Thế Giới Thứ Chín

Chương 406

Tiếp theo không ai tiếp tục báo giá nữa, cho nên bảo vật Chí La Thần Thiết nhanh chóng chạy vào túi Địch Cửu.
Mà đông đảo thế lực và cường giả các phương cũng không hoài nghi những gì Địch Cửu nói, đại đa số tu sĩ đều cảm thấy Địch Cửu đúng là một Tiên Đế ở cách nơi này rất xa, bằng không, làm gì có tu sĩ bình thường nào giàu có đến vậy? Thứ duy nhất khiến bọn họ nghi ngờ là số điểm tự do nhiều quá mức của Địch Cửu, Tiên Đế từ nơi xa tới làm sao có cả đống điểm tự do thế chứ?
Còn Hạnh Tuệ, nàng ta vô cùng kích động, có ai mà không thích khách nhân chuyên ra giá cao như Địch Cửu. Vừa tiết kiệm thời gian, vừa giúp Đấu giá hội kiếm lời to.
- Chúc mừng vị đạo hữu hào sảng này, đạo hữu đã thu được Chí La Thần Thiết, pháp bảo luyện khí đỉnh cấp. Vật đấu giá tiếp theo là một công pháp luyện thể, giúp người tu hành có thể niết bàn thành công nhục thân đỉnh cấp. Giá khởi điểm là 500.000 điểm tự do, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 10.000 điểm…
Sau khi vật phẩm được giới thiệu xong, điều khiến Địch Cửu ngạc nhiên là trong một khoảng thời gian ngắn lại chẳng có ai tăng giá. Phải qua mấy giây sau, mới có người rụt rè tăng lên 550.000 điểm tự do.
Bộ dáng cuồng vọng kia của Địch Cửu kết hợp với thái độ hào sảng khi đấu giá hai món đồ vật trước, khiến mọi người theo thói quen nghĩ vị tiền bối hào sảng nọ sẽ tiếp tục ra tay, thế mà không ai ngờ, Địch Cửu lại ngồi im lặng bàng quan, không tỏ vẻ hứng thú chút nào.
Sau khi xác định Địch Cửu không có ý định ra giá, công pháp kia nhanh chóng được mọi người tranh đoạt, cuối cùng lấy 950.000 điểm tự do mà được người mua đi. Công pháp luyện thể tốt đã ít, lại có chi tiết thủ đoạn niết bàn nhục thân càng khan hiếm hơn. Những người có khả năng đấu giá đều thèm muốn sở hữu được nó.
Từ khi Đấu giá hội nêu tên và công dụng của công pháp ra, ai ai cũng hiểu chất lượng buổi đấu giá kỳ này cực cao.
Một khoảng thời gian lâu sau đó, Địch Cửu vẫn không tham gia đấu giá món nào nữa. Luyện chế xong Cực Vân Chùy, Địch Cửu chỉ biết bất đắc dĩ thở dài.
Hiện giờ Địch Cửu chỉ mong nhanh chóng mua được A Hàm Chân Ly Thủy, sau đó liền tranh thủ thời gian mà bỏ chạy. Thế nhưng A Hàm Chân Ly Thủy vẫn chưa xuất hiện, hắn đành phải ngồi đó chờ đợi mà thôi.
Đúng lúc ấy, Hạnh Tuệ bỗng lấy một tấm lụa cổ xưa chẳng biết tồn tại từ lúc nào ra, hắng giọng rồi nói to:
- Những vị khách có thể tham dự buổi đấu giá ngày hôm nay chắc chắn đều là các vị đại năng của Tinh Không. Thế nhưng ta tin tưởng bất kỳ một cường giả nào cũng không dám tự xưng bản thân là vô địch khắp vũ trụ, thế nên một môn độn thuật tốt là thứ cực kỳ trọng yếu trong cuộc hành trình của quý vị. Trong tay ta là một tấm lụa Viễn Cổ, ghi lại môn độn thuật cao cấp nhất…
Lời Hạnh Tuệ nói lần thứ hai đưa tới một trận oanh động trên toàn trường, nếu nói Tinh Thạch Thời Gian là thứ mà bất kỳ ai cũng muốn có, thì độn thuật đỉnh cấp chắc chắn là công pháp mà không ai có thể từ bỏ được.
Một môn thuật pháp đỉnh cấp có nhiều “công dụng” thế này, làm gì có người nào ghét bỏ chê bai.
Tinh Thạch Thời Gian dù mua được tới tay cũng không nắm chắc mấy phần cảm ngộ, thế nhưng độn thuật lại khác.
Tất nhiên Hạnh Tuệ biết rõ hiệu quả mà thứ nàng cầm trên tay mang lại, quan sát tình cảnh xung quanh, nàng giữ nguyên nụ cười trên môi.
- Môn độn thuật đỉnh cấp này có tên là Nhiên Thần, dựa vào sự mạnh yếu từ thần niệm của tu sĩ, chỉ cần một lần sử dụng đã có thể thoát khỏi sự truy đuổi của cường giả hơn ba cấp. Nếu mọi người chưa hiểu rõ, ta có thể ví dụ như sau, nếu tu sĩ tiên niệm cấp một độn đi, sẽ trốn thoát được sự truy đuổi từ tu sĩ có tiên niệm cấp bốn…
Nghe xong, cả đám người hít vào một hơi khí lạnh, ngay cả Địch Cửu cũng kinh thán không thôi.
Nhiên Thần độn thuật thật đáng sợ, dựa vào những gì được nghe nãy giờ, với tiên niệm cấp sáu hiện tại của hắn, nếu sử dụng thuật pháp sẽ tránh thoát được sự truy đuổi của cường giả có tiên niệm cấp chín rồi. Đây đúng là lợi khí khi chạy trốn a.
Chuyến đi lần này của hắn đúng là không uổng phí thời gian và công sức, không ngờ nơi đây lại có nhiều bảo vật đến vậy.
Thời điểm Địch Cửu nghĩ tới đây, tất nhiên càng thêm nhiều người không muốn hắn lấy được thuật pháp này.
Mặc dù hắn tự xưng bản đế, tài lực dồi dào, nói chuyện càng phách lối không gì sánh được. Thế nhưng tu vi Địch Cửu là do hắn tự nói ra, không có bất kỳ chứng cứ gì chứng minh hắn là Tiên Đế cả, loại người giàu có như Địch Cửu ngay cả Tiên Đế cũng không nhịn được mà nhòm ngó chứ chưa nói tới việc Địch Cửu có thù với Việt Lượng Tiên Đế kia. Nếu hắn đoạt được môn thuật pháp đó, nói không chừng hắn sẽ tranh thủ học ngay trong lúc Đấu giá hội đang diễn ra.
- Xin hỏi, loại độn thuật này có tác dụng phụ gì không?
Một tu sĩ lên tiếng.
Nếu nói Nhiên Thần không có tác dụng phụ sẽ chẳng ai tin tưởng. Thân làm người chủ trì Đấu giá hội như Hạnh Tuệ tất nhiên sẽ không chủ động nói ra.
Vạn nhất xài một lần mà khiến thức hải bị hủy thì nào có ai thèm khát nó nữa. Thức hải hỏng khác gì với bị giết?
Tuy nhiên, Hạnh Tuệ vẫn cười rạng rỡ trả lời:
- Tác dụng phụ của môn độn thuật này ta vẫn chưa biết, bởi vì đây là một thuật pháp không trọn vẹn. Sau khi mua xong, mọi người cần suy nghĩ một chút trước khi bắt đầu học, thế nhưng quý vị đừng lo, với khuyết điểm ấy thì giá món đồ ta đang cầm chắc chắn vô cùng tốt…
Trong đại điện nhanh chóng truyền ra âm thanh than vãn thất vọng, khó trách loại độn thuật như vậy lại được đem ra đấu giá, thì ra là một bản độn thuật không trọn vẹn.
Nếu đã không trọn vẹn, có lẽ sẽ không cách nào khôi phục lại như ban đầu.
- Giá khởi điểm cho Nhiên Thần là 500.000 điểm tự do, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 10.000 điểm, đấu giá bắt đầu.
Âm thanh Hạnh Tuệ to rõ vang lên.
Một lúc sau, bình phong báo giá vẫn như cũ, không có bất kỳ sự thay đổi nào, độn thuật tuy là tốt thật, đáng tiếc lại không hoàn hảo, mua vào chẳng phải lãng phí tiên tinh sao?
Môn độn thuật có khả năng trốn thoát khỏi cường giả cao hơn chính chủ ba cấp mà chỉ với 500.000 điểm, ha ha ha, đoán chừng chỉ mua được một góc mà thôi.
Đấu giá hội có quy định, vượt ba thời gian ba mươi giây mà không có người kêu giá, vật phẩm sẽ được lưu lại mà không bán ra nữa.
Thời điểm Hạnh Tuệ chuẩn bị nói lưu phác, bình phong báo giá đột ngột xuất hiện con số 510.000 điểm tự do.
- Có người vừa ra giá 510.000 điểm, còn ai ra giá cao hơn không?
Hạnh Tuệ mừng rỡ vô cùng, vật phẩm bị lưu trả, hoàn toàn không có chỗ nào tốt cho nàng.
Giá vừa rồi là Địch Cửu ghi ra, hắn được Thiểm Quang hỗ trợ, đủ khả năng bù đắp cho thiếu khuyết này.
Lúc đầu mọi người còn nghĩ độn thuật sẽ bị mua đi với giá 510.000 điểm, vậy mà không ngờ lại có người tăng lên 520.000 điểm.
Số điểm này là do Việt Lượng Thiên Đế ra, ông vừa ghi giá xong liền nói với một tên thuộc hạ đứng kế bên:
- Lập tức đi thăm dò xem ai báo con số 510.000 điểm kia.
- Vâng ạ.
Gã tu sĩ đáp lời rồi lập tức chạy nhanh ra ngoài.
Địch Cửu không chút do dự tăng lên 1 triệu điểm tự do, thấy thế, Việt Lượng cũng không từ bỏ, nhanh chóng ghi con số 1.010.000 lên.
Hai tên giàu có tranh đoạt một đoạn thuật bị tàn phá liền hấp dẫn đông đảo ánh mắt. Theo lý thuyết, môn độn thuật thiếu khuyết này căn bản chẳng đáng một đồng, vì sao hai người đó cứ đấu với nhau để làm gì?
Lúc này, Địch Cửu mới cảm thấy có gì đó không đúng, nếu người kia thật sự muốn Nhiên Thần sẽ không đợi hắn ra giá mới đứng lên tranh đoạt.
Với số điểm tự do này, Địch Cửu không khỏi hoài nghi có người ác ý tăng giá, tăng đến biên độ càng lớn hơn.
Trông thấy giá tăng, dường như tất cả đều đồng lòng nghĩ tới vị Tiên Đế giấu mặt đã mỉa mai Việt Lượng Tiên Đế kia, chỉ có người nọ mới có thể quyết đoán tăng giá như thế.
Dù thuộc hạ điều tra chưa trở về nhưng Việt Lượng cũng đã xác định được tên gia hỏa muốn mua Thiên Nhiên chính là người đã tranh Tinh Thạch Thời Gian với ông. Hắn muốn dùng độn thuật để đào tẩu ư? Nghĩ thông suốt, Việt Lượng Tiên Đế mới cười lạnh một tiếng, lại tiếp tục tăng giá lần nữa. Dù tên đó có mua được đi nữa thì Việt Lượng cũng quyết tâm khiến đối phương phun ra mấy ngụm máu.
Tình hình trước mắt khiến Địch Cửu nhíu mày, hắn khẳng định bản thân đã bị người khác để mắt tới rồi. Người biết hắn lại còn mang thù với hắn khẳng định là vị Việt Lượng Tiên Đế vừa nãy còn cạnh tranh Tinh Thạch Thời Gian.
Khách nhân cạnh tranh một mảnh độn thuật không trọn vẹn rồi đẩy giá lên cao khiến Hạnh Tuệ kích động đến đỏ rần cả mặt.
- Một trăm triệu điểm tự do.
Địch Cựu trực tiếp tăng giá lên con số một trăm triệu, độn thuật đó thật sự có tác dụng rất lớn với hắn.
Nhìn con số 100 triệu kia, toàn bộ đại điện đều yên tĩnh hẳn, người nọ rốt cuộc giàu có đến cỡ nào vậy?
Thấy thế, Hạnh Tuệ thiếu chút nữa muốn quỳ sụp xuống, nghe đồn giá cao nhất từng có tại Đấu giá hội là 100 triệu điểm tự do, hiện tại lại có người vì một mảnh độn thuật bị tàn phá mà đưa ra con số trên trời này, đây quả thật giống như nằm mơ chứ không phải sự thật.
Càng khiến cho người khác ngơ ngẩn hơn là sau con số 100 triệu kia còn có người tiếp tục tăng giá. Chớp mắt đã lên tới 110 triệu rồi.
Bây giờ, ngay cả một câu Hạnh Tuệ cũng không nói nổi, làm người chủ trì Đấu giá hội cũng không phải mỗi thời mỗi khắc đều phải khoa trương khuếch đại. Hiển nhiên với tình huống cạnh tranh quyết liệt của hai khách nhân này, nếu nàng ngu ngốc mở miệng, nói không chừng sẽ đánh gãy bầu không khí, khiến một trong hai vị quý nhân kia đình chỉ tăng giá.
- Tông chủ, đã tra được rồi, người cạnh tranh với ngài đang ngồi ở khu ghế lô chữ Mậu, số 307, lầu hai.
Tu sĩ vừa đi điều tra nhanh chân ghé sát tai Việt Lượng Tiên Đế bẩm báo.
Nhìn con số 110 triệu trên bình phong, Địch Cửu vẫn bình tĩnh viết ra con số 200 triệu.
Sau khi xác nhận đối phương đang muốn chống đối mình, Việt Vô Lượng liền cười lạnh, không chút do dự ghi xuống 210 triệu. Ông ta khẳng định tên kia sẽ lập tức tăng lên 300 triệu.
Khiến đối phương một lần phải xuất ra 300 triệu điểm vì một món độn thuật không trọn vẹn cũng xem như hả lòng hả dạ. Hiện tại, Việt Vô Lượng có cảm giác người kia nếu đã công khai khiêu khích ông thì tu vi nhất định sẽ không yếu hơn là bao.
Con số xuất hiện trên bình phong khiến tất cả tu sĩ đến tham gia đều ngây dại cả người, một tàn phá độn thuật cũng lên tới giá 210 triệu điểm tự do, quá mức điên rồ rồi. Từ trước đến nay, chưa có bất kỳ đồ vật nào tại Đại Đỉnh có mức giá khủng khiếp như vậy.
Địch Cửu trông thấy thế thì không tiếp tục tăng giá nữa, hắn xác định nếu bản thân tiếp tục ra giá, đối phương sẽ lập tức ngừng lại. Dùng nhiều điểm tự do để đổi lấy một môn độn thuật không trọn vẹn, tưởng hắn là đồ ngốc à? Nếu người kia đã đào hố thì tự mình nhảy xuống đi thôi.
Qua một lúc lâu, Hạnh Tuệ thấy Địch Cửu vẫn không báo giá nữa bèn kích động hô:
- 210 triệu điểm tự do, thuật pháp này khẳng định là đỉnh cấp bảo vật, hai vị tiền bối đây đã nhìn ra giá trị của nó. Đây là món đồ có giá cao nhất từ trước tới giờ tại Đấu giá hội, còn ai ra giá cao hơn không? 210 triệu điểm tự do lần thứ nhất….
Nghe Hạnh Tuệ bắt đầu báo giá mà tên ngồi ở ghế lô số 37 vẫn không có động tĩnh gì, trong lòng Việt Vô Lượng liền trầm xuống, dâng lên một cảm giác xấu. Tuy ông là một Tiên Đế chân chính, nhưng lại không có loại thủ đoạn vơ vét của cải lên đến mấy trăm triệu điểm tự do như tên kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận