Thế Giới Thứ Chín

Chương 352

Địch Cửu vẫn bình tĩnh nhìn Lục Tây Côn, bởi vì hắn vẫn nhớ được tình cảnh ông và Dịch Trinh chia thành hai nhóm. Hiện tại Dịch Trinh đã bị hắn xử lý, chỉ cần Lục Tây Côn không phải là kẻ ngớ ngẩn thì ông ta sẽ không tấn công Tiên thành.
Trông thấy ánh mắt Địch Cửu và tất cả những Tông chủ khác đều đang nhìn mình, trong lòng Lục Tây Côn liền biết ông phải đưa ra quyết định.
Không vào thành, ông vẫn có thể ở lại bên ngoài Tinh Không, thế nhưng sẽ mất đi cơ hội tạo dựng quan hệ với Địch Thành chủ, trong tương lai chỉ sợ cũng chẳng còn có dịp nào nữa.
Nếu đi vào, rất có thể Lục Tây Côn ông phải nối bước Dịch Trinh mất.
Thế nhưng dù sao ông cũng là Tông chủ Vô Cực Kiếm Đạo, có gì phải sợ chứ? Nếu Địch Thành chủ muốn giết mình, chỉ sợ với thủ đoạn sử dụng trận pháp của hắn, dù ông có lưu lại bên ngoài thành cũng vô pháp chạy nổi. Còn triệt để đi xa khỏi đây thì có khác gì ông đang tuyệt đường lui của Vô Cực Kiếm Đạo đâu, việc này chắc chắn sẽ khiến những người đi theo ông phải thất vọng.
Suy tính xong xuôi, Lục Tây Côn bèn hít một hơi thật sâu rồi thẳng bước hướng về phía thông đạo đầy rẫy thi thể ở hai bên.
Đứng ở phía đối diện, Địch Cửu có chút kinh ngạc nhìn đối phương, hắn hoàn toàn không nghĩ ông ta có lá gan lớn đến vậy. Nếu Lục Tây Côn không chủ động công kích phụ thành, Địch Cửu chắc chắn sẽ không động thủ. Người rộng lượng như thế cũng chỉ có hắn mà thôi, đổi lại là người khác chưa chắc sẽ bỏ qua.
Bất quá khi hắn trông thấy những Tông chủ đứng sau Lục Tây Côn chẳng có chút hành động nào, trong lòng liền hiểu rõ. Xem ra dù ông ta có bị mình giết đi nữa thì vẫn còn cường giả nối bước đi lên. Tuy Địch Cửu không muốn ra tay lắm nhưng muốn đùa nghịch thủ đoạn với hắn thì không nên. Nơi này là địa bàn của Địch Cửu, muốn sử dụng mánh khóe thì lăn ra xa một chút đi.
Thế nhưng Địch Cửu lại không ngờ tới sau khi Lục Tây Côn tiến vào thông đạo mà không nhìn thấy những người bên cạnh mình theo cùng, ông ta bèn xoay người lại, lớn tiếng bảo:
- Nếu các vị tình nguyện vào thành với ta thì mau đi chung. Còn nếu trong lòng ai vẫn thấy lo lắng thì hãy nghe lời Lục Tây Côn ta một lần, tận lực rời khỏi nơi đây đi thì hơn.
Tông chủ của các tiên môn kia có ai mà không thành tinh, tất nhiên bọn họ đều hiểu những gì Lục Tây Côn vừa nói.
Đây là muốn Địch Thành chủ nhìn thấy sự chân thành không màng sinh tử của họ, đánh cược vào nhân phẩm của Thành chủ thành Tinh Không. Nếu không nguyện ý đi lên chẳng phải đối với Thành chủ có nghi ngờ sao, đây là việc không bao giờ chấp nhận được với những người cầm quyền.
Hiện tại nếu bọn họ chủ động bước tới Khốn Sát Trận do Địch Cửu bố trí thì chứng tỏ họ đem mạng nhỏ này giao cho hắn, nói bóng gió là chỉ cần họ còn sống thì Địch Thành chủ mãi mãi là Thành chủ Tinh Không Thành, họ chỉ muốn tìm một chỗ an thân mà thôi. Đồng thời, tất cả cũng sẽ xem Thành chủ như thiên lôi sai đâu đánh đó, dù như thế nào cũng không chối từ.
Người đầu tiên đi lên chính là Phủ chủ Đàm Mạch của Cực Nguyên Tiên Phủ, dù y không biết Địch Cửu là người như thế nào nhưng Đàm Mạch tin tưởng Tịnh Lạc Ôn. Nếu bà đứng bên người Địch Cửu, vậy chứng tỏ hắn là người có thể tin tưởng được. Bằng không mà nói, với loại người như Tịnh Lạc Ôn tuyệt đối sẽ không vì sống sót mà bi lụy người khác.
Thấy động thái của Đàm Mạch, những Tông chủ của các tông môn khác cũng lần lượt theo sau.
Bọn họ không còn lựa chọn nào khác, tiến vào Tinh Không Phụ Thành có thể là một con đường chết, nhưng rời đi thì có khác gì. Dù sao thì chọn Tinh Không, họ vẫn có thể cược một lần, ngược lại thì ngay cả một chút cơ hội cũng chẳng có.
Tại Tiên giới, ngoại trừ Tinh Không Tiên Thành được tân sinh ra thì ngay cả Tân Sinh Tiên Vực cũng sắp lụi tàn mất rồi, nếu chọn sai, sau này họ còn biết đi về đâu? Nói họ tin tưởng nhân phẩm Địch Cửu nên thấy chết không sờn, chẳng bằng nói họ căn bản không còn lựa chọn nào khác.
Địch Cửu quan sát hết thảy, thế nhưng hắn chỉ gật nhẹ đầu, quay sang nói với Tịnh Lạc Ôn:
- Tịnh Môn chủ, ta còn tưởng Lục Tây Côn sẽ hỏi ý kiến của người rồi mới tiến lên chứ.
Tịnh Lạc Ôn mỉm cười.
- Lục Tây Côn là Tông chủ đương nhiệm của Vô Cực Đạo Tông, chẳng lẽ ngay cả những đạo lý cơ bản này cũng không hiểu.
Nếu ông ta thật sự hỏi Tịnh Lạc Ôn trước thì chính là đã đặt Địch Cửu ở vị trí thứ hai. Lúc đầu, ông còn hỏi thăm Tịnh Môn chủ là vì chưa biết sự cường đại của Địch Cửu, mới coi bà gần như là người đứng đầu Tinh Không Tiên Thành mà ân cần thăm hỏi, mong có được một chỗ an thân.
Sau khi trông thấy thủ đoạn Địch Cửu xử lý đám người kia, nếu ông còn nghĩ Tịnh Lạc Ôn là người chủ sự thì không phải đã uổng công bao năm làm Tông chủ Vô Cực Đạo Tông rồi sao? Rất rõ ràng là Tịnh Lạc Ôn nghe lời Địch Cửu chứ không phải ngược lại.
Mặc dù ông cổ vũ rất nhiều người cùng mình đi vào thông đạo, nhưng kỳ thật trong lòng Lục Tây Côn lại cực kỳ bất an. Hai bên thông đạo toàn là vết máu và thi thể chồng chất, tỏ rõ tùy thời Địch Thành chủ đều có thể ra tay giết người. Từ lúc bước vào thì mạng ông đã chẳng còn nằm trong tay mình nữa rồi.
So với Dịch Trinh, đúng là thực lực ông mạnh hơn một chút, nhưng bàn về trận đạo thì còn lâu ông mới bằng y. Ngay cả Dịch Trinh cũng bị xử lý dưới Khốn Sát Tiên Trận của Địch Cửu thì Lục Tây Côn hẳn phải chết không chút nghi ngờ.
Thời điểm ông sắp tiếp cận với Địch Cửu, Khốn Sát Trận vẫn không bị kích phát, việc này khiến Lục Tây Côn không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Ông đứng cách hắn một khoảng, chủ động ôm quyền nói:
- Lục Tây Côn của Vô Cực Kiếm Đạo gặp qua Địch Thành chủ và Tịnh Môn chủ.
Những tiên môn còn lại sau lưng Lục Tây Côn cũng đồng loạt làm theo, ân cần thi lễ với hai người họ.
Địch Cửu bình tĩnh đáp:
- Các vị đều là Tông chủ của các môn phái trên Tiên giới, có thể được các vị tới thăm là vinh hạnh của Tinh Không Tiên Thành, cũng giúp nơi đây có thêm nhân khí và sinh cơ. Là Thành chủ Tinh Không, ta vô cùng hoan nghênh mọi người.
Nghe vậy, đám người Lục Tây Côn mừng rỡ vô cùng, có câu nói này là được rồi, ít nhất Địch Cửu cũng sẽ không đột ngột ra tay giết người.
- Đa tạ Địch Thành chủ.
Lục Tây Côn mở lời cám ơn.
Thấy thế, Địch Cửu khoát tay chặn lại.
- Ta vẫn chưa nói xong đâu.
Chờ tất cả an tĩnh trở lại, hắn mới tiếp tục nói:
- Sở dĩ Tiên giới tiến vào thời đại Hoàng Hôn là do bảo vật trấn áp khí vận bị người cướp mất, chỉ vì loại rác rưởi tự mình tư lợi này mà tạo thành tai họa, khiến tiên nhân các vị ngay cả nơi náu thân cũng không có. Hiện tại còn cần ta, một tu sĩ vừa phi thăng thành lập tiên thành cho mọi người trú. Ta chỉ muốn nói, đây quả thật là cực đại châm chọc, châm chọc là vì tất cả người ở Tiên giới đều là hạng tự tư tự lợi.
Những gì Địch Cửu vừa nói khiến rất nhiều người lộ ra vẻ mặt xấu hổ, họ đều là Tông chủ chi môn ở đây, thế nhưng từ sau khi Tiên giới tiến vào thời đại Hoàng hôn, thứ duy nhất mà mọi người nghĩ tới là mau chóng rời khỏi Hoàng Hôn Tiên Vực để tìm chỗ an thân.
Vận khí bọn họ không tệ, may mắn tìm được Tân Sinh Tiên Vực. Tuy nhiên hiện giờ Tân Sinh cũng sắp lụi tàn, thế là mọi người lại lũ lượt kéo về chỗ từng bị mình vứt bỏ.
Địch Cửu hoàn toàn không để ý tới phản ứng của đám người đó, ngữ khí của hắn vẫn dõng dạc như cũ:
- Xem xem có khác nào đám rác rưởi Dịch Vận Tiên Tông kia đâu. Khi tới đây, suy nghĩ đầu tiên của chúng là giết hết toàn bộ đám sâu kiến như bọn ta, sau đó chiếm cứ Tinh Không Tiên Thành. Cho nên ta không còn cách nào, đành phải ra tay tàn sát. Ta không dám hứa chắc trong tương lai các ngươi có kết quả như chúng không. Nhưng ta không giống Dịch Trinh, nguyên tắc của ta là giết người đáng giết, không giết người không đáng giết.
Lúc này, dù là trong hay ngoài phụ thành đều yên tĩnh không chút tiếng động, cho nên những lời Địch Cửu nói ai cũng có thể nghe được rõ ràng. Vô luận đối phương là ai, chỉ cần đừng làm ra những hành động không chấp nhận được, Thành chủ sẽ không giết ngươi, chứ đừng bắt chước Dịch Trinh, vừa tới đã mưu đồ giết sạch toàn bộ Tinh Không Tiên Thành.
- Tinh Không Tiên Thành là nơi phát ra khí vận thứ hai Tiên Giới, cho nên thời đại Hoàng Hôn sớm muộn gì cũng kết thúc, thời kỳ huy hoàng lúc trước sẽ trở lại…
Lời Địch Cửu khiến mọi người không khỏi hưng phấn, lúc trước họ chỉ đoán mò mà thôi, hiện giờ đã được đích thân Địch Thành chủ khẳng định thì còn gì khiến người ta mừng rỡ hơn?
Chờ đám người Lục Tây Côn an tĩnh lại, Địch Cửu mới tiếp tục nói:
- Vì không để Tiên giới lần nữa sụp đổ, bất kỳ ai dám động tới nơi phát nguyên khí vận, giết không tha!
Lục Tây Côn chủ động đứng ra bày tỏ:
- Địch Thành chủ nói rất đúng, nếu có người dám động tới nơi phát nguyên lần nữa, Lục Tây Côn ta sẽ là người đầu tiên đứng ra đại khai sát giới.
Đám người còn lại cũng vội vàng tỏ thái độ đồng ý.
Địch Cửu không hề nghi ngờ lời họ, chỉ cần không có sự tồn tại của bảo vật trấn áp hoặc đụng phải tên tu sĩ biến thái nào thì chẳng ai rảnh hơi đi trêu chọc tới nơi phát nguyên khí vận Tiên giới làm gì.
- Các vị Tông chủ, nếu các vị muốn định cư hoặc thành lập trụ sở Tông môn tại Tinh Không Tiên Thành thì bắt buộc phải tuân thủ mấy điều sau…
Lục Tây Côn thoải mái đáp ứng:
- Mời Địch Tông chủ nói.
- Đầu tiên, tại Tinh Không Tiên Thành, không có bất kỳ tu sĩ nào được phép tự tiện giết chóc hay làm lũng đoạn thị trường, tất cả tu sĩ sinh hoạt trong thành đều phải tuân thủ luật pháp của thành Tinh Không, không ai được ngoại lệ, bao gồm cả ta.
Thứ hai, không phải bất kỳ ai cũng được tiến vào chủ thành, ai muốn vào thì phải có đủ điểm cống hiến mới được định cư.
Thứ ba, có thể thành lập hộ trận cho Tông môn nhưng vẫn phải tuân thủ nghiêm ngặt luật pháp của Tinh Không.
Thứ tư….
Địch Cửu liên tiếp nói hơn mười điều trong quy định, nhưng chẳng có bất kỳ người nào dị nghị.
Mặc dù trong lòng một vài Tông chủ vẫn có kẻ cảm thấy khó chịu. Bởi vì trong suy nghĩ của họ, Địch Cửu chỉ là một con sâu kiến vừa phi thăng Tiên giới, dựa vào cái gì mà khoa tay múa chân trên đầu họ. Nhưng mà khó chịu thì sao? Hiện tại Địch Cửu chính là chủ nhân nơi này, luận thực lực, ai có thể đánh vỡ tổ hợp đại trận do hắn khống chế? Vô luận ở Tu chân giới hay Tiên giới thì nắm đấm lớn mới là điều kiện tiên quyết khi nói chuyện.
Lục Tây Côn gật gù.
- Những yêu cầu này của Địch Thành chủ cũng hợp tình hợp lý, hoàn toàn không nhằm vào một đối tượng mà ra. Ta tin tưởng sau khi trải qua thời đại Hoàng Hôn, không ai là không trân trọng nơi phát nguyên khí vận. Vô Cực Kiếm Đại ta xin thề sẽ tuân thủ các loại quy định và pháp luật của Tinh Không Tiên Thành.
- Cực Nguyên Tiên Phủ ta…
- Quảng Trận Tiên Môn ta xin….
Việc không có người nào đưa ra dị nghị khiến Địch Cửu vô cùng hài lòng.
- Người tới đây hôm nay trên cơ bản đều là Tông chủ của các đại tiên môn, nếu tất cả mọi người đều nguyện ý tuân thủ quy định nơi đây thì Thành chủ Tinh Không là ta cho phép các vị định cư tại phụ thành. Còn có thể tiến vào chủ thành hay không cần phải xem lại điểm cống hiến của mọi người. Hiện tại, xin mời các vị Tông chủ cùng tiến vào phủ Thành chủ bàn đại sự nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận