Thế Giới Thứ Chín

Chương 454

Lúc đám người Địch Cửu đi theo Dạ Hy vào Hoàng Hồ, trong lòng cũng thật khâm phục Dạ Hy biết cách thiết kế. Trên Hoàng Hồ bao quanh Hoàng Hồ cung lơ lửng Cửu Khúc Hoa Lang. Khắp nơi là đủ loại tiên linh quả, hoặc trôi hững hờ trên Hoàng Hồ hoặc là lơ lửng khắp nơi trên không trung.
Đám người ngồi dọc theo bờ Hoàng Hồ, chỉ cần nhẹ nhàng vươn tay liền lấy được tiên linh quả mình muốn, còn có thể ngắm nhìn nước hồ chảy dọc dưới chân, nếu nói về sáng ý, đúng là Dạ Hy không tầm thường.
Dưới chân khách nhân là Hoàng Hồ, trên không hoa trôi lơ lửng, mỗi chỗ an tọa đều có thị nữ đứng chờ bên cạnh. Chỗ ngồi mỗi người tùy thời mà biến động, thế nhưng lại tuân theo quy tắc nhất định, vô luận chuyển sang đâu thì khách nhân đều có thể nhìn thấy lẫn nhau.
Địch Cửu ngước mắt nhìn một chút, khách nhân tới nơi này có hơn 30 người. Phần lớn đều là Tiên Đế tầng bốn trở lên, Đại Tiên Đế cũng có hơn mười vị, Tiên Đế sơ kỳ chỉ có hai ba người.
Về phần đám đệ tử được đưa theo như Ngải Khuynh Băng chẳng có mấy người. Duy chỉ Địch Cửu là có tu vi Tiên Vương mà thôi. Mà Địch Cửu là ngoại lệ, với tu vi Tiên Vương, hắn chẳng cần đi theo bất kỳ Tiên Đế nào, lại còn dẫn kèm ba cường giả Tiên Đế theo nữa.
Mỗi thị đứng bên cạnh đang nhẹ nhàng rót tiên nhưỡng cho khách quý. Dạ Hy là người đầu tiên nâng chén rượu lên, ông ta nói:
- Các vị bằng hữu đều đến từ đại tiên lục, mọi người xem trọng Dạ Hy mới tới đây uống một chén rượu, ăn mấy quả dại. Ta trước kính mọi người một chén, cảm tạ các vị đến đây cổ động.
Nói xong, Dạ Hy chủ động giơ chén rượu trong tay lên, uống một ngụm hết sạch.
Mọi người nhao nhao cầm ly, nâng chén uống không còn giọt nào. Thế nhưng Địch Cửu vẫn bất động như cũ, n Vô Thường, Chủng Ngạo, Trầm Tự Thuấn đi theo Địch Cửu cũng ngồi yên giống thế.
- Địch Đan Đế, Dạ tiền bối là cường giả đệ nhất tứ đại tiên lục ta, lại còn mời chúng ta đến đây thưởng thức rượu ngon cùng linh quả, vì sao Đan Đế lại không chung vui?
Một nam tu có tướng mạo thanh tú, thế nhưng giọng điệu lại cực kỳ lạnh lùng, dò hỏi Địch Cửu.
Địch Cửu nhàn nhạt nhìn nam tử kia, khẽ đáp:
- Tiên Đế tầng một như ngươi tính là thứ gì? Có tư cách nói chuyện cùng bản Đan Đế sao?
Tên tiểu bạch kiểm này muốn nịnh nọt Dạ Hy thế nào Địch Cửu chẳng quản, thế nhưng muốn dùng hắn làm đá kê chân thì chắc chắn mắt gã bị mù rồi.
Tuy Địch Cửu cố tình tỏ ra phách lối, nhưng đúng thật địa vị Đan Đế của hắn cao cao tại thượng, khác xa so với Tiên Đế tầng một.
- Bản đế Phương Kỳ, nếu Địch Đan Đế có gì không thoải mái cứ việc hướng về ta nói thẳng, Phương Kỳ ta đều tiếp.
Tiểu bạch kiểm hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không để Địch Cửu vào mắt.
Ngồi bên cạnh Phương Kỳ là một nữ tử có dung mạo thanh tú, Phương Kỳ vừa nói xong, ả lập tức hùa theo:
- Vợ chồng ta một thể, Địch Đan Đế nếu muốn tìm phu quân ta phiền phức, Hạ Vi Vi ta xin tiếp.
Hạ Vi Vi?
Địch Cửu nhìn chằm chằm nữ tử nọ, trong lòng tự nhủ cái tên đó nghe sao quen thuộc như vậy? Thế nhưng vị Tiên Đế tầng ba như nàng, hắn thật sự chưa từng gặp qua.
- Ha ha...
Dạ Hy bật cười thành tiếng.
- Vợ chồng hai vị vừa đến đây, đoán chừng còn chưa rõ Địch Đan Đế và Tinh Không Trà Lâu. Tinh Không Trà của Địch Đan Đế chính là Tiên giới đệ nhất trà, dù có nhiều tiên tinh tới đâu cũng chưa chắc mua nổi, tất sẽ không xem trọng loại rượu nhạt của Hoàng Hồ cung ta. Đương nhiên, sở dĩ hôm nay Địch Đan Đế tới đây, cũng vì muốn lấy phối phương Tinh Không Trà ra cho mọi người xem, bằng không mà nói, Địch Đan Đế đúng là chẳng rảnh mà tới.
Trong lòng Địch Cửu cười lạnh, hắn biết vở kịch này vẫn chưa bắt đầu, đợi lát nữa, Dạ Hy sẽ đem ra một đống lý do quang minh chính đại để động thủ với hắn.
Hôm nay Địch Cửu tới đây, đồng dạng cũng muốn tìm Dạ Hy gây phiền phức, cứ để từ từ mà xem.
A, khoan, khoan đã, Địch Cửu chợt nhớ ra Hạ Vi Vi kia là ai rồi.
Hắn tu luyện đến nay một mực đều dựa vào tia đạo tắc thứ chín, cho dù là công pháp hắn dùng cũng có quan hệ với Thiểm Quang. Thế nhưng muốn nói hắn không có sư phụ thì chưa chắc đúng.
Bởi vì Địch Cửu từng bái Thiên Phong Hoa làm thầy (xem lại
Bạn cần đăng nhập để bình luận