Thế Giới Thứ Chín

Chương 373

Sở dĩ Trì Nguyên Thanh bức thiết như vậy bởi vì Địch Cửu đích thật là Đan sư lợi hại nhất mà ông ta từng gặp qua, thế nhưng vạn nhất mà Địch Cửu luyện chế thất bại thật thì ông vẫn lựa chọn giết hắn. Nhưng sâu trong nội tâm ông hiểu rõ, nếu ngay cả Địch Cửu mà cũng thất bại thì có lẽ ông sẽ không tìm được Đan sư nào khác đến luyện chế Thất Khiếu Tụ Hồn Đan.
- Địch đan sư, ta cần luyện chế Thất Khiếu Tụ Hồn Đan vì nữ nhi của ta, Tuân Nhi. Hồn phách của Tuân Nhi bị phân liệt, nguyên thần không được đầy đủ. Ta chỉ có hai đoàn Thất Khiếu Vân Hoàng, năm đó ta tin lầm một tên Đan sư nên đã luyện hỏng mất một đoàn. Nếu giờ lại mất thêm nữa, nữ nhi của ta coi như không còn biện pháp cứu mạng.
Ngữ khí Trì Nguyên Thanh nghe cực kỳ thành khẩn.
Trên thực tế ý của ông chính là, nếu như ngươi luyện hỏng một đoàn này, vậy ta bắt buộc phải giết ngươi, bởi vì đây đoàn Thất Khiếu Vân Hoàng cuối cùng rồi.
Địch Cửu bình tĩnh nói:
- Thân là Đan sư, ta đương nhiên phải dùng toàn lực luyện chế đan dược, hơn nữa ta có tự tin thành công rất lớn. Tuy nhiên ta cần khẳng định trước với ông, bản thân ta chưa bao giờ dùng mạng của mình đặt cược vào việc luyện đan. Nếu mạng sống của ta gắn liền với lò đan dược này, vậy chẳng khác nào tạo thêm áp lực cho ta và hình thành một giao dịch không công bằng. Bất lợi đối với cả sự phát triển Đan Đạo của bản thân ta và việc luyện chế lò đan dược. Ông mà đồng ý đề nghị của ta thì chúng ta liền bắt đầu luyện chế, nếu ngược lại, ta lập tức cáo từ.
Trì Nguyên Thanh trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng cắn răng quyết định:
- Được, ta đồng ý với đề nghị của ngươi, ngươi nhất định phải luyện chế thành công một lò Thất Khiếu Tụ Hồn Đan cho ta.
Câu bất lợi đối với việc luyện chế lò Thất Khiếu Tụ Hồn Đan khiến Trì Nguyên Thanh hạ quyết tâm. Ông khẳng định Địch Cửu nhất định là cao thủ đàm phán, chỉ dùng một câu đã khiến ông bắt buộc phải thay đổi suy nghĩ của mình.
- Không thành vấn đề.
Địch Cửu đưa tay đánh ra hai tờ khế ước, nội dung khế ước chính là những gì hắn vừa mới nói.
Trì Nguyên Thanh chẳng muốn dài dòng, cấp tốc ký lạc ấn của mình lên trên khế ước.
Địch Cửu thu hồi một tờ rồi bảo:
- Ông lấy dược liệu ra đi, bây giờ ta sẽ bắt tay vào luyện chế luôn.
Trì Nguyên Thanh cẩn thận đưa một cái giới chỉ cho Địch Cửu.
- Dược liệu đều nằm trong này, ngươi tự xem đi, ta đợi ở đây.
Ông ta vốn muốn nói đây là số dược liệu cuối cùng, nhưng nghĩ tới khả năng sẽ tạo thành áp lực cho Địch Cửu, Trì Nguyên Thanh đành cưỡng ép nuốt câu đó xuống bụng.
Địch Cửu gật đầu, tiếp nhận giới chỉ, lần nữa tiến vào cấm chế của mình. Hắn tin tưởng chỉ cần Trì Nguyên Thanh không ngốc thì ông ta chắc chắn sẽ không đến quấy rầy hắn luyện đan.
Trong giới chỉ, tiên linh thảo có hơn một trăm loại, ở chính giữa có một hộp bạch ngọc hơi ba động, loại ba động này dường như có thể cộng minh với thần hồn.
Địch Cửu biết, cái hộp ấy chắc chắn đang chứa Thất Khiếu Vân Hoàng.
Ngoài ra còn có một viên ngọc giản giới thiệu cực kỳ kỹ lưỡng về đan phương Thất Khiếu Tụ Hồn Đan. Kỳ thật điều gian nan nhất trong việc luyện chế Thất Khiếu Tụ Hồn Đan không phải do không nắm rõ đan phương, mà là công đoạn chiết xuất Thất Khiếu Vân Hoàng.
Địch Cửu đọc tới đọc lui đan phương hai lần rồi mới mở hộp ngọc ra.
Thất Khiếu Vân Hoàng thật giống như một khối đậu hũ vậy, nó có màu ngà sữa, nằm trong hộp ngọc mà hơi rung rung nhẹ.
Địch Cửu dọn dẹp Kiến Đỉnh, tế ra Đạo Hỏa, đồng thời dùng thần niệm đưa Thất Khiếu Vân Hoàng vào trong lò đan.
Thất Khiếu Vân Hoàng vừa rơi vào trong Kiến Đỉnh đột nhiên trở nên không thể khống chế. Nó khác hẳn với dược liệu bình thường, tiên linh thảo khác chỉ cần dùng đan quyết khống chế, sau đó chiết xuất hóa dịch là được.
Thất Khiếu Vân Hoàng vốn là đỉnh cấp chí bảo có quan hệ với hồn phách, non mềm không gì sánh nổi. Vừa đưa nó vào trong Kiến Đỉnh, Địch Cửu lập tức hiểu được vì sao Thất Khiếu Vân Hoàng không thể dùng phương thức bình thường để chiết xuất.
Địch Cửu vừa dùng đan quyết bao trùm Thất Khiếu Vân Hoàng vừa thẩm thấu từng đạo Đan Đạo pháp tắc của bản thân vào. Khí tức sinh cơ cường đại của Kiến Đỉnh cùng Đạo Hỏa uyển chuyển giúp Địch Cửu khống chế nó.
Địch Cửu thầm vui vẻ, công đoạn chiết xuất Thất Khiếu Vân Hoàng gian nan gấp mấy lần so với hắn tưởng tượng, cũng may hắn có Kiến Đỉnh và Đạo Hỏa. Lại thêm, hắn thấu hiểu cơ sở pháp tắc cực sâu và cũng nhờ trước đây hắn từng mượn tia đạo tắc màu vàng để hoàn thiện Đan Đạo bản thân. Nếu chỉ thiếu một trong những thứ kể trên thôi thì lò đan dược này đã thất bại chắc rồi.
Thất Khiếu Vân Hoàng quả nhiên rất khó chiết xuất, Địch Cửu không tin trừ hắn ra còn ai có thể chiết xuất được. Nghĩ lại thì hình như hắn ra giá cả lò đan dược này hơi thấp rồi.
Từng tia tạp chất trong Thất Khiếu Vân Hoàng bị đan quyết ép ra. Qua tròn hai canh giờ, Địch Cửu mới hoàn thành việc thanh tẩy tạp chất. Thất Khiếu Vân Hoàng phát ra ánh sáng long lanh, nhìn qua có cảm giác cực kỳ thư sướng.
Địch Cửu vừa dùng đan quyết bao bọc Thất Khiếu Vân Hoàng vừa dùng thần niệm đưa số tiên linh thảo còn lại vào đan lô. So với Thất Khiếu Vân Hoàng, chiết xuất số tiên linh thảo còn lại thật sự là quá đơn giản.
Các loại tạp chất bị Địch Cửu ném ra bên ngoài, dược dịch tinh khiết lập tức dung hợp.
Địch Cửu chiết xuất Thất Khiếu Vân Hoàng mất hẳn hai canh giờ, còn tất cả tiên linh thảo khác cộng lại cũng chỉ mất nửa nén hương mà thôi.
Dược liệu chiết xuất xong, quá trình phân đan, thành đan đối với Địch Cửu mà nói thật sự rất đơn giản.
Thêm một nén nhang nữa trôi qua, trong đan lô phiêu khởi từng đạo mây mù, Địch Cửu nhanh chóng đánh ra mấy đạo đan quyết, sau đó hắn cầm lấy chín viên đan dược trắng tinh lên. Hắn bỏ năm viên cửu văn đặc cấp vào bình ngọc rồi thu vô giới chỉ, bốn viên còn lại thì đặt vào một bình ngọc khác để chuẩn bị giao cho Trì Nguyên Thanh.
Ở bên ngoài, Trì Nguyên Thanh đang sốt ruột đi qua đi lại trước cấm chế, ông ta không dám liều lĩnh quấy rầy Địch Cửu, bởi vậy trong lòng ông vẫn luôn lo lắng không thôi.
Thất Khiếu Tụ Hồn Đan không có đan hương, Trì Nguyên Thanh ở bên ngoài hoàn toàn không biết lò đan dược này luyện chế ra sao rồi.
Sau ba canh giờ, Địch Cửu rốt cục mới mở cấm chế ra.
- Thế nào? Thế nào rồi?
Trì Nguyên Thanh sốt sắng bước lên hỏi, nếu không phải trước đó hai người đã ký khế ước, nói không chừng hiện giờ ông đã tiến lên bắt Địch Cửu lại.
Địch Cửu cầm bình ngọc trong tay cho đối phương xem:
- May mắn không làm nhục sứ mệnh, đã luyện chế thành công Thất Khiếu Tụ Hồn Đan cho ông đây.
- A...
Trì Nguyên Thanh thốt lên. Thật ra, trong lòng ông vốn không tin tưởng Địch Cửu có thể luyện chế thành công Thất Khiếu Tụ Hồn Đan. Những năm qua, số Đan sư bị Trì Nguyên Thanh đuổi đi và giết chết đã đếm không xuể nữa rồi, rất nhiều Đan sư biết rõ thù lao ông cho rất cao nhưng không hề dám tới đây luyện đan.
Vừa vặn gặp phải Luyện Đan sư có thể luyện chế một lò tiên đan đặc cấp như Địch Cửu, ông hầu như không còn lựa chọn nào khác. Nào ngờ...
- Tạ ơn, tạ ơn ngươi...
Trì Nguyên Thanh run rẩy cảm tạ.
Địch Cửu từ tốn nói:
- Đây là giao dịch mà thôi, không cần tạ ơn. Nhưng lò đan dược này đích thật phi thường khó luyện chế, nếu đổi lại người khác thì e rằng đã sớm thất bại. Cho nên giá cả mà ông bỏ ra cho lò đan dược ấy chẳng phải rất cao.
- Ta lập tức tăng giá.
Trì Nguyên Thanh lo lắng nhìn bình ngọc trong tay Địch Cửu, với tu vi Tiên Vương, ông nắm chắc mình có thể giết chết Địch Cửu trước khi hắn kịp hủy đi bình Thất Khiếu Tụ Hồn Đan. Nhưng Trì Nguyên Thanh không dám mạo hiểm như vậy, ông đã kiến thức qua trình độ Trận Đạo của Địch Cửu, thật sự rất lợi hại.
Địch Cửu lắc đầu:
- Không cần, nếu đã ký kết khế ước rồi, vậy cứ dựa theo khế ước mà làm thôi.
- Tốt, tốt.
Trì Nguyên Thanh không chút do dự cầm ra một tấm khế ước nhà, trừ đi ấn ký của bản thân đồng thời viết vào thông tin tự nguyện chuyển nhượng rồi mới giao khế ước nhà cho Địch Cửu.
Địch Cửu chỉ cần in ấn ký của bản thân lên đây là có thể trở thành chủ nhân mới của cửa hàng.
Địch Cửu nhìn thoáng qua liền biết Trì Nguyên Thanh không hề làm bộ làm tịch. Hắn tiếp nhận khế ước nhà, đồng thời đưa bình ngọc cho Trì Nguyên Thanh:
- Đan dược cho ông này, vận may của ta bộc phát, ngẫu nhiên luyện chế được một viên lục văn đặc cấp tiên đan, ông may mắn thật, đây là lần đầu tiên ta luyện chế được lục văn đặc cấp tiên đan đấy.
Hiện giờ Trì Nguyên Thanh chẳng nghe lọt tai Địch Cửu nói cái gì nữa, ông ta vội vàng mở bình ngọc ra cẩn thận quan sát đan dược bên trong.
- Cáo từ.
Vật đã tới tay, Địch Cửu đương nhiên không tốn thời gian thêm ở đây, hắn ôm quyền rồi xoay người rời đi trước. Chỉ mấy bước chân đã ra khỏi phòng. Khốn trận cấp sáu do Trì Nguyên Thanh bố trí không thể cản nổi hắn.
- Hảo đan, hảo đan, hai viên tam văn, một viên tứ văn, quả thật có một viên lục văn đặc cấp Thất Khiếu Tụ Hồn Đan.
Trì Nguyên Thanh kích động đến mức run rẩy, ông ta biết nữ nhi của mình được cứu rồi.
Trì Nguyên Thanh gấp gáp bước vào bên trong một gian phòng, một thiếu nữ có sắc mặt tái nhợt đang nằm trên giường, Trì Nguyên Thanh run run lấy viên lục văn đặc cấp Thất Khiếu Tụ Hồn Đan đưa vào trong miệng thiếu nữ nọ...
Vẻn vẹn nửa nén hương sau, sắc mặt thiếu nữ liền hồng nhuận lên trông thấy, khí tức của nàng cũng dần tăng lên, chẳng mấy chốc, nàng mở mắt, kinh ngạc nhìn Trì Nguyên Thanh, khẽ hỏi:
- Cha, cha, con... khỏe rồi ư?
Trì Nguyên Thanh dụi khóe mắt ửng đỏ:
- Đúng vậy, Tuân Nhi khỏe rồi, thực sự khỏe rồi.
Ông đã phải chờ viên Thất Khiếu Tụ Hồn Đan này quá lâu rồi.
Ông nhất định phải cảm tạ vị Địch đan sư kia, nếu không nhờ Địch đan sư, làm sao ông có thể cứu mạng con gái mình được.
- Địch đan sư...
Trì Nguyên Thanh theo bản năng thốt lên, sau đó lập tức biến sắc, Địch Cửu ấy vậy mà không còn ở trong phòng nữa.
Chuyện này chứng tỏ Địch Cửu không để vào mắt Tiên Khốn Trận cấp sáu, người này chắc chắn phải là Đại Tiên Trận sư cấp sáu trở lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận