Thế Giới Thứ Chín

Chương 766

Lăng Hiểu Sương thần niệm chỉ cần quét qua, liền lập tức biết được tu vi của nữ hài này, thực lực của nàng vậy mà chỉ có Tiên Vương trung kỳ. Tại trong vùng hư không này, với độ tuổi của nữ hài mới đạt tới Tiên Vương trung kỳ, cũng không thể coi là tư chất rất mạnh. Rất nhiều hài của các tu sĩ mang huyết mạch cường đại, vừa ra đời đã có thể đạt tới cấp bậc Đại Tiên.
"Quả nhiên có một con cá lọt lưới, xem ra vận khí của nàng không tệ, còn có một tấm Ẩn Nặc Phù, có thể trốn tại đây để né tránh được một kiếp." Lăng Hiểu Sương thở dài nói ra một tiếng, nàng nhớ tới sự tình của sư phụ mình, trong lòng lại có chút mê mang.
Mục đích của việc tu luyện càng cao là gì? Vì sao từ khi nàng xuất đạo đến nay, chỉ toàn nhìn thấy mặt âm u và giết chóc vô tận của thế giới này?
Địch Cửu cười cười, ôn hòa mà hỏi, "Ngươi biết những người bên trong này đều bị ai giết sao?"
Tựa hồ cảm nhận được Địch Cửu cùng Lăng Hiểu Sương cũng không đáng sợ, sự hoảng sợ trong mắt của nữ hài cuối cùng cũng giảm đi rất nhiều, nàng lắp ba lắp bắp nói, "Là một khách nhân tóc đỏ ở trong Hư Không Hạm, hắn giết rất nhiều rất nhiều người..."
"Làm sao ngươi biết?" Lăng Hiểu Sương nghi ngờ hỏi.
Địch Cửu chỉ vào một cái màn hình nằm ở biên giới boong thuyền, âm u nói, "Nơi đó là một cái bình phong có trận pháp để giám sát bên ngoài, bởi vì Thần Linh Mạch trên Hư Không Hạm này bị rút đi, cho nên bình phong để giám sát kia không thể sử dụng. Ta đoán chừng nàng hẳn là đã nhìn thấy toàn bộ từ bình phong giám sát này."
Nữ hài không ngừng gật đầu, bất quá cũng không tiếp tục nguyện ý nói tiếp.
Lăng Hiểu Sương nói, "Ngươi tốt nhất vẫn nên đi cùng chúng ta, với chút tu vi của ngươi nếu tiếp tục lưu lại nơi này thật sự sẽ rất nguy hiểm."
Đôi mắt của nữ hài trừng lớn nhìn về phía của Lăng Hiểu Sương, Không biết là đang suy nghĩ như thế nào, hoặc là đang tại cân nhắc đi theo Địch Cửu cùng Lăng Hiểu Sương về sau có nguy hiểm hay không, trong lúc nhất thời cũng không có đưa ra câu trả lời.
Không đợi câu trả lời từ nữ hài, Địch Cửu cũng liền nói tiếp, "Hiểu Sương, ta đoán chừng phía bên Nghiệt thị hiện tại cũng khó thăm dò được tin tức của chúng ta. Nếu không chúng ta trước tiên vẫn là đi qua phía Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên? Ta còn có một viên Thái âm Tâm, ta muốn tại Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên xuất thủ. Vừa vặn chúng ta đưa nàng đến Thiên Ngoại Thiên, sau đó tại Thiên Ngoại Thiên hỏi thăm một chút về tin tức của Nghiệt, như thế nào?"
"Ngươi vẫn còn một viên Thái âm Tâm?" Lăng Hiểu Sương nhìn về phía Địch Cửu kinh ngạc không thôi. Nàng vẫn biết đến việc Địch Cửu thu được một viên Thái âm Tâm cùng một viên Thái Dương Tâm. Không nghĩ tới Địch Cửu dùng hết Thái âm Thái Dương Tâm nhưng vẫn còn thừa một viên Thái âm Tâm. Chẳng lẽ trước đó hỏa diễm của Địch Cửu tấn cấp chỉ dùng đến Thái Dương Tâm, đối Thái âm Tâm căn bản cũng không có dùng đến?
Địch Cửu tiện tay lấy ra một cái hộp ngọc, "Không sai, ta đích xác vẫn còn một viên Thái âm Tâm, hỏa diễm của ta sớm đã lên cấp rồi, trong lúc nhất thời cũng không dùng đến nó. Nghe nói những thứ tốt tại Thiên Ngoại Thiên đều có thể mua được tới, sau khi ta tại Thiên Ngoại Thiên ra tay, lại có thể hỏi thăm một chút tin tức của Nghiệt thị, chẳng phải là vừa vặn?"
Lăng Hiểu Sương cũng biết hiện tại không còn cách nào khác nên đành phải ừ một tiếng, rồi lại quay đầu đối với nữ hài nói ra, "Chúng ta dự định sẽ đi Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, người có muốn cùng chúng ta đi tới đó không?"
Tiểu nữ hài vẫn là không nói gì, do dự một hồi lâu, lại nhẹ nhàng gật đầu.
Tiểu nữ hài đứng lên, lộ ra thân thể vô cùng gây yếu. Nàng sợ hãi nhìn thoáng qua Lăng Hiểu Sương, tựa hồ muốn nói ra suy nghĩ của mình nhưng lại không dám nói.
Lăng Hiểu Sương phát hiện ra liền lập tức hỏi, "Ngươi có phải hay không có chuyện muốn nói?"
Tiểu nữ hài gật gật đầu, "Ta đã nghe nói qua về Nghiệt thị, gia tộc của bọn họ rất lợi hại, gia chủ kêu Nghiệt Trường Bình..."
"A..." Lăng Hiểu Sương kinh hỉ kêu lên, vội vàng tiến đến hỏi thăm thêm một câu nữa, "Nghiệt thị ở đâu?"
Sau khi nói ra được mấy câu, lá gan của nữ hài tựa hồ lớn thêm không ít, nói chuyện cũng không như trước tỏ vẻ sợ sệt, "Bọn hắn tại một địa phương gọi là Nghiệt Tinh, Nghiệt thị gia chủ Nghiệt Trường Bình có hai đứa con trai và một đứa con gái, hai đứa con trai một cái gọi lấy Nghiệt Bách Xích, một cái gọi lấy Nghiệt Thiên Trượng, đứa con gái còn lại kêu Nghiệt Vạn Kiều..."
Trong mắt của Lăng Hiểu Sương lộ ra kinh hỉ, nàng không nghĩ đến tại đây sẽ có được tin tức của Nghiệt Thị. Dưới sự kích động, nàng liền muốn tiến đến bắt lấy bả vai của nữ hải. Chỉ là Lăng Hiểu Sương còn chưa kịp làm gì thì Thiên Sa Đao của Địch Cửu đã là một đao bổ xuống.
"Địch đại ca..." Lăng Hiểu Sương kinh hãi kêu một tiếng. Dưới một đao này của Địch Cửu thì tiểu nữ hài mới chỉ tới Tiên Vương cảnh kia làm sao tồn tại được.
Giờ phút này biện pháp tốt nhất mà nàng có thể làm để cứu nữ hài chính là đánh lén Địch Cửu. Chỉ cần nàng đối với Địch Cửu ra tay, tất nhiên Địch Thủ sẽ không thể tấn công nữ hài kia được.
Bất quá sau khi Lăng Hiểu Sương kêu lên một tiếng cũng không có động thủ. Từ lúc Lăng Hiểu Sương quen biết Địch Cửu đến bây giờ, trong lòng nàng hiểu rất rõ Địch Cửu là hạng người gì.
Địch Cửu tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ xuất đao như vậy.
Ở thời điểm nhát đao của Địch Cửu muốn đem nữ hài xé làm đôi, một đạo thủ ấn màu đỏ đột ngột xuất hiện ngay phía trước đao của Địch Cửu.
"Bành!" Huyết vụ nổ tung, thủ ấn màu đỏ trực tiếp sụp đổ. Sau khi huyết vụ sụp đổ, truyền đến tiếng kêu khặc khặc, "Tiểu tử, hôm nay ngươi dám ám toán lão nương, lão nương nhớ kỹ ngươi..."
Ở thời điểm chữ cuối được truyền đến thì bóng người cũng hoàn toàn biến mất như chưa từng xuất hiện.
Lăng Hiểu Sương nhìn thấy tiểu nữ hài biến mất liền thấy hoàn toàn kinh hãi, bỗng nhiên hiểu rõ chuyền gì vừa xảy ra, nhìn xem Địch Cửu lại nói, "Địch đại ca, ta vừa rồi có phải hay không làm hỏng chuyện của ngươi?"
Địch Cửu khoát tay chặn lại "Thật ra cho dù ngươi không đưa tay ra thì ta cũng vẫn chưa chắc có khả năng đem nàng lưu lại được."
"Ngươi đã sớm biết nàng không phải Tiên Vương?" Lăng Hiểu Sương hỏi thêm một câu.
Địch Cửu gật gật đầu, "Đúng vậy, ta vừa nhìn thấy người này liền biết tu vi của nàng hẳn so với ngươi còn cao hơn. Nàng ở chỗ này không phải là vì trốn tránh mà là vì tiêu hóa đồ vật mình đã hấp thu."
"Chính là tinh huyết sinh cơ của toàn bộ tu sĩ đã bị giết trên hư không thuyền hạm này?" Lăng Hiểu Sương tự nhiên hiểu rõ Địch Cửu không nói là có ý gì.
"Không sai, nàng kỳ thật đã khôi phục được Hợp Đạo cảnh. Sở dĩ không dám động thủ là bởi vì nàng cũng đã nhìn ra được ngươi là Hợp Đạo sơ kỳ. Thời điểm ngươi đối với nàng đưa tay nàng khẳng định sẽ ám toán ngươi, ta chỉ có thể sớm ra tay một bước." Địch Cửu trong lòng cũng là thầm than một tiếng.
Một khi Lăng Hiểu Sương bị đối phương ám toán, vậy hắn tuyệt đối cũng sẽ lầm vào thế yếu, cũng chỉ có thể sớm đánh lén.
Hắn sở dĩ đề ra chuyện Thái âm Tâm, còn lải nhải thêm một đống chuyện chính là muốn tìm một cơ hội thích hợp để ám toán đối phương mà thôi. Hắn cảm giác được trên người của nữ nhân này có một vật mà hắn vô cùng cần thiết phải xử lý. Mục đích duy nhất mà hắn ám toán chính là đánh rớt cánh tay của nữ nhân này rồi lấy đi chiếc nhẫn.
Một khi chính diện đánh nhau, lấy thực lực của Địch Cửu và Lăng Hiểu Sương thì hắn cũng không sợ thua nữ nhân này, bất quá hắn khẳng định cũng không thể giữ lại được nữ nhân này. Sự thật chứng minh hắn không có nhìn lầm, nữ nhân này dù là bị hắn ám toán nhưng vẫn có thể ung dung rời khỏi cơ thể.
"Ta hiểu được." Lăng Hiểu Sương trong lòng cũng là thở dài một tiếng, nàng biết chính mình rất có thể đã làm hỏng chuyện của Địch Cửu. Lấy tính cách cẩn thận của Địch Cửu, há có thể đề ra chuyện của Thái âm Tâm.
Đáng tiếc lúc ấy nàng cũng không nghĩ quá nhiều, cho nên cũng không để ý đến chi tiết nhỏ này. Nếu lúc đó nàng cẩn thận suy nghĩ một chút, ở thời điểm thấy Địch Cửu lấy ra Thái âm Tâm thì trong lòng phải nên cảnh giác.
"Đi thôi." Địch Cửu xé mở hộ trận của tầng cao nhất Hư Không Hạm và bước ra ngoài.
"Chúng ta còn đi Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên sao?" Lăng Hiểu Sương theo sau, mặc dù bọn hắn biết Nghiệt Thiên Trượng đang ở tại Nghiệt tinh, thế nhưng Nghiệt tinh nằm ở địa phương nào thì bọn hắn nửa điểm manh mối đều không có.
"Hiện tại không thể đi Huyền Hoàng Thiên Ngoại Thiên, chúng ta cần theo dõi nữ nhân kia." Địch Cửu nói ra.
Lăng Hiểu Sương nhìn Địch Cửu vẻ mặt kinh ngạc không thôi, nữ nhân kia sử dụng độn thuật, liền nàng cũng đều không bằng thì theo dõi như thế nào được?
Địch Cửu cười hắc hắc, "Nữ nhân kia mặc dù sử dụng độn thuật không tầm thường, bất quá nàng bị ta bổ một đao. Phàm là người bị ta bổ một đao, trong khoảng thời gian ngắn đừng hòng trốn được cảm ứng của ta."
Địch Cửu tu luyện là Quy Tắc Đại Đạo, bất luận là một đao nào của hắn đều đặc biệt ẩn chứa pháp tắc Đao Đạo. Chỉ cần đối phương vẫn còn cùng với hắn ở tại một hư không giới vực, vậy cũng đừng nghĩ thoát khỏi cảm giác của hắn.
Lăng Hiểu Sương hít một ngụm khí lạnh, Địch Cửu tu luyện quả nhiên là công pháp cấp cao nhất, bằng không mà nói tuyệt đối không có khả năng nói ra những lời như vậy.
"Địch đại ca, ngươi ở phía trước, ta ở phía sau, hiện tại chúng ta liền xuất phát." Lăng Hiểu Sương vội vàng nói, tung tích của Thải Cơ hiện đang không rõ, vừa rồi nữ nhân đào tẩu kia biết nơi ở của Nghiệt thị, vậy thì có một phần hi vọng tìm được Thải Cơ.
Địch Cửu do dự một chút rồi gật đầu, "Tốt, vậy ta đi trước."
Nói xong trực tiếp độn ra ngoài, hắn do dự là bởi vì hắn lo lắng Lăng Hiểu Sương theo không kịp hắn.
Lăng Hiểu Sương lúc đầu cho rằng mình chỉ cần theo sau lưng Địch Cửu là được. Sau khi Địch Cửu đi rồi nàng mới phát hiện, chính mình muốn đuổi theo Địch Cửu chỉ sợ có chút khó khăn.
Tốc độ của Địch Cửu không đơn giản có thể nói là độn thuật, cái này căn bản là thuấn di có được hay không.
Cũng may Địch Cửu chỉ thi triển hai lần Thần Niệm Độn liền ngừng lại, hắn chờ Lăng Hiểu Sương đuổi kịp đến trước mặt mới nói ra, "Hiểu Sương, tốc độ của ngươi có chút chậm, nếu như dựa theo tốc độ của ngươi, chúng ta chỉ sợ là đuổi không kịp đối phương. Chờ đối phương phản ứng kịp chúng ta sẽ mất dấu nàng."
Lăng Hiểu Sương sắc mặt hơi đỏ lên, nàng thật sự cực kỳ hổ thẹn, chính mình là Hợp Đạo tu sĩ, thời điểm thi triển độn thuật còn cần một người chưa tới Hỗn Nguyên phải chờ đợi.
"Địch đại ca, ta tiến vào Chân Linh thế giới của ta, sau đó ngươi mang theo Chân Linh thế giới xuất phát." Lăng Hiểu Sương đối với Địch Cửu tuyệt đối tín nhiệm.
"Được." Địch Cửu đương nhiên sẽ không do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận