Thế Giới Thứ Chín

Chương 530

- Không sai, ta chính là Địch Cửu, Cảnh Kích hiện đang ở đâu?
Địch Cửu có chút khó chịu, hắn đã hỏi rõ ràng như vậy, con rùa này nghe không rõ chắc.
- Đao của ngươi cũng không tệ.
Ánh mắt Hình Cảnh Ngang rơi lên thanh đao sau lưng Địch Cửu chứ không trực tiếp trả lời đối phương.
Nếu nói phương thức moi tài nào khiến Địch Cửu buồn nôn nhất, chắc chắn là phương pháp của gã này, hắn không chút do dự mà kích phác trận kỳ pháp tắc đã được tạo dựng từ trước.
"Oanh!"
Cung điện khổng lồ phía sau Hình Cảnh Ngang bắt đầu bạo liệt, khí tức tiên nguyên cuồng bạo nổ tung, đại điện lộng lẫy nhanh chóng sụp đổ, hết thảy cấm chế trong đại điện đều bị phá hủy.
Thần niệm Địch Cửu đã quét ra Cảnh Kích và Trì Nguyên Thanh, hai người bị nhốt trên một lư hương to lớn, các loại cấm chế huyền ảo không ngừng ba động xung quanh hai người họ.
Hình Cảnh Ngang ngơ ngác nhìn cung điện lộng lẫy đột nhiên bị hủy, qua hồi lâu vẫn chưa kịp phản ứng.
Gã vẫn đang nghĩ chuyện này sao có thể xảy ra?
Xung quanh cung điện có vô số hộ trận, bất kỳ người nào muốn tới gần nơi đó đều là người si nói mộng.
Lúc Địch Cửu tiến vào, Hình Cảnh Ngang nhận ra được, thế nhưng hắn ta lại đánh nát cung điện ngay trước mặt gã.
- Ngươi hủy cung điện của ta?
Rốt cuộc Hình Cảnh Ngang đã kịp thời phản ứng, mặt ngoài, cung điện của gã chỉ là nơi nghỉ ngơi và tu luyện, thế nhưng thật chất, cung điện nối liền với tế đàn, phải hao tổn không biết bao nhiêu thời gian và tinh lực mới hoàn thành, hiện tại lại bị hủy một cách nhẹ nhàng như thế, gã há có thể bình tĩnh?
Địch Cửu xòe tay ra, Thiên Sa Đao phía sau xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, hắn dùng ngữ khí lạnh nhạt nói:
- Ngươi nói xem? Gia gia hỏi ngươi mấy câu, ngươi âm dương quái khí khiến trong lòng ông đây khó chịu cực độ. Thế nên gia gia đây đã phá luôn nơi ở của ngươi đấy. Đợi lát nữa, ngươi dựng tảng đá này lên, gia gia đây cũng đánh cho nát.
- Làm sao ngươi làm được?
Hình Cảnh Ngang có chút đờ đẫn hỏi, việc này rất không hợp lý.
Đừng nói tri thức về Trận Đạo của gã đã là đỉnh phong tại phương Tiên Vực này, xem như mọi người đứng yên tại chỗ, chín phần quyền quyết định đều nằm trong tay gã ta.
Vậy mà dưới sự kiểm soát của gã, Địch Cửu lại đánh nát tòa cung điện lộng lẫy kia, Hình Cảnh Ngang làm sao có thể bình tĩnh cho được?
Thế nhưng gã không biết Địch Cửu đã sớm bố trí xung quanh nơi đây ngàn vạn pháp tắc trận kỳ, chỉ cần một ý nghĩ, Địch Cửu hoàn toàn có thể ngưng tụ thành Khốn Sát tiên trận cấp chín.
Địch Cửu xòe tay ra lần nữa, Cảnh Kích và Trì Nguyên Thanh bị đính phía trên lư hương nhanh chóng bị hắn bắt được, dù là cấm chế hay pháp tác đạo văn, dưới khả năng của Địch Cửu, tất cả chẳng khác nào vật trang trí.
Trong quá trình này, Địch Cửu đồng thời giải khai cấm chế bên trong cơ thể của hai người họ.
Thẳng đến khi Cảnh Kích và Trì Nguyên Thanh rơi vào phía sau Huyễn Minh Tử, Địch Cửu mới từ tốn nói:
- Vừa rồi gia lại làm nữa đấy, ngươi thấy rõ không?
- Cửu ca...
Rốt cuộc Cảnh Kích đã tỉnh táo lại, trông thấy Địch Cửu, trong lòng y cuồng hỉ, lập tức hét lớn.
Địch Cửu không quay đầu lại mà nhìn chằm chằm Hình Cảnh Ngang rồi nói với Cảnh Kích:
- Cảnh Kích, ngươi và Huyễn Minh Tử tiền bối dẫn theo Trì Nguyên Thanh lui ra sau, hôm nay ta muốn giáo huấn tên cặn bã này một chút, xem gã làm ra cái tế đàn sinh cơ đó là có ý gì.
Thật ra Địch Cửu đã biết mục đích của tế đàn từ lâu, khẳng định tên vương bát đản kia muốn thông qua việc tế luyện sinh cơ người khác để đột phá cảnh giới Tiên Đế, trùng kích tầng cao hơn.
Không thể không nói, gia hỏa này đúng là thiên tài, loại biện pháp như vậy mà gã cũng nghĩ tới được, thậm chí suýt chút nữa đã thành công.
Nơi đây đã chết đi bao nhiêu tu sĩ vô tội mà Địch Cửu không rõ, nhưng hắn biết tu vi Hình Cảnh Ngang đã là cấp độ Tiên Đế siêu việt rồi.
Hình Cảnh Ngang thì thào:
- Năng lực phân tích quy tắc thiên địa thật mạnh, có lẽ chỉ cần mình ngươi là đủ rồi…
Rốt cục Hình Cảnh Ngang cũng nhận ra thủ đoạn từ Địch Cửu, tựa hồ đó là một loại lý giải và vận dụng quy tắc thiên địa cực hạn.
Trong khi nói chuyện, xung quanh truyền tới từng đợt oanh minh.
Trong chớp mắt, một Khốn Sát tiên trận cấp chín đứng lên, giờ khắc này, chẳng những Địch Cửu, ngay cả những tu sĩ còn lại đều bị Khốn Sát tiên trận bao vây, tiên nguyên và thần niệm nhất thời chậm lại.
Không gian bên trong đại trận sền sệt, ngay cả bước một bước cũng gian nan vô cùng.
- Hôm nay ta sẽ để ngươi hiểu rõ một chuyện, đây là địa bàn của ta…
Hình Cảnh Ngang nói vẻn vẹn nửa câu, không gian sền sệt xung quanh bỗng nhiên đổ sụp xuống, kèm theo đó còn tự động bạo liệt, sau đó một không gian mới bao bọc gã lại.
Giờ khắc ấy, ngay cả Hình Cảnh Ngang cũng cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt.
Bấy giờ, gã làm gì dám nói nhảm, lập tức tế trường thương huyễn thành một mảnh thương văn.
Theo sự di chuyển của thương văn, hộ trận xung quanh Địch Cửu cũng hưởng ứng, kèm theo đó, pháp tắc trận kỳ bắt đầu sụp đổ.
"Cạch!"
Khốn Sát Trận cấp chín của Địch Cửu bị mảnh thương văn này xé mở, trong chớp mắt Hình Cảnh Ngang đã xông ra khỏi Khốn Sát Trận.
Vốn có thể lần nữa giam Hình Cảnh Ngang bằng Khốn Sát Trận, nhưng Địch Cửu không làm vậy, hắn bình tĩnh triệu hồi Thiên Sa Đao, nhanh chóng bổ xuống một đao.
Dù Trận Đạo của Hình Cảnh Ngang không vượt ra tiên trận cấp chín cũng là cấp chín đỉnh phong, cộng với thực lực Hình Cảnh Ngang vượt xa Tiên Đế, muốn vây khốn gã, Địch Cửu phải dùng Khốn Sát Trận cao cấp hơn.
Nhưng đây không phải trọng yếu, có thể làm vậy đi chăng nữa, Địch Cửu vẫn đủ khả năng bố trí liên tiếp nhiều Khốn Sát cấp chín mà vây giết đối phương.
Quan trọng nhất, dường như một mảnh Tiên Vực này đã bị Hình Cảnh Ngang luyện hóa thành thế giới Chân Linh của gã.
Dù bố trí lại pháp tắc trận kỳ bao nhiêu lần, Hình Cảnh ngang vẫn đủ khả năng khống chế quy tắc thế giới, khiến pháp trận của hắn sụp đổ.
Trừ phi Địch Cửu bố trí ra pháp trận cao cấp hơn.
Pháp tắc trận kỳ của Địch Cửu chỉ dừng lại ở cấp độ Tiên giới, hắn không cách nào bố trí pháp trận cao hơn được.
Hình Cảnh Ngang sẽ không cho hắn thời gian luyện chế trận kỳ.
Biết đối thủ không đơn giản, Địch Cửu xuất đao chính là phá tắc.
Thời điểm xuất đao, trường thương của Hình Cảnh Ngang lần nữa hóa thành một mảnh thương văn, giờ khắc này gã hiểu rõ hơn so với bất kỳ ai, Địch Cửu là đệ nhất cường giả.
Đã nhiều năm như vậy, Hình Cảnh Ngang gặp qua vô số cao thủ, dù là Tiên Đế viên mãn thì sao? Xem như Tiên Đế viên mãn cũng chẳng đáng chú ý khi đứng trước mặt gã.
Thời điểm trước khi giam cầm Cảnh Kích, y đã nói với gã, Cửu ca sẽ tới báo thù cho y.
Khi ấy, Hình Cảnh Ngang nào để Cửu ca hay Thập ca gì đó vào mắt.
Hiện tại gã mới biết, Cửu ca trong lời của Cảnh Kích cường đại tới mức nào.
Có lẽ, Địch Cửu cường đại nhất không phải thực lực mà là thủ đoạn bày trận thần không hay ma không biết kia.
Hiện tại, Hình Cảnh Ngang hiểu rõ, sở dĩ Địch Cửu hủy đi cung điện của gã, đều vì hắn có khả năng bất tri bất giác bố trí Bạo Liệt đại trận.
Vừa rồi, kém chút nữa thành công vây khốn gã trong Khốn Sát trận, hiện tại Hình Cảnh Ngang vẫn chưa rõ Địch Cửu bố trí đại trận kia bằng cách nào nhưng bây giờ, gã tuyệt đối không cho đối phương cơ hội tiếp tục bố trí pháp trận nữa.
Từ khi Địch Cửu đến đây, Hình Cảnh Ngang đều rơi vào thế hạ phong, tuy nhiên gã chẳng sợ.
Đây là địa bàn của Hình Cảnh Ngang gã, gã muốn kẻ nào chết, kẻ đó tuyệt đối không thể sống.
Thương văn quét sạch không gian, cùng lúc đó cũng hợp nhất với quy tắc áp chế của một phương Tiên Vực.
Dù Địch Cửu rời đi cũng chạy không thoát lực lượng mạnh mẽ của gã.
"Tạch tạch tạch!"
Từng đợt âm thanh quy tắc vỡ vụn truyền đến, không gian xung quanh thương văn tựa hồ có xu thế sụp đổ.
Cảm giác sợ hãi xông lên đầu Cảnh Hình Ngang, này sao có thể, gã đã hợp nhất pháp tắc thiên địa với thần thông của thương văn, hà cớ gì đều sụp đổ cả rồi.
Đến cùng là thủ đoạn gì có thể xé rách pháp tắc thần thông, chẳng những đối phương xé rách không gian pháp tắc của gã, ngay cả pháp tắc thần thông cũng diệt sạch?
"Oanh!"
Thương văn nổ tung đầy trời, pháp tắc thiên địa của một phương thế giới cũng bắt đầu sụp đổ nhưng chẳng có chút ảnh hưởng nào tới Địch Cửu.
“Bành!”
“Phốc!”
Thiên Sa Đao vạch ra một đạo rãnh máu ngay ngực Hình Cảnh Ngang, Hình Cảnh Ngang bay ra ngoài, đập vào tế đàn chưa hoàn chỉnh của chính gã.
Giờ khắc này, thâm tâm Hình Cảnh Ngang lạnh xuống, gã khẳng định bản thân đoán không sai, Địch Cửu có thể xé rách pháp tắc thần thông của gã, cũng có thể xé rách quy tắc thế giới này, từ đáng sợ không cách nào hình dụng được tâm trạng của gã hiện giờ.
Đổi thành người khác, dám động thủ với gã tại đây đã sớm bị gã chế trụ, Địch Cửu chẳng những động thủ còn nhẹ nhàng chiếm thượng phong, đây chẳng phải không để pháp tắc thế giới vào mắt à?
- Địch đạo hữu, xin dừng tay.
Trông thấy Thiên Sa Đao lần nữa quét ra một đạo đao mang màu xanh mờ mờ, Hình Cảnh Ngang sợ hãi, vội vàng hét lên.
Tất nhiên Địch Cửu không phải loại người bị đối thủ hô to gọi nhỏ, Phong Tiêu Đao nhanh chóng quét ra.
Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn.
Đao khí xanh nhạt mang theo khí thế một đi không trở lại khóa chặt Hình Cảnh Ngang.
Loại đao khí này không giết Hình Cảnh Ngang thề không bỏ qua.
Sắc mặt Hình Cảnh Ngang hiện ra một loại hồng nhuận bất thường, trường thương cuốn lên một đầu thương tuyến màu nâu, gã cũng rống to:
- Địch đạo hữu, xem như ngươi phá toái một phương thế giới này cũng sẽ tổn hại tới Tứ Phương tiên lục, căn bản không làm gì được ta, nhiều nhất ta từ bỏ nơi đây rồi đào tẩu là được. Địch đạo hữu hãy tin tưởng ta, có lẽ ta không phải là đối thủ của ngươi nhưng ta muốn rời khỏi đây thì không ai ngăn cản được. Nếu đạo hữu nguyện ý dừng tay, ta có thể bồi thường tổn thất của ngươi, đồng thời…
"Oanh!"
Đao mang thẳng tiến không lùi đánh vào cùng một chỗ với thương tuyến màu nâu của Hình Cảnh Ngang, tiên nguyên cuồng bạo chia năm xẻ bảy, tế đàn không biết kiến tạo bao nhiêu năm kia trực tiếp bị oanh thành bã vụn trong nháy mắt.
Hình Cảnh Ngang trông thấy tế đàn gã dày công kiến tạo bị hủy, cuồng nộ và thương tiếc tràn đầy trong ánh mắt, chỉ có điều sát ý của Địch Cửu cùng lúc như phong ba vọt tới, gã há miệng phun ra một đạo huyết tiễn, ngay cả lời cũng không thể thốt lên hoàn chỉnh, nơi nào còn có cơ hội ngăn cản Địch Cửu đánh nát tế đàn?
Ngược lại, Địch Cửu cũng chẳng dễ chịu, tu vi Hình Cảnh Ngang quá mức hùng hậu, nếu không phải hắn có Tinh Không mạch lạc, dưới một đao này chắc chắn sẽ trọng thương.
Địch Cửu không thèm dùng đan dược, sải bước trên hư không, Thiên Sa Đao tiếp tục huyễn hóa thành hàng ngàn trượng thanh mang, đánh thẳng về phía gã gia hỏa kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận