Thế Giới Thứ Chín

Chương 354

Trước khi dẫn Mặc Vũ Xuân rời khỏi Tinh Không Tiên Thành, Địch Cửu đã trao lại quyền quản lý phủ thành chủ cho Tiển Tắc. Trác Văn Xu cũng lưu lại đó giúp Tiển Tắc đôi chuyện, đồng thời cũng để tiện tăng tốc độ tu luyện của mình lên.
Hắn còn sắp xếp thời gian mời Tịnh Lạc Ôn, Lục Tây Côn và hơn 10 tu sĩ quản lý phụ thành họp mặt để bàn bạc một phen.
Tuy Tinh Không Tiên Thành là Địch Cửu thành lập nhưng hắn vẫn cần có người giúp đỡ mình. Trước khi đi, Địch Cửu đã dặn dò bọn họ phải chú ý cư xử sao cho có lễ nghĩa với những tu sĩ tới từ Chân Vực, đặc biệt là nếu có người từ Chân Vực tìm đến thì việc đầu tiên là phải báo lên cho Tiển Tắc xử lý, nhất là tỷ tỷ Địch Địch và người bạn chí cốt Cảnh Kích của hắn.
Còn nơi Địch Cửu chuẩn bị tới, ngoại trừ Tịnh Lạc Ôn ra thì chẳng ai biết cả. Lục Tây Côn chỉ nghĩ Địch Cửu đi ra ngoài tìm cơ hội cứu người, chứ không nghĩ Địch Thành chủ của ông lại dự định rời khỏi đây để tiến về phía Tự Do Tiên Thành tại Đại Đỉnh.
Nói chuyện với đám người Lục Tây Côn hồi lâu, hắn chợt phát hiện ra một tin tức vô cùng trọng yếu.
Trước đó, không phải tất cả đỉnh cấp Tông môn đều đi theo Dịch Vận Tiên Tông tới Tân Sinh Tiên Vực, vẫn còn một số Tông môn trước khi thời đại Hoàng Hôn xảy ra đã tự phong tỏa sơn môn nhà mình.
Những Tông môn này có một số đã bị người khác đánh vỡ hộ trận phong sơn, dẫn tới diệt tông. Tuy nhiên vẫn có vài nơi mà chẳng ai rõ vị trí. Ví dụ như Tông môn về trận đạo nổi tiếng nhất Tiên giới là Vĩnh Chân Trận Tông chẳng hạn, đây đều là Tiên môn có cường giả Tiên Tôn trấn trụ.
Bởi vì e ngại những nhân tố không ổn định ấy nên Địch Cửu bèn quyết định đưa cho Cù Đồng một viên trận kỳ để kích phát Ly Địa Diễm Quang Kỳ. Còn Tịnh Lạc Ôn thì hắn chỉ để bà ấy khống chế đại trận Tinh Không Tiên Thành mà thôi.
Sở dĩ Địch Cửu giao trận kỳ tâm của sát trận cho Cù Đồng là vì hắn hiểu rõ tính cách dễ mềm lòng của Tịnh Môn chủ.
Địch Cửu thật sự không xem trọng lý tưởng thành lập một Tiên giới hòa bình trật tự chút nào. Mặc dù điển tích Phật Tổ cắt thịt nuôi chim ưng khiến người người vô cùng cảm động, nhưng hắn không nghĩ bản thân là loại người sẽ phù hợp với phong cách đó. Sự mềm lòng của Tịnh Lạc Ôn là nguyên nhân chính khiến Thiên Tịnh Môn có kết cục như ngày hôm nay, cũng là hậu quả mà những Tông chủ trước và Tịnh Lạc Ôn phải chịu trách nhiệm.
Bước đầu tiên trong kế hoạch thành lập trật tự Tiên giới của hắn là kiếm được một thanh đao sắc bén. Thanh đao tốt cần được đưa vào tay người biết sử dụng, vậy nên Địch Cửu tuyệt đối sẽ không giao nó cho Tịnh Lạc Ôn.
….
Đây là ngày thứ 7 kể từ khi Địch Cửu rời khỏi Tinh Không Tiên Thành.
Hắn không gấp lên đường nên chỉ tế ra một cái phi thuyền Tiên khí trung phẩm rồi kêu Hắc Hỏa và Tiểu Thụ Nhân khống chế, còn bản thân thì trốn trong phi thuyền phá giải một đống cấm chế trên nhẫn trữ vật.
Việc tìm kiếm linh dược cho Mặc Vũ Xuân là một quá trình lâu dài, không phải cứ sốt ruột làm loạn thì sẽ thành công.
Địch Cửu biết mình nhất định phải tiến vào được Tự Do Tiên Thành trước, mà muốn làm vậy thì đầu tiên hắn phải có đủ thực lực tự vệ. Sở dĩ hắn tốn nhiều thời gian mở nhẫn là muốn đặt nền móng cho tu vi của mình. Tự Do Tiên Thành nằm trong hư không, muốn thu hoạch tài nguyên ở nơi đó sẽ tốn rất nhiều công sức.
Từng chiếc nhẫn liên tiếp bị Địch Cửu phá giải, trong lòng hắn không khỏi tặc lưỡi thán phục mấy tên Tông chủ giàu có kia. Trong nhẫn có rất nhiều tiên linh thảo cao cấp hoặc vật liệu luyện khí, trừ những thứ đó ra, Địch Cửu còn kiếm được đủ loại pháp bảo, ngọc giản công pháp - thần thông, và các loại tạp bảo đa dạng khác.
Chiếc nhẫn khiến Địch Cửu hài lòng nhất đương nhiên là của Dịch Trịnh, bên trong có hơn 10 triệu thượng phẩm tiên tinh, nửa đoạn trung phẩm Tiên Linh Mạch, đặc biệt là y quả thật sở hữu một viên ngọc giản Thiên Dịch Toán Kinh. Đây hẳn là trấn tông chi bảo của Dịch Vận Tiên Tông, tuy hiện tại Địch Cửu không có thời gian tu luyện nhưng hắn đã sớm nhìn trúng môn thần thông này.
Tất cả thượng phẩm tiên tinh hắn kiếm được tổng cộng có hơn 100 triệu viên, một phần mười trong đó là từ nhẫn của Dịch Trinh mà ra, trung phẩm và hạ phẩm thì có đến bốn năm ngàn vạn.
Ngoại trừ những thứ trên thì Địch Cửu còn tìm được 4 tiểu thế giới, trong đó có một thế giới Chân Linh bị tàn phá chứa tiên dược viên. Toàn bộ đều được hắn chuyển vào thế giới Chân Linh của chính mình.
Điều duy nhất mà Địch Cửu hơi thất vọng, ấy là hắn không thấy tư liệu về Tự Do Tiên Thành bên trong chiếc nhẫn của Dịch Trinh.
Dựa vào những gì Tịnh Lạc Ôn nói thì chỉ có Thiên Vận Tiên Tông và Thiên Tịnh Môn là biết được sự tồn tại của Đại Đỉnh mà thôi.
Đáng tiếc hắn đã xử lý Dịch Trinh nên chẳng thể cạy thêm điều gì từ miệng y.
….
Địch Cửu dặn dò Tiểu Thụ Nhân và Hắc Hỏa phương hướng lái phi thuyền, xong xuôi thì đi vào bên trong bố trí Ngũ Hành Tiểu Trận để tu luyện. Bốn tháng sau, Địch Cửu chính thức thăng lên Chân Tiên tầng chín. Loại tốc độ nghịch thiên này khiến hắn cũng ngạc nhiên, Địch Cửu quyết định dừng việc tu luyện lại, một lòng chuyển sang luyện đan.
Thế nhưng, sau hai tháng, hắn đã tiêu hao không biết bao nhiêu tiên linh thảo, thậm chí cả Đạo Hỏa cấp năm cũng được lấy ra trợ giúp mà vẫn không cách nào luyện chế ra một lò tiên đan nhất phẩm.
Việc đó khiến hắn cảm thán không thôi, Địch Cửu khẳng định nếu Thiểm Quang mà còn ở trong thức hải của mình thì lò đan dược ấy đã sớm thành công, bản thân hắn cũng trở thành Tiên Đan Sư cấp một rồi.
Đáng tiếc, tia đạo tắc kia không phải là đồ vật của riêng Địch Cửu, sau khi mảnh vỡ Vũ Trụ Thai Mô bị hắn dùng để niết bàn nhục thân thì Thiểm Quang cũng nhanh chóng rời đi.
Tuy Thư Giới vẫn còn đây nhưng việc cảm ngộ cơ sở pháp tắc ít nhiều vẫn bị ảnh hưởng. Cũng may tâm tính hiện tại của Địch Cửu không tệ, hắn biết rõ bản thân chỉ vừa nhập môn nên không quá vội. Chỉ cần chế tạo thành công nhất phẩm tiên đan thì con đường đan đạo về sau của hắn sẽ bằng phẳng hơn nhiều.
Mất nửa năm đi đường, cuối cùng Địch Cửu cũng tới được đại trận Thiên Tường.
Hắn đứng quan sát hồi lâu rồi quyết định sẽ không ra tay đánh vào trận pháp, bởi vì đây không phải là sản phẩm chỉ do một mình Dịch Trinh bố trí. Việc Thiên Tường được hoàn thiện chủ yếu là do nơi đây đã sớm tồn tại một đỉnh cấp thiên tường rồi, bọn người Dịch Trinh chỉ là củng cố nó thêm vững chắc mà thôi.
Nếu đại trận Thiên Tường mà bị hắn phá thì cả ngàn vạn tu sĩ tại Tân Sinh sẽ lũ lượt kéo về Tinh Không Tiên Thành.
...
Địch Cửu nhẹ nhàng đi xuyên qua Thiên Tường rồi tiến vào bên trong Tân Sinh, ở đây có rất nhiều người, bất quá không một ai để ý tới hắn. Cũng có vài người đi ngang qua Địch Cửu, tiến về phía Hoàng Hôn Tiên Vực.
Đối với việc liệu những tu sĩ này có đi tới Tinh Không Tiên Thành hay không thì hắn vốn chẳng bận tâm. Nơi đó đã có Tịnh Lạc Ôn và Lục Tây Côn chủ trì, tu sĩ Tân Sinh muốn qua thì cứ qua.
Mặc dù con số 10 triệu có chút nhiều, nhưng so với thời kỳ thịnh vượng của Tiên giới thì chẳng bằng một phần ngàn.

Cảnh tượng bên trong Tân Sinh Tiên Vực đều là một dạng bị tàn phá, không hề tốt hơn chút nào so với Hoàng Hôn. Cùng lắm có khác biệt thì đấy là việc nơi đây vẫn còn có chỗ tu luyện được.
Điều kiện xung quanh Lôi Phù đảo rất khắc nghiệt, sở dĩ nhiều người biết tới nó là vì diện tích Tân Sinh quá nhỏ. Lôi Phù đảo vừa không có tiên linh khí lại vừa không có tiên linh thảo, đã vậy sấm sét còn giáng xuống quanh năm suốt tháng, hiển nhiên chẳng ai để ý tới rồi. Nhiều lắm mọi người chỉ xem nơi này là cấm địa mà thôi.
So với Hoàng Hôn Tiên Vực, Tân Sinh nhỏ tựa như một hạt cát vậy.
Địch Cửu chỉ cần 3 ngày đi đường là tới nơi. Thời điểm cách đảo hơn trăm dặm, Địch Cửu đã thấy rõ từng mảng lớn lôi hồ ngập tràn trên không.
Giữa vô biên vô tận lôi hồ là một hòn đảo nhỏ treo lơ lửng trên bầu trời. Bị từng ấy sấm sét đánh xuống mà hòn đảo vẫn tồn tại như cũ.
Địch Cửu có chút do dự, không biết có nên cõng theo Mặc Vũ Xuân cùng vào hay không, này chẳng phải giúp nàng ta mà là đang hại nàng chết nhanh hơn thì có.
Hay là đưa Mặc Vũ Xuân vào bên trong thế giới Chân Linh nhỉ? Nhưng muốn làm vậy thì cần phải có sự đồng ý của Vũ Xuân trước. Hiện tại ý thức nàng không có, làm sao để nàng ấy chấp nhận đây?
Dù biết việc sắp làm là xâm phạm tư ẩn của nữ tử trên lưng, nhưng không làm thì không được, Địch Cửu chỉ đành thử thẩm thấu thần niệm vào thức hải của nàng ta. Phải làm vậy mới có thể đem Mặc Vũ Xuân vào trong thế giới Chân Linh.
Nguyên thần của Mặc Vũ Xuân hiện giờ yếu ớt không chịu nổi nên đã sớm lâm vào tình trạng ngủ say. Ngay khi thần niệm của hắn thẩm thấu vào, dường như cảm nhận được nên nguyên thần của nàng ta thoáng chút run rẩy.
Địch Cửu thở dài một hơi, giờ khắc này nàng ấy đã không thể nào che giấu bất kỳ việc gì với hắn nữa. Tuy không thể đọc lại ký ức nhưng hắn vẫn trông thấy rõ ràng công pháp và những bí mật riêng tư trên thân thể của Mặc sư muội.
Vừa mang Mặc Vũ Xuân vào trong thế giới Chân Linh xong, hắn ngay lập tức lui ra ngoài mà không lưu lại bất kỳ tia thần niệm nào.
Giao phó sư muội cho Tiểu Thụ Nhân và Hắc Hỏa thì hắn hoàn toàn an tâm, xong xuôi đâu đấy, Địch Cửu mới xốc tinh thần chuẩn bị tiến vào biên giới đảo Lôi Phù.
Ngay cả Lục Tây Côn cũng xém chút mất mạng tại đây nên hắn không dám hoàn toàn chủ quan. Sở dĩ Địch Cửu cả gan bước tới biên giới của đảo cũng chỉ vì ỷ bản thân là Tiên Niết Thể mà thôi.
Cứ coi như Tiên Vương cũng không nhất định sở hữu nhục thân cường hãn bằng hắn. Huống chi đây còn là Tiên Niết Thể được niết bàn từ mảnh vỡ Vũ Trụ Thai Mô.
Tuy Địch Cửu không dám nói toàn bộ vũ trụ chỉ có bản thân nhận được phúc phần này, nhưng hắn khẳng định số lượng người may mắn như thế tuyệt đối không vượt quá một bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận