Thế Giới Thứ Chín

Chương 336

Địch Cửu ngừng lại lần nữa, bởi vì hắn nhìn thấy một cái kén đỏ to lớn có kích thước chừng một trượng trên phương viên. Trong kén dường như có một loại khí tức sinh mệnh đang không ngừng rung động.
Nếu không phải khí tức từ kén không liên quan gì tới hỏa diễm, và Địch Cửu cũng không nhận thấy được bất kỳ cảm giác nóng rực nào từ nó thì dám hắn đã nghĩ nó chứa Thiên Hỏa Chi Linh rồi.
Thời điểm khi Địch Cửu muốn qua đấy nhìn một chút thì chợt phát hiện có gì đó không đúng, bên ngoài cái kén còn có một tầng cấm chế thiên nhiên. Cấm chế này hẳn là tiên trận gần bằng cấp 6.
Hắn buông Mặc Vũ Xuân ra rồi bảo:
- Ta đi xem cái kén kia một chút, ngươi không cần theo đâu. Ngươi đừng lo, ta vẫn ở trong tầm mắt ngươi chứ không đi xa. Ngươi mà đi cùng sẽ ảnh hưởng tới việc của ta đấy.
Sau khi dặn dò Mặc Vũ Xuân xong, Địch Cửu mới bước qua bên đó. Thần niệm hắn cảm nhận được Mặc Vũ Xuân không đi theo bèn nhẹ nhàng thở ra một hơi. Xem ra nàng ta có thể nghe hiểu chút chút rồi.
Cấm chế Tiên trận cấp 5 hoàn toàn không mang lại cho hắn chút khó khăn nào, Địch Cửu chẳng mất nhiều thời gian đã mở được nó ra.
Tiến vào Tiên giới nhiều năm như thế, ngoại trừ thành lập Tinh Không Tiên Thành thì toàn bộ thời gian hắn đều dùng để nghiên cứu trận đạo. Vì thế mà lúc này Địch Cửu đã là Tiên Trận Vương cấp 6 nhưng tu vi vẫn là Chân Tiên tầng 4 như cũ.
Tuy nhiên hắn đã sớm chuẩn bị xong, chờ sau khi bước vào Tiên Trận Vương cấp 7, Địch Cửu nhất định sẽ dành tất cả thời gian để đề thăng tu vi.
Hoặc nói, nếu lần này hắn thành công và đạo hỏa có thể niết bàn, Địch Cửu sẽ ngưng việc tập trung vào trận pháp lại mà đem hết thảy tinh lực chuyển vào việc tu luyện.
Dù sao đối với một tu sĩ mà nói, tu luyện mới là việc quan trọng nhất.
Sau khi mở cấm chế ra, Địch Cửu bèn thử đưa tay sờ vào bên trong, cái kén ấy lạnh buốt, chẳng có lấy nửa điểm nhiệt độ.
Bên cạnh kén còn có những hòn đá màu trắng rất nhỏ, không biết là có tác dụng gì.
Xem ra cái này không phải Thiên Hỏa Chi Linh rồi. Địch Cửu dùng sức xé rách cái kén ra, thế nhưng vỏ ngoài của nó lại cứng rắn vô cùng, lấy thực lực hắn vậy mà không thể xé mở được.
Hắn rất muốn lấy Thiên Sa Đao bổ xuống nhưng lại sợ bên trong là một sinh mệnh đang thai nghén, vạn nhất đao ý của hắn ăn mòn sinh mệnh kia thì nó nhất định sẽ chết mất.
Chi bằng mang cái kén đỏ đi, bỏ vào thế giới Chân Linh của mình rồi nói tiếp vậy.
Đừng bảo Địch Cửu làm việc không có phòng bị, xem như có đi nữa thì với tốc độ này hắn muốn thoát cũng chẳng được.
Sau một khắc, hắn liền cảm nhận được tinh huyết bên trong cơ thể bị một cây châm đâm vào rồi hút đi thật nhanh. Địch Cửu liền hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng hắn không khỏi giận dữ, sinh mệnh đang thai nghén cái quái gì chứ, đây chính là Ác Ma ăn không nhả xương thì có. Mấy viên đá màu trắng bé nhỏ kia hẳn là xương cốt tu sĩ chết đi để lại rồi.
Không biết phải có bao nhiêu tu sĩ vẫn lạc mới khiến cốt thạch nơi đây nhiều đến vậy.
Thiên Sa Đao nhanh chóng được Địch Cửu tế ra. Hắn không định chém cái kim châm đang đâm vào người mình, bởi vì với nhục thân Thần cấp của hắn mà còn chẳng có lấy nửa phần chống cự thì chưa chắc một đao này có thể chém đứt nó.
Nói một cách khác, chính hắn dù có chém được thì cái kén đỏ vẫn sẽ đâm ra cái châm khác thôi, ai khẳng định nó không có cái thứ hai chứ?
Phong Tiêu Đao - một trong ba loại đao có khí thế lớn nhất của Địch Cửu trực tiếp bổ thẳng về phía kén đỏ. Khí thế đao ý được bổ ra cuốn thẳng không lùi bước, cứ như thể không bổ đôi được thứ to lớn ấy ra thì tuyệt không thu hồi.
Có lẽ kén đỏ không nghĩ tới sau khi đối thủ bị kim châm của nó hấp thụ tinh huyết mà lại chẳng thèm để ý, ngược lại còn dám dùng pháp bảo bổ vào cái kén lớn của mình. Dựa theo trước đây, con mồi phải đánh vào kim châm trước để giải trừ nguy cơ bản thân mới đúng chứ.
“Răng rắc!”
Ngay lúc kén đỏ bắt đầu hấp thu tinh huyết Địch Cửu thì nó cũng bị đao của hắn chém thành một vết nứt.
Chỉ là vết nứt vừa bị bổ ra thì đã nhanh chóng khôi phục. Nhưng hắn làm gì cho nó cơ hội chữa thương, Địch Cửu lập tức vươn tay đánh xuống một đạo Thái Cổ Lôi Văn đầy uy lực.
Lôi đạo kịp thời đánh vào vết rách chỉ mới khôi phục được một ít, nó tiếp tục bị oanh tạc lần nữa.
“Răng rắc!”
Kén lớn vỡ ra hoàn toàn.
Cùng lúc đó, khí nóng kinh khủng liền ập vào mặt hắn.
Hắn căn bản không chờ kén đỏ phản ứng, bàn tay hé mở liền cuốn nó vào thế giới Chân Linh.
Kinh châm bên hông vẫn không ngừng hấp thu tinh huyết từ hắn, Địch Cửu chẳng buồn quan tâm tới nó, hắn chỉ ngơ ngác ngước nhìn một đóa hỏa diễm có hình dạng không khác gì nhân sâm đang lơ lửng trước mặt.
Không lẽ đây chính là Thiên Hỏa Chi Linh?
“Kẹt! !!”
Một tiếng xé rách thật dài phát ra từ ngọn lửa có hình dạng nhân sâm kia, cùng lúc đó đóa hỏa diễm điên cuồng quét về hướng Địch Cửu.
Không cần Địch Cửu ra lệnh, hắc hỏa nhanh chóng hóa thành vòng phòng hộ màu đen bao lấy hắn. Thế nhưng chính hắn cũng cảm nhận có lẽ đạo hỏa của mình sẽ không kiên trì được lâu.
Địch Cửu một bên luyện hóa hỏa diễm, một bên thì thúc giục đạo hỏa thôn phệ Thiên Hỏa Chi Linh để niết bàn.
Nếu không có Địch Cửu, đừng bảo là thôn phệ hỏa diễm, sợ rằng nó còn bị hỏa diễm thôn phệ ngược lại kia kìa.
May mắn trong thời gian ngắn hắn đã đưa ra lựa chọn chính xác.
Tuy nhiên hắn vẫn không ngăn nổi Thiên Hỏa Chi Linh bào mòn vòng bảo hộ từ hắc hỏa. Hỏa diễm đáng sợ thế này, một khi đạo hỏa bị xé rách thì hắn tuyệt đối không có đường sống.
Không, có lẽ vẫn còn, phao cứu sinh của hắn bây giờ là luyện thể. Tổng cương Đại Khôn Luyện Thể Quyết của hắn không tệ, thế nhưng bởi vì bị quy tắc thiên địa khi còn ở Tu chân giới hạn chế nên hắn chỉ tu được tới Thần cấp nhục thân mà thôi.
Mà từ lúc tới Tiên giới hắn vẫn một mực bận rộn không ngừng, đừng nhắc đến việc tìm kiếm nơi luyện thể, suýt tí thì chỗ tu luyện còn không có nữa kìa.
Hiện tại tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, Địch Cửu nhất định phải đột phá Thần cấp thì mới có khả năng sống sót.
Tiên Phàm không chỉ có riêng hỏa diễm và vạn vật bao la trên vũ trụ, mà nó còn phải phù hợp với đại đạo thiên địa. Hắn muốn tăng cấp nhục thân thì nhất định phải có bảo vật niết bàn.
Bảo vật tốt nhất để luyện thể niết bàn chính là Hỗn Độn Thanh Địch nhưng hắn lại không có. Giờ khắc này, thứ duy nhất Địch Cửu có thể lấy ra là một khối nhỏ mảnh vỡ Vũ Trụ Thai Mô.
E rằng trên toàn bộ thế giới cũng chỉ có duy nhất một mình Địch Cửu là dùng khối nhỏ quý giá ấy để niết bàn nhục thân.
Việc mảnh vỡ có thể cứu mạng hắn hay không Địch Cửu vô cùng rõ ràng, đây không phải do hắn mà chủ yếu ở tiểu thạch ấy. Nếu như hắn và nó hữu duyên thì thành công mỹ mãn, còn không, vậy hắn chỉ có thể chấp nhận bị Thiên Hỏa Chi Linh này đốt thành tro bụi.
Đại Khôn Luyện Thể Quyết được Địch Cửu điên cuồng vận chuyển, đồng thời hắn cũng cố gắng câu thông với hòn đá trong thức hải, hắn muốn mượn nhờ hỏa diễm kinh khủng ấy nhằm niết bàn khiến nhục thân thăng hoa.
Ngay khi thần niệm Địch Cửu cảm ứng tới hòn đá xám thì tia đạo tắc màu vàng kia cũng cảm nhận được.
Thiểm Quang bắt đầu tức giận nhảy lên cứ như đối kháng với đề nghị từ hắn. Nếu Địch Cửu sử dụng tiểu thạch này rồi thì Thiểm Quang biết náu thân ở nơi đâu.
Sở dĩ nó lưu lại trong thức hải Địch Cửu không phải vì nhìn trúng hắn, thứ nó nhìn trúng là mảnh vỡ Vũ Trụ Thai Mô. Cộng với việc tiểu thạch là được Địch Cửu nhặt về, đồ vật thuộc về hắn nó sẽ không cướp đoạt.
Thấy Thiểm Quang kia tức giận nhưng Địch Cửu chẳng thèm để ý tới nó. Mạng nhỏ sắp tiêu tới nơi rồi, dù Thiểm Quang có lợi hại tới đâu đi chăng nữa hắn cũng muốn bảo trụ bản thân trước rồi nói.
“Oanh!”
Vòng bảo hộ từ hắc hỏa đã bị xé rách.
Thiên Hỏa Chi Linh chỉ mới quét qua có một chút liền cuốn sạch quần áo Địch Cửu và bắt đầu thiêu đốt nhục thân hắn.
Khí tức đáng sợ từ ngọn lửa truyền đến kết hợp với loại đau đớn dày vò kia khiến hắn xém chút nữa là đã hôn mê bất tỉnh. Hắn dùng nghị lực cứng rắn nhất của mình để duy trì Nguyên Thần và ý chí, dù nhục thể đã dần bị hòa tan thì Địch Cửu vẫn điên cuồng vận chuyển Đại Khôn Luyện Thể Quyết, đồng thời dùng mảnh vỡ Vũ Trụ Thai Mô niết bàn nhục thân.
Nếu ngất đi thời khắc này thì cầm chắc cái chết rồi.
Đại Khôn Luyện Thể Quyết dùng tốc độ nhanh nhất thông qua cơ sở pháp tắc mà thẩm thấu vào trong mảnh vỡ khiến nó hóa thành giọt linh dịch chí thuần hòa hợp với nhục thân hắn. Nhục thân được luyện thể cũng nhanh chóng tăng cấp.
Còn Thiểm Quang kia thì lao ra từ mi tâm của Địch Cửu, vờn quanh trên đỉnh đầu hắn một vòng rồi mới trực tiếp trốn vào trong hư không.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận