Thế Giới Thứ Chín

Chương 1066

Mỗi ngày Địch Cửu đều mang theo một loại vẻ mặt trầm tư từ trong thôn ra ngoài, đi trong núi tìm kiếm dược liệu, sau đó đạp trên ánh trăng vẫn là một bộ vẻ mặt trầm tư trở về.
Có đôi khi một ngày ra ngoài, cũng bất quá chỉ đào được vài cọng dược liệu. Chỉ là như vậy, Địch Cửu vẫn đi sớm về trễ, liền xem như trời mưa xuống cũng không ngoại lệ.
Chỉ là việc lên núi thu thập dược liệu về, Địch Cửu chẳng những hoàn mỹ kế thừa truyền thống của Địch Bách Y, còn đem nó phát dương quang đại.
Cuộc sống ngày ngày đi qua, người trong thôn đều tập mãi thành thói quen.
...
Hôm nay, thời tiết hơi có chút mù mịt, một nhãn hiệu xe con mà người trong thôn đều không nhận ra đang chậm rãi lái vào đầu thôn.
Mấy bác gái tán gẫu ở đầu thôn đều đưa mắt nhìn sang xe con, căn cứ theo kinh nghiệm của các nàng, dù không nhận ra xe con này thuộc hiệu gì, nhưng dựa vào bộ dáng khí phái của xe con này, người có thể ngồi xe con này cũng không phải là người đơn giản gì.
Xe con ngừng lại trước mặt mấy bác gái đang nói chuyện phiếm, một nữ tử xinh đẹp mang theo dây chuyền bạch kim tinh tế quay cửa sổ xe xuống hỏi, "Mấy vị a di, xin hỏi một chút nhà của Địch Bách Y tại vị trí nào?"
Địch Bách Y? Địch Bách Y đã chết a.
"Các ngươi muốn tìm Địch Bách Y sao? Hắn chết hơn nửa năm rồi." Có người hồi đáp.
"Địch Bách Y chết rồi?" Nữ tử xinh đẹp kia ngẩn ngơ, lập tức cũng có chút bắt đầu mờ mịt, nàng tới đây là tìm kiếm Địch Bách Y, Địch Bách Y chết rồi, nàng đi tìm ai giờ?
Nam tử ngồi phía trước vội vàng hỏi, "Vậy xin hỏi Địch Bách Y có sư huynh đệ hoặc là đệ tử gì đó không?"
Bác gái vừa rồi trả lời kia ăn ngay nói thật, "Địch Bách Y ngược lại có một đệ tử, bất quá tuổi có chút trẻ, nhà bọn hắn chính ở đằng kia."
Bác gái này nói xong, đưa tay chỉ vào tiểu y quán của Địch Bách Y. Trong lời nói mịt mờ dùng tuổi trẻ gợi ý một chút, ý muốn bảo rằng y thuật của đệ tử Địch Bách Y thực sự không ra thế nào.
"Đa tạ. Thành sư phụ, ngươi lái qua." Năm tử ngồi hàng trước nói với tài xế.
Lái xe lên tiếng, khởi động xe. Nữ tử xinh đẹp kia cau mày nói ra, "Bàng ca, Y Huân bệnh nặng như vậy, trong ngoài nước không biết bao nhiêu chuyên gia đều thúc thủ vô sách, liền xem như tìm tới Địch Bách Y cũng không nhất định có thể chữa, tìm đệ tử của hắn thì làm được cái gì?"
Nam tử gọi là Bàng ca kia hít một tiếng, "Lan Nghiên, nếu có biện pháp, chúng ta sẽ đến nơi này sao? Địch Bách Y cũng là do Hoàng Cảnh tự Dị Minh đại sư đề cử. Chúng ta có thể không tin Địch Bách Y kia, chẳng lẽ Dị Minh đại sư ngươi cũng không tin?"
Lan Nghiên thở dài một tiếng, cũng không có nói chuyện, chính như Bàng ca nói, nếu có biện pháp, ai nguyện ý tới một tiểu sơn thôn như thế này, tìm kiếm một thôn y?
...
Tiếng ồn của xe con đánh thức Địch Cửu vẫn còn đang trầm tư, hắn cũng không có ngẩng đầu, như cũ đang loay hoay với đống dược liệu trong tay. Từ khi hắn bắt đầu có ý thức, vẫn cảm giác được có một chuyện trọng yếu mà hắn không nhớ được. Còn đó là chuyện trọng yếu gì, thế nhưng chuyện này mặc cho hắn suy nghĩ hơn hai mươi năm, đều không có nhớ tới.
.
"Xin hỏi nơi này là y quán của sư phụ Địch Bách Y sao?" Trông thấy sau khi xe dừng lại, trong y quán vẫn không có ai ra nghênh tiếp, Lan Nghiên đành phải đi xuống xe đến trước cửa lớn lên tiếng hỏi thăm. Trên thực tế thời điểm mà nàng hỏi thăm, đã nhìn thấy Địch Cửu đang cầm trong tay một gốc Thiết Bì Thạch Hộc.
Địch Cửu thật giống như lão niên si ngốc, sau khi Lan Nghiên hỏi thăm rất lâu, lúc này mới chậm rãi ngẩng đầu, "Ngươi là hỏi ta sao?"
Lan Nghiên giận không chỗ phát tiết, "Ta đều đến nửa ngày, ngươi nói có phải đang hỏi ngươi hay không?"
Cô cảm thấy Bàng ca thật sự là làm điều thừa, tên đệ tử của Địch Bách Y này đơn giản chính là một kẻ ngốc, "Bàng ca, chúng ta đi thôi, ta cảm thấy tiếp tục lưu lại ở chỗ này đơn giản chính là lãng phí sinh mệnh."
Bàng ca lại ngăn cản Lan Nghiên, vẻ mặt tươi cười nói ra, "Ta tên là Bàng Phi Hòa, đến từ Tân Hải, xin hỏi ngươi xưng hô như thế nào?"
"Ta gọi Địch Cửu." Lần này Địch Cửu ngược lại không tiếp tục loại trầm tư kia, mà lại trả lời rất dứt khoát với Bàng Phi Hòa.
Bàng Phi Hòa càng khách khí nói, "Chúng ta tới nơi này là muốn tìm kiếm Địch Bách Y, không nghĩ tới lại biết được tin buồn tiền bối Địch Bách Y tiên thăng. Địch y sư, ngươi hẳn là đệ tử y bát của tiền bối Địch Bách Y a?"
Địch Cửu gật gật đầu, "Địch Bách Y là nghĩa phụ của ta, mặc dù ta theo hắn học y, bất quá cũng không có học được bản lãnh gì."
Bàng Phi Hòa cười ha ha một tiếng, "Địch y sư quá khiêm nhường, đệ tử Địch Bách Y há có thể đơn giản? Nói thật không nói gạt ngươi, ta tới đây vốn muốn xin nhờ sư phụ ngươi, chỉ là không nghĩ tới chúng ta tới đã chậm một bước, duyên khanh một mặt, thật sự quá làm cho người ta tiếc nuối..."
Bàng Phi Hòa cố ý dừng một chút, hắn hi vọng Địch Cửu có thể tiếp lời nói tiếp. Chỉ là Địch Cửu vẫn chỉ nhìn cây Thiết Bì Thạch Hộc trong tay hắn, nửa điểm phản ứng đều không có.
Bàng Phi Hòa chỉ có thể chủ động nói ra, "Ta hy vọng có thể xin ngươi đi một chuyến tới Tân Hải, giúp một bệnh nhân, nhìn một chút tình huống cụ thể của nàng."
"Bàng ca, vừa rồi Địch Cửu cũng đã nói, thời gian hắn đi theo Địch tiền bối có chút ngắn..." Lan Nghiên tranh thủ thời gian ở một bên thấp giọng nói ra.
Chỉ là nàng bị Bàng Phi Hòa khoát tay ép xuống, không thể nói tiếp.
Địch Cửu rốt cục buông Thiết Bì Thạch Hộc ở trong tay xuống, bình tĩnh nói, "Ta ngay cả một phần mười bản sự của sư phụ ta đều không học được, sau khi sư phụ ta rời đi, nơi này cơ hồ không có người đến khám bệnh, ngươi để cho ta đi Tân Hải giúp xem bệnh, khó mà làm được."
Bàng Phi Hòa thật giống như nhận định Địch Cửu có bản lĩnh, không có nửa phần để ý nói ra, "Địch y sư, Bàng Phi Hòa ta mặc dù không có bao lớn bản sự, nhưng nếu ngươi có thể đi Tân Hải giúp nhìn một chút bệnh nhân, ta hứa hẹn giúp ngươi tiến vào khu vực Thiên Hoang, thậm chí có thể giúp ngươi tiến vào Võ Học viện."
Bàng Phi Hòa nói xong, càng là một mặt chờ đợi nhìn Địch Cửu.
Địch Cửu nhíu mày, theo bản năng đưa tay nhéo nhéo khuyên tai ngọc treo ở ngực, trọn vẹn suy tư bốn năm phút đồng hồ, rồi mới lên tiếng, "Được thôi, ta đồng ý cùng ngươi đi một chuyến đến Tân Hải."
Bạn cần đăng nhập để bình luận