Thế Giới Thứ Chín

Chương 1024

Địch Cửu rất may mắn, cường độ nhục thể của hắn siêu việt Thánh Thể, bằng không, dưới loại xé rách đáng sợ này, hắn hẳn sẽ không kiên trì được bao lâu.
Bành! Rõ ràng là tại dưới sông Thiên Vu Hà, thời điểm Địch Cửu bị nước sông quay lại quyển ngừng, thân thể giống như bị cự thạch oanh trúng.
Địch Cửu ngã ngồi tại đáy sông, tâm thần lại càng thanh minh.
Nếu là "số một" chạy trốn, tất nhiên cùng chín đạo Hồng Mông đạo tắc còn lạinhoàn toàn khác biệt mới đúng. Chỉ có khác biệt, mới không thể dung hợp, cho nên hắn tại thời điểm luyện hóa Thiên Vu Hà đạo vận, hắn thông qua đạo tắc thứ chín cảm ngộ Quy Tắc Đại Đạo Ngũ Hành vũ trụ mới có thể xuất hiện vết rách.
Nhưng Quy Tắc Đại Đạo mà hắn tự mình tạo dựng cũng không có xảy ra vấn đề, hơn nữa còn bù lấp vết rách Quy Tắc Đại Đạo Ngũ Hành Vũ Trụ.
Đây có phải có thể nói rằng, nếu có một ngày, Quy Tắc Đại Đạo mà chính hắn tạo dựng ra triệt để thành hình, sau khi hoàn toàn từ bỏ Quy Tắc Đại Đạo của Ngũ Hành Vũ Trụ, liền xem như hắn luyện hóa toàn bộ Thiên Vu Hà, cũng sẽ không xuất hiện vết rách đại đạo.
Nhưng muốn chờ hắn tự mình tạo dựng Quy Tắc Đại Đạo hoàn toàn thuộc về mình, vậy muốn chờ bao lâu? Vạn năm? Mười vạn năm vẫn là trăm vạn năm?
Địch Cửu nhớ tới thời điểm chính mình Tố Đạo, hắn không có nhiều thời gian như vậy, nếu Quy Tắc Đại Đạo của Ngũ Hành Vũ Trụ không thể cùng "số một" chạy trốn tương dung, vậy hắn liền trảm đạo.
Bất quá lần trảm đạo này cùng với thời điểm Tố Đạo trước đó hoàn toàn khác biệt, lần trảm đạo này, hắn cần triệt triệt để để chém tới Quy Tắc Đại Đạo của Ngũ hành Vũ Trụ.
Địch Cửu không phải hạng người lề mà lề mề, nếu đã quyết định, hắn không chút do dự bắt đầu chém tới Quy Tắc Đại Đạo trên người mình. Từng đạo Quy Tắc Đại Đạo của Ngũ Hành Vũ Trụ thiên tân vạn khổ cảm ngộ được bị Địch Cửu chém rụng, Địch Cửu rõ ràng cảm nhận được tu vi của mình liên tiếp hạ xuống.
Cũng may hiện tại vốn dĩ hắn cũng không phải thời điểm cực thịnh, tu vi rơi xuống gần như bằng không. Hiện tại sau khi trảm đạo, hiển hiện cũng là không phải rõ ràng như vậy.
Tất cả Quy Tắc Đại Đạo của Ngũ Hành vũ trụ bị Địch Cửu chém tới, Địch Cửu rõ ràng cảm giác được mình lần nữa luyện hóa đạo vận Thiên Vu Hà nhẹ nhõm hơn nhiều. Hơn nữa vô luận hắn luyện hóa bao nhiêu, cũng sẽ không xuất hiện vết rách đại đạo. Chính Quy Tắc Đạo của hắn mặc dù cũng là từ Ngũ Hành vũ trụ thiên địa quy tắc diễn sinh mà ra, cũng không có xuất hiện tình huống bất tương dung với đạo vận Thiên Vu Hà.
Liên tiếp mấy ngày, Địch Cửu đều ở dưới Thiên Vu Hà không ngừng luyện hóa đạo vận Thiên Vu Hà.
Sau nửa tháng trôi qua, Địch Cửu đình chỉ tiếp tục luyện hóa đạo vận Thiên Vu Hà. Dựa theo loại tiến độ này, hắn thật sự có thể triệt để luyện hóa Thiên Vu Hà, thế nhưng chờ hắn luyện hóa được Thiên Vu Hà cũng đã bao lâu? Khỏi cần phải nói, chính Độ Bất cũng không có khả năng đợi đến ngày đó mới có thể đi vào Thiên Vu giới.
Địch Cửu ngồi dưới đáy Thiên Vu Hà trầm tư ba ngày, ngày thứ tư hắn lần nữa hạ một quyết định khiến rất nhiều tu sĩ nghĩ cũng không dám nghĩ. Tiếp tục trảm đạo, lần này không phải chém Ngũ Hành vũ trụ Quy Tắc Đại Đạo. Ngũ Hành vũ trụ Quy Tắc Đại Đạo đã bị hắn chém không sai biệt lắm, lần này hắn chém Quy Tắc Đại Đạo mà tự thân hắn đã xây dựng.
Sở dĩ hạ quyết tâm này, đó là bởi vì Tào Tích đã nói với hắn. Chính hắn tạo dựng Quy Tắc Đại Đạo, có thể quét ngang hết thảy tu sĩ trong Ngũ Hành vũ trụ, lại không cách nào đối kháng Độ Bất. Nguyên nhân rất đơn giản, Quy Tắc Đại Đạo Ngũ Hành vũ trụ mà chính hắn tạo dựng ra, giống nhau đều là từ Ngũ Hành vũ trụ mà tới. Nói tới nói lui, cũng không thoát được phạm vi Ngũ Hành vũ trụ.
Địch Cửu tin tưởng lời Tào Tích nói, thực lực Tào Tích có lẽ so với Độ Bất kém xa lắm, nhưng kiến thức của Tào Tích tuyệt đối không so với Độ Bất kém hơn bao nhiêu.
Khi Địch Cửu chém tới đạo quy tắc thứ nhất do chính mình tạo dựng, hắn biết chính mình đoán không có sai, Tào Tích nói cũng không sai. Hắn chém tới một đạo quy tắc của chính mình, tốc độ luyện hóa đạo vận Thiên Vu Hà tăng nhanh gấp đôi còn chưa hết.
Chỉ là chém tới thiên địa quy tắc do chính mình tạo dựng so với chém tới thiên địa quy tắc cảm ngộ được từ bên ngoài có sự khác biệt, giống như chính mình phá đi huyết nhục trên người mình vậy, mỗi lần Địch Cửu chém tới một đạo thiên địa quy tắc, hắn liền sẽ phun ra một ngụm máu, cả người suy yếu một mảng lớn, đồng thời tu vi cũng suy yếu một mảng lớn.
Cũng bởi vì Địch Cửu không ngừng chém tới thiên địa quy tắc do chính mình tạo dựng, nên tốc độ hắn luyện hóa đạo vận Thiên Vu Hà cũng càng lúc càng nhanh.
Thời gian liền giống như như nước chảy, lại thoáng mấy tháng trôi qua, Địch Cửu lại một lần nữa đình chỉ luyện hóa đạo vận Thiên Vu Hà.
Hắn nghĩ tới "số một" chạy trốn, "số một" chạy trốn có lẽ rất ngưu, có lẽ rất lợi hại. Thế nhưng chín đạo Hồng Mông đạo tắc của Ngũ Hành vũ trụ kia đồng dạng cũng lợi hại a, một dạng rất ngưu a? Còn có hắn mượn nhờ Ngũ Hành vũ trụ tạo dựng ra Quy Tắc Đại Đạo của chính mình, ai nói không lợi hại?
Nếu đều là lợi hại, vì cái gì hắn muốn chém đi Quy Tắc Đạo cảm ngộ từ Ngũ Hành vũ trụ, tại sao muốn chém tới Quy Tắc Đại Đạo do chính mình tạo dựng, đây là nhường đường cho "số một" chạy trốn?
Địch Cửu không rõ tại sao mình lại làm như vậy, thế nhưng hắn cảm thấy làm như vậyđối với đạo tắc thứ chín cùng Quy Tắc Đại Đạo mà mình đã vất vả tạo dựng đều không công bằng. Địch Cửu cắn răng một cái, bắt đầu trảm đạo lần thứ ba.
Lần này hắn chém chính là đạo vận đại đạo Thiên Vu Hà mà mình vừa cảm ngộ, loại đạo vận này hắn vừa mới luyện hóa, thậm chí còn chưa có chuyển thành Quy Tắc Đạo của chính mình, liền bị hắn chém tới.
Khi đạo đạo vận Thiên Vu Hà đầu tiên mà Địch Cửu luyện hóa được bị chém tới, toàn thân Địch Cửu đồng thời chấn động, hắn ngẩng đầu nhìn nước sông Thiên Vu Hà không giới hạn, trong lòng là một mảnh an bình.
Giờ khắc này, hắn ngộ đạo, hắn rốt cuộc hiểu rõ đạo trong miệng Tào Tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận