Thế Giới Thứ Chín

Chương 1583: Mạch nước ngầm bắt đầu khởi động

Dịch: Lap Tran
----
Bên ngoài con thuyền hỗn độn có đại trận thiêu đốt thần linh mạch, tuyệt đối là thần trận cấp cao nhất, coi như là thần trận cấp cao nhất thì khi di chuyển trong hỗn độn, đồng thời phải thiêu đốt hai ngàn đầu thần linh mạch để bảo vệ phi thuyền, thần trận chịu áp lực không nhỏ.
Dưới áp lực thế này mà lại bố trí thêm một cái trận pháp tự động bắt lấy thần linh mạch pháp trận, từng giây từng phút đều bắt lấy thần linh mạch thì e là trận pháp của con thuyền sẽ có yêu cầu cao hơn, mà cao hơn nữa thì phải dùng vũ trụ đạo mạch mới được.
Hơn nữa, Địch Cửu chắc chắn đạo mạch đang cung cấp nguyên khí cho hộ trận của con thuyền này. Cũng bởi vì vậy nên giá trị của vũ trụ đạo mạch mới cao hơn nhiều.
Khó trách chỉ cần ra mười đầu vũ trụ đạo mạch đã bằng được mấy ngàn vạn đầu cực phẩm thần linh mạch.
Địch Cửu thở dài, hắn biết rõ Hợi Y thánh nhân tìm hắn làm gì, nhất định muốn cầu vũ trụ đạo mạch. Trận pháp bắt lấy thần linh mạch của hắn do vũ trụ đạo mạch cung cấp nguyên khí, Hợi Y thánh nhân không có vũ trụ đạo mạch, dùng cực phẩm thần linh mạch thì không cách nào duy trì trận pháp này.
Hợi Y thánh nhân không biết Địch Cửu đã nghĩ thấu mọi vấn đề, cũng thở dài một tiếng, "Vì hộ trận của con thuyền đã không chịu được bất kỳ pháp trận gia trì nào nữa, nếu không sẽ gây ra các hậu quả khó lường. "
Địch Cửu gật gật đầu, hộ trận của con thuyền không thể thêm gánh nặng.
"Thật ra ta chỉ muốn cầu một vũ trụ đạo mạch từ đạo hữu, tuy nhiên ta biết rõ vũ trụ đạo mạch quá mức trân quý, thế nhưng ta thật sự không còn có cách nào......"
Thời điểm Hợi Y thánh nhân còn đang giải thích thì Địch Cửu đã mỉm cười đưa một cái giới chỉ cho Hợi Y thánh nhân, "Hợi Y đạo hữu, một cái vũ trụ đạo mạch mà thôi, ngươi cứ việc cầm đi. "
"A..., đa tạ, đa tạ......" Hợi Y thánh nhân không nghĩ đến Địch Cửu cứ một cái vũ trụ đạo mạch cho mình một cách đơn giản thế này, thậm chí không có yêu cầu trao đổi vật phẩm.
Khoảnh khắc đưa giới chỉ vào trong tay Hợi Y thánh nhân, Địch Cửu bỗng giật mình, hắn bỗng nhiên cảm thấy không ổn.
Hợi Y thánh nhân biết rõ hắn có vũ trụ đạo mạch, đến cầu hắn, tất nhiên những thánh nhân khác cũng sẽ biết rõ, vậy khi những thánh nhân khác tới tìm hắn thì hắn nên cho hay là không cho đây?
Trên người hắn hiện tại chỉ còn có gần hai mươi vũ trụ đạo mạch, bao gồm phần mà hắn lấy được từ trong thế giới của các thánh nhân mà hắn chém giết.
Không đúng, e là nguy cơ của hắn không chỉ ở chỗ các thánh nhân khác yêu cầu vũ trụ Đạo mạch mà nguy cơ chính thức nằm ở đám thánh nhân do Đàm Tịch thánh nhân cầm đầu. Địch Cửu không biết nhóm Đàm Tịch thánh nhân thu tập được bao nhiêu vũ trụ Đạo mạch, nhưng hắn chắc chắn vũ trụ Đạo mạch sẽ bị sử dụng hết, hơn nữa còn không đủ dùng.
Trong hỗn Độn, hiển nhiên vũ trụ Đạo Mạch tốt hơn cực phẩm thần linh mạch rất nhiều.
Một khi vũ trụ đạo mạch trên con thuyền hỗn độn bị sử dụng hết thì nhóm Đàm Tịch thánh nhân sẽ không nghĩ tới trên người Địch Cửu hắn còn có vũ trụ Đạo mạch sao? Ha ha, kẻ ngu ngốc cũng sẽ không tin tưởng.
Sở dĩ bây giờ Đàm Tịch thánh nhân còn không có tìm tới hắn là bởi vì con thuyền hỗn độn mới tiến vào hỗn độn hơn trăm năm mà thôi, còn đủ vũ trụ Đạo Mạch.
"Còn chưa thỉnh giáo đạo hữu xưng hô như thế nào?" Thu hồi vũ trụ Đạo mạch mà Địch Cửu cho, Hợi Y thánh nhân nhẹ nhàng thở ra, giọng điệu cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Địch Cửu cũng không giấu diếm, "Ta là Địch Cửu, Hợi Y đạo hữu, trên con thuyền hỗn độn này cấm đấu pháp hay giết chóc ư? "
Nghe Địch Cửu hỏi thăm vấn đề này, sắc mặt Hợi Y thánh nhân trở nên nghiêm trọng, hắn nhìn quanh một vòng rồi phát tay xây dựng một cấm chế cách âm, "Địch đạo hữu, ta nói ngươi biết. Nếu như có thể mà nói thì cố gắng đừng đi ra ngoài. Trận văn thiêu đốt của con thuyền càng lúc càng tiêu hao nhiều cực phẩm thần linh mạch, trước đó một canh giờ là một cái thần linh mạch, hiện tại chỉ cần hơn nửa canh giờ đã cần thêm một cái cực phẩm thần linh mạch, phải biết là mới đi được một trăm năm thôi nha....
Hiện tại trên con thuyền đã xuất hiện cảnh giết chóc rồi, thời gian trước thì có mấy tên thánh nhân đấu pháp, kết quả thánh nhân vẫn lạc bị ném vào trận văn thiêu đốt. Còn Đàm Tịch thánh nhân và Thái Hoằng thánh nhân cũng không có đứng ra nói chuyện, chỉ dùng đại thần thông ngăn chặn ảnh hường từ đấu pháp lên con thuyền hỗn độn mà thôi. " Lòng Địch Cửu chùng xuống, bởi vì hắn bố trí trận pháp tự động bắt lấy thần linh mạch cho nên không có chú ý tới bây giờ là bao lâu bắt lấy một cái cực phẩm thần linh mạch. Dù sao pháp trận của hắn sẽ tự động bắt lấy thần linh mạch mới sau khi thần linh mạch cũ bị tiêu đốt hết.
Bây giờ nghe thời gian thiêu đốt một cực phẩm thần linh mạch đã rút ngắn, trong lòng hắn cũng có chút bồn chồn.
Hợi Y thánh nhân nhỏ giọng nói, "Đàm Tịch thánh nhân và Thái Hoằng thánh nhân súc tích cực phẩm thần linh mạch đầy đủ để thiêu đốt một vạn năm, thậm chí còn không ngớt. Hiện tại chỉ e là hai ba ngàn năm thôi, đây là trong tình huống lý tưởng. "
"Vậy làm sao bây giờ? " Địch Cửu vội vàng hỏi, hắn muốn hỏi không phải là làm sao bây giờ, mà là như thế nào mới có thể an toàn tiến vào hỗn độn xây dựng đạo thụ của mình.
Hợi Y thánh nhân lắc đầu, không nói gì.
Địch Cửu đành phải tự nói ra, "Ta cảm thấy được nên sớm để cho người trên con thuyền thử tiến vào hỗn độn, ít nhất phải chậm rãi thích ứng, bằng không mà nói thì một ngày nào đó con thuyền hỗn độn bị hủy diệt, chúng ta đây không có chút cơ hội sinh tồn nào. "
Hợi Y thánh nhân lần nữa lắc đầu, "Sẽ vô dụng thôi, trong hỗn độn căn bản không cách nào náu thân, coi như để cho chúng ta thử tiến vào cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. "
Địch Cửu lập tức nói, "Không phải năm đó Đàm Tịch thánh nhân nhiều lần tiến vào hỗn độn lục lọi, cuối cùng tìm ra được cách thiêu đốt thần linh mạch để xé mở hỗn độn, tạo ra một con đường sao? Có lẽ thực lực của chúng ta xa xa không so được với Đàm Tịch thánh nhân nhưng nhiều người sẽ có nhiều ý tưởng, nói không chừng còn có thánh nhân có thể nghĩ ra những biện pháp khác đây? "
Hợi Y thánh nhân nói ra, "Thật ra đã sớm có người đề nghị rời khỏi, chẳng qua là Đàm Tịch thánh nhân và Thái Hoằng thánh nhân cũng không có tỏ thái độ. Địch Cửu, hay là chúng ta cứ ở vị trí của mình chờ đi. Dù như thế nào, chỉ không ra khỏi địa bàn của mình thì sẽ an toàn. "
"Đa tạ Hợi Y đạo hữu. " Địch Cửu là thật tâm thật tình ôm quyền cảm tạ một câu.
Tin tức Hợi Y mang đến với hắn mà nói là quá kịp thời, bằng không thì một mình hắn ra ngoài đi dạo tìm kiếm phương pháp tiến vào hỗn độn, chắc chắn sẽ bị người khác nhìn chằm chằm, sau đó bị vây công.
"Nếu Địch đạo hữu không có chuyện gì khác thì ta sẽ về bố trí pháp trận. " Hợi Y thánh nhân đã chiếm được một cái vũ trụ đạo mạch, nên vội vã trở về bố trí trận pháp bắt lấy thần linh mạch.
Địch Cửu vội vàng nói, "Hợi Y đạo hữu, ta còn có một việc muốn nhờ ngươi giúp. "
Hợi Y thánh nhân vui vẻ nói, "Mời Địch đạo hữu nói, chỉ cần Hợi Y khả có năng thì sẽ không từ chối. "
Địch Cửu có chút xấu hổ nói, "Hợi Y đạo hữu, ngươi cũng biết ta đến từ phía ngoài vũ trụ. Thật ra ta muốn nhờ ngươi cùng bằng hữu của ngươi đưa ra một kiến nghị với Đàm Tịch thánh nhân, đó chính là bởi vì cực phẩm thần linh mạch có khả năng không đủ thiêu đốt nên mời Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân cho phép các thánh nhân khác tiến vào hỗn độn tìm kiếm biện pháp, nhiều người lực lượng lớn đi, có lẽ có người có thể tìm một biện pháp nào đó. "
Địch Cửu biết mình không thể đưa ra ý kiến này vì trên người hắn có vũ trụ Đạo mạch, sớm bị Đàm Tịch thánh nhân cùng Thái Hoằng thánh nhân theo dõi. Nếu như hắn muốn ra ngoài hỗn độn thì cũng sẽ bị ngăn cản. Không phải lo lắng cho sinh tử của hắn mà là lo lắng cho vũ trụ Đạo mạch trên người hắn.
Hợi Y thánh nhân nhìn Địch Cửu, cười cười, "Đương nhiên không có vấn đề, ngươi phải cẩn thận một chút, ta đi về trước. "
Hiển nhiên, Hợi Y thánh nhân đã hiểu rõ tâm tư của Địch Cửu, nhưng hắn không có vạch trần.
Cáo biệt Hợi Y thánh nhân xong, Địch Cửu về lại chỗ ở của mình. Hôm nay hắn chỉ có thể đợi, không có bất kỳ biện pháp nào khác.
Hắn sẽ ở vị trí của mình chờ một thời gian ngắn, nếu như đợi một thời gian ngắn mà còn không có tin tức lời thì rất có thể hẳn sẽ đập nồi dìm thuyền, thử nhìn xem có thể mượn nhờ trận văn thiêu đốt tiếp xúc Hỗn độn hay không.
Điều khiến cho Địch Cửu mừng rỡ chính là sau khi hắn mời Hợi Y thánh nhân hỗ trợ thì hắn cũng không có đợi bao lâu. Chỉ sáu ngày sau hắn đã nghe được tiếng Đàm Tịch thánh nhân nói.
"Các vị đạo hữu, hiện tại thần linh mạch trên con thuyền hỗn độn vẫn còn sung túc nhưng thời gian thiêu đốt giảm hơn rất nhiều so với dự tính. Rất nhiều đạo hữu đưa ra đi đề nghị thích ứng với Hỗn độn trước, sau đó nghĩ biện pháp sinh tồn trong hỗn độn. Ta nghĩ chuyện này có thể thực hiện được, lúc trước ta có thể nghĩ ra phương pháp thiêu đốt cực phẩm thần linh mạch, có lẽ các đạo hữu khác cũng có thể nghĩ ra nhiều biện pháp hơn. Ta tuyên bố, từ giờ trở đi các thánh nhân có tư cách tiến vào Hỗn độn, đương nhiên một khi tiến vào Hỗn độn, sinh tử tự lo lấy....Ta và Thái Hoằng đã tạo ra một góc câu thông với hỗn độn trên con thuyền, hy vọng mọi người may mắn, cũng hy vọng sớm ngày có người có thể nghĩ ra phương pháp xử lý hoàn mỹ hơn. "
Có thể tiến vào Hỗn độn, Địch Cửu không hề do dự mà đứng lên, hắn đã sớm đợi ngày này rồi.
Địch Cửu không muốn chậm trễ một chút nào cả, hắn lập tức rời khỏi hộ trận ẩn nấp của mình, tiến về lối vào hỗn độn trên con thuyền.
Với hắn mà nói, vạn sự sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội.
Một khi hắn có thể ở trong hỗn độn xây dựng đạo thụ của mình thì hết thảy đều được khống chế trong lòng bàn tay, không còn phải xem sắc mặt của người khác mà hành động nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận