Thế Giới Thứ Chín

Chương 254

- Mạt Song hiền chất không có việc gì, ngươi nhanh đi nhận lệnh bài tư cách tiến vào Tiểu Trung Ương Tinh đi.
Tiển Tắc đứng bên cạnh thúc giục.
Địch Cửu là người Huyễn Minh Tử nhìn trúng, cũng là người ông ta nhìn trúng. Tiểu Trung Ương Tinh là một bí cảnh rất tốt, nếu như không vẫn lạc, vậy sau khi rời khỏi đó thì thực lực nhất định sẽ bạo tăng.
Huyễn Minh Tử cũng ra hiệu Địch Cửu nhanh đi lấy ngọc bài.
Địch Cửu bước lên, hiện tại hắn cũng xem như có chút danh tiếng, cho nên vừa đi đến liền có vài người quay sang chào hỏi với hắn.
Tán tu có thể đến nơi này đều là những người nổi bật.
- Địch Cửu, 132 điểm.
Tu sĩ phụ trách sau khi thấy điểm số của Địch Cửu liền ngẩng đầu lên hỏi hắn:
- Ngươi muốn lấy bao nhiêu ngọc bài?
Địch Cửu thi lễ.
- Vãn bối cần mười ba miếng.
Đối với Địch Cửu mà nói, điểm số của Ngũ Lục Đạo Tháp ngoại trừ đổi lấy ngọc bài tư cách thì chỉ có thể giao dịch với tông môn. Hiện tại Tiểu Trung Ương Tinh sắp mở, hắn dùng điểm này đổi lấy ngọc bài tư cách là chuyện vô cùng chính xác.
Nhìn thấy Địch Cửu nhận 13 tấm ngọc bài, rất nhiều người đỏ cả mắt trông theo. Bọn họ ngay cả một tấm cũng chẳng có, vậy mà Địch Cửu một lần lại đổi được những 13 tấm. Đáng tiếc nơi này không thể cướp đoạt, cho dù là cường giả Hóa Chân cũng không thể.
- Không tồi, không tồi.
Nhìn thấy Địch Cửu quay trở lại, Huyễn Minh Tử xoa xoa tay, đắc ý khen ngợi.
- Địch Cửu, ngươi đưa ta những ngọc bài thừa, ta giúp ngươi đổi lấy tài nguyên tu luyện.
Địch Cửu lấy ra ba tấm đưa cho Huyễn Minh Tử.
- Tiền bối, ta chỉ dư có nhiêu đây.
- Ba tấm thì ba tấm, ta đi một lúc sẽ quay lại.
Huyễn Minh Tử cầm ngọc bài cấp tốc rời đi, lúc này ngọc bài tiến vào Tiểu Trung Ương Tinh chính là bảo vật vô giá.
- Địch Cửu huynh đệ, thật không ngờ ngươi có thể lên đến tầng 90 của Ngũ Lục Đạo Tháp, chúc mừng ngươi.
Huyễn Minh Tử vừa rời đi không lâu thì Phục Triệt dẫn theo Lương Cốc Tình và Bối Thạch Đào bước qua chúc mừng hắn.
Địch Cửu đã sớm nhìn thấy mấy người Phục Triệt đến quảng trường Tiểu Trung Ương Tinh. Bất quá hắn không có ý định giao lưu với bọn họ, bởi vì hắn chuẩn bị giết chết tông chủ ngũ đại tông môn, bọn người Phục Triệt đều là đệ tử nội môn của Hư Kiếm Tông, hắn cũng không biết nên nói cái gì.
Hiện tại hắn đang đắc tội với Côn Tông, vậy mà Phục Triệt vẫn xem hắn như bằng hữu, Địch Cửu vừa bất ngờ lại vừa cảm động.
- Phục huynh, Lương sư muội, Bối huynh, đã lâu không gặp, chúc mừng tu vi các ngươi tiến nhanh.
Địch Cửu nhiệt tình tiến lên chào hỏi.
Mặc dù kém xa những thiên tài kia nhưng ba người Phục Triệt dùng thời gian mấy năm đã có thể bước vào cảnh giới Nguyên Hồn tầng năm đến Nguyên Hồn tầng sáu, đây đã xem như không phải đơn giản, cơ hồ mỗi người đều tăng lên hai đến ba tiểu cấp.
Lương Cốc Tình mừng rỡ bảo:
- Ta đã nói Địch đại ca sẽ không mặc kệ chúng ta mà.
Theo bọn hắn nghĩ, thân phận và địa vị của Địch Cửu hiện tại đã cao không thể với. Tuy bọn họ là đệ tử nội môn của Hư Kiếm Tông nhưng kỳ thật địa vị của bọn họ lại chẳng đâu vào đâu, có khi tài nguyên tông môn phân phối xuống còn không bằng cả đệ tử ngoại môn.
- Địch huynh đệ, ngươi là người có tình có nghĩa, Phục Triệt ta không kết giao lầm. Lần này ba người chúng ta tới đây cũng chỉ muốn xem náo nhiệt mà thôi. Chờ sau khi Tiểu Trung Ương Tinh mở ra chúng ta sẽ rời khỏi. Sau này cũng không biết có còn gặp lại hay không cho nên ta muốn đến đây chào hỏi mấy câu.
Lúc trước tu vi Địch Cửu không cao hơn bọn họ là bao, thế nhưng hiện giờ hắn đã cách bọn họ quá xa.
Địch Cửu ngạc nhiên hỏi:
- Các huynh không định quay về tông môn ư?
Phục Triệt lắc đầu, đè thấp âm thanh nói:
- Đại tông môn cũng chỉ như thế, chúng ta nửa đường gia nhập nên không có bất cứ bảo đảm nào. Lần này ta dự định dẫn theo Cốc Tình và Thạch Đào đi đến nơi khác, xem thử có thể tìm một chút cơ duyên hay không. Về phần tông môn, chúng ta không dự định quay về đó nữa.
Địch Cửu mỉm cười.
- Không cần phải đến nơi khác, đợi một lúc nữa hãy vào Tiểu Trung Ương Tinh với ta đi.
Nói xong, Địch Cửu lấy ra ba tấm ngọc bài tư cách đưa cho ba người Phục Triệt. Đây là hắn cố ý để dành cho bọn họ, nếu họ không đến thì hắn bán sau cũng chưa muộn.
- A…
Phục Triệt không ngờ Địch Cửu lại đưa mình thứ quý giá như thế, y lập tức cự tuyệt.
- Thứ này quá quý giá, ta không thể nhận. Chúng ta đến đây tuyệt đối không phải muốn dựa vào quan hệ xin huynh ngọc bài đâu.
Địch Cửu vỗ vai y.
- Quý đến đâu cũng không quý bằng tình nghĩa, ba người các huynh cầm đi. Không có kỳ ngộ, tương lai đều sẽ hóa thành tro tàn. Hiện tại ta còn một tấm ngọc bài, huynh giúp ta đưa nó cho Thanh Tông Cái Thập Điền nhé.
Cái Thập Điền là bằng hữu đầu tiên Địch Cửu quen khi mới đến Thế giới Tiểu trung ương. Hắn đã trông thấy gã cũng có mặt ở nơi này. Về phần tại sao gã không đến gặp hắn thì Địch Cửu rất rõ ràng, Cái Thập Điền là đệ tử Thanh Tông, hiện tại hắn lại đắc tội Côn Tông, Cái Thập Điền tuyệt đối sẽ không dám đến chào hỏi.
Phục Triệt thấy một chồng lệnh bài trong tay Địch Cửu thì không tiếp tục từ chối nữa, y biết đây là một cơ duyên to lớn đối với ba người bọn họ. Không tiến vào Tiểu Trung Ương Tinh, đời này của bọn họ rất có thể kẹt lại ở cảnh giới Nguyên Hồn, cao lắm cũng chỉ có thể lên được đến Hư Thần mà thôi. Chỉ cần tiến vào Tiểu Trung Ương Tinh, tương lai bọn họ rất có thể sẽ có đột phá.
Chờ ba người Phục Triệt nhận lấy ngọc bài rồi, Địch Cửu bèn đem số còn lại phân phát cho mấy người Cảnh Kích, xong xuôi hắn mới có thời gian hỏi kỹ càng mọi chuyện.
- Nữ nhân mà ban nãy mọi người nhắc tới là ai? Mạt Song xảy ra chuyện gì vậy?
Trong lòng Ngụy San San vẫn luôn lo lắng cho Cảnh Mạt Song, trên thực tế chỉ có Cảnh Mạt Song và nàng mới là đệ tử Tinh Hà Phái. Sư tỷ vì muốn trọng chấn Tinh Hà Phái cho nên đến Thế giới Tiểu trung ương để thành lập tông môn. Hiện tại Địch Cửu hỏi thăm về sự tình của sư tỷ, nàng liền nhanh chóng kể hết mọi chuyện cho hắn nghe.
Là Hàn Thanh Y ư?
Địch Cửu đương nhiên biết rõ nữ nhân này, không chỉ thực lực nàng ta vô cùng mạnh, mà hậu trường của nàng ấy càng mạnh hơn. Tại sao Hàn Thanh Y muốn chọn Cảnh Mạt Song làm bạn tu? Tư chất của Cảnh Mạt Song cũng đâu phải quá ưu tú.
Bất quá Địch Cửu kinh lịch nhiều chuyện, hắn vừa động não một chút liền đoán ra ý tứ của Hàn Thanh Y. Chuyện này rất có thể là hắn liên lụy Cảnh Mạt Song, tất cả hẳn là vì tầm Liệt Giới Phù kia.
Hàn Thanh Y từ đầu đến cuối đều quan tâm đến Liệt Giới Phù, đáng tiếc hai tấm Liệt Giới Phù hắn đều đã sử dụng.
- San San sư muội, ngươi đừng lo lắng, sau khi Tiểu Trung Ương Tinh kết thúc ta sẽ đi tới Chân Vực để tham gia một cuộc tuyển chọn. Đến lúc đó, ta nhất định sẽ dẫn Mạt Song trở về. Về việc trùng kiến Tinh Hà Phái ở Thế giới Tiểu trung ương ta cũng rất tán thành, ta nhất định sẽ góp một phần sức lực.
Địch Cửu trấn an Ngụy San San.
Lúc trước hắn không hề có hứng thú trùng kiến Tinh Hà Phái ở Cực Dạ đại lục, thứ nhất là vì Tinh Hà Phái không phát triển nổi ở đấy, thứ hai là hắn không có thời gian. Thế nhưng Cảnh Mạt Song nguyện ý trùng kiến tông môn thì ít nhiều hắn cũng nên giúp nàng một tay.
- Địch Cửu, ngươi muốn tham gia thiên tài Chân Vực chiến sao?
Tiển Tắc đứng bên cạnh vừa nghe thấy Địch Cửu muốn tham gia thiên tài Chân Vực chiến liền kích động đến run rẩy. Sở dĩ ông ta tìm đến Địch Cửu chính là vì muốn hắn tham gia cuộc tuyển chọn đó.
- Đúng vậy, vãn bối quả thật có ý định ấy.
Địch Cửu kính cẩn hồi đáp.
Tiển Tắc xoa xoa tay, hào hứng bảo:
- Ta tìm ngươi cũng chính là vì chuyện này…
Địch Cửu đưa tay đánh ra một tầng cấm chế.
- Tiền bối cũng muốn đến Tiên giới sao?
- Đúng, đúng vậy.
Tiển Tắc vội vàng đáp:
- Ta biết việc này có chút quá phận, nhưng ta thật sự không thể không đến Tiên giới. Xá Dạ đại lục loạn như thế nào ắt hẳn ngươi cũng biết. Lúc trước ngươi có thể dung hợp Xá Dạ đại lục trở lại thành một thể, trong lòng ta vô cùng cảm kích. Nhưng loại dung hợp không có quy tắc chèo chống này cũng chỉ là bề nổi.
Năm đó Xá Dạ cũng là tồn tại nổi tiếng trong ngũ đại tinh lục, thế nhưng hiện tại ngay cả tu sĩ Tích Hải cảnh mà cũng khó có thể sinh ra, đây quả thật là chuyện đáng buồn. Nếu như tiếp tục bỏ mặc vậy thì Xá Dạ đại lúc rất có thể sẽ sớm ngày tiêu tán trong vũ trụ mênh mông. Bây giờ Xá Dạ không có ai có thể tiến vào Tiên giới, ta hy vọng mình có thể trở thành một người báo tin, tìm cường giả đến chữa trị cho vùng đất này.
Địch Cửu nghe Tiển Tắc nói xong liền cảm thấy bùi ngùi không thôi, sâu trong tâm hắn phi thường tôn kính Tiển Tắc. Tiển Tắc kỳ thật đã sớm có thể đơn độc rời khỏi Cực Dạ đại lục, nhưng ông ta một mực ở lại đây hẳn là để duy trì trật tự.
Sư phụ Thiên Phong Hoa của hắn sở dĩ lưu lại dưới đáy Xá Dạ Thiên Khư, cố gắng chữa trị Xá Dạ đại lục, cũng bởi vì đây là do người không cẩn thận đánh nứt. Mà Tiển Tắc lại khác, Tiển Tắc hoàn toàn là vì muốn chữa trị Xá Dạ đại lục, không muốn Xá Dạ đại lục tán loạn trong hư không.
- Tiền bối, nếu như trong thiên tài Chân Vực chiến vãn bối lấy được hai danh ngạch, vậy ta nhất định sẽ lưu lại cho người một cái.
Địch Cửu khom người thi lễ, một cái danh ngạch trong đó hắn đã đáp ứng cho Huyễn Minh Tử.
- Tốt, tốt, tốt...
Tiển Tắc kích động nói liên tiếp mấy chữ tốt.
“Oanh!”
Một tiếng oanh minh vang dội kinh động đến tất cả mọi người trên quảng trường, một đầu thông đạo ngũ thải ban lan từ Tiểu Trung Ương Tinh bắn xuống, nó giống như một vệt sáng. Không đúng, nó hẳn là một vệt sáng.
- Tiểu Trung Ương Tinh đã mở ra!
Âm thanh kích động vang lên, tu sĩ có thể tiến vào Tiểu Trung Ương Tinh đều hiểu rõ, cơ duyên của bọn họ đã đến rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận