Thế Giới Thứ Chín

Chương 449

Tâm thần Mễ Tịch thành chủ cứ lo lắng không yên, trong số những người đi đến tiệm cơm Hòa Bình gây phiền phức cho Địch Cửu, người duy nhất bình yên vô sự chính là lão. Đến tận bây giờ mà Địch Cửu vẫn không tìm tới cửa, khiến cho trái tim của Mễ Tịch không thể yên được.
Cũng may, hôm nay rốt cục đã nghe thấy tin tức Địch Cửu đi đến phủ thành chủ, sau khi nhận được tin, Mễ Tịch lập tức ra tiếp đón.
- Địch huynh, ta chờ ngươi đến từ lâu rồi.
Mễ Tịch mở miệng liền ra vẻ rất hạ mình.
Lần trước Địch Cửu đã gieo xuống quy tắc ấn ký trên người Mễ Tịch, sở dĩ lưu lại lão là vì gia hỏa này rất biết nắm bắt thời cơ, trong phạm vi nhất định còn tính là khá an phận.
- Mễ thành chủ, sau nay cứ gọi thẳng tên của ta đi, mặc dù trước đó ngươi làm vài chuyện khiến ta không mấy vui vẻ, bất quá những chuyện đấy đều đã qua rồi. Sau này ta còn có rất nhiều chỗ cần Mễ thành chủ hỗ trợ.
Địch Cửu mỉm cười, nói.
Kết giao với loại người như Mễ Tịch thì cần phải cho lão đầy đủ tôn trọng, nếu không chẳng bằng giết chết lão.
- Tốt, đa tạ Địch đạo hữu.
Mễ Tịch quả nhiên không già mồm, tuy lão được Địch Cửu thả một lần, tuy nhiên dù sao lão cũng là một vị thành chủ. Với tu vi không quá cao mà lão vẫn có thể lên làm thành chủ Đại Đỉnh Tiên Thành, người này tuyệt đối may mắn. Phải biết chức thành chủ của lão không phải hư danh, tuy nói không làm gì được những cường giả đỉnh cấp, nhưng bọn họ muốn hành sự gì tại Đại Đỉnh Tiên Thành thì vẫn phải cho lão mấy phần mặt mũi.
Địch Cửu gật đầu:
- Mễ thành chủ, có thể mang ta đi xem truyền tống trận tiến về Tứ Phương tiên lục hay không? Ta muốn biết truyền tống trận này tại sao lại hư mất.
Mễ Tịch thầm thở dài, chuyện này hẳn là còn chưa kết thúc. Địch Cửu muốn điều tra truyền tống trận đến Tứ Phương tiên lục, chắc chắn sẽ rất ồn ào.
Nghĩ là nghĩ vậy, nhưng Mễ Tịch hiểu rõ địa vị của mình hiện giờ, thế nên lão vội đáp:
- Địch Cửu đạo hữu, xin mời đi theo ta.
Truyền tống trận đến tứ đại tiên lục xây dựng tại Truyền Tống đại điện ở phía sau phủ thành chủ. Không chỉ Tứ Phương tiên lục, kể cả truyền tống trận đến những tiên lục khác cũng đều được đặt ở đây.
Truyền Tống đại điện luôn được hộ trận bảo vệ, người có thể sử dụng loại truyền tống trận này để tiến về các đại tiên lục đương nhiên không phải kẻ bình thường. Nếu tu sĩ bình thường muốn lui tới tứ đại tiên lục, chỉ có thể truyền tống từ địa phương khác, hoặc tự mình bay qua. Còn truyền tống trận chỉ dùng để phục vụ một số ít người đặc biệt mà thôi.
Vừa tiến vào Truyền Tống đại điện, sắc mặt Địch Cửu liền trầm xuống.
Truyền tống trận của tam đại tiên lục kia đều có người trông coi, còn thành lập hộ trận, đồng thời bảo dưỡng vô cùng tốt.
Mà vị trí truyền tống trận Tứ Phương tiên lục, ngoại trừ mấy chữ “truyền tống trận Tứ Phương tiên lục” còn có thể thấy rõ ràng, những thứ trên truyền tống trận gần như đã sớm bị lấy sạch.
- Chuyện gì xảy ra?
Địch Cửu lạnh lùng hỏi.
Mễ Tịch ôm quyền, trả lời:
- Địch đạo hữu, chuyện này thật đúng là không có bao nhiêu quan hệ với Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, năm đó khi Tứ Phương tiên lục tiến vào thời đại hoàng hôn, một đám cường giả từ Tứ Phương tiên lục liền truyền tống tới đây...
Địch Cửu nghi hoặc hỏi:
- Mễ thành chủ, ngươi nói là khi Tứ Phương tiên lục tiến vào thời đại hoàng hôn, Đại Đỉnh liền biết chuyện rồi ư?
Mễ Tịch gật đầu:
- Đúng vậy, những cường giả Tứ Phương tiên lục kia rất ích kỷ, bọn họ cảm thấy Tứ Phương tiên lục chắc chắn đã tiến vào hoàng hôn, cho nên vừa đến Đại Đỉnh Tiên Thành liền nhanh chóng rời xa. Sở dĩ truyền tống trận bị phá hư là bởi vì có một tên Tiên Đế lấy đi vật liệu trọng yếu, sau đó đưa cho Dạ Hy Tiên Đế...
Dạ Hy không phải kẻ dễ trêu chọc, trên danh nghĩa, ông ta là đệ nhất cường giả trên tứ đại tiên lục, nếu là người hiền lành, dễ nói chuyện thì sẽ không leo lên nổi vị trí này. Mễ Tịch biết Địch Cửu cũng không phải là kẻ hay chịu thua thiệt, hiện tại Địch Cửu hỏi thăm truyền tống trận đến Tứ Phương tiên lục, rõ ràng là hắn xuất thân từ nơi đó.
Dạ Hy cầm đi Tiệt Thổ của Tứ Phương tiên lục truyền tống trận, Địch Cửu không tìm Dạ Hy đòi lại mới là chuyện lạ. Chỉ cần Địch Cửu gặp mặt Dạ Hy, chắc chắn sẽ xảy ra một trận đại chiến đỉnh cấp.
Hơn nữa, Mễ Tịch hoài nghi dù Địch Cửu không chủ động đi tìm Dạ Hy, Dạ Hy sớm muộn gì cũng sẽ tìm tới đây để gây sự với Địch Cửu. Người khác không biết chủ nhân phía sau Hữu Đỉnh đan lâu là Dạ Hy, Mễ Tịch thì lại rất rõ. Địch Cửu giết chết hội chủ Hữu Đỉnh đan lâu Phó Giác, chuyện này Dạ Hy sẽ bỏ qua sao? Mễ Tịch đương nhiên không tin Dạ Hy lại bỏ qua.
- Có phải Tiệt Thổ hay không?
Địch Cửu lạnh giọng hỏi.
Thân là Tiên Trận Đế cấp chín, hắn đương nhiên biết rõ Không Gian Truyền Tống Trận cự ly siêu xa cần vật liệu trọng yếu là Tiệt Thổ. Ngay cả khi truyền tống trận bị dỡ bỏ, Tiệt Thổ vẫn có thể dùng vào việc khác.
Giá trị Tiệt Thổ vốn không cách nào định giá, mà lại cực kỳ thưa thớt.
- Đúng vậy, chính là Tiệt Thổ.
Mễ Tịch thành thật đáp.
- Tên Tiên Đế dỡ bỏ Tiệt Thổ kia là ai?
Ngữ khí Địch Cửu bình tĩnh trở lại, đám vương bát đản này, còn có gia hỏa cướp đoạt bảo vật trấn áp khí vận Tiên giới nữa, hắn không giết sạch thì trong lòng thật sự không thoải mái.
- Là tông chủ Thiên Đao tông - Nhan Cổ Thần, người này có điểm khá giống Địch đạo hữu, chính là quanh năm vác trên lưng một thanh trường đao.
Mễ Tịch cảm thán trả lời, tông chủ Thiên Đao tông Nhan Cổ Thần tạo ấn tượng rất sâu cho lão, đây tuyệt đối là cường giả đỉnh cấp chính cống.
Địch Cửu khẽ giật mình, hắn vốn đoán là Dịch Mãng Tiên Đế của Dịch Vận Tiên Tông, bởi vì Tứ Phương Thần Đỉnh - chí bảo trấn áp khí vận Tứ Phương tiên lục rất có thể là bị Dịch Mãng Tiên Đế lấy đi.
Chỉ có loại gia hỏa vì tư lợi ấy mới có thể dỡ bỏ vật liệu truyền tống trận để đưa cho người khác.
Coi như không phải Dịch Mãng Tiên Đế, tùy tiện là một tên Tiên Đế nào khác của Tứ Phương tiên lục thì Địch Cửu đều không cảm thấy ngoài ý muốn. Nhưng chỉ có vị tông chủ Thiên Đao tông này là khiến Địch Cửu kinh ngạc vô cùng.
Địch Cửu vốn có hảo cảm Thiên Đao tông, Đại Khôn Quyết tổng cương của hắn đến từ Thiên Đao tông. Sau khi Thiên Đao tông ở tu chân giới bị diệt vong, di chỉ vẫn còn bao quanh lấy một loại đao ý hạo nhiên chính khí. Tông môn tâm hoài chính nghĩa mới có loại hạo nhiên thiên địa chính khí kia, chỉ bằng điểm này đã đủ để Địch Cửu tôn trọng Thiên Đao tông.
Thậm chí hiện tại trong giới chỉ của hắn vẫn còn giữ lại Thiên Đao của Thiên Đao tông, từ khi lấy được đến nay hắn chưa từng dùng tới, chính là vì muốn tìm cơ hội trả lại thanh Thiên Đao này cho bọn họ.
Hiện tại nghe nói Tiệt Thổ là do Nhan Cổ Thần tháo ra, sau đó đưa cho Dạ Hy, chuyện này thật sự khiến Địch Cửu rất khó tiếp nhận.
Địch Cửu thở dài, hắn biết, bất kỳ một tông môn nào, dù chính khí cách mấy thì vẫn sẽ có những kẻ như vậy tồn tại.
- Ngươi biết Nhan Cổ Thần hiện giờ đang ở đâu không?
Địch Cửu vẫn muốn đến hỏi Nhan Cổ Thần một lần, chẳng lẽ y không biết dỡ bỏ truyền tống trận sẽ khiến tu sĩ ở Tứ Phương tiên lục chỉ có thể ở lại Hoàng Hôn Tiên Giới chờ chết sao?
Không phải tất cả tu sĩ đều có thể giống như hắn, từ Lôi Phù đảo mà rời khỏi Tứ Phương tiên lục.
Mễ Tịch lắc đầu:
- Năm đó, sau khi Nhan Cổ Thần phá hủy truyền tống trận, tặng Tiệt Thổ cho Dạ Hy xong, liền rời khỏi vùng hư không này, không ai biết y đi đến nơi nào.
Dừng một chút, Mễ Tịch mới ngập ngừng nói tiếp:
- Có lẽ... Dạ Hy biết.
- Thiên Tịnh môn Nghiên Huệ không biết Tứ Phương tiên lục hoàng hôn?
Địch Cửu nghĩ đến đạo cô mang Mặc Vũ Xuân đi, hắn cảm giác Nghiên Huệ rất mạnh, theo lý thuyết, có đạo cô này ở đó, Dịch Mãng Tiên Đế vốn không có tư cách cướp đi Tứ Phương Thần Đỉnh mới đúng.
- Năm đó Nghiên Huệ tiền bối từng đi qua Huyễn Thải tiên lục, bởi vì đạt được một kiện bảo vật mà bị mấy tên Tiên Đế vây công, kết quả bà ta giết sạch mấy kẻ đấy, vô kinh vô hiểm rời đi. Hơn nữa, vì bà ta rất ít kết giao bằng hữu, đồng thời hiếm khi nói chuyện với người khác, cho nên chuyện Tứ Phương tiên lục hoàng hôn hẳn là bà ta không biết.
Mễ Tịch giải thích.
Địch Cửu chợt hiểu được, vì sao khi Nghiên Huệ đến Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, đám gia hỏa kia đều tôn kính có thừa với bà ta, thậm chí không dám động thủ với mình. Hóa ra đạo cô này từng ra tay lập uy như vậy.
- Ta đã biết, hiện tại ta muốn bố trí hộ trận cho Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, đến lúc đó hẳn phải nhờ ngươi hỗ trợ ta.
Địch Cửu không tiếp tục hỏi nữa, tháng sau hắn muốn đi tìm Dạ Hy, đến lúc đó hỏi thẳng Dạ Hy là được.
- Đương nhiên có thể, ta có rất nhiều vật liệu bày trận.
Mễ Tịch nhanh tay lấy ra một cái giới chỉ.
Địch Cửu lắc đầu.
- Ta còn rất nhiều vật liệu, ngươi chỉ cần giúp ta bày trận một chút là được.
Địch Cửu góp nhặt giới chỉ của không ít cường giả, bởi vậy số vật liệu bố trí hộ trận đích thật là còn rất nhiều. Đừng bảo chỉ bố trí một cái hộ trận cho Đại Đỉnh Tự Do Tiên Thành, dù bố trí mười cái thì cũng dùng không hết một nửa số vật liệu hắn đang sở hữu.
Việc bố trí hộ trận diễn ra rất thuận lợi, hiện tại trong thành, Địch Cửu nói một, không ai dám nói hai.
Có mấy người Chủng Ngạo, Mễ Tịch, Trầm Tự Thuấn, Mạnh Thiến Thiến hiệp trợ, Địch Cửu chỉ dùng bốn ngày đã hoàn tất công việc.
Tiên Hộ Trận này bao gồm Phòng Ngự tiên trận, Khốn Sát tiên trận, Tụ Linh tiên trận và Giảo Sát tiên trận, toàn bộ đều là cấp chín đỉnh cấp.
Trận kỳ khống chế hộ trận tổng cộng có bốn cây, một cây chủ trận do Địch Cửu đích thân chưởng khống. Ba cây trận kỳ phụ trợ còn lại giao cho Trầm Tự Thuấn, Mễ Tịch và Mạnh Thiến Thiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận