại.
Thật ra thì, mặc dù A Cửu xinh đẹp, nhưng dưới tình huống bình thường vẫn không đến mức làm cho nam nhân lập tức nhìn ngốc. Mà thanh niên cao gầy đó cũng không phải ngốc trệ bởi vì mỹ mạo của A Cửu, vì một giây sau, hắn đã trực tiếp hô lên tên của A Cửu.
"Cửu tiểu thư? Là, là cô?" Thanh niên cao gầy vội vàng đi lên phía trước hai bước.
"Ta quen ngươi sao?" A Cửu nhìn nam nhân đó, buồn bực hỏi. Nàng thật sự không nhớ ra thanh niên cao gầy kia là ai, mà trong ấn tượng của nàng căn bản chưa từng gặp người này.
"Thật có lỗi, thật có lỗi, cô đương nhiên không biết ta." Nam nhân đó vội vàng nói: "Cửu tiểu thư, Y Tiên tiểu thư vẫn khỏe chứ? Cô không đi chung với Y Tiên tiểu thư sao?"
"Tiểu thư có việc, không ở Vọng Cảng." Nhưng A Cửu đã xác định, người này từng gặp nàng.
"Đương nhiên, đương nhiên, Y Tiên tiểu thư bận rộn nhiều việc, thật có lỗi, thật có lỗi, không biết là Cửu tiểu thư cô ở đây, đã quấy rầy cô..." Thanh niên đó bắt đầu lui ra sau, hiển nhiên là muốn nhanh chóng rời khỏi.
"Huynh Đệ, ngươi làm vậy là có ý gì?" Lúc này, Hồng thiếu kia lại không vui, "Cô gái này ai? Y Tiên tiểu thư gì, ngươi nói là Y Tiêu âm sao? Nàng có quan hệ gì với Y Tiêu m..."
"Nàng là nha hoàn A Cửu của Y Tiêu m?" Một giọng nói vang lên, người mở miệng lại là vị Lục gia kia, mà giờ khắc này, sắc mặt của hắn cũng rất khó coi, hiển nhiên là đã hiểu mình chọc phải người không nên dây vào.
"Cái gì? Nàng chính là A Cửu kia?" Hồng thiếu cũng biến sắc, mặc dù hắn rất ít ở Vọng Cảng, nhưng hắn cũng biết có vài người không nên tùy tiện đắc tội, ví dụ như Y Tiêu m, vị Y Tiên này là bất kỳ kẻ nào cũng không muốn đắc tội.
Không nói đến thế lực của Y Tiêu m, chỉ riêng y thuật của nàng, đã cứu mạng rất nhiều người, đắc tội ai cũng không nên đắc tội bác sĩ. Bởi vì đầu năm nay, ai cũng không dám đảm bảo mình sẽ không bị bệnh.
"Sao các ngươi còn đứng đó?" Thanh niên cao gầy lập tức tức giận, "Các ngươi dám không tôn trọng Cửu tiểu thư, lập tức nói xin lỗi với nàng!"
"Ta..." Hồng thiếu sững sờ, hiển nhiên hắn không ngờ nam nhân đó lại đột nhiên quát hắn.
"Thật có lỗi, Cửu tiểu thư, là chúng ta thất lễ." Nhưng vị Lục gia kia lại lập tức kịp phản ứng.
"Thật xin lỗi, Cửu tiểu thư, quấy rầy các ngươi." Hồng thiếu cũng không ngốc, sau đó đã bắt đầu xin lỗi.
"Ta nói các ngươi có phiền hay không, biết quấy rầy chúng ta mà không biết trực tiếp cút sao?" âm thanh không kiên nhẫn vang lên, lại là Hạ Thiên mở miệng nói chuyện.
"Mẹ nó, ngươi tính là thứ gì..." Hồng thiếu lập tức nổi giận, con hàng này không phải chính là dính vào nha hoàn của Y Tiêu âm sao? Có gì đặc biệt hơn người?
Ùynh!
Thanh niên cao gầy đó thuận tay tát một bàn tay lên trên mặt Hồng thiếu, làm cho hắn chưa nói xong đã bị đánh.
"Thật xin lỗi, Cửu tiểu thư, chúng ta sẽ không tiếp tục quấy rầy cô và bạn của cô." Thanh niên cao gầy vội vàng cười với A Cửu.
"Cửu nha đầu không phải bằng hữu của ta, nàng là nha hoàn của ta." Hạ Thiên có chút không vui, "Ngươi có chút ánh mắt hay không? Làm bạn bè với đám ngu ngốc kia thì cũng thôi đi, lại còn tưởng rằng ta là bạn bè của Cửu nha đầu."
"Ta không phải nha hoàn của ngươi, nhìn cũng không giống nha hoàn của ngươi, ánh mắt của người ta rất tốt!" A Cửu trừng mắt Hạ Thiên, "Được rồi, chúng ta đều đã ăn xong rồi, đi thôi!"
"Được, xem ra là ngươi muốn thăng cấp thành bạn gái ta." Hạ Thiên cười một tiếng, thuận tay ôm eo A Cửu, sau đó nhìn kia nam nhân đó, hỏi, "Ngươi thấy bây giờ Cửu nha đầu có giống bạn gái của ta không?"
Thanh niên kia nhất thời có chút ngây người, hiển nhiên là hắn không biết nên trả lời như thế nào. Người, người này rốt cuộc là ai?
Chờ một chút, hắn nói A Cửu là nha hoàn của hắn, nhưng A Cửu rõ ràng là nha hoàn của Y Tiêu m, vậy người này...
Một giây sau, sắc mặt của thanh niên cao gầy đột nhiên đại biến.
"Có, có phải ngài họ Hạ hay không..." Thanh niên cao gầy hơi cà lăm, vận may của hắn sẽ không kém như vậy chứ?
"Ừm, xem ra ngươi vẫn không tính là quá ngu ngốc, cuối cùng đã nhớ ra ta là ai." Hạ Thiên nói xong quay đầu nhìn về phía A Cửu, "Cửu nha đầu, ngươi xem, ta vẫn rất nổi tiếng đó nha, mặc dù đã qua mười mấy năm ta không ra ngoài những vẫn có rất nhiều người nhớ được ta."
Không đợi A Cửu nói, Hạ Thiên lại nhìn thanh niên cao gầy kia: "Ngươi thấy Cửu nha đầu giống bạn gái của ta không?"
"Giống, giống!" Thanh niên đó vội vàng nói.
"Ừm, nàng giống bạn gái của ta, nhưng trên thực tế là nha hoàn của ta, hiểu rõ chưa?" Hạ Thiên còn nói thêm.
"Vâng, vâng, ngài nói rất đúng." Nam nhân này tiếp tục cuống quít gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận