Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3968: Nàng hơi khinh thường ta rồi đấy

Ánh sáng trắng sáng ngời, chiếu rọi cùng một chỗ, giống như hỏa táng.
Cũng may, luồng ánh sáng đó cũng không hề bạo phát hoàn toàn.
Chỉ lóe lên một cái rồi biến mất.
“Chuyện gì xảy ra thế?”
Y Tiểu Âm mờ mịt nhìn khe đất, nghi hoặc hỏi: “Vừa rồi, người kia là ai?”
Hạ Thiên nhìn ra được nhưng cũng không nói là ai, chỉ bay thẳng vào bên trong khe đất.
Một lát sau, hắn mang theo một bóng người bay ra, đặt xuống đất.
Người này thân hình to lớn tráng kiện, to như cột điện nhưng toàn thân bị luồng ánh sáng trắng nổ thủng trăm ngàn lỗ, cháy đen như than, hẳn sống không được bao lâu nữa.
Chính là tiểu đệ mà Hạ Thiên thu được cách đây không lâu Thiết Kim Cương.
“Hắn ta là ai thế?”
Y Tiểu Âm nhìn thấy người này khá lạ mặt, hoàn toàn không có ấn tượng gì.
“Hắn ta tên Tiểu Hoàng, là tiểu đệ ta mới thu mấy ngày trước.”
Hạ Thiên nói với Y Tiểu m: “Trước đó, khi ta đến Giang Hải, ta đã để hắn ta đến tập đoàn Thần Y làm bảo vệ cổng.”
“Tại sao hắn ta lại ở đây?”
Y Tiểu Âm thuận miệng hỏi, lại có chút tiếc nuối nói: “Hắn ta bị thương thành như thế, chỉ sợ không cứu sống nổi.”
“Hắn ta không có việc gì đâu.”
Hạ Thiên lơ đễnh nói: “Có ta ở đây, hắn ta không chết được đâu. Nghịch Thiên Bát Châm không phải để bài trí.”
“Có thể được sao?”
Y Tiểu Âm không khỏi có chút do dự. Tuy nàng biết được Nghịch Thiên Bát Châm có công hiệu cải tử hoàn sinh nhưng cũng có hạn chế.
Trước đó, nàng cũng đã nhìn thấy Hạ Thiên ra tay cứu bệnh nhân trở về, nhưng phần lớn đều là sinh cơ chưa đoạn tuyệt.
Người trước mắt bị kiếp lực gây thương tích, đoán chừng ngũ tạng lục phủ, còn có kinh mạch khổng khiếu đều bị phá hủy. Dù sao Nghịch Thiên Bát Châm cũng chỉ là châm pháp, cũng không phải tiên pháp có thể cải tử hồi sinh.
“Vợ Y Y, nàng hơi khinh thường ta rồi đấy.”
Gương mặt Hạ Thiên hiện lên sự ngạo nghễ: “Vừa rồi, ta đã lĩnh ngộ được kiếp lực. Mặc dù còn chưa nắm giữ hoàn toàn, nhưng nếu dùng kiếp lực lên Nghịch Thiên Bát Châm, uy lực châm pháp tuyệt đối tăng một mảng lớn.”
Y Tiểu Âm gật đầu: “Vậy ngươi nhanh chóng cứu người đi.”
“Đi.”
Hạ Thiên lập tức lấy ra Định Hải Thần Châm, vận băng hỏa kiếp lực không nhiều trong cơ thể, sau đó chậm rãi đâm vào mi tâm Thiết Kim Cương.
Tiếp theo, hắn lại đâm thêm mấy chỗ khác trên người Thiết Kim Cương.
Một lát sau, hắn thu hồi lại ngân châm.
Y Tiểu Âm vẫn nhìn chằm chằm ngân châm trên tay Hạ Thiên, quan sát phương pháp hành khí và trình tự vận châm của hắn. Nàng phát hiện nó cũng không hề khác gì trước kia.
Nhưng hiệu quả xác thực khác biệt hơn trước rất nhiều.
Cơ thể vốn cháy đen của Thiết Kim Cương nổi lên một tầng ánh sáng mỏng, vết thương dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khép lại.
Y Tiểu Âm không khỏi mở to mắt nhìn, cũng không phải bị hình ảnh trước mắt chấn kinh. Châm pháp trước kia của Hạ Thiên cũng có thể khiến cho vết thương người ta nhanh chóng khép lại.
Nàng sở dĩ chấn kinh chính là luồng ánh sáng như có như không rất giống với luồng ánh sáng khi Bá Hỏa Thần tự bạo.
Tình huống này xuất hiện, nói rõ Hạ Thiên đã sử dụng kiếp lực của Bá Hỏa Thần cho mình, hoặc kiếp lực chính là một loại sức mạnh thông dụng chỉ có tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ mới có thể dùng.
Bất luận là cái nào, tất cả đều nói rõ một việc, kiếp lực cũng không phải lạch trời tu tiên giả, mà là một chỉ dẫn mới trên con đường tu tiên của các nàng mà thôi.
“Này, Tiểu Hoàng, đừng giả bộ chết nữa, ngươi mau đứng dậy đi.”
Đợi thêm vài giây, Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn, đá cho Thiết Kim Cương một cái.
“Chủ nhân, ngươi nên gọi ta là Thiết Kim Cương.”
Thiết Kim Cương từ từ mở mắt, có chút bất đắc dĩ nói.
“Được rồi, Tiểu Hoàng.”
Hạ Thiên mỉm cười, sau đó hỏi tiếp: “Ngươi không phải đang ở Giang Hải sao? Tại sao ngươi lại chạy đến đây?”
“Thưa chủ nhân, là như vầy….”
Trước đó, Thiết Kim Cương được Hạ Thiên dẫn đến Giang Hải làm bảo vệ công cao ốc Thần Y.
Khi đang làm việc, cơ thể cao lớn của hắn ta đột nhiên chấn động một cái. Hắn ta vẫn im lặng không nói, giống môn thần đứng ở cổng, cũng khiến người vãng lai cực kỳ yên tâm.
Đột nhiên, hắn ta lại cảm nhận được sự khác thường. Hắn ta nhìn thấy có ba luồng ánh sáng màu trắng, trong đó có một luồng bay về phía núi tuyết.
Tiếp theo là thân ảnh chợt lóe lên của Hạ Thiên, thế là hắn ta lập tức đứng dậy đi theo.
Chỉ là tốc độ của hắn ta không nhanh bằng Hạ Thiên, cho nên đến tận bây giờ mới đuổi tới núi tuyết.
Vừa đến, thấy có người gây bất lợi cho Hạ Thiên, hắn ta không chút nghĩ ngợi bay thẳng đến, ôm người kia cùng nhau rơi xuống vực sâu.
Hạ Thiên nói: “Kiếp lực thần tướng lợi hại như vậy, nhưng ngươi lại không bị đốt thành tro bụi, tố chất cơ thể của ngươi đúng là hiếm thấy.”
“Hắn ta giống tuyết quái. Trước đó, gia gia của hắn ta đã cho ta một mảnh vỡ ý chí trái đất. Sao?”
Nói đến đây, Hạ Thiên bỗng nhiên hiểu ra cái gì: “Chẳng lẽ ý chí trái đất và kiếp lực có liên quan đến nhau?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận