Thế Giới Thứ Chín

Chương 661: Thiên Trúc Hư Đảo

"Nghe nói có một loại Thiết Mẫu, sinh ra trong Hỗn Độn, loại tài nguyên này nếu như được bổ sung thêm vào đao khí của ngươi, e là cho dù Tiên Thiên Pháp Bảo cũng không nhất định mạnh hơn so với thanh đao này của ngươi. Bất quá loại tài nguyên ấy chỉ là nghe đồn, trên thực tế cũng chưa từng có người nào chiếm được. Thứ mà ta nói ban nãy là một loại vật liệu khác, gọi là Dung Tinh Kim." Thang Tế Đàm kiên nhẫn giải thích.
Sinh ra trong Hỗn Độn Thiết Mẫu, đó chính là Khai Thiên Thiết Mẫu, loại tài nguyên này Địch Cửu biết, cái đó đích xác là đồ vật chỉ có trong truyền thuyết, Địch Cửu cũng không định đi tìm loại vật chỉ từng nghe nói, chưa từng trông thấy qua này. Ngược lại là Dung Tinh Kim, Địch Cửu là lần đầu tiên nghe được, thần niệm của hắn lập tức liền rơi vào trên Thế Giới Thư.
Bất luận đồ vật nào mà hắn không biết, trên Thế Giới Thư đều có lời giải đáp cặn kẽ.
Thang Tế Đàm tiếp tục nói, "Ngươi hẳn là chưa từng nghe nói qua về Dung Tinh Kim đúng không, ta thì may mắn được nghe trưởng lão trong tộc nhắc đến một lần. Dung Tinh Kim có giá trị cực kỳ cao, mà lại vô cùng thưa thớt. Loại vật này nghe đồn tới từ hư không, trưởng thành trong tinh cầu thuộc tính Kim. Không có một sinh mệnh nào có thể tồn tại ở trên tinh cầu đó, bởi vì toàn bộ tinh cầu này đều là do vật liệu từ nguyên tố Kim cấu thành.
Ở trong hư không, nó đã trải qua vô số ức vạn năm bị ăn mòn cũng như bị khí tức hư không gột rửa, theo thời gian dần trôi qua, loại tinh cầu này sẽ mất đi tạp chất, tinh cầu cũng từ vô cùng to lớn dần dần thu nhỏ đến độ chỉ còn lớn bằng chừng chậu rửa mặt, thậm chí là bé hơn, bằng cỡ một nắm tay mà thôi. Vật liệu đó chính là Dung Tinh Kim. Dung Tinh Kim nào càng trong suốt không màu thì đẳng cấp của nó lại càng cao."
Cùng một thời gian mà nàng ta giải thích, thần niệm của Địch Cửu cũng từ trong Thế Giới Thư tìm được giới thiệu về Dung Tinh Kim, đích thật là so với lời Thang Tế Đàm nói không sai biệt lắm. Trong Thế Giới Thư có nhắc tới, Dung Tinh Kim này thật sự là vật liệu luyện khí đỉnh cấp, đặc biệt thích hợp với các loại đao khí pháp bảo có thể tự động thăng cấp như Thiên Sa Đao của hắn.
Chỉ có một điểm mà Thang Tế Đàm nói sai, ấy là đẳng cấp của Dung Tinh Kim cũng không phải càng trong suốt không màu thì càng cao.
Dung Tinh Kim có ba giai đoạn cấu thành, đại diện cho ba đẳng cấp của vật liệu.
Giai đoạn thứ nhất là vẫn còn màu xám đậm, có thể xem đây là Dung Tinh Kim cấp thấp, vẫn còn chứa nhiều tạp chất.
Giai đoạn thứ hai chính là không màu. Loại này ở trong hư không đã trải qua vô số năm rèn luyện, dung hợp các loại mảnh vỡ pháp tắc trong hư không, thời gian càng dài, nó càng dung hợp được nhiều mảnh vỡ pháp tắc thì sẽ càng biến đổi màu sắc thành màu trắng. Cho nên nói, Dung Tinh Kim có màu trắng tinh khiết mới là vật phẩm có giá trị cao nhất, cũng là vô giới chi bảo dùng để rèn đao.
Địch Cửu không định cắt ngang lời Thang Tế Đàm nói, hắn biết nếu nàng ta đã nhắc tới Dung Tinh Kim, vậy đã nói rõ Thang Tế Đàm còn có lời muốn nói, bằng không thì nàng ta chẳng việc gì phải tốn công phổ cập kiến thức cho hắn.
Quả nhiên Thang Tế Đàm sau khi giải thích xong, cười tủm tỉm nhìn Địch Cửu rồi bảo: "Ta biết chắc chắn có một người đang sở hữu Dung Tinh Kim, nếu như lần này đi, mọi người cùng nhau giao dịch, ngươi chỉ cần xuất ra đồ tốt là có thể trao đổi được Dung Tinh Kim. Ta tin tưởng ngươi có thể xông xáo đến Hư Thị này, thậm chí còn không sợ Hỗn Nguyên Thánh Đế, trên thân hẳn là có một ít đồ tốt a?"
"Thang tiền bối, ta đồng ý cùng đi với ngươi." Địch Cửu lập tức nói.
Thang Tế Đàm cũng không ngạc nhiên gì, dường như biết rõ câu trả lời của hắn, nàng gật đầu, đáp: "Đã như vậy thì chúng ta cùng đi đi. Thực lực ngươi sợ là không hề kém cạnh gì so với ta, về sau cứ gọi ta là Tế Đàm sư tỷ là được, gọi là Thang tiền bối nghe có chút xa lạ."
Địch Cửu đồng ý cùng đi với Thang Tế Đàm, hoàn toàn không phải là bởi vì lo lắng việc Thiên Sa Đao của hắn không thể tiếp tục thăng cấp như lời Thang Tế Đàm nói.
Trên thực tế hắn biết rõ, xem như không có Dung Tinh Kim thì Thiên Sa Đao vẫn hoàn toàn tiếp tục thăng cấp bình thường, bởi vì trong Thiên Sa Đao, hắn đã sớm dung nhập Niết Bàn Hắc Canh Thạch, đoán chừng loại nguyên liệu này Thang Tế Đàm cũng không nhìn ra được. Đây cũng là nguyên nhân chính giúp trình độ luyện khí của hắn tăng lên, bởi vì Niết Bàn Hắc Canh Thạch là được thêm vào sau này.
Tuy nhiên Thang Tế Đàm nói cũng có điểm hợp lý, ấy là nếu như Thiên Sa Đao còn có thể dung nhập thêm Dung Tinh Kim, vậy khẳng định nó sẽ có thể thăng cấp được thêm nhiều lần nữa.
Niết Bàn Hắc Canh Thạch tuy cực kỳ trân quý, nhưng nhìn từ một góc độ nào đó thì Dung Tinh Kim so với Niết Bàn Hắc Canh Thạch còn muốn trân quý hơn nhiều. Thứ nhất là vì Dung Tinh Kim rất hiếm thấy, thứ hai là vì thứ nguyên liệu này đối với riêng hắn rất có giá trị.
Dung Tinh Kim dùng để luyện chế pháp bảo, có một loại tinh không đạo vận mênh mông, nếu như có thể bổ sung vật liệu đó vào trong Thiên Sa Đao, vậy thì thời điểm hắn thi triển thần thông, uy lực cũng sẽ tăng cao lên một cấp bậc.
Hiện tại hắn đang tu luyện Quy Tắc Đại Đạo, thế nhưng thời điểm ban sơ, lúc mới bắt đầu, thứ hắn tu luyện là Tinh Không Quyết. Ngay tại lúc này, mạch lạc của hắn cũng là Tinh Không mạch lạc, thức hải của hắn cũng là Tinh Không thức hải.
Địch Cửu cũng không định khách khí, dứt khoát hỏi thẳng, "Tế Đàm sư tỷ, chúng ta sẽ đi tới nơi nào vậy?"
