Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1615. Đứa con đầu gấu

"Không mua." Hạ Thiên từ chối thẳng thừng.
"Tại sao vậy?" Hàm Hàm hơi buồn bực nói, "Anh rể, ngươi lâu như vậy mới đến gặp ta, không nên cho ta chút quà gặp mặt à? Có phải bây giờ ngươi không có tiền hay không? Không có tiền cũng không sao, ta có thể cho ngươi vay nha."
"Ngươi không xinh đẹp, tại sao ta phải tặng quà gặp mặt cho ngươi?" Hạ Thiên uể oải nói, hắn sẽ không bị nha đầu này hố đâu, không ngờ nàng lại có suy nghĩ để hắn tìm nàng vay tiền mua xe cho nàng.
"Anh rể, rõ ràng ta rất xinh đẹp mà?" Hàm Hàm thật sự buồn bực, "Lúc còn học đại học, ta chính là hoa khôi của trường đấy, ngươi nhìn kỹ đi, ta và đại tỷ xinh đẹp như vậy, chỉ kém hơn cô cô một chút mà thôi."
"Ánh mắt nam sinh trường đại học các ngươi bị sao vậy, ngay cả ngươi mà còn có thể làm hoa khôi của trường?" Hạ Thiên hơi ngạc nhiên, "Ngươi không có ngực, vậy thì xinh đẹp chỗ nào?"
"Anh rể, mắt thẩm mỹ của ngươi có vấn đề à, ai nói con gái xinh đẹp thì nhất định phải có ngực lớn?" Hàm Hàm không phục, "Không tin chúng ta đi tìm người khác hỏi xem thử, chắc chắn bọn hắn đều nói ta xinh đẹp!"
"Người khác cảm thấy ngươi xinh đẹp thì có quan hệ gì với ta?" Hạ Thiên xem thường nói, "Dù sao thì ta cảm thấy ngươi không xinh đẹp."
Hàm Hàm buồn bực, bởi vì nàng thật sự không cách nào bác bỏ, thẩm mỹ của mỗi người không giống nhau. Người anh rể này nhất định phải cho rằng nàng không xinh đẹp thì nàng cũng không có cách nào.
Cũng may, lúc này xe đã đến, xem như làm dịu buồn bực của Hàm Hàm, hai người lên xe, tài xế là một nam nhân trẻ tuổi. Ngay khi Hàm Hàm vừa bước lên xe thì đã không nhịn được hỏi một câu: "Anh tài xế, ngươi cảm thấy ta xinh đẹp không?"
"Mỹ nữ, dáng dấp của ngươi giống như minh tinh, sao còn hỏi câu này chứ?" Tài xế trẻ tuổi nhìn Hàm Hàm một chút, mở miệng nói.
"Hừ, ta đã nói ta xinh đẹp mà!" Hàm Hàm không phục nhìn Hạ Thiên một cái.
"Ánh mắt của hắn không tốt." Hạ Thiên thuận miệng nói.
"Ta nói này, ánh mắt không nên quá cao, bạn gái xinh đẹp như thế, nếu mà ngươi ghét bỏ thì rất nhanh đã sẽ bị người khác cướp mất đó." Tài xế trẻ tuổi vừa lái xe vừa nói.
"Ta không có loại bạn gái không xinh đẹp như thế này." Hạ Thiên uể oải nói: "Vợ của ta xinh đẹp hơn nàng nhiều."
"Ha ha, người anh em, làm màu thật hay." Tài xế cười ha ha một tiếng, hiển nhiên hắn không tin.
"Anh tài xế, ngươi đừng nói nữa, tập trung lái xe đi." Lúc này, Hàm Hàm mở miệng nói: "Vợ của hắn đúng là xinh đẹp hơn ta, còn nữa, ngươi đừng nói xấu vợ hắn, hắn sẽ đánh người đấy."
Mặc dù Hàm Hàm đã không gặp mặt Hạ Thiên rất nhiều năm, nhưng nàng hiểu rất rõ tình tính của Hạ Thiên.
Tài xế kia hình như còn muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, dù sao hắn chỉ là một tài xế lái xe, loại chuyện này không tới phiên hắn quản, làm không cẩn thận bị khách hàng khiếu nại, hắn còn bị thiệt nữa.
Hạ Thiên không đánh người, bây giờ, bình thường hắn còn chẳng muốn đánh người.
Khoảng một mười lăm phút sau, xe đã chạy tới nơi, Hạ Thiên mở cửa xuống xe, Hàm Hàm cũng xuống theo.
"Mỹ nữ, nhớ đánh giá năm sao, cảm ơn nha." Tài xế lái xe vẫn còn đang nói chuyện với Hàm Hàm.
"Biết rồi, anh tài xế." Hàm Hàm cầm điện thoại di động, quay đầu nhìn Hạ Thiên, "Anh rể, ngươi xem, hiện tại chúng ta đều trực tiếp dùng di động trả tiền như vậy, thật ra thì không cần dùng tiền mặt, à, người tài xế này nói ta xinh đẹp, đánh giá hắn năm sao đi."
Hàm Hàm thật đúng là đánh giá năm sao, sau đó cất điện thoại, tiếp tục hỏi thăm Hạ Thiên: "Anh rể, ngươi tới đây làm gì vậy? Bây giờ trong trường cũng không có ai."
Hiện tại là giữa tháng tám, trường học vẫn chưa khai giảng, bình thường trong trường cơ bản không có ai. Giống như trường trước mắt này, hiện tại ngay cả người canh cổng cũng không có.
Thật ra, mặc dù Hạ Thiên chưa tới trường này nhưng hắn vẫn biết rõ, bởi vì trước đó Băng Băng đã nói với hắn là Hạ Lãnh đi học ở đây.
Nơi này chính là một trường học dành cho quý tộc.
Như thần tiên tỷ tỷ nói như vậy, bây giờ, Hạ Thiên giống như một đứa bé, cho nên loại chuyện đưa trẻ con đi học, cho tới bây giờ hắn đều không quản. Từ khi Hạ Lãnh sinh ra đến bây giờ đã mười hai tuổi, hắn trên cơ bản đều không quản chuyện của Hạ Lãnh.
Hạ Lãnh cũng không tiếp nhận Băng Hỏa Linh Thể của hắn, cho nên cũng không cách nào học Nghịch Thiên Bát Châm, mà phương diện võ thuật trên cơ bản không cần Hạ Thiên tự mình dạy. Đương nhiên, Hạ Thiên ngược lại cũng không phải hoàn toàn không quản, giống như đệ tứ châm tẩy tủy, trên cơ bản hắn chỉ tẩy tủy cho vợ hoặc chỉ tẩy tủy cho mỹ nữ, nhưng bây giờ phá lệ dùng cho con trai Hạ Lãnh của hắn.
Về phần Hạ Lãnh bây giờ bị dạy dỗ thành thế nào thì Hạ Thiên cũng không chắc chắn lắm, chỉ nhớ rõ có lần hắn nghe Băng Băng nhà hắn nói sẽ cho Hạ Lãnh thành một hài tử gấu bể, cho nên Hạ Thiên cũng cảm thấy Hạ Lãnh sẽ biến thành một hùng hài tử (đứa trẻ gấu bể).
"Hình như bạn gái của hùng hài tử Hạ Lãnh kia ở đây, để ta xem thử." Lúc này, Hạ Thiên trả lời vấn đề của Hàm Hàm.
"Hạ Lãnh?" Hàm Hàm có chút ngạc nhiên, "Anh rể, ngươi nói là con của ngươi à? Không phải Hạ Lãnh nhà các ngươi mới chỉ hơn mười tuổi một chút à? Sao đã có bạn gái được?"
"Hắn đã mười hai tuổi rồi, có bạn gái cũng rất bình thường, năm đó ta ba tuổi đã có vợ." Hạ Thiên thuận miệng nói.
Hàm Hàm không biết nói gì, giáo dục trong gia đình của anh rể này có chút vấn đề. Sau này, nếu như nàng có cháu thì nói không chừng cũng sẽ biến thành siêu cấp đầu gấu.
Úc, nói không chừng không phải cháu đâu.
Hàm Hàm suy nghĩ ở trong lòng, sau đó đã cảm thấy có chút hỗn loạn nên không nghĩ nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận