Thế Giới Thứ Chín

Chương 266

Lúc này, Địch Cửu hoàn toàn không biết Hàn Thanh Y đã hoài nghi chuyện về Thư Giới, nếu biết được hắn nhất định sẽ cảm thấy oan uổng cực kỳ. Sở dĩ Địch Cử có thể trở thành Trận Vương và Đan Vương không chỉ nhờ vào Thư Giới. Nguyên nhân chủ yếu chính là đạo thiểm điện màu vàng trong đầu và truyền thừa từ Thiên Phong Hoa cùng Kê Minh, Thiên Phong Hoa truyền thụ cho hắn trận đạo, Kê Minh thì truyền thụ về đan đạo.
Giờ phút này Địch Cửu cũng đang gấp rút thi triển độn thuật, hiện tại có Hối Kiếp Đan, hắn nhất định phải tranh thủ bước vào Kiếp Sinh cảnh trong thời gian ngắn nhất.
Sau hai canh giờ, Địch Cửu đã quay trở lại mỏ linh thạch kia. Lúc trước hắn không lấy linh thạch trong đây mang theo, hiện tại quay lại nơi này để độ kiếp quả thật là một quyết định đúng đắn.
Phương thức tu luyện mà Địch Cửu thích nhất là điên cuồng tu luyện vào lúc bản thân đang độ kiếp. Lôi kiếp càng lớn, tốc độ tu luyện của hắn sẽ càng nhanh.
Sau khi rời khỏi Tiểu Trung Ương Tinh, chẳng mấy chốc Địch Cửu sẽ phải tham gia Chân Vực thiên tài chiến, cho nên hắn hi vọng bản thân có thể nhanh chóng gia tăng thực lực của mình lên.
Trận chiến này không phải chỉ cần đối phó với mấy thiên tài đó là xong, rất có thể hắn sẽ phải đối mặt với những cường giả Chân Vực nữa. Chưa kể Thiên Kim Vực Chủ hiện giờ đang cực độ hoài nghi hắn, ngay cả thế lực phía sau Hàn Thanh Y cũng khiến cho Địch Cửu phải tận lực đề phòng.
Sau khi thân phận Đan Vương cửu phẩm của hắn bị bại lộ, Địch Cửu không tin bên phía Hàn Thanh Y sẽ bỏ qua cho mình. Chỉ có thực lực cường đại mới có thể bảo vệ tốt bản thân, hắn dự tính sẽ đột phá cảnh giới Hóa Chân trước khi rời khỏi nơi đây.
Sau khi tìm được chỗ độ kiếp tốt trong mỏ, Địch Cửu bèn lấy hai đầu cực phẩm linh mạch ra. Tiếp theo hắn bố trí một cái đao trận ngay nơi mình đã chọn, một khi lôi kiếp đánh xuống, hắn sẽ kích hoạt đao trận để liên thủ với nó.
Người khác độ kiếp ước gì lôi kiếp càng yếu càng đỡ, còn Địch Cửu thì ngược lại, hắn muốn lôi kiếp càng mạnh càng tốt.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa tất cả, Địch Cửu lấy ra hai viên Hối Kiếp Đan đưa vào trong miệng. Có kinh nghiệm lần trước, sử dụng một viên chỉ sợ sẽ không dẫn nổi lôi kiếp tới.
Địch Cửu dự định sử dụng hai viên Hối Kiếp Đan để tìm cảm giác đột phá Kiếp Sinh cảnh như lần trước, sau đó mới đồng thời nuốt vào bốn viên để dẫn dụ lôi kiếp.
Nhưng Địch Cửu không ngờ mình chỉ vừa nuốt hai viên thì linh nguyên từ trong đan dược lại vỡ òa như đại dương mênh mông. Với loại khí tức linh lực kinh khủng kia nếu đổi thành một người khác chỉ sợ sẽ không cách nào chịu được. Linh lực trong cơ thể mênh mông cuồn cuộn, nếu cứ tiếp tục như thế nó nhất định sẽ xé rách mạch lạc trong cơ thể của hắn mất.
Lúc này Địch Cửu làm gì còn dám tiếp tục sử dụng Hối Kiếp Đan nữa mà điên cuồng vận chuyển Tinh Hà Quyết, Tinh Không cấp tốc cuốn đi hai đạo linh lực rồi trùng kích tầng ngăn cách Kiếp Sinh cảnh.
Chỉ lần đầu đã có thể chạm đến vách ngăn Kiếp Sinh cảnh. Trong lòng Địch Cửu âm thầm cảm thán, quả nhiên là đan dược tốt. Vốn dĩ rất khó để hắn chạm đến tầng ngăn cách Kiếp Sinh cảnh nhưng sau khi sử dụng đan dược lại có thể nhẹ nhàng làm được, xem ra dùng Kiến Đỉnh luyện đan quả thật quá nghịch thiên rồi.
Địch Cửu vốn ngồi trên quặng mỏ linh thạch, ở bên cạnh còn để thêm hai đầu cực phẩm linh mạch hỗ trợ. Vậy mà ngay khi hắn vừa chạm vào cánh cửa Kiếp Sinh cảnh, Tinh Không Mạch Lạc liền cuốn linh khí mơ hồ biến thành thực chất lên. Sau một khắc, chín đạo sấm sét thô to ầm vang đánh xuống.
Tới rồi! Địch Cửu lập tức liều mạng vận chuyển Tinh Hà Quyết hấp thu linh khí.
“Rầm rầm rầm!”
Ngay lúc đợt lôi kiếp thứ nhất đánh xuống, Địch Cửu đồng thời kích hoạt đao trận kia.
Dựa theo quy luật độ kiếp lúc đầu của Địch Cửu, đợt lôi kiếp thứ nhất có chín đạo, sau đó đợt lôi kiếp thứ hai có mười tám đạo, cứ như thế cho đến đợt thứ chín mới kết thúc.
Công kích đao trận đánh về phía từng tia sét làm cho nó nổi giận đùng đùng, lôi kiếp trên bầu trời triệt để mất đi quy luật vốn có, vô cùng vô tận liên miên bất tuyệt đánh xuống, căn bản không còn phân chia đợt thứ nhất hay thứ hai gì nữa.
Thế mà Địch Cửu vẫn âm thầm cảm thấy may mắn, nếu không phải nhục thân của hắn bước vào cảnh giới Thần cấp thì loại lôi kiếp như này cũng đủ làm hắn choáng váng rồi.
Lôi kiếp tuy đáng sợ, nhưng hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng, tu vi Địch Cửu từ từ tăng lên. Tựa hồ cảm nhận được Địch Cửu đang lợi dụng nó, mà việc đánh xuống liên tục cũng không làm gì được hắn, thế nên đạo sấm sét ấy đột ngột trở nên càng thêm thô to, dữ dội hơn.
“Răng rắc!”
Dưới lôi kiếp thô to, thân thể Địch Cửu bị oanh ra một vết thương lớn như miệng chén, xương cốt đứt gãy. Cơ hồ ngay tại thời khắc đó, Địch Cửu cũng xông phá Thừa Đỉnh cảnh bước vào Kiếp Sinh cảnh tầng một. Linh lực tụ lại đến cực hạn rốt cục được phát tiết, tu vi hắn liền tăng lên chóng mặt.
Địch Cửu trực tiếp nuốt vào mấy viên đan dược, điên cuồng kích phát đao trận, đồng thời liều mạng hấp thu linh khí xung quanh.
Lôi kiếp thô to cơ hồ bao phủ cả thân mình Địch Cửu, nếu có người ngoài nhìn thấy sấm sét đánh dữ dội như thế, chỉ sợ rằng sẽ kinh hãi đến ngất đi mất.
Từng cột sét thô to kia hoàn toàn bao phủ bóng dáng của Địch Cửu. Nếu không phải ở giữa lôi kiếp còn có một cái vòng xoáy linh khí, đoán chừng sẽ không ai nghĩ ở giữa vô vàn sấm sét lại có người sống tồn tại.
Sau khi bước vào Kiếp Sinh cảnh, tràng diện Địch Cửu hấp thu linh khí vô cùng hùng vĩ. Vị trí nơi hắn ngồi giống như một cái thế giới hình thành từ linh khí tinh khiết kết hợp với quy tắc thiên đạo chứa trong lôi kiếp cuồng bạo, giúp hắn trong thời gian cực ngắn liền bước vào cảnh giới Kiếp Sinh cảnh tầng hai.
Trong lòng Địch Cửu cuồng hỉ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sau khi lôi kiếp kết thúc, hắn có thể tiến vào Kiếp Sinh cảnh tầng bốn rồi.
Thời gian hắn đi vào Tiểu Trung Ương tinh mới gần ba năm, phía trước còn hơn bảy năm nữa, muốn bước vào Kiếp Sinh cảnh viên mãn cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Nhưng hắn rất nhanh liền thất vọng, sau khi hắn bước vào Kiếp Sinh cảnh tầng hai thì lôi kiếp đã biến mất không thấy đâu. Tuy linh khí xung quanh vẫn đang nhanh chóng tiến vào trong cơ thể nhưng cảnh giới tiếp theo đã dần trở nên mơ hồ. Nếu hắn muốn tiếp tục tăng cấp vậy chỉ có thể trông chờ vào thời gian lịch luyện để tích lũy mà thôi.
Chuyện gì vậy? Địch Cửu cau mày nhìn bầu trời đã trong xanh trở lại bình thường, thật không biết chuyện gì đang xảy ra.
Bất quá rất nhanh Địch Cửu đã tỉnh táo lại, tuy trong lòng thấy có chút lạ nhưng hắn biết loại mưu lợi này chỉ sử dụng được trong một khoảnh khắc ngắn ngủi. Không có lôi kiếp đánh xuống, tốc độ tu luyện chậm đi rất nhiều, tuy rằng vẫn hơn xa ngoại giới.
Địch Cửu đến Tiểu Trung Ương Tinh có hai mục đích chính, thứ nhất là tìm linh thảo cao cấp để trở thành Đan Vương cửu phẩm. Tuy hiện tại vẫn chưa đột phá được nhưng hắn không sốt ruột, bởi vì đây chỉ là việc sớm muộn mà thôi.
Còn mục đích thứ hai là tăng thực lực bản thân lên. Thời điểm hắn tiến vào Tiểu Trung Ương tinh chỉ mới đạt Thừa Đỉnh tầng ba, hiện tại đã là Kiếp Sinh cảnh tầng hai rồi. Tuy tu vi tiến bộ một bước lớn nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Vậy nên Địch Cửu không tính rời khỏi nơi này, hắn lựa chọn tiếp tục ở lại bế quan tu luyện.
...
Qua mấy năm, hầu hết linh thảo trong Tiểu Trung Ương Tinh đã không còn nhiều nên phần lớn tu sĩ đều lựa chọn bế quan giống như Địch Cửu.
Cảnh Kích cũng rất muốn tìm một chỗ để bế quan tu luyện, nhưng trước khi bế quan y nhất định phải tìm thấy Cửu ca. Năm đầu tiên bước vào Tiểu Trung Ương Tinh, thực lực của y đã tăng đến Hư Thần cảnh viên mãn. Do không có Phá Thần Đan nên Cảnh Kích chưa thể bước vào Tích Hải cảnh được.
Cửu ca đã nói việc đột phá không cần đan dược mới lợi hại. Nhưng hiện tại nếu không có đan được y không thể nào đụng đến ranh giới đột phá Tích Hải cảnh, vậy nên Cảnh Kích chỉ nghĩ tới mỗi việc đi tìm Địch Cửu mà thôi. Trong đầu Cảnh Kích đã hằn sâu suy nghĩ, chỉ cần là vấn đề tu luyện, Cửu ca đều có cách giải quyết.
Đi lòng vòng Tiểu Trung Ương Tinh một năm, Cảnh Kích vẫn không phát hiện ra bất kỳ tin tức nào liên quan đến Địch Cửu. Hiện tại y đang đứng bên cạnh một cái đầm lầy sắp khô cạn, ở giữa đầm lầy có một gốc Thiết Ngẫu Hoa cấp ba.
Đẳng cấp Thiết Ngẫu Hoa rất thấp, tác dụng cũng không lớn. Nếu đặt bên ngoài thì chắc hẳn cũng sẽ có người hái đi, nhưng ở trong đây lại khác, vì một gốc Thiết Ngẫu Hoa mà tiến vào đầm lầy thì ngay cả tên tu sĩ nghèo túng nhất cũng không làm, tất nhiên là ngoại trừ Cảnh Kích.
Cảnh Kích nhớ Địch Cửu từng nói qua, chỉ cần là linh thảo thì mặc kệ nó tốt hay xấu cứ đào tới tay rồi nói tiếp.
Cho nên lúc Cảnh Kích nhìn thấy nó liền không chút do dự tiến vào đầm lầy.
Khi y đang hái gốc Thiết Ngẫu Hoa ấy thì bỗng nhìn thấy được một màn kinh người. Bên dưới Thiết Ngẫu Hoa còn có một gốc linh thảo, thứ này Cảnh Kích biết, nó chính là Linh Hải Quả. Thiết Ngẫu Hoa hình thành một cái cấm chế ẩn nấp tự nhiên, trực tiếp che đậy linh thảo bên dưới nó, nếu không đi hái Thiết Ngẫu Hoa thì căn bản sẽ không phát hiện ra Linh Hải Quả.
Cảnh Kích kích động vô cùng, không ngờ y lại tìm được một khỏa Linh Hải Quả tại Tiểu Trung Ương Tinh. Đối với một người tu sĩ mà nói, nếu hỏi trong những linh vật cấp sáu thứ gì quý giá nhất, đa phần đều sẽ trả lời là Linh Hải Quả.
Linh Hải Quả là linh quả có công dụng như Phá Thần Đan, có thể làm cho tu sĩ Hư Thần cảnh bước vào Tích Hải cảnh. Nếu nói về mức độ trân quý, một quả này thậm chí còn có giá trị gấp mười lần Phá Thần Đan lận.
Linh Hải Quả không chỉ giúp gia tăng tỷ lệ tu sĩ tấn cấp Tích Hải cảnh, hơn nữa còn có thể mở rộng thức hải người phục dụng, quan trọng nhất là chỉ cần dùng linh quả tự nhiên chứ không cần qua bước luyện chế đan dược.
Cảnh Kích đã sớm bức thiết muốn bước vào Tích Hải cảnh, tại Tiểu Trung Ương Tinh, Tích Hải cảnh được xem là thực lực trên trung đẳng. Chỉ cần y có thể thăng một cấp này, vậy y sẽ đủ khả năng đi tới nhiều nơi hơn bây giờ.
Cho nên vừa thu được linh thảo quý tới tay, Cảnh Kích bèn nhanh chóng nuốt nó vào bụng.
Cảnh Kích có linh căn thuần Lôi, tư chất cực cao cộng với việc y đã dừng tại Hư Thần cảnh một hai năm nên khi nuốt Linh Hải Quả vào, nó ngay lập tức dẫn hắn đến vách ngăn Tích Hải cảnh, sau đó lôi kiếp ào ào kéo tới.
Tuy lôi kiếp của Cảnh Kích kém xa với Địch Cửu, nhưng vẫn đáng sợ hơn rất nhiều nếu so với những tu sĩ bình thường khác. Cũng may y được Địch Cửu dùng đạo pháp tắc màu vàng cải tạo qua một chút cho nên lôi kiếp như này vẫn chưa thể lấy đi cái mạng nhỏ của y.
Sau mấy ngày, Cảnh Kích đã vượt qua lôi kiếp và thuận lợi bước vào cảnh giới Tích Hải tầng một, đồng thời tu vi của bản thân cũng được củng cố vững chắc lại.
Lúc Cảnh Kích chuẩn bị rời đi, y đột nhiên phát hiện có một đoạn nhỏ linh mạch xuất hiện tại nơi mình vừa độ kiếp.
Mà linh mạch màu xanh này lại mang theo linh khí có mùi thuốc nồng nặc, xem như Cảnh Kích ngốc tới đâu thì cũng biết đây tuyệt đối không phải linh mạch bình thường. Còn việc vì sao nó lại xuất hiện tại đây rất dễ đoán, khắp nơi Tiểu Trung Ương Tinh đều là cấm chế ẩn nấp tự nhiên, chuyện lôi kiếp đánh xuống phá hủy cấm chế ẩn nấp có gì lạ đâu.
- Dược Vương Mạch?
Một thanh âm kinh hỉ truyền đến, ngay sau đó một tên nam tử da thịt trắng nõn liền xông thẳng về hướng Cảnh Kích. Người còn chưa tới thì pháp bảo đã đánh về phía y rồi.
-
Bạn cần đăng nhập để bình luận