Thang Tế Đàm mỉm cười, đáp: "Chúng ta sẽ đi đến một địa phương được gọi là Thiên Trúc Hư Đảo."
Địch Cửu lắc đầu, hắn căn bản chưa từng nghe nói qua về nơi này.
Thang Tế Đàm xem xét dáng vẻ mờ mịt của Địch Cửu liền đoán được hẳn là hắn không biết gì về địa danh trên, nàng bèn dứt khoát giải thích: "Thiên Trúc Hư Đảo thì có lẽ ngươi chưa từng nghe đến, nhưng ta tin chắc có một chỗ ngươi nhất định phải biết. Đó là Quảng Nguyên cung..."
Địch Cửu cười khổ, đáp: "Đúng là ta có biết Quảng Nguyên cung, đó chẳng phải là địa danh mà cách đây không lâu, ngươi vừa nhắc đến với ta, ngươi nói cung chủ của Quảng Nguyên cung bị Diệp Thánh Đế kia giết sao?"
Thang Tế Đàm kinh ngạc nhìn Địch Cửu, một hồi lâu sau mới ngập ngừng hỏi: "Chẳng lẽ ngươi không phải là người của phương giới vực này? Cung chủ của Quảng Nguyên cung rất nổi danh, thế mà ngươi không hay biết danh tính của ngài ấy?"
Địch Cửu bất đắc dĩ đáp: "Tế Đàm sư tỷ, ta cho rằng việc ta có biết Quảng Nguyên cung hay vị cung chủ gì gì đó vốn không quan trọng, việc quan trọng hiện giờ là ngươi có thể nói cho ta biết một chút tin tức về Thiên Trúc Hư Đảo kia hay không?"
Thang Tế Đàm thở dài một hơi, "Được thôi, ai, ta thật không biết ngươi làm sao mà có thể tu luyện tới trình độ này. Để ta kể ngươi biết, đảo chủ của Thiên Trúc Hư Đảo chính là Tịch Hồng Sâm, ông ta và Túc Quang cung chủ của Quảng Nguyên cung là bằng hữu vô cùng thân thiết, năm xưa hai người từng được thế nhân xưng tụng là Hư Không Nhị Thánh.
Cùng là Hỗn Nguyên hậu kỳ, nhưng sức chiến đấu của hai người họ cường hãn đến cực hạn. Bởi vì Túc Quang cung chủ ưa kết giao bằng hữu, cho nên tên tuổi của ngài ấy rất nổi danh trong phương vũ trụ này. Mà Tịch Hồng Sâm đảo chủ lại hoàn toàn trái ngược, ngài ấy không thích nơi đông người, thường xuyên một mình bế quan tu luyện, người biết ông ta ngược lại không nhiều.
Thời gian gần đây, thái độ của Tịch Hồng Sâm đột ngột thay đổi, hơi bị khác thường, thường xuyên kết giao cùng bằng hữu tứ phương, thậm chí còn tự mình tới lui Hư Thị mấy lượt. Lần này Tịch Hồng Sâm mời đông đảo Hỗn Nguyên Thánh Đế đến Thiên Trúc Hư Đảo, là bởi vì ông ấy nói mình mới phát hiện một kiện Tiên Thiên bảo vật. Ngươi hẳn cũng đoán được, đó giờ ta làm việc toàn đơn độc một mình. Trước giờ thì không sao, nhưng lần này đi tìm Tiên Thiên bảo vật, nếu là một người đi, nhất định sẽ ăn thiệt thòi. Những Hỗn Nguyên được mời tới Thiên Trúc Hư Đảo, không có một ai là đèn đã cạn dầu. Ta khẳng định ngươi không tầm thường, ngươi theo giúp ta đi, nếu vận khí tốt, ngươi còn có thể đoạt được Dung Tinh Kim về tay mình."
"Ngươi có biết ai đang giữ Dung Tinh Kim không?" Địch Cửu hoàn toàn không có hứng thú đối với Tiên Thiên bảo vật gì đó. Trên người hắn bây giờ đã có Ngũ Phương Kỳ, âm Dương Thái Cực Đồ, Thế Giới Thư… mấy món trên có thứ nào không phải là Tiên Thiên bảo vật? Huống hồ ngoại trừ Tiên Thiên bảo vật, hắn còn có cả thứ nghịch thiên hơn, ấy là mảnh vỡ Vũ Trụ Thai Mô.
"Chính là Tịch Hồng Sâm, trên thân người này có một khối Dung Tinh Kim, đây là chuyện rất nhiều biết, không chỉ riêng gì ta." Thang Tế Đàm thẳng thắn đáp.
...
Thiên Trúc Hư Đảo nằm sừng sững trong hư không mênh mông, phương viên rộng lớn gần vạn dặm. Địch Cửu nhìn mà không thấy ngạc nhiên lắm, hắn đã từng thấy qua Hư Không Chi Hải, bàn về độ cao chót vót, Hư Không Chi Hải so với Thiên Trúc Hư Đảo còn muốn cao hơn nhiều.
Địch Cửu vừa tới nơi đây liền cảm nhận được hộ trận của Thiên Trúc Hư Đảo thật sự không đơn giản, hộ trận này ít nhất cũng phải là thần trận cấp bảy trở lên. Loại thần trận như vậy, dù là hắn sử dụng hết bốn mai Ngũ Phương Kỳ cũng không bố trí được.
Địch Cửu đi theo Thang Tế Đàm, vừa mới đi đến bên ngoài hộ trận của Thiên Trúc Hư Đảo, hộ trận lập tức được mở ra, cùng lúc đó, âm thanh tiên nhạc réo rắt truyền đến, không cần hai người phải di chuyển mà đã có sẵn một đầu hư không đại đạo từ dưới chân Địch Cửu cùng Thang Tế Đàm trực tiếp thông hướng lên Thiên Trúc Hư Đảo. Tại đây, có hai tiểu đồng tử sớm đã đợi sẵn, vừa thấy bọn họ xuất hiện liền tiến tới nghênh đón Địch Cửu và Thang Tế Đàm.
Thang Tế Đàm lấy ra một tờ danh thiếp đưa cho bọn họ, nói: "Đây là bằng hữu của ta - Địch Cửu."
Bọn họ gật đầu, lập tức có một tiểu đồng tử cao giọng ngân lên: "Hoan nghênh Phượng Hoàng tộc Thang Tế Đàm Thánh Đế, Địch Cửu Thánh Đế đến Thiên Trúc Hư Đảo..."
Một luồng thần linh khí nồng đậm trong chớp mắt bao trùm tới, Địch Cửu hít sâu một hơi, cảm nhận được tâm hồn mình được gột rửa thanh thản đến lạ. Loại thần linh khí này và loại thần linh khí mà hắn dùng đạo mạch cưỡng ép kích phát có tính chất khác nhau, thần linh khí nơi đây có lẽ có hiệu quả tu luyện không bằng đạo mạch, nhưng loại thần linh khí này lại rất phù hợp cho việc tu sĩ sinh sống bình thường, bởi vì ‘mùi vị’ của nó vừa phải, rất thanh tân.
"Ngươi chính là Địch Cửu?" Một thanh âm đột ngột truyền đến từ phía sau, người vừa lên tiếng là một nam tử có gương mặt chữ điền, sau khi dứt lời, y liền xuất hiện trước mặt hai người Địch Cửu cùng Thang Tế Đàm.
Gia hỏa này mặt chữ điền mắt tam giác, người mặc áo tím, y chỉ mới là nửa bước Hỗn Nguyên Thánh Đế. Địch Cửu khẳng định hắn chưa bao giờ gặp qua đối phương. Bất quá đi theo phía sau gia hỏa nọ có hai người, đều là Hỗn Nguyên Thánh Đế, trong đấy có một người thậm chí đã là Hỗn Nguyên trung kỳ.
"Không sai, ta chính là Địch Cửu, có chuyện gì?" Địch Cửu từ tốn đáp, chỉ là một tu sĩ nửa bước Hỗn Nguyên mà thôi, còn không đáng cho hắn phải để ý tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận