Thế Giới Thứ Chín

Chương 1620: Cưỡng ép chủ trì đại hội

----
Mấy người trò chuyện một lúc thì bên ngoài Vạn Tộc Thánh Thành bắt đầu có tiếng ồn ào nhiều hơn một ít, cho dù tất cả mọi người đã hạ giọng nhưng mà dù hạ giọng cũng vẫn có thể nghe ra nội dung nghị luận của mọi người. Cái kia chính là sao đến bây giờ vẫn không có người đứng ra chủ trì vạn tộc đại hội.
Về phần lại lịch của nhân tộc Địch Cửu, mặc dù mọi người đều đang nghị luận nhưng cũng chỉ vụng trộm truyền âm mà thôi, cũng không dám thật sự nói ra.
"Địch đại ca, đây thật sự là một chuyện rất kỳ quái. Thời điểm bắt đầu Vạn tộc đại đã đến, theo lý thuyết có người sẽ đứng ra chủ trì đại hội này mới đúng, nhưng cho đến bây giờ cũng không có người đi ra chủ trì đại hội. " Đứng ở bên cạnh Địch Cửu, Mông Nhược Lâu cũng thấp giọng nói ra.
Xa xa Kinh Vạn Ảnh và Hồng Lâm lão tổ cùng với mấy tên Khuyết Thánh bước thứ năm đang đứng chung một chỗ, dựa theo vốn quy định, lần vạn tộc đại hội này do Kinh Vạn Ảnh chủ trì. Nhưng lúc này Kinh Vạn Ảnh không có lên đài nói chuyện, ngay cả di chuyển cũng không có.
"Kinh huynh......" Hồng Lâm lão tổ đoán được ý tưởng của Kinh Vạn Ảnh, có chút lo lắng nói ra.
Kinh Vạn Ảnh quét mắt nhìn bên phía Địch Cửu, trầm giọng nói ra, "Kim Kiều huynh, lần này e là tính toán của chúng ta xảy ra chút vấn đề. Thực lực của Địch Cửu vượt xa khỏi suy đoán của ta và ngươi, coi như ta và ngươi liên thủ thì cũng không chắc chắn có thể chế trụ được hắn. Đáng tiếc Vu Địch Nhất có dị tâm, bằng không mà nói ba người chúng ta liên thủ ngược lại là có thể chế trụ hắn. Nếu như chúng ta vẫn như thường ngày, nếu lần này nhân tộc có người tiến vào Thiên Thủ Môn, hậu quả ngươi cũng biết. "
Hồng Lâm lão tổ trầm mặc xuống, hậu quả là cái gì hắn tự nhiên biết rõ. Đây là quy tắc ngầm mà từng đại tộc đã sớm hiệp thương, chính là tuyệt đối không thể cho nhân tộc nửa điểm cơ hội.
Trên việc tu luyện đại đạo, nhân tộc là đối tượng thích hợp cảm ngộ cùng phù hợp đại đạo nhất, một khi lại để cho nhân tộc lấy được tài nguyên tốt, không bao lâu sau nhân tộc có thể lần nữa sừng sững tại các tộc phía trên. Nói một cách khác, nếu như không phải nhân tộc ưa thích nội đấu thì chỉ sợ đã sớm không có chuyện cho các tộc khác rồi.
Một hồi lâu, Hồng Lâm lão tổ mới lên tiếng, "Vạn tộc đại hội đã bắt đầu, hiện tại không đi chủ trì cũng không có chuyện gì chứ . . . . . . .. "
Kinh Vạn Ảnh cười hắc hắc, "Có lẽ chúng ta có thể thông qua cái khác phương thức để cho vạn tộc đại hội lần này biến thành một loại hình thức khác, về phần danh ngạch Thiên Thủ Môn thì lần đại hội này không có thảo luận. Về phần tên Địch Cửu kia, dù hắn càng lợi hại hơn nữa chẳng lẽ còn có thể thoát khỏi sao?"
Hàn Nguyệt tộc Chấp Tả Lăng bên cạnh lập tức nói, "Đợi lát nữa chúng ta sẽ chủ động yêu cầu Kinh huynh chủ trì lần đại hội này. "
Mấy người còn lại đều gật gật đầu, tuy vạn tộc đại hội chủ yếu là phân phối danh ngạch Thiên Thủ Môn nhưng vạn tộc đại hội không chỉ có riêng phân phối danh ngạch. Danh ngạch Thiên Thủ Môn quan trong nhưng bỏ qua thì cũng có thể lấy cớ nói chuyện khác trước.
Địch Cửu nhíu mày, hắn cũng nghe tới lời nghị luận chung quanh, hiện tại hắn càng vững tin lời Mông Nhược lâu hơn, mấy cái lão gia hỏa thấy hắn quá mức cường thế, tựa hồ không lớn muốn cho vạn tộc đại hội khai mở theo lẽ thường, có lẽ bây giờ đối với hắn mà nói, danh ngạch tiến vào Thiên Thủ Môn là mục đích duy nhất trong lần đại hội này.
Nghĩ tới đây, Địch Cửu một bước rơi vào trên đấu pháp đài.
Đấu pháp đài nằm trung tâm quảng trường, lúc Địch Cửu bước lên đấu pháp đài thì toàn bộ quảng trường lại trở nên yên tĩnh. Địch Cửu là người nào, dù lúc trước rất nhiều người không biết thì hiện tại cũng đều nhận thức. Chính là loại cường giả hung ác một chiêu sẽ giết chết Thiên Nguyên, chỉ sợ Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ cũng không có lợi hại như vậy a.
Địch Cửu đứng trên đài đấu pháp cao giọng nói, "Đạo hữu các tộc, hôm nay là thời gian vạn tộc đại hội mở ra. Lúc trước bởi vì một tên bại hoại mà lãng phí chút thời gian của mọi người, cũng may thế gian đều có công đạo. Dưới mắt còn lại không hề luận, ta tuyên bố vạn tộc đại hội hiện tại bắt đầu . . . . .
"Kinh Vạn Ảnh có chút ngây người, đây là tiết tấu gì? Cũng không có mời ngươi mà, ngươi lại chủ trì vạn tộc đại hội? Từ khi nào mà nhân tộc có tư cách chủ trì vạn tộc đại hội?
"Tranh thủ thời gian đi lên. " Hồng Lâm lão tổ vừa nói chuyện vừa vừa sải bước lên đấu pháp đài, Kinh Vạn Ảnh theo sát phía sau, cũng là bước lên đấu pháp đài.
Sau Hồng Lâm lão tổ cùng Kinh Vạn Ảnh còn có ba gã bước thứ năm Khuyết Thánh nhảy lên đấu pháp đài.
"Địch đạo hữu, hôm nay là vạn tộc đại hội bắt đầu thời gian, kính xin người đừng có nói đùa . . . . . ." Kinh Vạn Ảnh vừa lên đến liền ôm quyền cao giọng nói ra.
Địch Cửu nhàn nhạt nói ra, "Ai nói đùa với ngươi, đúng là ta đang chủ trì vạn tộc đại hội. "
"Ngươi chủ trì vạn tộc đại hội? Không có tiền lệ như vậy nha., huống hồ mỗi lần vạn tộc đại hội đều được định sẵn người chủ trì, ngươi làm như vậy là phá hư quy củ. " Sắc mặt Kinh Vạn Ảnh trầm xuống.
Địch Cửu chau mày: "Phá hư quy củ? Ai định ra quy củ? "
Kinh Vạn Ảnh châm chọc nói, "Đây là mười hai đại tộc định, mười hai đại tộc từng tộc đều có cường giả Khuyết Thánh tồn tại. Lúc ấy nhân tộc còn không có Khuyết Thánh cho nên ngươi không cần nói chuyện hiện tại nhân tộc có Khuyết Thánh ra. "
Địch Cửu bình tĩnh nói, "Lúc ấy ký kết quy củ, nhân tộc ta tham gia không? "
"Không. " Kinh Vạn Ảnh trả lời vô cùng bình tĩnh, hắn cũng không tin Địch Cửu có thể làm gì. Ngươi càng lợi hại hơn nữa chẳng lẽ còn có thể ở vạn tộc đại hội đắc tội các tộc sao?
"Vậy vạn tộc đại hội có mời nhân tộc ta không? " Địch Cửu lại hỏi lần nữa.
Dù là biết rõ ý của Địch Cửu nhưng Kinh Vạn Ảnh cũng chỉ có thể trả lời, "Không, lúc đó nhân tộc ngươi cũng không có Khuyết Thánh. "
Địch Cửu lên giọng, "Không Khuyết Thánh sẽ không mời, sẽ không có tư cách tham gia vạn tộc đại hội ư? Vạn tộc đại hội là có ý gì? Đó chính là đại hội mà bất kỳ chủng tộc nào cũng đều có tư cách tham gia mới gọi là vạn tộc đại hội. Nếu như chỉ có tộc nào có Khuyết Thánh mới đủ tư cách tham gia vậy thì cũng không nên gọi là vạn tộc đại hội, trực tiếp gọi Khuyết Thánh đại hội là được rồi . . . . . ."
Lời Địch Cửu mà nói khiến nhiều tu sĩ đồng cảm, nơi đây có nhiều chủng tộc, đại đa số không hề có Khuyết Thánh, chân chính có Khuyết Thánh chỉ là một số ít trong đó mà thôi.
Kinh Vạn Ảnh thầm nghĩ không tốt.
Địch Cửu lại nói tiếp, "Bởi vì không Khuyết Thánh sẽ không được mời, sau đó tự chủ trương tập trung tài nguyên tu luyện vào mấy chủng tộc có cường giả , hành vi tư lợi thế này ta tin tưởng bất kỳ một chủng tộc nào đều khinh bỉ. "
Lần này tiếng đồng cảm càng lớn, hiển nhiên đại đa số tu sĩ đều ủng hộ lời Địch Cửu nói.
Địch Cửu chuyển giọng, "Huống hồ, năm đó nhân tộc ta cũng không phải không có Khuyết Thánh. Nguyên Thường Tiêu, ngươi đi lên một thoáng đi. "
Nguyên Thường Tiêu sớm đã đi tới, hắn nghe được Địch Cửu gọi liền một bước rơi vào đấu pháp đài. Hiển nhiên thực lực của Địch Cửu đã có thể nghiền ép hắn, căn bản không cần mượn nhờ lực lượng của hắn. Có Địch Cửu ở chỗ này, hắn cũng không cần lo lắng cho mình là nhân tộc mà bị chèn ép.
Ánh mắt Địch Cửu rơi vào trên người Nguyên Thường Tiêu, "Tuy rằng ngươi rất là ích kỷ, nhưng tốt xấu cũng là nhân tộc Khuyết Thánh. Ngươi nói cho ta biết mấy lần vạn tộc đại hội trước đó ngươi có bước vào bước thứ năm Khuyết Thánh hay không? "
Nguyên Thường Tiêu liền ôm quyền, "Mấy trăm vạn năm trước ta đã bước vào bước thứ năm Khuyết Thánh, hiện tại cách Khuyết Thánh hậu kỳ chỉ còn một bước ngắn. "
"Kinh Vạn Ảnh, ngươi nói như thế nào? " Địch Cửu mỉa mai nhìn sang Kinh Vạn Ảnh.
Kinh Vạn Ảnh đang muốn nói chuyện, chợt nghe đến một giọng nói khác truyền đến, "Kinh huynh, Nguyên đạo hữu bước vào Khuyết Thánh tất cả mọi người đều biết rõ đấy, ta cũng biết, ta tin tưởng ngươi sẽ không nói là không biết nha. "
Kinh Vạn Ảnh trông thấy người tới, trong nội tâm trầm xuống, cũng chỉ có thể ôm quyền nói, "Thì ra là Vân Tộc Vu huynh, chuyện này thật ta thật sự không để ý đến. "
Vân Tộc thế nhưng là đại tộc, Vu Địch Nhất còn là tồn tại cùng cấp với hắn, hắn cũng không dám trợn mắt nói trắng ra.
Địch Cửu lạnh nhạt nói ra, "Ngươi ngay cả loại chuyện này cũng có thể xem nhẹ, ngươi còn có tư cách gì đến chủ trì vạn tộc đại hội? Đứng sang một bên, để cho ta cùng với Vu đạo hữu chủ trì lần vạn tộc đại hội này. "
Kinh Vạn Ảnh thấy Hồng Lâm lão tổ không nói gì cũng chỉ có thể nén giận đứng sang một bên.
Vu Địch Nhất cảm thấy mừng rỡ, sau khi hắn biết rõ Địch Cửu lợi hại thì đã nghĩ tới chuyện kết giao cùng với nhân tộc nhiều hơn. Huống hồ Vân Tộc cùng nhân tộc đến bây giờ cũng không có trở mặt. Hiện tại quả nhiên hắn vừa mới ủng hộ Địch Cửu thì hiện tại nhận được hồi báo.
"Đa tạ Địch huynh. " Vu Địch Nhất rõ ràng, trong thời gian hắn biến mất thì Vân Tộc đã không bằng Hồng Lâm Tộc cùng Thần tộc. Hắn nhất định phải lại để cho Vân Tộc lần nữa sừng sững đứng lên, chủ trì vạn tộc đại hội tự nhiên là cơ hội rất tốt
"Các vị có ý kiến gì hay không? " Ánh mắt Địch Cửu rơi vào trên quảng trường.
"Chúng ta đồng ý, không có bất kỳ ý kiến gì. " âm thanh phô thiên cái địa truyền tới.
Bọn họ hưởng ứng lời Địch Cửu nó lúc nãy, các chủng tộc không có Khuyết Thánh đều muốn ủng hộ Địch Cửu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận