Thế Giới Thứ Chín

Chương 997

.
Địch Hương Nữ ừ một tiếng, sau đó nói, "Mẹ, ta muốn vào xem, năm đó tiệm cơm Hòa Bình của chúng ta còn ở đó hay không. Còn có thể tìm được tin tực của Hắc Hỏa cùng Thụ đệ cùng Giải Hoang ca ca hay không..."
Địch Thu Thủy nhìn thoáng qua Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do bị tàn phá không chịu nổi này, nơi này để lộ ra một loại khí tức tro tàn, thật giống như một con dã thú ở trong bóng đếm mở miệng lớn ra, nằm yên đợi đến người khác đưa vào trong miệng.
Những năm này Địch Thu Thủy bởi vì trượng phu bị giết, trên tâm thần xảy ra một vài vấn đề, bởi vì không có quá nhiều tạp niệm, việc tu luyện ngược lại tiến bộ càng nhanh. Không chỉ có như vậy, cảm ứng giữa thiên địa vạn vật cũng càng thêm mẫn cảm.
Sau khi gặp lại nữ nhi, nàng dần dần khôi phục lại, nhưng loại giác quan thứ sáu này cũng không có biến mất.
"Hương Nữ, ta luôn cảm thấy Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do này có chút cổ quái. Người ở bên trong đều không biến mất không hiểu được, hẳn không phải là vô duyên vô cớ, không bằng chúng ta trước đi tìm gia gia ngươi đã. Đợi khi tìm được gia gia ngươi có lẽ liền có biện pháp." Địch Thu Thủy nhìn Tiên Thanh Đại Đỉnh Tự Do âm u đầy tử khí, loại không thoải mái trong lòng kia càng ngày càng mãnh liệt.
Tình cách Địch Hương Nữ ôn hòa, đừng nói là lời mẫu thân nàng nói, liền xem như là một người xa lạ nói tiên thành này có gì đó quái lạ, có lẽ nàng cũng sẽ không đi tranh luận. Hiện tại mẫu thân nói ra lời này, nàng lập tức liền gật đầu, "Ừm, mẹ, ta nghe ngươi, chúng ta tạm thời không đi vào, vậy chúng ta đi thôi."
Địch Thu Thủy cùng Địch Hương Nữ vừa định muốn quay người, Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do bỗng nhiên truyền đến một đạo hấp lực kinh khủng, thật giống như loại cảm giác trong tiềm thức của Địch Thu Thủy kia, một con cự thú há hốc miệng ra muốn hút các nàng vào trong.
Dù Địch Thu Thủy cùng Địch Hương Nữ đều là cảnh giới Tiên Đế nhưng vẫn y nguyên không cách nào ngăn cản loại hấp lực kinh khủng này, không tự chủ được bị cuốn hướng về phía khí tức tro tàn đồng của Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do.
"Hương Nữ, đợi lát nữa ngươi chạy đi, đi tìm gia gia của ngươi, ta..." Địch Thu Thủy điên cuồng cuốn lên tiên nguyên, muốn đem Hương Nữ đưa ra xa để nàng một mình tiến vào Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do.
Bất quá Hương Nữ đã sớm cầm một thanh trận kỳ ném ra ngoài, sau đó mang theo Địch Thu Thủy mở ra thân mình, chớp mắt phóng tới bên ngoài Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do.
Rầm rầm rầm! Trận kỳ vỡ ra, thật giống như vùng hư không này bị xé nứt ra. Địch Thu Thủy cùng Địch Hương Nữ tại trong nháy mắt khi trận kỳ bạo nổ, liền cảm nhận được chung quanh chợt nhẹ, lập tức Địch Hương Nữ cùng Địch Thu Thủy, hai người hóa thành một đạo bóng dáng, sớm đã xông ra khỏi phạm vi hấp lực cuồng quyển.
Xông ra khỏi phạm vi lực hấp của Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do, thần niệm độn thuật của Địch Hương Nữ càng phát huy đến cực hạn, thời gian thoáng cái liền đem Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do xa xa bỏ phía sau.
Trọn vẹn nửa ngày sau, lúc này Địch Hương Nữ mới ngừng lại, nghĩ mà sợ nói, "Mẹ, ngươi đoán thật không có sai, chúng ta kém chút liền bị Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do kia thôn phệ."
Địch Thu Thủy kinh dị nhìn nữ nhi, không thể tin được mà hỏi, "Hương Nữ, Trận Đạo của ngươi làm sao lại cường hãn như vậy? Ngươi một bên tu luyện còn có thời gian đi nghiên cứu Trận Đạo sao? Ngươi vừa rồi trong khoảng thời gian ngắn kia liền bố trí được một cái Bạo Liệt Thần Trận đỉnh cấp, ngăn cản hấp lực a? Còn có độn thuật của ngươi sao cũng cường đại như thế? Ta cũng tu luyện đến Tiên Đế nhưng chưa bao giờ thấy qua loại độn thuật cường đại này."
Trong mắt Địch Hương Nữ lộ ra tưởng niệm, mặc dù xưa nay nàng đều không ghi hận, nhưng ở trong nội tâm nàng, thân cận nhất vẫn là gia gia Địch Cửu.
Địch Thu Thủy hiểu được, không cần Hương Nữ trả lời, liền nói, "Là gia gia truyền thụ cho ngươi?"
Hương Nữ gật gật đầu, "Ừm, bất quá trận kỳ mà vừa rồi ta dùng cũng không phải là bố trí Bạo Liệt Trận, mà là trực tiếp kích phát Bạo Liệt Trận phía ngoài mà thôi. Bạo Liệt Trận này là năm đó gia gia bố trí, gia gia đem trận kỳ giao cho ta, không nghĩ tới hôm nay ta thật sự dùng tới. Còn có độn thuật kia, kêu là Thần Niệm độn thuật, năm đó thời điểm gia gia ra đi đã khắc ở trong thức hải của ta, ta tu luyện càng là làm ít công to. Nếu như không phải nhờ gia gia, ta cũng sẽ không có khả năng tu luyện tới tình trạng hiện tại, chỉ sợ sớm đã hóa thành xương khô."
Hương Nữ nói rồi vành mắt cũng đỏ lên, không biết những năm này đi qua, gia gia có tốt không. Ngoại trừ chuyện này ra, chuyện Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do cũng khiến cho trong nội tâm nàng bất định bất an. Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do xuất hiện loại chuyện quỷ dị này, không biết Giải Hoang ca ca, Hắc Hỏa cùng Thụ đệ có phải đã từ bên trong đi ra hay không. Thế nhưng thực lực của nàng có hạn, thật sự không có năng lực đi vào xem xét.
"Hương Nữ, không cần suy nghĩ, chúng ta đi tìm gia gia ngươi đi." Địch Thu Thủy là mẹ của Địch Hương Nữ, tâm tư của con gái tự nhiên hiểu rõ được.
Địch Hương Nữ ừ một tiếng, nàng càng biết, tình cảm của gia gia đối với Giải Hoang còn có Tiểu Thụ đệ, Hắc Hỏa đều rất sâu. Nếu biết Tiên Thành Đại Đỉnh Tự Do xảy ra chuyện, khẳng định sẽ phi thường nóng nảy.
"Mẹ, ta đem Thần Niệm độn thuật gia gia dạy truyền lại cho ngươi." Trong lòng Địch Hương Nữ cũng rất rõ ràng, muốn lập tức tìm được gia gia Địch Cửu, đó là không có khả năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận