Thế Giới Thứ Chín

Chương 474

- Địch Cửu, hiện tại tu vi của ngươi là gì?
Trông thấy Địch Cửu dùng một quyền oanh Không Hương Tân thành huyết vụ, lão Chủng ngạc nhiên hỏi.
- Ta đã bước vào Tiên Tôn, ngươi thì sao?
Địch Cửu cười hắc hắc trả lời, đối với sự tiến bộ của bản thân, hắn rất hài lòng.
Đây chủ yếu đều là công lao của mấy hạt tròn màu xanh kia, còn có mấy trượng nguyên khí màu xanh rút được tại Hoàng Hồ cung nữa.
Chủng Ngạo thở dài:
- May mắn ngươi giúp ta tìm được nhục thể, bằng không mà nói, ta chết chắc. Bởi vì bị người mưu hại, nhục thân của ta đã không thể dùng, kinh mạch đều nứt, độc tố cũng hoàn toàn thẩm thấu đến mạch lạc toàn thân rồi.
Địch Cửu biết vì sao Chủng Ngạo biến thành cái dạng này, xem như bị người ám toán cũng là Chủng Ngạo tự làm tự chịu. Đối với nhục thân hiện tại, y không có nửa phần trân quý, nếu có dù là chỉ một chút sẽ không đi đến tình trạng này.
Việc đó cũng không thể trách Chủng Ngạo, cái y cần là nhục thân chân chính, há có thể quan tâm loại nhục thân được tạo thành bởi nguyên liệu cấp thấp? Trong mắt Chủng Ngạo, nhục thân hiện tại chỉ là đồ dùng tạm.
- Kiếm chỗ nào an toàn chút, đợi ta dung hợp Nguyên Thần cùng nhục thân xong, sẽ cùng ngươi đi tìm tên Lôi Đế xúi quẩy kia.
Chủng Ngạo hừ lạnh, trong mắt y, Tiên Đế chỉ là thứ sâu kiến, bây giờ y vừa bị sâu kiến ám toán, còn bị truy sát nữa, thù này không báo, há có thể bỏ qua?
- Lão Chủng, ngươi tìm được Tiên Mộc Tủy vạn năm rồi?
Địch Cửu ngạc nhiên hỏi.
Nghe thấy thế, Chủng Ngạo đắc ý bật cười, lấy một cái bình ngọc ra rồi nói:
- Ngươi nhìn, đây chẳng phải là Tiên Mộc Tủy vạn năm... Thế nào?
Chủng Ngạo chưa dứt lời liền kinh ngạc nhìn ánh mắt có chút khinh bỉ của Địch Cửu. Tu vi y hao tổn nên ký ức mất hơn phân nửa, tuy nhiên vẫn nhìn ra được ý nghĩ trong mắt đối phương.
- Lão Chủng, ta không biết ngươi tìm được Tiên Mộc Tủy này thế nào, tuy nhiên nó có chút vấn đề.
Vốn quen thuộc với các loại cơ sở pháp tắc, thần niệm Địch Cửu vừa rơi vào Tiên Mộc Tủy liền cảm giác trong đó tồn tại độc tố, đây là một loại khí tức pháp tắc vô cùng đặc biệt, chẳng phải lần đầu tiên Địch Cửu chứng kiến.
Chủng Ngạo lắc đầu:
- Tuyệt đối không có khả năng, Tiên Mộc Tủy vạn năm đâu phải ta chưa từng gặp, nói thật, cũng chẳng phải thứ hiếm lạ gì...
Vừa nói chuyện, Chủng Ngạo bèn tiện tay mở bình ngọc ra, ngay sau đó sắc mặt y trở nên khó coi vô cùng.
Bên trong đúng là Tiên Mộc Tủy vạn năm, có điều tiên dược đã bị thẩm thấu một loại kịch độc, trước đó Chủng Ngạo không nhận ra, không ngờ được Địch Cửu nhắc nhở, y vừa cầm lên tay liền phát hiện vấn đề.
Chủng Ngọa tức đến phát điên, chỉ vì Tiên Mộc Tủy vạn năm này mà y bị ám toán trọng thương còn chưa tính, kết quả thu vào tay lại là đồ giả, tất cả càng khiến y không thể nhịn nổi.
- Chờ một chút, đưa nó cho ta.
Trông thấy Chủng Ngạo muốn ném Tiên Mộc Tủy đi, Địch Cửu bèn vội ngăn cản.
Y khó hiểu giao bình ngọc trong tay cho Địch Cửu:
- Địch Cửu, chất độc này không đột nhiên khuếch tán, mà là chậm chạp khuếch tán, ngươi muốn trừ cũng vô dụng, không có cách nào tách ra đâu.
Địch Cửu bật cười:
- Vậy thì chưa chắc! Người khác tách không được, không có nghĩa là ta cũng vậy.
Nói xong, hắn đưa tay kéo một cái, Tiên Mộc Tủy vạn năm thoát ra khỏi bình ngọc, lơ lửng trước mắt Địch Cửu. Thần niệm hắn thẩm thấu vào trong, từng đạo khí tức pháp tắc nhanh chóng dung nhập vào Tiên Mộc Tủy.
Sau mười mấy giây, Địch Cửu tiếp tục đánh ra mấy chục thủ quyết huyền ảo, kéo ra một đoàn khí vô sắc vô vị từ tiên dược
Sau đó hắn điều khiển một đoàn này tiến vào bình ngọc rồi lấy bình ngọc khác để đựng Tiên Mộc Tủy hoàn hảo, xong xuôi mới đưa cho Chủng Ngạo:
- Được rồi.
- Ngươi đã trừ hết độc?
Nhận lấy đồ vật, Chủng Ngạo có chút khó tin hỏi lại, ngay sau đó y liền dùng thần niệm kiểm tra, đúng là độc tố trong Tiên Mộc Tủy đã bị loại bỏ hoàn toàn.
- Không sai, bây giờ ngươi có thể bỏ qua nhục thân xài tạm, dung hợp nguyên thần với thân thể thân sinh của ngươi rồi.
Địch Cửu cười nói.
Chủng Ngạo gật gù khen ngợi:
- Công pháp của ngươi thật không tầm thường, lát nữa ta và ngươi nói chuyện sau. Ở đây ta không thể tập trung được, chúng ta tìm chỗ nào an toàn hơn đi.
- Ngươi muốn đi đâu?
Địch Cửu hỏi theo bản năng.
- Lưỡng Giới cốc.
Chủng Ngạo đắc ý nói tiếp:
- Mặc dù ta bị người mưu hại nhưng vẫn tìm được vài thứ hữu dụng, tỉ như Tiên Mộc Tủy vạn năm hay Lưỡng Giới cốc.
- Lưỡng Giới cốc là nơi nào?
Địch Cửu khó hiểu hỏi.
Chủng Ngạo giải thích:
- Hẳn ta là người đến từ vị diện cao hơn, nếu khôi phục nhục thân tại Tiên giới, chưa nói tới quy tắc Tiên giới, rất có thể ta sẽ bị quy tắc thiên địa ép thành bã vụn. Trong truyền thuyết, Lưỡng Giới cốc là nơi Tiên Đế Lôi Đình tiên lục phi thăng, một khi tu vi đến trình độ nhất định liền có thể đi tới Lưỡng Giới cốc để chuyển sang vị diện khác.
Địch Cửu cau mày hỏi:
- Có chuyện này nữa à? Nếu Lôi Đình tiên lục có nơi phi thăng, vì sao những người khác không đến?
Chủng Ngạo lắc đầu:
- Lưỡng Giới cốc chỉ là nơi phi thăng của Thượng Cổ mà thôi, hiện tại không cách nào sử dụng. Ta muốn ở đấy chữa trị nhục thân vì sợ một khi nhục thân khôi phục, thực lực của ta sẽ cuồng truớng, sau đó bị quy tắc thiên địa xé rách. Nếu Lưỡng Giới cốc là nơi phi thăng, vậy nói rõ một khi quy tắc thiên địa quá lớn, ta còn cơ hội rời khỏi.
- Vậy đi thôi, chúng ta đi Lưỡng Giới cốc trước.
Địch Cửu biết chuyện của Chủng Ngạo như lửa sém lông mày, về phần Khuất Ngấn cùng Trầm Tự Thuấn, nếu đã chết, hiện tại hắn đi cũng vô dụng. Còn không, sớm muộn hắn cũng tới cứu bọn họ.
...
Lưỡng Giới cốc cách chỗ bọn họ khá xa, lấy tốc độ của Địch Cửu, mang theo Chủng Ngạo vẫn tốn hết ba ngày mới tới nơi.
Nơi đây có chút tương tự với chỗ Địch Cửu hạ sát Dịch Mãng, khác biệt duy nhất là ba mặt vị trí Dịch Vận Tiên Đế lựa chọn có hai mặt là hẻm núi, một mặt thông tới chỗ sâu bên trong, với thần niệm của Địch Cửu vẫn nhìn không ra điểm cuối cùng.
Địch Cửu dùng tốc độ nhanh nhất bố trí Phòng Ngự Trận cùng Khốn Sát đại trận rồi đưa cho Chủng Ngạo một đoàn Thuần âm Hỗn Độn chi khí:
- Lão Chủng, ngươi nhanh đi khôi phục nhục thân, chờ ngươi xong việc, ta còn muốn đi tìm tên Lôi Đế kia tính sổ.
Chủng Ngạo làm việc gọn gàng mà linh hoạt, căn bản không nói nhảm nhiều lời. Y trực tiếp lấy mấy đầu Tiên Linh Mạch thượng phẩm ra, sau đó bắt đầu công việc dung hợp nhục thân của mình.
Địch Cửu không đứng xem, hắn ngồi xuống một bên, tranh thủ mở giới chỉ của Không Hương Tân ra. Việc khiến Địch Cửu thất vọng là ngoại trừ một chút tiên tinh bên ngoài, trong chiếc nhẫn chỉ có một đầu thượng phẩm Tiên Linh Mạch, không bằng một góc thế giới Chân Linh của hắn.
Xem ra vị Lôi Đế này rất hẹp hòi, ngay cả phi tử của mình cũng keo kiệt như vậy.
Đúng lúc đó, Địch Cửu chợt phát hiện chung quanh đang dần tạo thành một vòng xoáy tiên linh khí cực đại, loại vòng xoáy tiên linh khí ấy muốn thực chất hóa xung quanh đây, Địch Cửu kinh hãi không thôi, hắn vội vàng bố trí đại trận.
Ngay cả Tụ Linh Trận và Ẩn Linh Trận cũng được dựng lên, vì đề phòng vạn nhất có chuyện gì xảy ra, Địch Cửu lại bày thêm một cái Giảo Sát đại trận.
Địch Cửu vừa bố trí xong, vòng xoáy tiên linh khí chung quanh liền giảm bớt xuống.
Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, lão Chủng sẽ không dung hợp Nguyên Thần cùng nhục thân nhanh như vậy chứ?
Vốn Địch Cửu tinh thông cơ sở pháp tắc, hắn hiểu rõ thời gian hoàn thành phải cực kỳ lâu, cho nên hắn không hề hối thúc lão Chủng.
Chờ lão Chủng ổn định xong, hắn sẽ bố trí lại mấy phòng ngự đại trận, sau đó đi tìm Lôi Đế tính sổ.
Mà bây giờ mới qua bao lâu, lão Chủng đã dung hợp thành công?
Địch Cửu bèn xông vào hộ trận, vừa vào liền nhìn thấy xương cốt Chủng Ngạo vỡ vụn thành từng mảnh, Nguyên Thần căn bản cũng không được hòa tan vào, ngay cả thoát ly Nguyên Thân, Chủng Ngạo vẫn chưa làm được.
Xem xét lại, Địch Cửu liền biết là chuyện gì xảy ra, đều do nguyên khí thiên địa không đủ hoặc đẳng cấp quá thấp.
- Địch Cửu huynh đệ, ta thấy mình không ổn rồi. Không nghĩ tới bản thân cần nhiều nguyên khí thiên địa như vậy, tựa hồ đẳng cấp tiên linh khí còn thấp một chút, không cách nào làm cho ta...
- Chờ một chút.
Không đợi Chủng Ngạo dứt lời, Địch Cửu đã cầm một mạch nguyên khí màu xanh ra.
Thiên địa nguyên khí xung quanh liền nồng nặc lên khiến Chủng Ngạo cuồng hỉ, y kích động nói:
- Ngươi lại cứu ta lần nữa, không nghĩ tới thứ ngươi có đẳng cấp còn cao hơn so với Tiên Linh Mạch cực phẩm.
Địch Cửu lại lấy ra 20 đầu Tiên Linh Mạch thượng phẩm, tức giận hô:
- Ngươi tăng tốc độ đi, một khi sử dụng hết mạch nguyên khí màu xanh mà còn chưa xong thì đáng đời ngươi lắm.
Địch Cửu chưa nói dứt lời thì chỗ xương gãy của Chủng Ngạo đã cấp tốc khôi phục, Nguyên Thần cùng nhục thân chậm rãi dung hợp, khí thế quanh người y cũng dần dần tăng cường.
Nguyên khí chung quanh tiếp tục tạo thành một vòng xoáy khổng lồ bao lấy Địch Cửu.
Địch Cửu không tu luyện nhưng cảm giác tu vi vẫn từ từ dâng lên. Giờ phút này hắn tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội tốt.
Trông thấy Chủng Ngạo đã vượt qua nguy cơ gian nan nhất, hiện tại chỉ cần thêm thời gian, dù Địch Cửu có tu luyện cũng không ảnh hưởng gì tới y.
Bấy giờ, hắn ngồi xuống, bắt đầu điên cuồng vận chuyển quy tắc chu thiên để tu luyện, vẻn vẹn nửa nén hương, Địch Cửu liền đột phá Tiên Tôn tầng hai bước vào Tiên Tôn tầng ba.
Cùng một thời gian, Chủng Ngạo cũng mừng rỡ không thôi, y cảm nhận được khí từ từ quy tắc thiên địa rõ ràng hơn rất nhiều, thậm chí còn tốt hơn so với Tiên Mộc Tủy, việc này hỗ trợ rất lớn trong quá trình dung hợp của y.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận