Thế Giới Thứ Chín

Chương 368

Đây đúng là bản lĩnh thật sự của Địch Cửu nhưng hắn cũng chẳng ngu ngốc đến mức luyện chế hẳn 12 viên Huyền Minh Đan cửu văn đặc biệt.
Từng bước được hắn làm một cách nhuần nhuyễn, dọn dẹp đan lô, lấy Địa Hỏa ra, chọn lựa tiên linh thảo, bỏ nguyên liệu vào đan lô và chiết xuất dược dịch…
Nhìn thấy động tác nước chảy mây trôi của Địch Cửu, đôi mắt Hoắc Thiển Thiên tỏa sáng lấp lánh. Nàng đoán không sai, người này là Luyện Đan sư tam phẩm rất có năng lực.
Ngay cả Huy lão khi nhìn thấy Địch Cửu chiết xuất dược dịch cũng kích động đứng lên, mặc dù đối phương vẫn chưa xuất ra hết năng lực nhưng như thế đã mạnh hơn hẳn các Đan sư tam phẩn khác rồi.
Nếu được dùng Kiến Đỉnh và Đạo Hỏa để luyện chế lò Huyền Minh Đan tam phẩm này, Địch Cửu khẳng định chỉ với nửa nén hương là hoàn thành. Nhưng dù không phải, hắn cũng chẳng cần tới một nén nhang. Tuy nhiên vì giữ lại thực lực mấu chốt của mình, Địch Cửu phải cố gắng kéo dài tới hơn nửa canh giờ mới luyện chế thành công 12 viên đan dược lớn bằng trái long nhãn.
Mùi hương nhàn nhạt từ đan dược từ từ truyền ra khiến Huy lão không khỏi nôn nóng, ông nhanh chóng cuốn lấy bình ngọc chứa Huyền Minh Đan lên xem.
Mười hai viên đan dược được bày ra trên mâm bạch ngọc, trong đó có 6 viên mang theo đan văn nhàn nhạt và 3 viên với 3 đạo đan văn.
- Hảo đan, hảo đan…
Huy lão cầm một viên tiên đan đặc đẳng tam văn lên, ngữ khí vô cùng kích động. Dù Đan Đạo của lão có tiến bộ hơn hiện tại thì cũng chưa chắc có thể luyện chế thành công Huyền Minh Đan đặc đẳng tam văn như thế này.
- Huy lão, đây là tiên đan đặc đẳng tam văn ư?
Hoắc Thiển Thiên ngạc nhiên hỏi.
- Không sai.
Tại Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành không phải không có người luyện chế được tiên đan đặc đẳng, thế nhưng Đại Tinh đan lâu chẳng mời nổi người nào chứ đừng nói chi người ta chủ động tìm tới đây.
- Ngươi hẳn là Đại Tiên Đan sư?
Cuối cùng Huy lão cũng buông đan dược trong tay xuống, sốt ruột hỏi Địch Cửu.
Tuy niên kỷ đối phương không lớn nhưng lại luyện chế ra được tiên đan đặc biệt thế này, đối với Huy lão, Đan sư có tiềm lực như Địch Cửu sớm muộn gì cũng hình thành Đan Đạo của bản thân và luyện chế ra được đan dược cửu văn chân chính.
Điều kiện tiên quyết để luyện chế thành công cửu văn là phải hình thành xong Đan Đạo của chính mình. Bằng không sẽ thất bại trong việc luyện chế tiên đan. Thế nhưng đại đa số Đan sư có Đan Đạo đều là nhờ truyền thừa mà có chứ chẳng phải tự thân vận động. Mặc dù theo thời gian thì người đó cũng cho ra được tiên đan đặc đẳng, nhưng muốn có được cửu văn thì khả năng vô cùng thấp.
Chỉ khi tự thân ngộ ra Đan Đạo mới có cơ hội hiếm hoi luyện thành cửu văn tiên đan.
Suy nghĩ một chút, Địch Cửu liền gật đầu đáp:
- Đúng là ta đã luyện chế thành công tiên đan tứ phẩm, bất quá tỉ lệ thành công không quá cao.
Hiện tại Địch Cửu vẫn chưa luyện chế tiên đan tứ phẩm, thế nhưng hắn không cho rằng mình luyện không được. Địch Cửu đã có Đan Đạo của chính mình cùng rất nhiều tiên linh thảo cấp bốn, cấp năm, việc luyện thành công tiên đan tứ phẩm chỉ là thời gian mà thôi.
Hắn nói vậy là để việc bàn bạc sắp tới có thể có thêm quyền chủ động.
- Tốt, thật tốt…
Sau khi nói liên tiếp hai chữ tốt, Huy lão liền hướng mắt nhìn về phía Hoắc Thiển Thiên.
Hoắc Thiển Thiên đang kích động nắm chặt nắm đấm, nàng không nghĩ tới bản thân lại may mắn mời được Đại thần như này tới Đại Tinh thương lâu. Nàng hiểu rõ hàm ý trong ánh mắt của Huy lão, ông ta đang giao cho nàng việc thu giữ người trước mặt về đây.
Huy lão chỉ tới khảo hạch trình độ Đan Đạo, chính nàng mới là người bàn luận về thù lao sẽ trả cho Đan sư.
- Địch Đan sư, ngài có thể luyện chế thêm một lò tiên đan tứ phẩm nữa không?
Hoắc Thiển Thiên có chút cẩn thận hỏi.
Địch Cửu lắc đầu.
- Bây giờ còn chưa được, chờ sau khi ta ổn định lại thì tính tiếp, ta chỉ vừa mới tới Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành mà thôi.
Hoắc Thiển Thiên không chút hoài nghi những gì Địch Cửu vừa nói. Trên cơ bản, Đan sư có thể chế ra tiên đan đặc đẳng tam văn đều là Đại Tiên Đan sư tứ phẩm cả. Ý tứ của Địch Cửu hẳn là hiện tại hắn vẫn chưa an tâm mà luyện đan được.
- Địch Đan sư, ngài có thể đi tới sát vách nói chuyện một chút được không?
Ngữ khí Hoắc Thiển Thiên vô cùng khách khí.
Địch Cửu biết hẳn là để bàn bạc về thù lao luyện đan bèn thoải mái đứng lên, đáp:
- Đương nhiên là được rồi, mời Hoắc Chấp sự dẫn đường.
- Địch Đan sư, Đan Đạo ngươi cao hơn ta, trước đó từng xem thường ngươi, thật xin lỗi.
Huy lão đột ngột chủ động nói với Địch Cửu.
Ông cũng từng là Đại Tiên Đan sư tứ phẩm, thế nhưng Đan Đạo lại bị người phá hủy, ông vẫn nhớ như in quá trình khó khăn trong việc đạt tới thành tựu tứ phẩm kia.
- Huy lão khách khí rồi.
Địch Cửu thật sự chẳng hề để tâm tới mấy chuyện nhỏ nhặt này, việc làm sao để sống sót tại nơi cá lớn nuốt cá bé như Đại Đỉnh mới là quan trọng nhất. Tiếp theo, hắn còn phải kiếm một lượng lớn tiên tinh để chuẩn bị cho việc thu mua A Hàm Chân Ly Thủy nữa.
Sau khi ngồi vào phòng khách sát vách, Hoắc Thiển Thiên rót cho Địch Cửu một chén trà tiên linh thảo rồi mới nói:
- Đây là Đại Tinh Tiên Linh Trà của Đại Tinh đan lâu chúng ta, đạo hữu không ngại nếm và đánh giá thử xem.
Tiên linh trà khác với trà lá bình thường, tiên linh trà là lá non được lấy từ tiên trà sau đó lại tăng thêm trăm loại loại tiên linh thảo khác nhau để luyện chế. Hiệu quả của tiên linh trà được quyết định bởi chất lượng lá non và cấp độ của các loại tiên linh thảo phối hợp.
Đẳng cấp tiên trà càng cao, niên kỷ càng sâu thì lá non lại càng tốt, giá cả cũng vì vậy mà cao hơn. Cộng với sự trân quý từ tiên linh thảo, tiên linh trà lại càng thêm quý hiếm, bởi vì khí tức Tiên Linh Khí nồng đậm sẽ vô cùng có lợi cho việc tu luyện.
Cho nên có rất nhiều loại tiên linh trà, sự khác biệt chủ yếu đến từ phối phương từng chỗ.
Tiên linh trà của Đại Tinh đan lâu có màu đỏ nhàn nhạt, hương thơm vô cùng thanh thuần.
Nâng chung trà lên hớp một ngụm, Địch Cửu cảm nhận được khí tức Tiên Linh Khí nồng đậm bao quanh cổ họng, hắn nhận ra tu vi quả thật có chút tăng lên, đúng là trà ngon mà.
- Trà rất ngon.
Địch Cửu nhận xét theo bản năng.
Nghe vậy, Hoắc Thiển Thiên bèn mỉm cười bảo:
- Đây chính là trà mà chúng ta lấy ra từ tổng bộ, phân lượng có hạn, chờ lần sau ta đi nữa sẽ đem về chia cho Địch đan sư một ít. Số lượng được bán ra của loại tiên trà này cực ít. Mỗi biểu đấu giá của Đại Tinh, rất nhiều người tới vì loại trà này.
Trong lòng Địch Cửu khẽ động, loại tiên linh trà hắn vừa uống tốt thì tốt thật đấy nhưng nó có một khuyết điểm, chính là thiếu mất một loại khí tức lạnh nhạt và thanh u. Ưu điểm duy nhất là khí tức Tiên linh khí vô cùng nồng đậm, rất thích hợp cho tu sĩ dùng.
Thế nhưng uống trà để làm gì? Là hưởng thụ, giúp tâm tính thăng hoa trong cực hạn an tĩnh. Đây chính là quan điểm của Địch Cửu về việc uống trà.
Nếu hắn nghiên cứu ra được một loại tiên linh trà có khí chất thanh u không màng danh lợi, thậm chí còn thêm một loại đạo vận tĩnh lặng nữa thì sẽ bán chạy đến mức nào?
Tĩnh là một cảnh giới đơn thuần, sạch sẽ, hay còn gọi là thuần túy.
Nếu đã thế, tiên linh trà hắn luyện chế không phải chỉ cần là lá non là được mà phải là Tiên Linh trà thụ cao cấp nhất mới được.
Chỉ cần có được Tiên Linh trà thụ cao cấp, Địch Cửu có thể thu thập lá trà non rồi lý giải bằng cơ sở pháp tắc để luyện chế ra tiên linh trà thuần túy đỉnh cấp.
Ngoại tác dụng tu luyện ra còn giúp người dùng hoàn toàn an tĩnh, khử trừ một chút bực bội khi tu luyện và bình lặng sự bất ổn trong quá trình tu luyện.
- Địch đan sư…
Thấy Địch Cửu rơi vào trạng thái trầm tư, Hoắc Thiển Thiên bèn khẽ gọi.
Bấy giờ, hắn mới tỉnh táo lại, áy náy nói:
- Vừa rồi ta có chút suy nghĩ nên thất thần, mong Hoắc Chấp sự thứ lỗi.
Nếu là Tiên Quân bình thường khác mà dám thất thần trước mặt Đại La Tiên trung kỳ lại còn là Chấp sự của Đại Tinh như Hoắc Thiển Thiên thì nàng đã sớm đánh bay hắn rồi.
Thế nhưng Địch Cửu lại là Đan sư mà nàng đang cần phải lôi kéo, thế nên nào dám ra tay? Hoắc Thiển Thiên mỉm cười.
- Thỉnh thoảng ta cũng hay như vậy, rất bình thường mà.
Địch Cửu vui vẻ đặt chung trà xuống rồi bảo:
- Tiên Linh Trà của Đại Tinh đúng là trà ngon. Không biết khi đi tới tổng bộ, Hoắc Chấp sự có thể hái giúp ta mấy nhành Tiên Linh trà thụ không?
Hoắc Thiển Thiên cười đáp:
- Thì ra là việc này, trước đó ta cũng từng nghĩ thế nên đã đào một gốc trà mang về, vậy nhưng đến tận bây giờ vẫn không có thời gian nghiên cứu cách làm tiên linh trà. Địch Đại sư tinh thông Đan Đạo, ngài cứ giữ gốc trà này mà dùng đi.
Nói xong, Hoắc Thiển Thiên mới giơ tay, một gốc trà cao ít nhất một trượng nhanh chóng xuất hiện trước mặt Địch Cửu. Lá non trên cây chưa từng bị hái xuống, có thể thấy Hoắc Thiển Thiên vẫn chưa nghiên cứu nhiều về tiên linh trà.
Địch Cửu vô cùng vui mừng, hắn đứng lên ôm quyền, nói:
- Đa tạ Hoắc Chấp sự.
Hoắc Thiển Thiên khoát tay.
- Đấy chỉ là một gốc Tiên Linh Trà cấp 3 mà thôi, không đáng nhắc tới.
Tiên Linh Thụ Trà cũng được chia ra đẳng cấp riêng biệt, đẳng cấp gốc trà mà Hoắc Thiển Thiên lấy ra khá thấp. Nếu là đẳng cấp cao, đời nào tổng bộ Đại Tinh chịu để nàng lấy.
Địch Cửu thu hồi Tiên Linh Trà vào nhẫn trữ vật, trong lòng hắn hiện giờ đang thầm nghĩ nên làm thế nào để luyện chế ra một loại trà có thể mở ra một thị trường mới tại Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành.
So với lúc mới tới, hiện tại Địch Cửu đã có chút thân phận, hắn đã là Tiên Đan sư tam phẩm của Đan hội, còn nhận được Đan sư bài nữa.
- Hẳn Địch Đan sư cũng biết ta đang nghĩ gì, Đại Tinh đan lâu đang cần gấp Đan sư nên muốn mời Địch Đan sư làm khách khanh, không biết ý của ngài như thế nào?
Hoắc Thiển Thiên hỏi thẳng.
Lời được một gốc thụ trà, tâm tình Địch Cửu đã tốt hơn rất nhiều. Hắn đáp:
- Hoắc Chấp sự, ta tới đây là muốn kiếm việc. Không biết quý lâu sẽ áp dụng phương thức nào để mướn ta?
Hoắc Thiển Thiên thận trọng trả lời:
- Địch Đan sư là tứ phẩm Đại Tiên Đan sư, nếu trực tiếp mướn, Đại Tinh ta mướn không nổi, thế nhưng ta có hai biện pháp…
- Mời Hoắc Chấp sự nói.
Địch Cửu ôm quyền, tập trung lắng nghe.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận