Thế Giới Thứ Chín

Chương 588

Người ngồi bên ngoài Đại Canh Đan Hà không chỉ có đại biểu của các Tông môn, mà còn có đông đảo tu sĩ đứng ngoài quan sát.
Hiện tại bọn họ đều không thấy được dáng vẻ Đan sư cô đọng Thần Nguyên Đan, thế nhưng bên trên bình phong to lớn lại xuất hiện bảng xếp hạng.
Bảng xếp hạng xuất hiện đầu tiên là về Tông môn, bình phong thứ hai là bảng xếp hạng của Đan sư.
Đại Canh Đan Hà Bỉ của Đạo giới lần này, đa phần các Tông môn đều cử ba Đan sư tham gia. Mà Diễn Nhất Đại Tông chỉ phái một Đan sư chưa phải là đệ tử chính thức tham dự, đừng nói Diễn Nhất Đạo Tông là tông môn đỉnh cấp, xem như các môn phái bình thường cũng không làm thế.
Trận tranh tài này không chỉ quan hệ đến mặt mũi Tông môn còn quan hệ tới tài nguyên tu luyện sẽ nhận được trong tương lai.
Một phần Thần Đan mà thí sinh luyện ra được sẽ phân phối cho Tông môn. Thế nên Đan sư luyện được càng nhiều Thần Đan, thu hoạch của Tông môn càng lớn.
Hẳn nội bộ Diễn Nhất Đạo Tông xảy ra vấn đề mới xuất hiện tình huống này, bằng không mà nói, đây tuyệt đối không thể nào.
Xếp hạng tông môn biểu hiện rất rõ, hạng nhất là Thần Ốc Đan Môn có điểm tích lũy 2820, Quảng Tịnh Thánh Môn 2432, Thanh Lưu Đạo Tông 2428…
Xếp hạng Đan sư dự thi vừa liếc qua liền thấy, hạng nhất là Ngư Hộ với 1811 điểm tích lũy, y là Đan sư của Thần Ốc Đan Môn. Người thứ hai là Cúc Hòa 1400 đến từ Vĩnh Đình Thánh Đạo thành…
Điểm số này chính là số lượng Thần Nguyên Đan bọn họ cô đọng được, tranh tài mới qua chưa tới nửa nén hương mà Ngư Hộ đã ngưng luyện gần 2000 mai Thần Nguyên Đan, so với những Đan sư còn lại đúng là kéo dài khoảng cách.
Ánh mắt Phó Thành chủ Vạn Hòa Tuyết của Vĩnh Đình Thánh Đạo thành đảo qua một lượt bình phong giám sát, bà cười ha ha một tiếng rồi nói:
- Khó trách An Đồ Ngưng muốn đi.
Không cần Vạn Hòa Huyết giải thích, mọi người đều tự nhìn rõ.
Trên bình phong to lớn, xếp hạng Tông môn ở chót là Diễn Nhất Đạo Tông, điểm tích lũy 0, còn bình phong thư hai là Đan sư Địch Cửu, điểm tích lũy vẫn chẳng khác, đều là 0.
Ngoại trừ Vạn Hòa Huyết đang đứng ngoài mỉa mai, những Trưởng lão Tông môn khác không nhiều lời. Bọn họ biết rõ nội bộ Diễn Nhất Đạo Tông tranh quyền đoạt lợi lợi hại cỡ nào. Cộng với Diễn Nhất Đạo Tông vốn không phải đại tông Đan Đạo gì, tuy nói xếp chót có chút ngoài dự đoán của mọi người nhưng cũng chẳng có gì bất hợp lý.
...
Địch Cửu nhìn những Đan sư đang điên cuồng cô đọng Thần Nguyên Đan liền đoán được có phần thưởng hậu hĩnh nào đó. Đoán chừng thí sinh đến tham gia mà chẳng biết gì, giải thưởng thế nào, to bao nhiêu thì chỉ có mỗi mình hắn.
Có thể thấy đối với An Đồ Ngưng mà nói, Địch Cửu chỉ cần có mặt là được, những cái khác không quan trọng.
Bất quá nếu đã tới, Địch Cửu không tính tay không trở về. Nhiều đan khí như vậy, nếu hắn bỏ qua mới là sai lầm a.
Chẳng phải hắn cần gấp tài nguyên tu luyện sao? Có nơi nào nhiều được như ở đây?
Những tu sĩ khác không có cách mang nhẫn trữ vật theo, càng vô pháp bố trí đại trận hỗ trợ, dù bố trí được đi nữa thì đám Đan sư kia cũng không bố trí nổi. Chí ít sẽ có một số Đan sư không thể dung nhập Đan Đạo vào đại trận, đừng nói Đan sư không làm được, xem như Trận Đạo sư cũng chưa chắc thành công.
Địch Cửu thì không cần lo lắng những điều này, hắn có pháp tắc trận kỳ cùng hệ thống Đan Đạo của chính mình, có thể bố trí một pháp tắc đại trận cô đọng Thần Nguyên Đan. Hắn đã sớm quen thuộc với quy tắc thiên địa nơi này, nhanh chóng mượn nhờ nó mà phát họa ra một mảnh pháp tắc trận kỳ, sau đó dung nhập quy tắc Đan Đạo của mình vào pháp tắc đại trận rồi vận chuyển đại trận, hóa thiên địa đan khí thành Thần Nguyên Đan.
Tuy Địch Cửu có thể bố trí đại trận cô đọng Thần Đan, nhưng hắn cũng chẳng dám vận dụng hết sức. Nếu một mình hắn quấn hết đan khí trong Đan Khí Hà vào đại trận thì chẳng khác nào tự sát.
Với pháp tắc đại trận Địch Cửu bố trí, chỉ cần đan khí vào tới Đại Trụ Đỉnh liền lập tức bị cô đọng thành Thần Nguyên Đan, tự động chuyển vào Thế giới Đệ cửu.
Đối với Thế giới Đệ Cửu, Địch Cửu vô cùng yên tâm. Nếu có người cảm nhận được thế giới của hắn, đoán chừng hắn đã chẳng đứng được ở nơi này chứ đừng nói chi so tài.
Sau khi vận chuyển pháp tắc đại trận cô đọng Thần Nguyên Đan xong, phía trên Đại Trụ Đỉnh nhanh chóng xuất hiện một vòng xoáy. Vòng xoáy cuốn đan khí đan lô, trong chớp đan khí liền hóa thành một viên Thần Nguyên Đan, mỗi viên lớn nhỏ giống nhau, mang theo khí tức thiên địa thần nguyên tinh khiết mà nồng đậm.
Chỉ qua mười nhịp thở, bên trong thế giới giới Đệ Cửu liền có thêm mấy ngàn viên Thần Nguyên Đan.
Thế nhưng Địch Cửu sợ vòng xoáy đan khí sẽ càng lúc càng lớn, nếu nơi này có Giám Sát đại trận, khả năng cao sẽ bị phát hiện.
Rơi vào đường cùng, Địch Cửu đành tiếp tục bố trí pháp tắc đại trận phản xoáy. Đại trận này chỉ có duy nhất một hiệu quả, đó là khiến vòng xoáy đan khí yếu bớt, thế nhưng đan khí vẫn như cũ, gần nửa phần tiếp tục vận chuyển.
Cũng chỉ có tu sĩ mượn nhờ quy tắc thiên địa để bố trí đại trận mới dám làm như vậy, bằng không trận kỳ vừa xuất hiện liền bại lộ ngay.
Phản Toàn Pháp Tắc Đại Trận thứ hai bố trí xong, Địch Cửu mới dùng thần niệm quan sát vòng xoáy luyện đan của các tu sĩ xung quanh rồi khống chế vòng xoáy luyện đan của mình yếu hơn một chút so với số đông, lúc này mới yên lòng lại.
Rất nhanh, mười ngàn viên Thần Nguyên Đan liền xuất hiện bên trong thế giới Đệ cửu, Địch Cửu bắt đầu phân phối Thần Nguyên Đan. Hắn tới đây không vì giải thưởng, thu được Thần Nguyên Đan đã là phát tài to rồi.
Mỗi một trăm viên Thần Nguyên Đan, Địch Cửu sẽ trích ra một viên bỏ vào nhẫn, còn lại đều chuyển hết vào thế giới Đệ Cửu.
Con số này không phải Địch Cửu tùy tiện đưa ra mà căn cứ vào vòng xoáy đan khí từ đan lô của những tu sĩ khác để cho ra kết luận. Hắn phải đảm bảo bản thân không bằng người khác nhưng nếu thấp quá cũng chẳng hợp lý.
Dù Địch Cửu có thể mở rộng pháp tắc đại trận một chút nữa, bất quá, hắn vẫn cảm thấy bản thân làm người nên khiêm tốn một chút, phát tài thế này là tốt rồi, không nên quá tham lam.
Dưới sự giúp đỡ của pháp tắc đại trận, Đại Trụ Đỉnh bắt đầu tự động cô đọng Thần Nguyên Đan. Địch Cửu chẳng cần bỏ ra nửa phần tinh lực nào, chẳng tốn tí công liên tục đánh ra thủ quyết Đan Đạo.
Địch Cửu thừa thời gian nên bắt đầu tu luyện, ở nơi này còn không tranh thủ nâng cao tu vi thì đợi tới bao giờ?
Đan khí thiên địa nồng đậm tinh khiết bị Địch Cửu cuốn trôi, tu vi hắn cấp tốc cô đọng, thần nguyên càng thêm cường đại hơn trước.
Rất nhanh Địch Cửu lâm sâu vào cảnh giới bế quan, dưới loại đan khí nồng đậm thế này, ngay cả việc cảm ngộ cũng trở nên rõ ràng hơn.
Sau khi bế quan Địch Cửu không biết tình huống bên ngoài nữa, điểm tích lũy của hắn dần tăng cao.
Dù đã tận lực điệu thấp, thậm chí bố trí của pháp tắc đại trận để tận lực khống chế Thần Nguyên Đan được tạo ra, thế nhưng đại trận của hắn nào phải loại bình thường, khác hẳn với những Đan sư tự tay cô đọng Thần Nguyên Đan. Đan sư bình thường dù lợi hại hơn nữa, trong quá trình cô đọng Thần Nguyên Đan vẫn phải nghỉ ngơi. Bọn họ cần mượn nhờ đan khí thiên địa để khôi phục nguyên khí mới tiếp tục cô đọng.
Mà đại trận của Địch Cửu lại không cần nghỉ ngơi, chỉ cần có đầy đủ đan khí nguyên địa bổ sung liền đủ khả năng cô đọng vô số Thần Nguyên Đan.

- Việc này rất bất thường a, thứ tự Diễn Nhất Đạo Tông đã tăng lên Top 100 rồi kìa…
Rốt cuộc trong đám đông có người phát hiện có chỗ không đúng, chẳng những thứ tự Diễn Nhất Đạo tông tăng cao mà thứ hạng đệ tử tham gia cũng tăng một cách đáng sợ, gần 2000 Đan sư mà gia hỏa kia đã nằm trong Top 50, trước mắt đang xếp hạng 50.
- Bất thường vô cùng, điểm tích lũy của hắn lên cao rất đều, dường như mỗi thời khác đều duy trì một con số hoàn hảo…
Một khi bị chú ý, sự bất thường về số lượng Thần Đan của Địch Cửu liền biểu hiện rất rõ.

Tố Đạo viên mãn muốn tiến thêm một bước không phải chỉ cần bế quan là được, rốt cuộc Địch Cửu cũng mở mắt.
Hắn dùng thần niệm quan sát thế giới Đệ Cửu liền phát hiện bên trong đó vậy mà đã chất chứa hơn trăm ngàn ngọn núi nhỏ được tạo thành từ Thần Nguyên Đan. Từ đó thấy được Thần Nguyên Đan trong nhẫn cũng có hơn trăm vạn viên.
Không tốt!
Bản thân không để ý tới sự đáng sợ của pháp tắc đại trận, nó thời thời khắc khắc đều có thể cô đọng Thần Nguyên Đan, nếu mười mấy vạn cũng thôi, hiện tại hơn trăm vạn, kết quả này rất dễ khiến hắn bị để ý.
Hiểu rõ điểm này, toàn thân Địch Cửu bỗng ứa mồ hôi lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận