Thế Giới Thứ Chín

Chương 371

Hai tay Địch Cửu thực hiện rất nhiều đan quyết phức tạp, một lúc sau, hắn cẩn thận lấy ra chín viên đan dược.
Chín viên đan đều có chín đạo đan văn, rõ ràng là tiên đan đặc cấp tốt nhất.
Địch Cửu chưa lập tức quan sát thành phẩm mà mình làm ra, hắn chỉ nhắm mắt lại, dành thời gian tự ngẫm về quá trình luyện đan mới rồi.
Thiên Hạ Đệ Cửu Trailer
Trọn vẹn một canh giờ sau, Địch Cửu mới mở mắt. Trải qua quá trình sửa chữa đan quyết lặp đi lặp lại không ngừng, sau đó dung hợp với Kiến Đỉnh và Đan Đạo đạo tắc, hắn tin tưởng hiện tại xác suất chiết xuất Thất Khiếu Vân Hoàng thành công hẳn phải vượt qua chín thành.
Chín viên đan dược trong tay hắn không phải tam phẩm tiên đan mà là tứ phẩm tiên đan, chính xác hơn là tứ phẩm Thiên Phàm Đan.
Thiên Phàm Đan là đan dược chữa thương đỉnh cấp trong tứ phẩm tiên đan. Địch Cửu bị thụ thương quá nhiều lần, cho nên sau khi trở thành tứ phẩm Đại Tiên Đan sư, loại đan dược mà hắn muốn luyện chế nhất chính là đan dược chữa thương.
Căn cứ theo ngọc giản luyện đan giới thiệu, tất cả tứ phẩm tiên đan luyện thành tối đa chỉ có sáu viên. Nhưng Địch Cửu luyện chế được tới chín viên, lý do là vì Đan Đạo của hắn vô cùng khác biệt.
Đan Đạo của Địch Cửu dung hợp pháp tắc vạn vật mà thành cho nên hắn lý giải đạo tắc sâu sắc hơn các Đan sư khác rất nhiều, bởi vậy nên mới dẫn đến kết quả hiện tại.
Địch Cửu thu hồi Kiến Đỉnh rồi dọn dẹp một chút.
Bây giờ hắn đã có thể đi tìm Trì Nguyên Thanh để tự ứng cử. Nếu cứ ở lại tức lâu này thì sẽ rất bó tay bó chân, bất lợi cho việc hắn muốn làm.
Khi mở cấm chế ra, Địch Cửu phát hiện một tên tiểu nhị đang đứng trước cửa ra vào. Tiểu nhị kia chính là người đã từng tiếp đãi hắn.
- Xin chào, ta đang dự định trả phòng.
Địch Cửu chủ động lên tiếng chào hỏi.
Nhờ có người nọ mà hắn mới biết các đại đan lâu tuyển nhận Đan sư. Vậy nên ít nhiều Địch Cửu vẫn cảm thấy cảm kích đối phương.
Tiểu nhị đã đứng ở chỗ này rất lâu, thế nên khi thấy Địch Cửu đi ra, y liền mừng rỡ kêu lên:
- Tiền bối, ngài xuất quan rồi.
- Đúng vậy, giúp ta làm thủ tục trả phòng đi, ta muốn rời khỏi đây.
Địch Cửu lặp lại.
- Tiền bối, vẫn bối chờ ở chỗ này đã mấy ngày. Hoắc chấp sự Đại Tinh đan lâu tới tìm ngài, dặn nếu như ngài xuất quan thì hãy đi Đại Tinh tìm nàng, hình như có việc gấp.
Tiểu nhị vội vàng nói.
Địch Cửu gật đầu:
- Cám ơn ngươi, ta sẽ qua đó. Tương lai nếu ngươi cần đan dược thì có thể tới Đại Tinh đan lâu, ta miễn phí giúp ngươi luyện một lò. Đúng rồi, ngươi tên là gì?
- Tạ ơn, tạ ơn tiền bối, vãn bối là Lô Khuê.
Tiểu nhị kích động đến mức run rẩy.
Dứt lời, Lô Khuê liền nhớ tới tại sao mình lại chờ mất mấy ngày ở đây bèn vội vàng nói:
- Tiền bối, có một người tên là Thân An ở dưới sảnh chờ người gần nửa tháng. Vãn bối có bảo tiền bối đang bế quan, chỉ cần tiền bối xuất quan thì sẽ thông tri y, nhưng y khăng khăng phải ở đây đợi ngài ra ngoài.
Thân An? Địch Cửu hơi nghi hoặc, hắn suy nghĩ một chút, mình hình như không quen ai tên là Thân An cả.
- Y đang ở đâu?
- Ngay tại tầng một, nếu tiền bối không muốn gặp y thì có thể tiếp tục bế quan.
Lô Khuê vội đáp.
Địch Cửu vỗ bả vai Lô Khuê rồi lấy ra một cái bình ngọc.
- Không cần, ngươi dẫn ta đi gặp y, viên đan dược này cho ngươi.
Địch Cửu hiểu Lô Khuê lo lắng cừu nhân của hắn tới tìm. Hắn vốn không quen biết y, chỉ vì lời hứa hẹn luyện đan lúc trước nên Lô Khuê cố sức báo ân, chỉ cần rảnh rỗi là tới đây đợi hắn xuất quan để báo cho hắn biết tình hình.
- Đa tạ tiền bối.
Lô Khuê đã biết Địch Cửu là tam phẩm Tiên Đan sư, chấp sự Đại Tinh đan lâu tự mình đến tìm đối phương mấy lần, kể cả chấp sự Hữu Đỉnh đan lâu cũng đã tới hai lần để tìm gặp vị Địch đan sư này, có thể thấy được người trước mặt y thực sự có bản lĩnh.
- Đạo hữu là Địch đan sư đúng không?
Nam tử trung niên ngồi ở góc đại sảnh, trông thấy Địch Cửu đi về phía mình liền hào hứng đứng bật dậy.
Mí mắt Địch Cửu giật một cái, không ngờ đối phương là Tiên Vương hậu kỳ. Cường giả Tiên Vương hậu kỳ mà đợi hắn ở đây gần nửa tháng ư? Địch Cửu khẳng định mình không biết người nọ. Thế nhưng hắn thầm cảm thấy may mà vị Tiên Vương đây là hạng người nói đạo lý, nếu không thì y chắc chắn không thèm chờ đợi hắn mà đã sớm phá cấm chế rồi xông vào rồi.
- Không sai, ta chính là Địch Cửu.
Địch Cửu ôm quyền đáp lại.
- Ta là Thân An, đến từ Tinh Ma cung. Có một số việc muốn hiệp thương với Địch đan sư, không biết Địch đan sư có thể dời bước đến Linh Trà Lâu bên cạnh chăng?
Rõ ràng là Tiên Vương, nhưng Thân An vẫn dùng giọng điệu rất khách khí.
Lô Khuê đứng sau lưng Địch Cửu nghe thấy ba chữ Tinh Ma cung thì bị hù giật cả mình. Thần niệm của Địch Cửu cực kỳ cường hãn, dù Lô Khuê đứng ở sau lưng giật mình thì hắn vẫn cảm nhận được. Xem ra Tinh Ma cung không đơn giản.
- Đương nhiên có thể.
Địch Cửu chẳng hề sợ đối phương, ở đây là Đại Đỉnh Tiên Thành, mặc dù Tiên Vương cũng không thể cưỡng ép làm gì hắn.
Địch Cửu đồng ý lời mời rồi quay người nói với tiểu nhị:
- Làm phiền ngươi giúp ta trả phòng, xem thử ta cần phải trả bao nhiêu tiên tinh.
- Vâng, tiền bối.
Lô Khuê lên tiếng, rất nhanh liền giúp Địch Cửu hoàn thành thủ tục.
- A, Địch đan sư xuất quan rồi! Ồ, Thân quản sự cũng có mặt sao?
Lại một thanh âm cởi mở truyền đến, âm thanh này xuất phát từ một gã trung niên để râu dê.
- Đạo hữu là?
Địch Cửu ngạc nhiên, sao hôm nay lại có nhiều gia hỏa mà hắn không quen biết tới tìm như vậy?
Gã râu dê nọ vui vẻ trả lời:
- Ta là chấp sự Lữ Chiêu của Hữu Đỉnh đan lâu, cố ý tới mời Địch đan sư tọa trấn Hữu Đỉnh, nếu Địch đan sư đang bận, vậy hãy nói chuyện xong với Thân quản sự rồi dành thời gian trò chuyện với ta nhé.
Địch Cửu hiểu được liền ôm quyền đáp:
- Đa tạ Lữ chấp sự nhìn trúng, chỉ có điều ta đã gia nhập Đại Tinh đan lâu, chỉ đành cô phụ Lữ chấp sự coi trọng.
Lữ Chiêu vẫn giữ thái độ niềm nở:
- Ta cảm thấy trình độ Đan đạo của Địch đan sư rất lợi hại, chỉ ở trong Hữu Đỉnh đan lâu mới có thể phát huy hết được bản lĩnh của mình. Những địa phương khác chỉ biết hạn chế khả năng phát triển của Địch đan sư mà thôi.
Địch Cửu cảm thấy khó chịu, ngữ khí chuyển thành lạnh nhạt:
- Cám ơn Lữ chấp sự khen tặng, nhưng Đan đạo của ta cũng chỉ bình thường thôi, lưu lại Đại Tinh đan lâu là phù hợp. Ta sợ đứng không vững trong đan lâu quá cao cấp, như vậy, cáo từ trước.
Nói xong, Địch Cửu xoay người rời đi, hắn không thích dáng vẻ phách lối của gã râu dê. Chẳng qua là đích thân đến tìm kiếm hắn mấy lần mà đã tưởng gã có mặt mũi lắm sao?
Lữ Chiêu chau mày, đang định mở miệng thì bị Thân An ngăn cản:
- Nếu Địch đan sư đã có đan lâu, vậy ngươi quên đi.
Lữ Chiêu nhìn chằm chằm bóng lưng Địch Cửu, chỉ là tam phẩm Tiên Đan sư mà thôi, mình đích thân tìm tới cửa mà đối phương còn dám cự tuyệt. Hừ!
...
Tường Vân tiên trà lâu, Thân An gọi một bình tiên linh trà, chủ động rót một chén cho Địch Cửu rồi mới lên tiếng:
- Tại hạ mạo muội mời Địch đan sư đến, thật sự là vạn bất đắc dĩ.
Địch Cửu đang chuẩn bị kinh doanh tiên linh trà, thế nên hắn rất để ý đến hương vị ở những tòa lâu khác. Hắn nâng chén lên uống một ngụm rồi thầm lắc đầu. Tiên linh trà hắn đang uống đã thuộc về loại quý giá ở đây, bất quá nó còn kém xa tít tắp so với Đại Tinh Tiên Linh Trà.
- Không biết Thân đạo hữu tới tìm ta có việc gì?
Địch Cửu đặt chén trà trong tay xuống, mở miệng hỏi.
Tu vi Thân An mạnh hơn Địch Cửu rất nhiều, đáng lý hắn phải xưng hô y là tiền bối. Thế nhưng hiện tại xem ra Thân An dường như có chuyện muốn cầu cạnh hắn, gọi một tiếng tiền bối thì sẽ khiến hắn đàm phán bất lợi.
Thân An không bắt bẻ những vấn đề nhỏ nhặt như xưng hô, y dùng ngữ điệu nghiêm trọng trả lời:
- Địch đan sư, thiếu cung chủ nhà ta muốn tìm kiếm một Đan sư cộng sự giống như ngài. Chỉ cần Địch đan sư nguyện ý cùng ta đi Tinh Ma cung, ngài cứ thoải mái ra điều kiện.
Địch Cửu mỉm cười.
- Rất xin lỗi, hiện giờ ta chưa có ý định rời khỏi Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành.
- Vậy xin hỏi Địch đan sư sẽ ở lại trong bao lâu?
Thân An hình như đã đoán trước Địch Cửu chưa muốn rời khỏi đây, cho nên dứt khoát hỏi thời gian hắn lưu lại.
Địch Cửu trầm ngâm một chút rồi đáp:
- Khoảng bảy tám năm.
Mặc Vũ Xuân còn có thể kiên trì thêm một khoản thời gian, nếu như ở lại đây bảy tám năm mà chưa tìm được A Hàm Chân Ly Thủy thì hắn sẽ đến nơi khác tiếp tục tìm kiếm.
Thân An vậy bèn không tiếp tục thuyết phục nữa mà đưa cho hắn một miếng ngọc bài:
- Địch đan sư, đây là hành tẩu ngọc bài của Tinh Ma cung, nếu như ngươi gặp bất kỳ khó khăn gì tại Đại Đỉnh thì có thể lấy miếng ngọc bài này ra.
Biết Địch Cửu còn một bụng nghi vấn nên Thân An chủ động giải thích:
- Địch đan sư đã không nguyện ý rời đi Đại Đỉnh, vậy ta đành trở về mời thiếu cung chủ đến Đại Đỉnh thỉnh giáo Địch đan sư.
Địch Cửu nghe nói thế, trong lòng cảm thấy có chút hảo cảm. Hắn chưa từng nghe qua tên Tinh Ma cung, tuy nhiên từ phản ứng của Lô Khuê có thể thấy được Tinh Ma cung không hề đơn giản. Thiếu cung chủ đại tiên môn như vậy mà lại chủ động tới nơi này thỉnh giáo, đủ để chứng minh vị thiếu cung chủ kia không phải hạng người cao cao tại thượng mà hắn vốn không ưa.
Nghĩ vậy, Địch Cửu bèn sảng khoái tiếp nhận ngọc bài:
- Tốt, vậy ta đợi thiếu cung chủ của quý cung tới đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận