Thế Giới Thứ Chín

Chương 357

Mặc Vũ Xuân kinh ngạc nhìn Địch Cửu đang tu luyện, trong lòng nàng có hơi mê mang. Theo nhận biết của nàng, tu sĩ dù vô tư cách mấy nhưng dưới tình huống có biện pháp thì sẽ không cho phép nhân tố ngoại giới ngăn cản đại đạo của bản thân. Cho dù là tu sĩ Thiên Tịnh môn cũng sẽ không làm loại chuyện này.
Bác ái, thủ hộ là tôn chỉ của Thiên Tịnh môn, cũng là ý nghĩa truyền thừa của tông môn. Nhưng Địch Cửu lại hoàn toàn khác biệt, chỉ vì một người quen mà từ bỏ cả Thất Sắc Bàn Đào. Đệ tử Thiên Tịnh môn có quy tắc, tự thân cường đại mới là cơ sở để thủ hộ. Huống chi, Thất Sắc Bàn Đào rõ ràng vốn thuộc về Địch Cửu.
Địch Cửu mở mắt ra, dù bản thân đang ngồi trên tiên mạch nhưng hắn biết muốn chữa thương tại Chân Linh thế giới chỉ sợ không được.
Thiên địa quy tắc trong Chân Linh thế giới quá thấp, nếu muốn mau chóng khôi phục thương thế thì ngoại trừ tiên linh khí ra còn cần thiên địa quy tắc cao hơn.
- Hắc Hỏa, ta ra ngoài chữa thương, ngươi giúp ta khống chế phi thuyền đi.
Địch Cửu ném một chiếc nhẫn cho tiểu bọ hung, trong đó có rất nhiều tiên tinh, thậm chí có cả trung phẩm phi hành Tiên khí.
Không còn cách nào khác, trên người hắn bây giờ chỉ có món phi hành pháp bảo này là cái tốt nhất thôi.
- Ta cũng đi ra ngoài.
Mặc Vũ Xuân vội vàng nói.
Không đợi Địch Cửu đáp, nàng đã bổ sung:
- Trong đây tuy có một dòng Mộc linh mạch, chỉ là ta muốn cảm ngộ khí tức hư không, như vậy thương thế của ta sẽ tốt hơn.
Mặc dù Địch Cửu cho rằng ngoại trừ A Hàm Chân Ly Thủy ra thì những vật khác sợ là không thể trị liệu cho Mặc Vũ Xuân. Tuy nhiên nàng đã nói như vậy, đương nhiên hắn sẽ không ngăn cản.
Thông tin kia là Địch Cửu nghe được từ Tịnh Lạc Ôn. Sau đó chính hắn cũng tự tìm tòi trên Thế Giới Thư, A Hàm Chân Ly Thủy đích thật là đỉnh cấp Tiên linh, chuyên trị liệu vết thương do Thiên Hỏa Chi Linh gây ra.
- Đại ca, ta đã lên tới cấp mười rồi, nói không chừng...
Thụ đệ trông thấy cả Hắc Hỏa, Địch Cửu và Mặc Vũ Xuân đều ra ngoài liền nóng lòng muốn đi theo.
- Vậy cùng đi ra nào....
Địch Cửu bị thương quá nặng, vết thương này không đến mấy chục năm thì đừng hòng có chuyển biến tốt đẹp, còn may thức hải chưa bị sao, nguyên thần cũng không bị thương tổn.
Dù nguyên thần vẫn hoàn hảo nhưng tốc độ chữa thương của Địch Cửu lại vô cùng chậm chạp.
Một năm trôi qua, thân thể hắn mới miễn cưỡng có được chút huyết nhục.
Địch Cửu biết tuyệt đối không thể tiếp tục như vậy nữa, trải qua hơn một năm chữa thương, hắn đã hiểu tại sao mình không cách nào mau chóng khôi phục rồi.
Không phải do công pháp có vấn đề, ngược lại, Đại Khôn Luyện Thể Quyết và Tinh Hà Quyết đều có hiệu quả chữa thương phi thường tốt.
Nguyên nhân chủ yếu là bởi vì hắn không có tiên đan đỉnh cấp, đại đa số tiên đan trong tay hắn đều là cấp thấp, hơn nữa phẩm chất tương đối tầm thường. Chỉ có số ít đan dược hơi tốt trong giới chỉ của Dịch Trinh, tuy nhiên số này lại toàn là tiên đan để tu luyện, đã vậy người dùng phải là Đại La Tiên cảnh trở lên mới sử dụng được.
Nếu Địch Cửu muốn mau chóng khôi phục thì hắn nhất định phải tìm được tiên đan tốt hơn.
Hắn đang có rất nhiều tiên linh thảo, tuy hơi thiếu tiên linh thảo cấp cao, nhưng nếu tính số dưới cấp bảy thì có thể chồng chất thành cả một ngọn núi nhỏ.
Trên Địa Cầu có câu thành ngữ, ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi. Biện pháp duy nhất hiện giờ chính là biến tiên linh thảo trong Chân Linh thế giới thành tiên đan.
Hắn đã từng chuyên tâm luyện đan trong khoảng thời gian rất dài, lãng phí cả đống tiên linh thảo, thế nhưng ngay cả một viên Địa Nguyên Đan nhất phẩm mà cũng không luyện thành công.
Có lẽ do Tiên giới tiến vào thời kỳ hoàng hôn nên hắn mới thất bại.
Hiện giờ đang ở hư không, hắn muốn làm lại một lần xem sao, có khi lại luyện chế được tiên đan cũng không chừng.
Địch Cửu lấy tiên linh thảo dùng để luyện chế Địa Nguyên Đan và Chân Vân Đan ra, hai loại đan dược này đều là tiên đan nhất phẩm. Muốn luyện chế tiên đan chữa thương thì bước đầu nhất định phải luyện được hai loại tiên đan nhất phẩm đó, bởi vì đây là đan dược nhập môn để tấn cấp Tiên Đan sư.
Tu sĩ Chân Tiên mới cần dùng Địa Nguyên Đan để tu luyện, loại đan dược ấy đã không còn ích lợi gì đối với Địch Cửu. Nhưng vì trong Chân Linh thế giới có một đống Nguyên Tiên Thảo, cho nên Địa Nguyên Đan là đan dược tốt nhất để luyện tập.
Đáng tiếc tia đạo tắc màu vàng kia chạy mất rồi, nếu không sao hắn lại gặp phải tình trạng này...
Lấy dược liệu và Kiến Đỉnh ra, Địch Cửu lại hoài niệm tia đạo tắc nọ. Bình thường vốn Địch Cửu thấy nó chẳng mấy quan trọng, hiện tại nó đi mất thì hắn mới nhận ra nó có bao nhiêu là công dụng.
Luyện Đan sư có Kiến Đỉnh mà luyện chế không ra tiên đan, chuyện này thật sự quá là châm chọc.
Hắn đang định đưa Nguyên Tiên Thảo cùng vài cọng linh thảo phụ trợ vào Kiến Đỉnh thì trong lòng đột nhiên khẽ động.
Hắn trông cậy vào tia đạo tắc màu vàng không phải bởi vì nó ẩn chứa khí tức thiên địa và quy tắc đỉnh cấp sao?
Hết thảy quy tắc đều do các loại pháp tắc tạo thành, bây giờ hắn chưởng khống hơn một trăm đạo cơ sở pháp tắc, hơn nữa còn minh ngộ qua Tinh Hà đạo vận pháp tắc cấp Chân Tiên và Kim Tiên, vì sao tia thiểm điện kia phải trốn?
Thời điểm hắn nghèo túng, thiểm điện dám mặc xác hắn, tương lai hắn phát đạt, nếu nó muốn trở về thì nhất định hắn cũng sẽ mặc xác nó...
Loại gia hỏa chỉ có thể chung phú quý mà không thể cùng chung hoạn nạn này...
Quên đi thôi, nếu nó trở về thì có lẽ mình nên rộng lượng một chút, dù sao nó cũng là thứ mà người người đều muốn mà.
Địch Cửu tự an ủi bản thân rồi thở dài một phen, sau đó hắn tập trung tinh thần lại, khẽ phẩy tay tế Đạo Hỏa ra. Từng cây tiên linh thảo cấp một lần lượt được đưa vào Kiến Đỉnh, Tiên Diễm Đạo Hỏa cấp năm bừng lên thiêu đốt, số tiên linh thảo đó cấp tốc hòa tan.
Khi bắt đầu luyện đan, Địch Cửu hoàn toàn mặc kệ mọi chuyện khác.
Bất kể Địa Nguyên Đan hay Chân Vân Đan, Địch Cửu luyện chế không đến 1000 lô thì cũng phải được mấy trăm lô, ấy vậy mà vẫn thất bại.
Nhưng lần này khác hoàn toàn, Địch Cửu dung nhập cơ sở pháp tắc của bản thân và Tiên giới đạo tắc vào lò Kiến Đỉnh. Vẻn vẹn thời gian một nén nhang, Địch Cửu đã ngửi thấy đan hương khiến hắn vui vẻ không thôi.
Địch Cửu đặt toàn tâm toàn ý vào trong lò tiên đan trước mặt, đan quyết không ngừng dung hợp đan dịch, phân đan, thành hình, ngưng đan...
Lại thêm một nén nhang trôi qua, Địch Cửu theo bản năng đánh ra pháp tắc và đạo tắc do mình lý giải vào Thành Đan Quyết, kết quả là nhận được 12 viên Địa Nguyên Đan.
Địch Cửu biết hình dáng của món này, bởi vì hắn tịch thu được cả đống lớn Địa Nguyên Đan. Nhưng viên đan dược trên tay hắn rất lạ, bởi vì trên thân nó mang theo ba đạo đan văn.
Đây quả thật là lần đầu tiên hắn luyện ra tiên đan, nhưng Địch Cửu có lý giải khá sâu sắc với nó. Trong số tất cả tiên đan Địch Cửu từng gặp, không có một loại nào có đan văn trên thân cả.
Tiên đan mang theo đan văn hẳn đều là tiên đan đặc cấp.
Địch Cửu hưng phấn không thôi, hắn không ngờ lần đầu tiên mình luyện chế thành công lại ra cả Địa Nguyên Đan tam văn nhất phẩm đặc cấp.
Địch Cửu không vội vã luyện lô đan dược thứ hai, hắn bắt đầu chỉnh lý lại thu hoạch từ lô đan dược mới rồi. Trước đó thất bại cả ngàn lần, hiện tại vừa thử đã thành công, tuyệt đối không phải bởi vì trình độ Đan Đạo của hắn đột ngột tăng lên, cũng không phải do tu vi bước vào Kim Tiên tầng hai, nguyên nhân thật sự là nhờ hắn dung nhập cơ sở pháp tắc và đạo tắc của bản thân vào trong Kiến Đỉnh.
Ngoài ra còn nhờ hắn hoàn thiện các loại đan quyết nữa.
Tam văn tiên đan đương nhiên thuộc loại đặc biệt, tuy nhiên vẫn chưa phải là hàng tốt nhất. Địch Cửu muốn luyện chế ra tiên đan tốt hơn thì nhất định phải tiếp tục hoàn thiện quá trình luyện đan, hoàn thiện đan quyết.
Còn có vài điểm phải sửa lại, đó chính là trong tiên đan do hắn luyện có ẩn chứa khí tức Tiên Thiên Mộc nồng đậm, chắc chắn đây là do hắn sử dụng Kiến Đỉnh, hắn cần phải che giấu loại khí tức này, bằng không hậu hoạn vô tận.
Có lò tiên đan đầu tiên thành công, lòng tin của Địch Cửu tăng vọt, lô thứ hai, lô thứ ba...
Ban đầu, Địch Cửu vốn tận lực dung nhập đại đạo đạo tắc và cơ sở pháp tắc của mình. Sau này, hắn mới đột nhiên minh ngộ Đan Đạo đạo tắc, sau đó lập tức dung nhập Đan Đạo đạo tắc vào trong đan quyết.
Địch Cửu mơ hồ biết vì sao lại có chuyện như vậy. Không phải khả năng minh ngộ đạo tắc của hắn vượt qua những Đan sư khác, mà bởi vì hắn đã dùng mảnh vỡ Vũ Trụ Thai Mô để niết bàn nhục thân, dung hợp trở thành một thể với nó.
Vũ Trụ Thai Mô vốn là vạn vật khởi nguyên, khởi nguyên của ức vạn pháp tắc. Quan trọng hơn, mảnh vỡ màu xám ấy vốn là địa phương náu thân của tia đạo tắc màu vàng, trải qua thời gian lâu như thế, ít nhiều gì nó cũng dung nhập được một chút thiên địa quy tắc đạo vận từ tia thiểm điện kia. Hiện giờ hắn đây là đang được hưởng lợi quy tắc từ nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận