Thế Giới Thứ Chín

Chương 654: Thế Giới Hoàn Thiện

Mặc dù Địch Cửu đang tập trung đắm chìm vào trong quá trình mượt mà của đạo vận và bão táp thần nguyên không ngừng dâng lên, thế nhưng hắn vẫn biết bản thân đã tiến đến nửa bước Đạo Nguyên cảnh, chỉ cần tiếp tục kéo dài, Địch Cửu xác định hắn chắc chắn trở thành cường giả Chứng Đạo bước thứ hai.
Ngay lúc Địch Cửu đang điên cuồng vận chuyển quy tắc chu thiên, quét sạch Hỗn Độn chi khí và thần linh khí để ngưng thực đạo vận thì một loại cảm giác vô cùng suy yếu bỗng truyền đến. Giờ khắc này, Địch Cửu cũng thấy được thực lực của mình cấp tốc sụp đổ, thậm chí thọ nguyên cũng nhanh chóng tiêu tán.
Trong lòng Địch Cửu hoảng hốt, hắn tu luyện Quy Tắc Đạo, dù không có đường đường chính chính gia nhập qua tông môn nào nhưng cũng hiểu biết một chút. Dấu hiệu này có chút giống đại suy, nhưng theo Địch Cửu được biết, đại suy là thứ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, có từng nghe ai bước vào Đạo Nguyên cảnh mà lại gặp phải tình huống đại suy chưa?
Răng rắc!
Địch Cửu cảm nhận Tinh Không mạch lạc bắt đầu xuất hiện vết rạn, thậm chí thức hải điên cuồng mở rộng vừa rồi cũng có chút khác biệt…
Đối với Địch Cửu mà nói, này giống như chồi non vừa mới phá đất sinh trưởng lại lung lay sắp đổ dưới mưa to gió lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị mưa to gió lớn phá hủy.
Trong lòng Địch Cửu sợ hãi, hắn không biết là thế nào cho tốt, một đạo sinh cơ đột ngột xuất hiện mà thức hải và Tinh Không mạch lạc của hắn lại bắt đầu có vết rạn.
Chồi non càng kiên cố đứng lên, trưởng thành bằng tốc độ nhanh nhất khỏe mạnh nhất, đồng thời điên cuồng hấp thu hết thảy chất dinh dưỡng chung quanh...
Tinh Không mạch lạc vỡ ra nay bắt đầu khôi phục, thức hải cũng dần dần phục hồi như cũ. Tu vi Địch Cửu lần nữa tăng mạnh, đạo vận và đại đạo mượt mà trở lại.
"Oanh!"
Thật giống như một tiếng sấm mùa xuân đánh vào giữa tâm thần Địch Cửu, Địch Cửu đột nhiên mở to hai mắt, đứng bật dậy.
Lĩnh vực cường đại mênh mông mở rộng ra ngoài, giờ khắc này toàn bộ như nằm trong tay hắn, dù biết rõ đấy chỉ là cảm giác hư ảo, Địch Cửu vẫn kích động không thôi.
Đạo Nguyên cảnh, đây mới thực sự là bước thứ hai, chí ít trong vùng hư không này, hắn có nơi yên ổn của chính mình. Rốt cuộc không cần vừa thấy Khương Đại liền bỏ chạy, không cần tránh trong Hạo Hãn Đại Khư không dám ra.
Khương Đại đã bỏ qua thời cơ tốt nhất để giết hắn, tương lai chỉ có hắn đuổi giết Khương Đại. Thập đại thiên tài thì thế nào?
Việc khiến Địch Cửu càng kích động là hắn phát hiện thế giới Đệ Cửu cũng hoàn toàn khác biệt.
Lúc trước sau khi Đệ Cửu thế giới ngưng tụ xong còn bóng dáng của Thiểm Quang, khí tức của Thánh âm Châu cùng khí tức đạo niệm thức hải của hắn.
Mà giờ khắc này, những thứ kia hoàn toàn biến mất, sông núi, dòng sông, hồ nước, thảo nguyên trở nên rõ ràng hơn, bầu trời cũng sáng tỏ hẳn, quy tắc thiên địa vô cùng quen thuộc...
Đây chẳng phải là quy tắc Đạo Nguyên của hắn sao?
Khi Địch Cửu bước vào bước thứ hai, thế giới của hắn hoàn toàn phụ thuộc vào ý chí của hắn, dưới quy tắc đại đạo tạo thành quy tắc của thế giới mới. Địch Cửu không cần nghĩ cũng có thể đoán, tương lai khi tu vi của hắn tăng lên, quy tắc thế giới Đệ Cửu sẽ càng hoàn thiện.
Một vòng sắc thái xanh tươi xuất hiện trong tầm mắt Địch Cửu, Địch Cửu kích động bước vào thế giới Đệ Cửu, khom người xuống.
Kiến Mộc được hắn cắm xuống nhanh chóng nảy mầm, Kiến Đỉnh dung hợp cùng một nhánh Kiến Mộc rồi hoàn toàn biến mất không thấy gì, thay vào đó là chồi non dài một thước, tản mát ra nồng đậm khí tức của sự sống và khí tức khai thiên.
Địch Cửu đột nhiên hiểu, thời điểm hắn đột phá Đạo Nguyên cảnh, đại đạo sắp tán loạn kia liền xuất hiện một loại sinh cơ mới, sinh cơ kia cứu lấy hắn, giúp hắn lần nữa cảm nhận được sự mênh mông đại đạo, để hắn lần nữa sống lại. Đó là mầm Kiến Mộc, nó đã cứu một mạng của hắn.
- Thật cám ơn!
Địch Cửu khẽ khom người, hắn cảm kích Kiến Mộc từ tận đáy lòng.
Tựa hồ nghe được lời cảm tạ của Địch Cửu, mầm xanh bắt đầu lắc lư.
Địch Cửu cũng dần tỉnh táo lại, nghĩ đến sự suy yếu của bản thân. Thật sự hắn từng nghe qua đấy chính là đại suy, là thứ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, vì sao khi đột phá Đạo Nguyên lại xảy ra?
Chẳng lẽ căn cơ hắn không đủ mới tạo nên tình huống này? Thế nhưng Quy Tắc Đại Đạo đã rất ổn rồi mà. Căn cơ Địch Cửu là cảm ngộ vũ trụ mênh mông, tự bản thân hắn cảm ngộ lấy, tuyệt đối không có cách nào cưỡng ép tăng cao, dù dùng bất kỳ tài nguyên tu luyện gì cũng chẳng được.
Nếu không phải do căn cơ, tại sao khi hắn bước vào Đạo Nguyên cảnh, chỉ trong chớp mắt lại xuất hiện tình trạng kia, hại hắn kém chút nữa là xong đời?
Địch Cửu vừa nghĩ đến đây cũng cảm giác được thế giới Đệ Cửu tựa hồ có một phần khú tức không phù hợp, nó nằm trong một góc của Đệ Cửu.
Sau khi Địch Cửu bước vào Đạo Nguyên, thế giới Đệ Cửu hình thành núi non sông ngòi, diễn hóa ra thiên địa quy tắc, thế giới này dung hợp hoàn toàn cùng đại đạo của hắn. Đã như vậy, sao lại có loại khí tức bất thường kia?
Địch Cửu xòe tay ra, khí tức bất thường nhanh chóng lơ lửng trên lòng bàn tay của hắn.
Đây là một loại ý chí? Địch Cửu chớp mắt liền hiểu chuyện gì đang xảy ra, có điều loại ý chí cường đại này từ đâu mà ra? Đây là một đạo chấp niệm a.
Thần niệm Địch Cửu nhanh chóng rơi lên phần ý chí kia, rất nhanh liền hiểu được đây là chấp niệm của Thiểm Quang. Lúc trước hắn không phát hiện, ngoại trừ vì tu vi còn thấp ra, cũng do Thiển Quang vẫn chưa bị đại đạo diễn hóa hoàn toàn.
Vào thời điểm hắn đột phá hôm nay, thế giới Đệ Cửu cũng chân chính diễn hóa đại đạo, khi ấy hắn liền cảm nhận được loại khí tức bất thường này.
Địch Cửu giận dữ, lần đầu tiên đạo tắc thứ chín còn muốn động thủ, nhờ có Thánh âm Châu bảo vệ hắn. Kết quả Thánh âm Châu bị nó ám toàn, trực tiếp vỡ vụn, cuối cùng hòa vào quy tắc đại đạo hình thành thế giới Đệ Cửu.
Trước đó Địch Cửu còn nghĩ chấp niệm của Thiểm Quang đã biến mất, chẳng ngờ nó vẫn trốn trong đây, khi hắn đột phá bước thứ hai, Thiểm Quang lần nữa xuất hiện, muốn triệt để tiêu diệt hắn.
May mà vận khí Địch Cửu không tệ, gieo trồng Kiến Mộc, khi thế giới Đệ Cửu diễn hóa, Kiếm Mộc nảy mầm đã cứu hắn.
Đồ con rùa này, Địch Cửu xòe tay ra, đạo hỏa lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, Địch Cửu nhất định phải thiêu sạch tia chấp niệm ấy.
Chỉ là thời điểm chuẩn bị động thủ, Địch Cửu bỗng có chút do dự.
Tia chấp niệm này rõ ràng là đạo tắc thứ chín, chắc chắn không muốn nhắm vào hắn, mà nhắm vào Vũ Trụ Chi Chủ kia. Có điều hắn không để tâm đến suy nghĩ của Thiểm Quang, chỉ toàn lực tạo dựng đại đạo của mình mới khiến đạo tắc thứ chín lưu lại tia chấp niệm, muốn xử lý Địch Cửu xong sẽ đối phó với Vũ Trụ Chi Chủ.
Đã vậy, sao không giữ lại tia chấp niệm này, tương lai trả lại cho Vũ Trụ Chi Chủ?
Nghĩ tới đây, Địch Cửu không do dự nữa, dùng cấm chế trói buộc chấp niệm, phong ấn nó ở nơi hẻo lánh nhất của thế giới Đệ Cửu. Có lẽ có một ngày nào đó, hắn sẽ cần dùng tới thứ này.
...
Lúc Địch Cửu bước ra từ Đệ Cửu thế giới liền thấy khuôn mặt kích động của Đinh Trì. Địch Cửu nhìn liền biết Đinh Trì đã Hóa Đạo thành công.
- Đinh huynh, chúc mừng ngươi, Hóa Đạo thành công.
Địch Cửu vỗ một cái vào vai Đinh Trì và nói.
Đinh Trì kích động không thôi:
- Địch huynh, không nhờ có ngươi, không biết năm nào ta mới thành Hóa Đạo, mà dù có Hóa Đạo thành công cũng khó mà có thành tựu hiện tại.
So với ai khác Đinh Trì càng rõ, khi hắn Hóa Đạo, bên Địch Cửu đã được khí tức Hỗn Độn thanh tẩy, giờ phút này đại đạo thâm hậu hơn trước rất nhiều.
Đinh Trì không cần hỏi cũng biết Địch Cửu đã đột phá bước thứ hai. Hắn sớm cảm nhận được khí tức thiên địa đại đạo mênh mông kia.
- Không sai, Thiểm Điện đã là Thần Thú cấp ba, chúng ta có thể tới Hư Thị rồi.
Địch Cửu thấy Thiểm Điện đắc ý vọt ra, trong lòng cũng rất hài lòng.
Tốc độ tu luyện của Thiểm Điện không phải là thứ mà Thụ đệ có thể so sánh. Xem như Hắc Hỏa cũng chưa chắc tấn cấp nhanh bằng Thiểm Điện. Nếu không phải hắn khác người, tương lai khả năng cao Thiểm Điện sẽ vượt qua hắn.
Tuy lần này phải dùng gần hết ba đầu đạo mạch cực phẩm, nhưng đối với Địch Cửu mà nói, xem như dùng hết đi nữa, chỉ cần hắn đột phá được, cũng xem như đáng giá. Địch Cửu thu phần đạo mạch còn lại, lấy phi thuyền ra, lần nữa đi tới Hư Thị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận