Thế Giới Thứ Chín

Chương 1593: Chủ nhân Tam Y thánh thành

Dịch: Lap Tran
----
Tam Y Thánh thành không có phủ thành chủ, chỉ có một Tam Y đạo điện.
Điện chủ Tam Y đạo điện không phải là tu sĩ Vân tộc, cũng không phải tu sĩ Thần tộc, mà là tu sĩ Hồng Lâm Tộc. Cũng là một tộc lớn ở phương giới vực này bên cạnh Thần tộc cùng Vân Tộc, Hồng Lâm Tộc có lực lực rất cường đại.
Lúc trước, thời điểm Tam Y Thánh thành còn là một vùng mảnh hoang vu thì tu sĩ Hồng Lâm Tộc Như Bố tới đây, hắn lại phát hiện nơi này là một nơi tốt. Lúc trước Như Bố vẫn đang bồi hồi ở bước thứ ba, lập tức hao phí vài vạn năm thời gian thành lập nên Tam Y Thánh thành ban đầu.
Thời điểm ban đầu, Tam Y Thánh thành chỉ như là một cái phường thị, bởi vì tới gần khu vực man hoang của vũ trụ này cho nên cũng không có cường giả ngấp nghé.
Thế nhưng theo Tam Y Thánh thành càng ngày càng phát triển phồn hoa thì có rất nhiều cường giả đều theo dõi nơi đây. Hết lần này tới lần khác, Như Bố lập ngôn thành thánh, bước vào bước thứ tư.
Sau khi Như Bố bước vào bước thứ tư không lâu, thì có mấy tên cường giả Yêu tộc lại tới đây, muốn chiếm cứ Tam Y Thánh thành, kết quả bị Như Bố chém giết sạch, cường giả đỉnh cấp Yêu tộc muốn tới báo thù, Như Bố công bố lai lịch của mình là thuộc Hồng Lâm Tộc.
Tuy Yêu tộc cường đại nhưng thực sự không nắm chắc sẽ không đối nghịch với Hồng Lâm Tộc, hơn nữa nghe đồn Như Bố cũng có địa vị không thấp ở Hồng Lâm Tộc.
Yêu tộc nuốt một ngụm nước đắng, thực lực của Như Bố càng lúc càng mạnh, Tam Y Thánh thành cũng càng lúc càng phồn hoa. Nếu không phải những năm nay khu vực này đã không có vật gì tốt, cũng không có người thứ ba có thể lập ngôn thành thánh ở khu vực này thì đoán chừng nơi đây sẽcàng thêm phồn hoa.
Mặc dù Tam Y đạo điện là điện nhưng ngoại trừ điện chủ Như Bố ra thì những người khác không cách nào tiến đến, nơi đây cũng là tràng tu luyện của Như Bố.
Quanh năm Như Bố đều ở trong Tam Y đạo điện bế quan tu luyện cùng cảm ngộ, hắn rất ít khi ngừng tu luyện.
Nhưng giờ phút này Như Bố lại mở mắt ra, hắn hơi có chút nhíu mày, thời gian gần nhất hắn luôn cảm thấy tâm thần có chút bất định.
Từ sau khi lập ngôn thành thánh bước vào bước thứ tư đến nay, tuy thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều nhưng mà Như Bố vẫn cảm thấy gia tăng quá chậm quá chậm.
Xem ra muốn bước vào bước thứ năm ở lại Tam Y đạo điện thì không được, có lẽ hắn nên về Hồng Lâm Tộc nhìn xem. Giống như lúc trước chính mình không cách nào lập ngôn bình thường, một mình ly khai Hồng Lâm Tộc tới đây thành lập nên Tam Y Thánh thành, cuối cùng tại lập ngôn thành thánh ở Tam Y Thánh thành.
Cái này là kỳ ngộ, nếu như hắn một mực ở lại Tam Y Thánh thành thì kỳ ngộ từ nơi nào đến chứ?
Nghĩ tới liền làm, Như Bố là một người cực kỳ khoát người. Sau khi hắn mở hộ trận ra thì gần trăm cái phi kiếm truyền tin đều xếp bên ngoài hộ trận.
Trong tình huống bình thường, thời điểm mà hắn bế quan sẽ không có bất kỳ kẻ nào có thể đã quấy rầy. Tất cả phi kiếm truyền tin đều ở dừng bên ngoài trận pháp bảo hộ.
Như Bố phất tay một cái, gần đây thanh phi kiếm đều xếp thành hàng ngay ngắn trước mắt hắn, Thần niệm rơi vào những thanh phi kiếm này, đại đa số đều là mời hắn đi tham gia tụ hội gì đó hoặc là tham gia hoạt động gì khác.
Hồng Lâm Tộc có người bước vào bước thứ năm, trở thành Khuyết Thánh? Như Bố bắt lấy một thanh phi kiếm vào trong tay mình. Bước thứ năm ở trong vũ trụ này cũng không có bao nhiêu tồn tại. Nghe đồn Hồng Lâm Tộc có một gã bước thứ năm Khuyết Thánh, nhưng mà chưa từng có ai gặp qua.
Bây giờ lại lại có một người bước vào bước thứ năm, chứng đạo Khuyết Thánh, đây là thư mời hắn trở về Hồng Lâm Tộc tham gia buổi lễ long trọng.
Nhất định phải trở về, bước thứ năm Khuyết Thánh nha . . . đây là cảnh giới mà hắn đã theo đuổi bao nhiêu năm rồi thế mà qua nhiều năm như vậy, hắn không chỉ không chạm tới bước thứ năm, coi như là bước thứ tư cũng chỉ bồi hồi ở tại sơ cấp.
Như Bố thu hồi thanh phi kiếm, bỗng nhiên kinh dị một tiếng, lập tức đưa tay nắm lên một thanh phi kiếm khác.
Phi kiếm này có vẻ mới đến nơi đây không lâu, tối đa sẽ không vượt qua một ngày. Người đưa phi kiếm đến là người hắn nhận thức, chủ nhân của Đại n Thần đình nhân tộc, Thực Cơ Hữu Cung.
Thực Cơ Hữu Cung là người nổi bật trong nhân tộc, lại là một Thần đình chi chủ. Trọng yếu hơn là Thực Cơ Hữu Cung có một điểm giống với hắn, cả hai người đều lập ngôn thành thánh ở khu vực man hoang để bước vào bước thứ tư. Vô số năm qua, có thể lập ngôn thành thánh ở khu vực man hoang này cũng chỉ có hắn và Thực Cơ Hữu Cung mà thôi.
Nội dung trên phi kiếm của Thực Cơ Hữu Cung lại để cho Như Bố có chút im lặng, nữ nhi của một tên thánh nhân lại bị người ta giết chết ở biên giới man hoang.
Chẳng qua là Thực Cơ Hữu Cung không có biết được kẻ giết nữ nhi Thực Nguyệt Nhi của mình, chỉ nhìn thấy được một bóng dáng mơ hồ thôi. Hình ảnh trên phi kiếm truyền tin đúng là rất mơ hồ, chỉ còn lại có một bóng lưng.
Thực Cơ Hữu Cung tới cầu hắn giúp đỡ, dựa theo lời Thực Cơ Hữu Cung nói thì kẻ giết nữ nhi của hắn có thể không biết lai lịch của nữ nhi hắn.
Điều này cũng bình thường, nếu như biết rõ lai lịch của Thực Nguyệt Nhi, đoán chừng không có kẻ nào dám giết chết Thực Nguyệt Nhi. Giết nữ nhi của một tên thánh nhân ngôn là không muốn sống nữa sao.
Dựa theo suy đoán của Thực Cơ Hữu Cung, cái tên tu sĩ mà giết nữ nhi của hắn có thể sẽ sẽ tới Tam Y Thánh thành trong mấy năm nữa. Thời gian cụ thể lúc nào thì Thực Cơ Hữu Cung cũng không rõ ràng lắm, bởi vì hắn không biết tốc độ của đối phương, nhưng nnhanh nhất cũng phải tốn thời gian nửa năm.
Thực Cơ Hữu Cung truyền tin tức đến là muốn mời hắn giúp, hy vọng hắn có thể lưu ý những tu sĩ lạ lẫm vào ra Tam Y Thánh thành. Nếu như phát hiện bóng dáng giống như trong phi kiếm thì kính xin Như Bố ra tay giúp đỡ thoáng một phát, ngăn chặn đối phương. Như Bố tiện tay nhét phi kiếm nhét vào trong giới chỉ, dù hắn và Thực Cơ Hữu Cung có chút giao tình nhưng mà muốn để cho hắn ở chỗ này nhìn chằm chằm vào tu sĩ giết chết nữ nhi của Thực Cơ Hữu Cung vậy thì đừng mong gì. Hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy, hắn phải nhanh trở về Hồng Lâm Tộc tham gia đạo điển của bước thứ năm Khuyết Thánh Hồng Lâm Tộc.
Không đúng......Như Bố đột nhiên lấy phi kiếm ra xem lại, quả nhiên hắn phát hiện trên phi kiếm vẫn còn ẩn giấu truyền âm. Nếu như hắn không phải lập ngôn thánh nhân thì không thể phát hiện ra truyền âm này. Một sợi đạo vận thánh nhân rơi vào cấm chế truyền âm, Như Bố lập tức chợt nghe rõ ràng giọng nói của Thực Cơ Hữu Cung, "Như huynh, xin ngươi hỗ trợ giải quyết chuyện ta nhờ, ta hoài nghi tu sĩ giết nữ nhi ta là vì một cái vũ trụ Đạo Mạch, bởi vì ta cảm nhận được chấp niệm của nàng trên hồn ngọc bài. Nếu có thể lấy được vũ trụ Đạo Mạch trên người tu sĩ này thì Thực Cơ Hữu Cung ta nhất định không lấy, ta chỉ muốn báo thù cho nữ nhi mà thôi......"
Vũ trụ Đạo Mạch? Tim Như Bố nhảy dựng lên.
Nếu như hắn có một cái vũ trụ Đạo Mạch, có lẽ bước thứ tư có thể nhanh chóng viên mãn, rồi chứng đạo bước thứ năm sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Không đúng, nếu hắn có vũ trụ Đạo Mạch tuyệt đối không thể tự mình dùng. Nếu lần này hắn tham gia đạo điển của cường giả bước thứ năm Hồng Lâm Tộc, đưa lên một cái vũ trụ Đạo Mạch, vậy thì thứ hắn đạt được sẽ càng nhiều hơn nữa.... Không nói tới nhận được một ít tài nguyên tu luyện mà bước thứ tư cần, coi như địa vị ở Hồng Lâm Tộc cũng sẽ bay lên một tầng nữa, thậm chí còn có thể đạt được vài câu chỉ điểm của cường giả bước thứ năm Khuyết Thánh Hồng Lâm tộc.
Vừa nghĩ tới chuyệ luận đạo với cường giả bước thứ năm Khuyết Thánh, có lẽ còn có thể nhận được chỉ điểm, Như Bố bắt đầu kích động.
Lắng nghe cường giả bước thứ năm Khuyết Thánh luận đạo là ước mơ tha thiết của mỗi một tên thánh nhân lâp ngôn bước thứ tư. Đây vốn là chuyện mà Như Bố cũng không có để ở trong lòng, giờ phút này trở thành chuyện quan trọng nhất.
Tuy nhiên dựa theo suy đoán của Thực Cơ Hữu Cung thì tu sĩ giết nữ nhi tu sĩ nhanh nhất cũng phải tốn nửa năm mới có thể đến Tam Y Thánh thành, nhưng Như Bố quyết định chủ động xuất kích.
Thực Cơ Hữu Cung cũng chỉ phỏng đoán mà thôi, nói một cách khác, không nhất định là tu sĩ kia sẽ đến Tam Y Thánh thành.
......
Địch Cửu bước vào Tam Y Thánh thành xong, lập tức liền phát hiện nơi này khác biệt với thành thị tu chân bình thường. Tất cả đồ vật trong cửa hàng hai bên đường đều có thể dùng thần niệm để quét.
Nếu như vô tình gặp đồ vật mình cần thì có thể tiến vào cửa hàng để xem xét.
Địch Cửu ngừng lại trước một tòa Bạch Ngọc Lâu, hắn dùng thần niệm quét đến tầng cao nhất của Bạch Ngọc Lâu thì thấy có một đồ vật. Thứ này có bề ngoài là một tảng đá màu trắng ngà,cụ thể là thứ gì thì, Địch Cửu cũng không biết, chẳng qua là thần niệm vừa rơi vào tảng đá này thì Đạo Hỏa của hắn bắt đầu không yên.
Từ sau khi Đạo Hỏa cắn nuốt Thái âm Tâm cùng Thái Dương Tâm Niết Bàn thánh diễm thì Hỗn Độn Hỏa mẫu tinh cũng không cách nào để cho Đạo Hỏa tấn cấp nữa, Đạo Hỏa của hắn vẫn dừng lại ở tầng thứ thánh diễm. Hiện tại phát hiện hình như có đồ vật có thể làm cho Đạo Hỏa tấn cấp thì Địch Cửu tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Địch Cửu bước vào Bạch Ngọc Lâu thì bỗng có một tu sĩ với làn da trắng nõn, dáng người cao gầy đột nhiên ngừng lại, hắn chằm chằm vào nơi bóng Địch Cửu biến mất rồi cau màu, hắn đúng là Như Bố vừa mới ra khỏi Tam Y đạo điện.
Một lúc sau bỗng nhiên trong mắt hắn tràn ngập sự mừng rỡ, bóng lưng của Địch Cửu rất giống với cái bóng trên phi kiếm mà Thực Cơ Hữu Cung cung cấp cho hắn.
Vô luận là phải hay không phải thì Như Bố cũng phải kiểm tra, hắn nhanh chónng hướng về phía Bạch Ngọc Lâu. Về phần tại sao Địch Cửu tới đây nhanh như vậy cũng không phải chuyện mà Như Bố hắn muốn suy tính, hắn muốn suy tính là trước xác nhận Địch Cửu có phải người hắn muốn tìm hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận