Thế Giới Thứ Chín

Chương 743: Bán Thần Khí Đan Lô

"Ta ra một kiện thượng phẩm Thần khí đan lô." Thiệu Băng San đột ngột lên tiếng, đang khi nói chuyện thì nàng liền trực tiếp lấy ra một đan lô mang phong cách cổ xưa đặt ở trước mặt Địch Cửu.
Đám người trông thấy chiếc đan lô này, đều âm thầm khâm phục Thiệu Băng San quyết đoán. Dù trong lòng bọn họ đều tin chắc Địch Cửu chẳng thể nào luyện chế ra nổi Hóa Đạo thần đan, thế nhưng chỉ riêng việc Thiệu Băng San dám xuất ra cái đan lô ấy làm tiền đặt cuojc thì đã thể hiện được cá tính dứt khoát của nàng.
Chiếc đan lô của Thiệu Băng San chính là một trong tam đại đan lô hàng đầu của Thiên Đan tôn, xếp ở vị trí thứ ba - Tốn Cước Đỉnh. Chỉ luận riêng giá trị của nó thì chắc chắn bất kỳ Đan sư nào cũng muốn bỏ ra một con số xa xỉ để giành lấy nó về.
Địch Cửu nhìn lướt qua đan lô trước mắt, một chút phấn khích cũng không dậy lên nổi, "Không có hứng thú."
"Ha ha..." Tích Tây Lý phá ra cười lớn một tràng, sau đó mỉa mai bảo: "Thì ra là thế."
Không cần Tích Tây Lý phải nói thẳng hết câu, tất cả mọi người ở đây đều có thể hiểu gã muốn nói gì, cũng thừa biết thái độ bất cần của Địch Cửu đại biểu cho việc gì.
Trong lòng mọi người đều nghĩ, rõ ràng Địch Cửu không thể luyện chế được Hóa Thần đạo đan, hơn nữa mắt nhìn còn thiển cận, không nhìn ra được đồ tốt, cho nên mới mạnh miệng bảo mình không có hứng thú. Bằng không mà nói, cho dù bất kỳ tu sĩ nào ở đây hoàn toàn không biết luyện đan, thì khi nhìn thấy Tốn Cước Đỉnh cũng đều nhịn không được mà thèm đỏ mắt.
Nguyên bản Đạm Duyên còn đang khấp khởi vui mừng bởi vì Địch Cửu đứng ra nói giúp mình, thì nay nghe thấy câu trả lời mới rồi của hắn, ánh mắt y không khỏi tối sầm, sắc mặt cũng ảm đạm xuống. Chính Đạm Duyên cũng cho rằng vừa nãy việc Địch Cửu ủng hộ quan điểm Đan Đạo của y cũng chỉ là nói bậy nói bạ mà thôi.
Túc Xúc từ tốn nói, "Vậy ngươi nói thử xem, rốt cuộc có cái gì mới làm người cảm thấy hứng thú? Nếu như ngươi không nói cũng không thể luyện đan được, vậy thì cũng đừng trách Tuế Hàn cốc ta không hiểu đạo đãi khách."
Địch Cửu cảm thấy đã tới lúc, tủm tỉm cười bảo: "Năm đó Xuyên Nguyệt Thần Điện thiếu điện chủ đến cầu thân Nguyệt Xu tiên tử ở Trầm Ngư cung còn biết xuất ra Thái âm Tâm và Thái Dương Tâm làm sính lễ. Hiện tại các ngươi muốn ta biểu diễn thủ đoạn luyện đan cao cấp nhất trong vũ trụ này ngay trước mặt các ngươi, thế mà đồ vật lấy ra toàn những thứ vớ vẩn, chẳng lẽ phí diễn xuất của ta còn thấp hơn so với Thái âm Tâm cùng Thái Dương Tâm hay sao? Nếu là thật vậy thì việc gì ta phải tốn công tốn sức làm cho các ngươi coi."
Nguyên bản Ấn Nguyệt Xu còn đang có chút tức giận, nay nghe Địch Cửu nói thế thì ngược lại thản nhiên cười cười, xuất ra một cái hộp ngọc đặt lên trên bàn, đoạn nói: "A Cửu, đã như vậy thì ta liền dùng viên Thái âm Tâm này làm thẻ đánh bạc đi. Đáng tiếc là Thái Dương Tâm hiện không có ở trên người ta, bằng không mà nói, ta đã sớm mang ra cả đôi cho ngươi."
Địch Cửu không nghĩ tới Ấn Nguyệt Xu thật sự sẽ lấy Thái âm Tâm ra làm vật đặt cược, đáng tiếc vẫn không phải là Thái Dương Tâm mà hắn luôn mong chờ, nếu như có Thái Dương Tâm ở đây, khỏi cần bọn họ tốn công khích bác, hắn đã sớm lấy đan lô ra tùy thời biểu diễn tuyệt kỹ cho bọn họ xem rồi.
Thật ra giá trị của Thái âm Tâm không hề kém cạnh Thái Dương Tâm chút nào, sở dĩ Địch Cửu không thèm để ý, chẳng qua là bởi vì trên người hắn vốn đã có một viên mà thôi. Thế nhưng nghĩ đến trong thế giới Đệ Cửu ngoại trừ Đạo Hỏa ra thì hắn vẫn còn có một đóa hỏa diễm khác, như vậy thì xem ra viên Thái âm Tâm của Ấn Nguyệt Xu có chỗ dùng rồi.
"A Cửu sư huynh, Nguyệt Xu tỷ ngay cả Thái âm Tâm cũng đã lấy ra, ngươi sẽ không phải lại đang đợi cả một viên Thái Dương Tâm thì mới chịu xuất thủ luyện đan đấy chứ?" Ngữ khí của Túc Xúc mang theo sự mỉa mai rõ rệt, giờ khắc này nàng đang rất muốn nhìn xem rốt cuộc Địch Cửu sẽ bày ra kết cục mất mặt tới cỡ nào.
Địch Cửu thở dài, "Các ngươi đã tốn công nài nỉ như vậy, vậy ta đành phải luyện chế một lò Hóa Đạo thần đan cho các ngươi mở mang tầm mắt, xem xem cái gì mới thật sự là luyện đan đi."
Đang khi nói chuyện, Địch Cửu đã đem hộp ngọc đựng Thái âm Tâm thu vào nhẫn trữ vật.
Tích Tây Lý chau mày, lạnh lùng bảo hắn: "Địch Cửu, ngươi còn chưa bắt đầu luyện đan, vì sao lại muốn nhận lấy tặng thưởng của Nguyệt Xu tiên tử trước?"
Địch Cửu cười ha ha, thoải mái đáp: "Bởi vì ta biết ta khẳng định có thể luyện chế ra chứ sao nữa."
Trông thấy Tích Tây Lý lại muốn xông lên đôi co với Địch Cửu, Ấn Nguyệt Xu bèn khoát tay chặn lại, "Để yên cho hắn luyện đi."
Nàng căn bản cũng không sợ Địch Cửu dám trộm lấy Thái âm Tâm của nàng rời đi, nếu như Thái âm Tâm dễ dàng bị người khác cuỗm đoạt từ tay nàng đi như vậy thì với tính cách bất cần của mình, Ấn Nguyệt Xu đã sớm chết không biết bao nhiêu lần, làm gì còn ung dung sống tới tận ngày hôm nay.
Lúc đầu nàng lấy hộp ngọc đựng Thái âm Tâm ra cũng không phải vì muốn khích hắn luyện đan, mà là nàng hi vọng Địch Cửu biết, có đôi khi làm việc hay nói chuyện đều không nên quá phận. Sau đó nàng sẽ ra mặt thay hắn giải vây một chút, để Địch Cửu thấm nhuần một bài học, đó là thân phận của hắn chỉ thích hợp đi theo phía sau nàng, chứ không phải là cao ngạo đứng trước mặt Ấn Nguyệt Xu nàng như thế.
Trông thấy Địch Cửu thật sự chuẩn bị bắt đầu luyện đan, tất cả mọi người tức khắc liền an tĩnh lại. Đặc biệt là Thiệu Băng San, nàng ta mở to hai mắt, thậm chí ngay cả thần niệm cũng đều cẩn thận tỉ mỉ dò xét mỗi một động tác của Địch Cửu.
Chưa bao giờ nàng cẩn thận quan sát một người nào luyện đan như vậy, nàng biết chuyện này có liên quan tới tư duy Đan Đạo bấy lâu của mình, cho nên nàng nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ một biểu hiện nào dù là nhỏ nhất của người đối diện.
"Không tệ, cuối cùng cũng chịu luyện rồi à?" Tích Tây Lý cười ha ha một tiếng, "Nếu ngươi đã có cam đảm đứng ra luyện đan, vậy thì ta cũng không nên keo kiệt cho ngươi một chút tạo hóa."
Nói xong, Tích Tây Lý tiện tay ném một chiếc nhẫn xuống trước mặt Địch Cửu, khinh khỉnh nói: "Trong này có rất nhiều thần linh thảo cấp hai và cấp ba, chỉ cần ngươi có thể miễn cưỡng luyện thành đan, những thần linh thảo ấy đều cho ngươi. Ta thậm chí không cần biết đan dược của ngươi có đẳng cấp gì, chỉ cần thành đan là được."
Địch Cửu nhìn cũng không thèm nhìn chiếc nhẫn đang lăn lóc dưới đất, trực tiếp lấy ra một kiện Bán Thần Khí đan lô. Bình thường hắn luyện đan sẽ dùng đan lô là Đại Trụ Đỉnh, bất quá nếu chỉ luyện chế loại đan dược cấp thấp như Hóa Đạo thần đan thì còn chưa đủ tầm để hắn phải xuất ra bảo vật Đại Trụ Đỉnh của mình.
Các tu sĩ đứng xung quanh trông thấy Địch Cửu chỉ xuất ra vẻn vẹn mỗi một cái Bán Thần Khí đan lô thì đều trợn mắt há hốc mồm. Bán Thần Khí đan lô ở Tiên giới hẳn là bảo vật đỉnh cấp, nhưng nơi này là Thần giới, nó vốn chẳng là gì cả. Nếu đưa Bán Thần Khí đan lô cho một Đan sư đi luyện đan, liền xem như có thể luyện chế ra đến Tố Đạo thần đan là tối đa, mà vậy cũng có thể coi là đỉnh cấp Đan Thần rồi.
Nhưng hiện tại thứ bọn họ đang muốn Địch Cửu làm là Hóa Đạo thần đan. Chẳng lẽ hắn lại tính dùng Bán Thần Khí đan lô ấy để luyện chế Hóa Đạo thần đan? Đây là khi dễ người khác không hiểu gì về Đan Đạo, hay là cưỡng ép giảm trí thông minh của mọi người xuống vậy?
"Địch Cửu, ta cho rằng ngươi cũng là một Luyện Đan sư, cho nên nãy giờ ta mới cố gắng dành sự tôn trọng cho ngươi như vậy. Nhưng nếu ngươi không biết điều, cứ thế dám vũ nhục Đan Đạo, vậy thì hôm nay dù cho Thiệu Băng San ta có phải bỏ mạng lại chỗ này thì ta nhất định cũng phải liều mạng với ngươi một phen."
Ngay lúc Thiệu Băng San trông thấy Địch Cửu xuất ra Bán Thần Khí đan lô thì lửa giận trong lòng nàng liền tăng vọt. Quanh thân toát ra sát khí nồng đậm, tựa hồ như chỉ cần Địch Cửu dám tùy ý vấy bẩn Đan Đạo, nàng ta chắc chắn sẽ động thủ xử lý hắn.
Túc Xúc đứng ở một bên không khỏi cười lạnh, Địch Cửu này không biết là từ đâu tới mà lại dám cuồng vọng như vậy, không hiểu hắn lấy ở đâu ra sự cuồng ngạo mà dám ở Tuế Hàn cốc của nàng làm càn, đích thật là không biết sống chết. Xem ra hôm nay cứ để Thiệu Băng San thay nàng dạy dỗ hắn một bài học.
Thái Cực giới mặc dù xuống dốc, thế nhưng Đan Đạo của Thái Cực giới vẫn vô cùng cường thế, đan môn lớn chí ít có tới mười địa phương. Thiệu Băng San là đứng về phía Đan Đạo của Thái Cực giới, dẫu cho hậu trường của Địch Cửu có to tát thế nào thì chỉ dựa vào việc hắn dám vũ nhục Đan Đạo, Thiệu Băng San cũng thừa sức chiếm lý, hôm nay nếu nàng ta ở nơi này giết chết hắn thì chỉ e cũng chẳng ai dám vì Địch Cửu mà đòi lại công đạo. Bởi vì làm vậy có khác nào đối chọi với tất cả đan môn ở vùng giới vực này.
Huống chi, theo như Túc Xúc thấy thì gã Địch Cửu này hẳn là cũng chẳng có hậu trường gì, chỉ bất quá là giỏi nịnh nọt Ấn Nguyệt Xu mà thôi.
Ấn Nguyệt Xu đang ngồi quan sát gần đó cũng âm thầm nhíu mày, việc Địch Cửu còn chưa luyện đan mà đã thu trước viên Thái âm Tâm của nàng ban nãy, trong nội tâm nàng đã có chút khó chịu. Hiện tại thấy Địch Cửu lại lấy Bán Thần Khí đan lô ra, cho dù là kẻ không rành về Đan Đạo như nàng thì cũng thừa biết đây là đan lô cấp thấp cỡ nào, dùng một cái đan lô vớ vẩn như vậy mà đòi luyện chế Hóa Đạo thần đan, đây chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao?
Nàng bỗng nhiên nghĩ tới một việc, xem ra lần sau khi mình tìm người mới thay thế thì tuyệt đối không nên tùy ý như hiện tại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận