Thế Giới Thứ Chín

Chương 335

Một tháng sau, trong lòng Địch Cửu đã hơi tuyệt vọng. Nếu cứ mãi chạy loạn khắp nơi như ruồi mất đầu ở loại địa phương quỷ quái này thì cuối cùng e rằng sẽ mệt chết mất thôi.
Địch Cửu khẳng định Nhan Tiêu Sa chưa từng tới đây, nếu không chắc chắn ông sẽ không dùng từ rất nguy hiểm mà phải đổi thành vào được nhưng chẳng ra được.
Địch Cửu thử nghiệm bố trí một cái truyền tống trận ngẫu nhiên, kết quả hắn bị truyền tống đến cách đó 100 trượng, không khác gì với dùng Thần Niệm Độn.
Nếu Địch Cửu chỉ có một thân một mình thì cũng chẳng sao. Nhưng hiện tại hắn còn có Tinh Không Tiên Thành, dù đã giao trận kỳ khống chế pháp trận cho Cù Đồng và Nhan Tiêu Sa, nhưng nếu qua thời gian quá dài mà hắn vẫn không quay về thì e rằng sẽ xảy ra chuyện.
Không thể nghĩ Tinh Không Tiên Thành bị người khác đoạt đi coi như xong, bởi vì tại Hoàng Hôn Tiên Vực, Thiên Trúc Hà là địa phương duy nhất có thể thành lập tiên thành thật sự. Một khi Tinh Không Tiên Thành bị đoạt mất, vậy Tiên giới rất có thể lại tiếp tục lâm vào thời kỳ hoàng hôn, thẳng đến lúc phá toái hoàn toàn mới thôi.
Hắn chỉ mới bước vào Chân Tiên tầng bốn, nếu Tiên giới không còn thì bảo hắn phải đi đâu tu luyện đây? Địch Cửu thành lập Tinh Không Tiên Thành không chỉ riêng vì cứu vớt Tiên giới, đồng thời cũng vì chính bản thân Địch Cửu và cả những người hắn quen biết nữa.
Địch Cửu nhìn Đạo Hỏa Quang Minh Tinh Không ở cổ tay, cũng do đóa Đạo Hỏa này cần niết bàn nên hắn mới phải lâm vào cái địa phương quỷ quái này.
Khoan, bỗng nhiên Địch Cửu nhận ra dường như Đạo Hỏa đang chỉ tới một phương hướng nào đó.
Chẳng lẽ phương hướng ấy có bảo vật gì hay sao? Địch Cửu không chút do dự cõng Mặc Vũ Xuân xông về hướng mà Đạo Hỏa cảm ứng.
Lại thêm một tháng nữa trôi qua, Đạo Hỏa vẫn cứ chỉ về một hướng duy nhất nhưng Địch Cửu lại chẳng tìm được bất cứ thứ gì.
Đẳng cấp Đạo Hỏa quá thấp nên không cách nào cho hắn tin tức xác thực được, Địch Cửu chỉ có thể không ngừng tiến lên theo phương vị nó chỉ. Qua thêm mấy ngày nữa, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được khí tức cực nóng truyền đến.
Chẳng lẽ chính là Thiên Hỏa Chi Linh ư? Địch Cửu thầm vui mừng, đẩy nhanh tốc độ lên. Trước đó hắn từng suy đoán rất có khả năng Đạo Hỏa cảm ứng được Thiên Hỏa Chi Linh. Hiện tại cảm giác được khí tức cực nóng, không phải Thiên Hỏa Chi Linh thì là cái gì?
Chỉ mất thời gian nửa nén hương, Địch Cửu đã ngừng lại.
Phía trước mặt hắn là một đống gì đấy màu xám gần như lấp kín cả đường đi, nó tản mát ra khí tức nóng rực vô cùng đáng sợ, nếu lỡ lại gần thì sẽ bị thiêu đốt trở thành hư vô ngay.
Địch Cửu vừa nhìn thấy cái đống nọ liền biết đây là một đóa hỏa diễm. Thậm chí hắn còn nhận biết tên nó là Hư Không Hôi Viêm.
Hư Không Hôi Viêm xếp hạng thứ 14 trong Thiên Hỏa, là bảo vật hàng thật giá thật. Hơn nữa đẳng cấp của đóa Tiên Diễm trước mặt đây ít nhất cũng phải từ cấp bốn trở lên.
Hóa ra thứ hấp dẫn Đạo Hỏa chính là Hư Không Hôi Viêm, trong lòng Địch Cửu thoáng có chút thất vọng.
Tuy nhiên rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần. Mặc dù không phải Thiên Hỏa Chi Linh, nhưng nó vẫn là thu hoạch duy nhất của hắn từ khi tiến vào Thiên Mạc Khanh.
Vào đây nhiều ngày như vậy rồi, ngoại trừ trông thấy vô số hố sâu ra thì chỉ có mỗi đóa Hư Không Hôi Viêm này là có giá trị.
Nhìn thấy hỏa diễm thì đương nhiên Địch Cửu liền ngứa ngáy muốn luyện hóa nó.
Địch Cửu chỉ có tiên niệm cấp hai nhưng lại cực kỳ ngưng thực. Hơn nữa hắn đã từng dùng qua Tiên Diễm cấp năm nên coi như có chút hiểu rõ đối với nó. Đóa Hư Không Hôi Viêm này tuy rất đáng sợ nhưng không làm khó được hắn.
Vẻn vẹn mất nửa canh giờ, Hư Không Hôi Viêm đã bị hắn luyện hóa hoàn toàn biến thành một đóa hỏa diễm lớn chừng ngón cái, lượn lờ trong lòng bàn tay Địch Cửu.
Hắn đoán không sai, thứ này đã bước vào cấp bốn rồi.
Địch Cửu ở trong Thiên Mạc Khanh liên tục bôn ba mất mấy tháng, cuối cùng mới xem như có được chút thu hoạch. Hắn khẽ phất tay, đưa Hư Không Hôi Viêm vào trong Tinh Không mạch.
Nhưng ngay sau đó, Địch Cửu bỗng giật mình bởi vì Hư Không Hôi Viêm đã bị luyện hóa rồi mà Đạo Hỏa vẫn cứ cảm ứng về phía trước. Chẳng lẽ thứ mà Quang Minh Tinh Không chỉ tới không phải là đóa Hư Không Hôi Viêm này sao?
Địch Cửu cực kỳ kích động, trước đó hắn thuận theo phương hướng nó chỉ nên mới tìm được Hư Không Hôi Viêm, hiện tại bất luận Đạo Hỏa muốn dẫn hắn đến đâu, hắn cứ nghe theo đi thẳng tới đó là được.
...
Tông môn tại Tiên giới có thể cảm nhận được khí vận không chỉ riêng Thiên Vận Tiên Tông, vẫn còn có Thiên Tịnh môn nữa. Đây là hai tông môn mang chữ Thiên nổi tiếng khắp Tiên giới.
Thiên Tịnh môn luôn ẩn mình còn Thiên Vận Tiên Tông lại trái ngược hoàn toàn, phong cách làm việc của bọn họ luôn luôn khoa trương, cũng vì vậy mà tiếng tăm lừng lẫy, được rất nhiều người tôn kính.
Tình hình cứ diễn ra như thế cho đến lúc Thiên Vận Tiên Tông xuất hiện một vị Tiên Đế cường đại, chính là Dịch Vận Tiên Đế. Sau khi vị Tiên Đế này khống chế Thiên Vận Tiên Tông, chuyện đầu tiên ông ta làm chính là đổi tên tông môn thành Dịch Vận Tiên Tông như hiện tại.
...
Trên biên giới thiên tường Tân Sinh Tiên Vực, một đạo cô có mái tóc bạc xám đang nhìn chăm chú Hoàng Hôn Tiên Vực.
Bà là Tịnh Lạc Ôn, đệ tử đời thứ hai và cũng là môn chủ thế hệ này của Thiên Tịnh môn.
- Ta đã sai khi mang theo bộ phận đệ tử Thiên Tịnh môn đến Tân Sinh Tiên Vực, nơi này không phải tân sinh thật sự.
Sau hồi lâu, Tịnh Lạc Ôn mới tự mình lẩm bẩm một câu.
Sau khi Thiên Tịnh môn đến Tân Sinh Tiên Vực, môn hạ đệ tử lớp chết lớp vong, môn phái hiện giờ tiêu điều, thê lương đến không nỡ nhìn.
“Oanh!”
Tiếng động từ biên giới thiên tường truyền đến, thần niệm Tịnh Lạc Ôn vừa quét qua thì sắc mặt bà liền tái nhợt.
Thiên tường hé mở, mười mấy tên tu sĩ vọt thẳng ra ngoài, sau đó nhanh chóng tiến về phía Hoàng Hôn Tiên Vực.
Tịnh Lạc Ôn nhận ra mười mấy tên tu sĩ vừa nãy đều là đệ tử Dịch Vận Tiên Tông. Chuyện này rõ ràng do Dịch Trinh cảm nhận được phương hướng khí vận Tiên giới tụ lại nên lấy quyền mưu tư, để tu sĩ nhà bọn họ len lén tiến vào Hoàng Hôn Tiên Vực xem xét động tĩnh.
Sự giết chóc tại Tân Sinh Tiên Vực vốn đã xuất hiện không ít, hiện tại lại thêm chuyện mở ra Thiên Tường đại trận, sát lục khí tức từ Hoàng Hôn Tiên Vực vọt tới khiến tốc độ giết chóc tăng lên, đồng thời sẽ làm khí vận Tân Sinh Tiên Vực mau chóng mất đi.
Quả nhiên không lâu sau khi mười mấy tên tu sĩ Dịch Vận Tiên Tông kia xông ra, Tịnh Lạc Ôn liền cảm nhận được khí tức giết chóc ở Tân Sinh Tiên Vực càng lúc càng nặng, một cỗ lệ khí như có như không lan tràn khắp nơi.
- Ha ha, ta đi tìm Tịnh sư muội khắp nơi, không ngờ sư muội lại rảnh rỗi tới nơi này ngắm phong cảnh.
Tiếng cười to có vẻ rất cởi mở truyền đến, một vị nam tử trung niên đột ngột xuất hiện ngay trước mặt Tịnh Lạc Ôn.
Tịnh Lạc Ôn lạnh lùng nhìn chằm chằm gã nam tử nọ.
- Dịch Trinh, ngươi dám một mình mở ra Thiên Tường đại trận, để khí tức sát lục Hoàng Hôn Tiên Vực tiến vào đây, làm gia tốc khí vận Tân Sinh Tiên Vực mất đi. Ngươi có phải muốn hủy diệt toàn bộ Tiên giới hay không? Ngươi quá ích kỷ rồi...
Trong lúc nhất thời, Tịnh Lạc Ôn không tìm thấy lời lẽ nghiêm khắc hơn để quát Dịch Trinh, bà tức giận về hành vi của y đến nỗi khó lòng kiềm chế.
Người tới chính là tông chủ Dịch Vận Tiên Tông, y cười đáp:
- Tịnh sư muội, năm xưa tổ sư khai phái hai tông môn chúng ta là sư huynh muội. Ngươi và ta cần gì phải khách khí? Chỉ cần ngươi không nói ra, ai có thể biết?
Tịnh Lạc Ôn xoay người rời đi, bà không cách nào đồng quan điểm với Dịch Trinh được.
- Làm gì mà sư muội lại đi nhanh như vậy?
Dịch Trinh ngăn cản Tịnh Lạc Ôn. Y tủm tỉm cười nói:
- Ta có thể bước vào Tiên Vương cảnh cũng nhờ may mắn được Tịnh Lạc Lâm trợ giúp...
- Hóa ra Lạc Lâm bị súc sinh nhà ngươi hại...
Tịnh Lạc Ôn giận đến đỏ cả mắt.
Sở dĩ Thiên Tịnh môn luôn điệu thấp bản thân là vì bọn họ làm người khác quá chú ý. Tất cả nữ đệ tử đều có Vô Cấu Linh Thể, bất kỳ tu sĩ nào bắt được chỉ sợ cũng sẽ không buông tha.
- Đáng tiếc là tu vi Tịnh Lạc Lâm hơi yếu, nếu chưởng môn như ngươi nguyện ý cùng ta quay về Dịch Vận Tiên Tông, không chừng ta có thể bước vào Tiên Tôn cảnh...
Không đợi Dịch Trinh nói xong, phất trần của Tịnh Lạc Ôn biến thành ngàn vạn châm mang màu trắng đánh thẳng về phía y.
“Oanh.”
Khóe miệng Dịch Trinh lộ ra nụ cười lạnh, y nhanh chóng đưa tay đánh trả lại một quyền.
Trong hư không bộc phát ra tiếng oanh minh, ngàn vạn châm mang cuồn cuộn chớp mắt liền tiêu tán.
- Nữ nhân gian trá...
Dịch Trinh đột nhiên nổi giận gầm lên rồi lập tức xông ra ngoài.
Trong ấn tượng của y, đệ tử Thiên Tịnh môn kể cả chưởng môn đều là hạng người cứng nhắc. Tịnh Lạc Ôn biết được sư muội mình bị y gian sát, tất nhiên sẽ liều mạng ngay. Không ngờ nàng ta chỉ giả vờ điên cuồng đánh ra một chiêu xong liền xoay người bỏ chạy.
Tuy nhiên Dịch Trinh không hề lo lắng Tịnh Lạc Ôn sẽ đào tẩu, chỉ cần nàng ta còn ở trong Tân Sinh Tiên Vực, vô luận nữ tử họ Tịnh này có chạy trốn tới đâu, y cũng sẽ bắt bà trở lại.
Nhưng ý nghĩ ấy chỉ vừa thoáng qua thì sắc mặt Dịch Trinh lập tức trở nên khó coi, y cấp tốc bước vào hư không rồi đấm một quyền thật mạnh.
“Phốc!”
Tịnh Lạc Ôn hộc máu, bà vội vọt vào khe hở Thiên Tường Trận còn chưa hoàn toàn khép lại, tiến thẳng tới Hoàng Hôn Tiên Vực.
Dịch Trinh không đuổi theo, tuy y bảo đệ tử đi điều tra tình hình ở Hoàng Hôn Tiên Vực, nhưng chính bản thân y tuyệt đối không thể mạo hiểm tiến vào nơi tràn đầy khí tức sát lục như vậy.
Tiên giới tuyệt đối không có khả năng khôi phục nguyên dạng, nếu dám tiến vào Hoàng Hôn Tiên Vực, tiên đạo của bản thân chắc chắn sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận