Thế Giới Thứ Chín

Chương 974

"Thánh... Chủ..." tiếng nói của Tả Trọng Nhân có chút run lên, hắn tựa hồ cố gắng muốn khống chế cho hàm răng của mình không đánh nhau, thế nhưng một cường giả bước thứ ba như hắn, thế nhưng lại khống chế không nổi.
Rõ ràng hắn đã không để ý tới sinh tử, thế nhưng thời điểm lần nữa trông thấy Thánh Chủ, hắn mới phát hiện chính mình vẫn khó mà qua được của này. Trước mắt của hắn trước sau hiện lên hình ảnh, những tên cường giả bước thứ ba này rồi đến tên, bị người trước mắt này nhẹ nhõm xé toang nhục thân, sau đó dùng thủ đoạn Thần Ma đại điển đáng sợ nhất để tế luyện huyết nhục, Nguyên Thần tức thì bị tươi sống thiêu đốt 49 vạn năm...
Hình ảnh thê thảm kia, cường giả bước thứ ba kêu rên, sớm đã mọc rễ ở sâu trong nội tâm của hắn. Chính là bởi vì sợ hãi, hắn mới nghĩ đến việc chạy khỏi nơi này, mới nghĩ đến liều chết liều mạng. Không nghĩ tới hắn còn chưa kịp đi, Thánh Chủ liền trở lại. Thánh Chủ rõ ràng đi Vọng Sơn vài vạn năm, tại sao lại đột nhiên trở về?
"Tả Trọng Nhân, lá gan của ngươi không nhỏ a, dám ăn cây táo rào cây sung, hẳn là Diệp Tử Phong ta quá mức nhân từ mới để cho ngươi không có cố kỵ?" Người tới lạnh lùng nhìn chằm chằm Tả Trọng Nhân, ngữ khí rét lạnh.
Đại Đạo uyên là địa bàn của hắn, tất cả tu sĩ nơi này muốn ở chỗ này bước vào bước thứ ba, vậy nhất định phải trải qua sự tán đồng của hắn. Không có Diệp Tử Phong hắn tán đồng, không có người nào có thể ở chỗ này bước vào bước thứ ba. Nếu trải qua Diệp Tử Phong hắn tán đồng, vậy tất cả bước thứ ba trong này đều phải dựa theo ý chí của hắn làm việc.
Địch Cửu vẫn một mực đang đánh giá tên nam tử cười ha ha, thoáng qua liền đến đến trước mặt hắn, gia hỏa này không biết tu luyện công pháp gì, trên dưới toàn thân đều mang một loại ma khí, sắc mặt đen giống như một người từ bộ lạc nào đó ở châu Phi đi ra.
Hắn chính là Thánh Chủ? Tên là Diệp Tử Phong? Địch Cửu khẽ nhíu mày, hắn lần đầu tiên không cảm nhận được thực lực của đối phương, chỉ có thể biết đối phương là bước thứ ba, hơn nữa hắn khẳng định chính mình không phải là đối thủ của người nọ, chẳng những không phải đối thủ của đối phương, còn chênh lệch rất xa.
"Tả đạo hữu, gia hỏa này chính là Thánh Chủ của Đại Đạo uyên?" Địch Cửu nhìn chằm chằm Diệp Tử Phong, một bên tạo dựng pháp tắc trận kỳ, đồng thời hỏi một câu.
Tả Trọng Nhân rất muốn trả lời Địch Cửu, thế nhưng là trước mắt hắn trước sau đều là hình ảnh Nguyên Thần mình bị thiêu đốt, nhục thân bị ma hóa, cường giả bước thứ ba kêu rên.
Diệp Tử Phong lại chuyển hướng về phía Địch Cửu, quan sát từ trên xuống dưới một chút, lúc này mới lạnh lùng nói, "Lá gan của ngươi càng lớn, ỷ có chút cơ duyên, đến Đại Đạo uyên của ta tìm đường chết a."
Địch Cửu ha ha một tiếng, "Ngươi là tới từ Châu Phi a? Đen y như đáy nồi."
"Ngươi biết châu Phi? Ngươi là từ nơi nào tới?" Diệp Tử Phong ngược lại có chút kinh ngạc đánh giá Địch Cửu, châu Phi chỉ là một địa phương trên Địa Cầu, Địch Cửu vậy mà có thể biết Châu Phi?
"Liên quan gì đến ngươi." Địch Cửu hừ lạnh một tiếng, đánh không lại đối phương, không có nghĩa là hắn muốn lấy lòng đối phương.
"Thủy Ngân, tới, giúp ta xem tiểu tử này có mấy phần năng lực, dám ở trước mặt ta lớn lối như thế." Diệp Tử Phong sớm đã nhìn ra Địch Cửu bất quá là vừa mới Hợp Đạo mà thôi, hắn thật sự không tin tưởng lắm, một tên sâu kiến vừa mới Hợp Đạo mà đã có thể giết mấy tên cường giả bước thứ ba, còn có thể xúi giục Tả Trọng Nhân.
Theo sau âm thanh của Diệp Tử Phong rơi xuống, một tên nam tử dáng người không cao đi ra.
Địch Cửu cũng coi như đã gặp qua các loại tướng mạo cổ quái kỳ lạ, nhưng tu sĩ ở trước mắt hắn đầu thì nhọn, toàn thân trên dưới thật giống như tùy thời đều chảy xuống, thật đúng là lần đầu tiên trông thấy. Gia hỏa này kêu Thủy Ngân sao? Thật đúng là danh xứng với thực, không biết cái tên này là ai ban cho hắn.
"Là ngươi, nguyên lai là ngươi..." Trông thấy Thủy Ngân đi ra, Tả Trọng Nhân giật mình tỉnh ngộ lại. Khó trách Thánh Chủ nhiều năm như vậy cũng không thấy người, hắn vừa mới phản bội, Địch Cửu vừa mới giết mấy tên bước thứ ba, Thánh Chủ liền đi ra. Nguyên lai là do Thủy Ngân mật báo, hắn còn trông cậy vào Thủy Ngân dẫn bọn hắn ra ngoài.
Làm tới làm lui, chính hắn mới là người tiết lộ bí mật, thời khắc này Tả Trọng Nhân chỉ muốn đập đầu vào đất, chính mình vì sao lại ngu xuẩn đến như vậy?
Địch Cửu cười ha ha "Không sai, quả nhiên có mấy phần dáng vẻ của Thánh Chủ. Nếu ta không đoán sai, Thủy Ngân này hẳn là giúp ngươi giết không ít người đi. Thủy Ngân có thể từ nơi này ra ngoài, cũng là do ngươi thả ra tin tức đi? Bởi vì nhờ vào tin tức của ngươi, muốn ra khỏi Đại Đạo uyên đều nhất định phải tìm Thủy Ngân, Thủy Ngân là vô khổng bất nhập. Ta cảm thấy kỳ quái vì sao hôm nay ngươi muốn bại lộ Thủy Ngân là người của ngươi."
"Bởi vì ta trở về." Sau khi Diệp Tử Phong trả lời một câu, vậy mà nhắm mắt lại.
"Diệp Tử Phong, thì ra ngươi ở nơi này." Một thanh âm thanh thúy truyền đến, theo đó là một tên nữ tu trẻ tuổi mặt mũi tràn đầy tức giận vọt ra.
Nhìn nữ tử lao ra này, Diệp Tử Phong sửng sốt hết hai hơi, lúc này mới nghi ngờ nói ra, "Diệp Ức Mặc, ngươi không phải đã bị giết sao? Chẳng lẽ ngươi cũng mượn nhờ Tạo Hóa khí tức sống lại? Thế nhưng ngươi sao có thể khôi phục nhục thân hoàn mỹ như vậy? Không đúng, ngươi hẳn là không cách nào phục sinh mới đúng..."
"Nói như vậy năm đó ta xảy ra chuyện, cũng là cùng ngươi có quan hệ rồi?" Ngữ khí của Diệp Ức Mặc có chút lạnh.
Diệp Tử Phong cười ha ha một tiếng, "Diệp Ức Mặc, ngươi cùng ta là quan hệ như thế nào, dám dùng loại giọng nói này nói chuyện với ta? Cho rằng ta không dám giết ngươi sao? Ha ha, vừa mới khôi phục nhục thân đúng hay không? Vậy ta liền lại giết một lần. Năm đó ta ở trong Tạo Hóa Chi Môn, bị lão cha của ngươi đuổi ra ngoài, hôm nay ta sẽ để cho hắn hiểu được, đắc tội với Diệp Tử Phong ta, không có kết cục tốt gì."
Nói đến đây, Diệp Tử Phong bỗng nhiên đưa tay chộp một cái, pháp tắc trận kỳ trong hư không bị Địch Cửu bố trí, thế nhưng lại từng mảnh nhỏ vỡ vụn, lập tức hóa thành hư vô.
Trong lòng Địch Cửu trầm xuống, hắn tận lực đánh giá cao Diệp Tử Phong, không nghĩ tới tên trước mắt này đã cường đại đến loại tình độ này. Loại thực lực này, hắn căn bản cũng không phải là đối thủ. Nếu như ở bên ngoài, hắn hẳn là có thể chạy thoát. Nơi này là Đại Đạo uyên, huống hồ hắn cũng không thể trốn.
Làm cho Địch Cửu lo lắng nhất cũng không phải là Diệp Tử Phong, mà là càng nhiều cường giả bước thứ ba còn lại. Nếu như nói trước đó Tả Trọng Nhân nói không sai, không có cường giả bước thứ ba tới tìm hắn phiền toái. Vậy bây giờ Diệp Tử Phong xuất hiện, chỉ sợ nơi này tất cả bước thứ ba đều sẽ đi ra.
Lúc kia...
Địch Cửu không có cách nào nhớ lại, hắn liền xem như có bản lĩnh lớn bằng trời, lúc này cũng bất lực.
"A, ngươi là Diệp Ức Mặc?" Sở Mạn Hà đi tới người đầu tiên nhìn thấy chính là Diệp Ức Mặc, nàng gặp qua Diệp Ức Mặc, biết nàng có một lão cha giống như Ninh Thành cường hãn đến cực hạn.
"Mạn Hà tỷ?" Diệp Ức Mặc cũng nhận ra Sở Mạn Hà, kích động kêu lên. Cuối cùng đã nhìn thấy một người quen. Đối với nàng mà nói, Diệp Tử Phong căn bản cũng không tính là người quen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận